Chương 276: Vất vả rồi!
Tần Vũ
27/02/2024
Nhóm vệ sĩ vốn dĩ đã bị doạ đến mặt trắng bệch, ai mà còn dám đánh nhau với Diệp Huyền nữa, không muốn sống nữa sao!
Thậm chí có người còn quỳ trên mặt đất: “Anh Diệp, chúng tôi chỉ được thuê để làm việc này thôi, xin anh thả chúng tôi đi!”
“Ha ha, tôi sẽ không lạm sát kẻ vô tội.”
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng: “Các ngươi trở về truyền lời cho người nhà họ Khổng, ai làm nấy chịu, họ muốn báo thù thì đến tìm tôi, Diệp Huyền.”
“Nếu như dám làm tổn thương bạn bè của tôi hoặc Tập đoàn Lâm Thị, tôi sẽ để cho các người trải nghiệm cuộc sống sống không bằng chết. Về đi!”
Nhóm vệ sĩ nhặt lại được một mạng, nhanh chóng dập đầu cảm ơn Diệp Huyền, sau đó hoảng sợ rời đi. Họ âm thầm lên kế hoạch sau khi truyền tin cho nhà họ Khổng thì lập tức nghỉ việc, tránh ở lại nhà họ Khổng, một khi bị lửa giận Diệp Huyền đốt tới người thì thật khốn khổ!
Diệp Huyền đẩy cửa phòng riêng ra, hô to: “Đội trưởng Trần, làm phiền anh vất vả dọn đẹp hiện trường.”
Đội trưởng Trần vội vàng đi tới, nhìn thấy cổ quản gia Hoàng vị lệch, trong lòng thầm giật mình!
Đương nhiên anh ta biết quản gia Hoàng mạnh cỡ nào, ông ta là một nhân vật tàn nhẫn có tiếng trong giang hồ, bây giờ thế mà cứ như vậy bị giết chết? Còn Khổng Thiên dính đầy máu, trên đầu vẫn còn nửa chiếc đũa lộ ra, đoán chừng chữa khỏi cũng thành người tàn phết
Tuy nhiên, đội trưởng Trần không dám có ý kiến gì, vỗ ngực với Diệp Huyền nói: “Anh Diệp yên tâm, tôi sẽ xử lý sạch sẽ.”
“Vất vả rồi!"
Diệp Huyền cười nói: “Anh rất thông minh, tôi sẽ chào hỏi cục trưởng Hình, cho anh ít cơ hội.”
Vẻ mặt đội trưởng Trần lập tức hưng phấn, lại cúi đầu cảm ơn: “Cảm ơn anh Diệp!”
Tình huống này khiến Dương Duy và Chu Tiểu Phỉ ngây người!
Họ không khỏi trao đổi ánh mắt, mọi người đều thầm tự hỏi tại sao Diệp Huyền lại lợi hại như vậy!
Đặc biệt là Dương Duy, anh ta đã nhìn thấy bối cảnh thâm hậu của Diệp Huyền trong giới kinh doanh!
Nhưng lần này, ngay cả đội trưởng Trần của Cục Cảnh sát, nhân vật quản lý an ninh của Dương Thành cũng nghe lời Diệp Huyền răm rắp? Cứ như vậy, trong
lòng Dương Duy không khỏi càng thêm hiểu rõ!
Đại ca Diệp Huyền không chỉ có bối cảnh trong giới kinh doanh mà còn có mối quan hệ chặt chẽ với giới cảnh sát và chính trị!
Bây giờ nhà họ Phùng đã bị đại ca Diệp Huyền phá huỷ, nhà họ Khổng vẫn còn cả gan đắc tội đại ca Diệp Huyền, đây không phải là tự tìm đường chết sao?
“Vãn Thanh, cuối cùng chúng ta cũng có thể ăn cơm rồi.”
Diệp Huyền dịu dàng kéo tay Trương Vấn Thanh ra khỏi phòng riêng, nhẹ giọng hỏi: “Không doạ em sợ chứ?”
“Không.”
Trương Vãn Thanh khẽ mỉm cười, đáp: “Ở bên cạnh anh, trong lòng em cảm thấy đặc biệt an tâm, cho dù là phát sinh chuyện lớn tày trời nào cũng không sợ.”
Vừa nói, đôi mắt cô sáng ngời lóe lên vẻ ngưỡng mộ, cô nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Diệp Huyền rồi áp lên đỉnh núi đôi cao chót vót. Diệp Huyền sờ cơ thể mềm mại tinh tế của Trương Vấn Thanh, tâm trạng càng thêm vui vẻ, hắn thì thầm: “Em đã hứa với anh rằng sẽ để anh hôn cho đến khi anh hài lòng.”
“Chuyện này?”
Mặt Trương Vấn Thanh lập tức đỏ bừng, cô khẽ nói: “Bây giờ em đói bụng rồi, tranh thủ thời gian ăn cơm thôi! Anh Diệp Huyền này, lúc thì tốt, lúc lại thật xấu xal"
Diệp Huyền cười to, quay đầu nhìn Dương Duy và Chu Tiểu Phỉ nói: “Mọi người còn ở đó làm gì, không đói bụng à, nhanh lên cùng nhau ăn đi!”
Dương Duy và Chu Tiểu Phỉ lúc này mới lấy lại tinh thần, cười lớn đi ra ngoài, trong lòng càng thêm khâm phục và ngưỡng mộ Diệp Huyền!
Bữa tối kết thúc trong bầu không khí thoải mái và vui vẻ, Dương Duy cũng tức thời đưa đám người Chu Tiểu Phỉ đi trước.
“Anh Diệp Huyền, cảnh đêm rất đẹp, chúng ta ra ngoài đi dạo nhé?”
Thậm chí có người còn quỳ trên mặt đất: “Anh Diệp, chúng tôi chỉ được thuê để làm việc này thôi, xin anh thả chúng tôi đi!”
“Ha ha, tôi sẽ không lạm sát kẻ vô tội.”
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng: “Các ngươi trở về truyền lời cho người nhà họ Khổng, ai làm nấy chịu, họ muốn báo thù thì đến tìm tôi, Diệp Huyền.”
“Nếu như dám làm tổn thương bạn bè của tôi hoặc Tập đoàn Lâm Thị, tôi sẽ để cho các người trải nghiệm cuộc sống sống không bằng chết. Về đi!”
Nhóm vệ sĩ nhặt lại được một mạng, nhanh chóng dập đầu cảm ơn Diệp Huyền, sau đó hoảng sợ rời đi. Họ âm thầm lên kế hoạch sau khi truyền tin cho nhà họ Khổng thì lập tức nghỉ việc, tránh ở lại nhà họ Khổng, một khi bị lửa giận Diệp Huyền đốt tới người thì thật khốn khổ!
Diệp Huyền đẩy cửa phòng riêng ra, hô to: “Đội trưởng Trần, làm phiền anh vất vả dọn đẹp hiện trường.”
Đội trưởng Trần vội vàng đi tới, nhìn thấy cổ quản gia Hoàng vị lệch, trong lòng thầm giật mình!
Đương nhiên anh ta biết quản gia Hoàng mạnh cỡ nào, ông ta là một nhân vật tàn nhẫn có tiếng trong giang hồ, bây giờ thế mà cứ như vậy bị giết chết? Còn Khổng Thiên dính đầy máu, trên đầu vẫn còn nửa chiếc đũa lộ ra, đoán chừng chữa khỏi cũng thành người tàn phết
Tuy nhiên, đội trưởng Trần không dám có ý kiến gì, vỗ ngực với Diệp Huyền nói: “Anh Diệp yên tâm, tôi sẽ xử lý sạch sẽ.”
“Vất vả rồi!"
Diệp Huyền cười nói: “Anh rất thông minh, tôi sẽ chào hỏi cục trưởng Hình, cho anh ít cơ hội.”
Vẻ mặt đội trưởng Trần lập tức hưng phấn, lại cúi đầu cảm ơn: “Cảm ơn anh Diệp!”
Tình huống này khiến Dương Duy và Chu Tiểu Phỉ ngây người!
Họ không khỏi trao đổi ánh mắt, mọi người đều thầm tự hỏi tại sao Diệp Huyền lại lợi hại như vậy!
Đặc biệt là Dương Duy, anh ta đã nhìn thấy bối cảnh thâm hậu của Diệp Huyền trong giới kinh doanh!
Nhưng lần này, ngay cả đội trưởng Trần của Cục Cảnh sát, nhân vật quản lý an ninh của Dương Thành cũng nghe lời Diệp Huyền răm rắp? Cứ như vậy, trong
lòng Dương Duy không khỏi càng thêm hiểu rõ!
Đại ca Diệp Huyền không chỉ có bối cảnh trong giới kinh doanh mà còn có mối quan hệ chặt chẽ với giới cảnh sát và chính trị!
Bây giờ nhà họ Phùng đã bị đại ca Diệp Huyền phá huỷ, nhà họ Khổng vẫn còn cả gan đắc tội đại ca Diệp Huyền, đây không phải là tự tìm đường chết sao?
“Vãn Thanh, cuối cùng chúng ta cũng có thể ăn cơm rồi.”
Diệp Huyền dịu dàng kéo tay Trương Vấn Thanh ra khỏi phòng riêng, nhẹ giọng hỏi: “Không doạ em sợ chứ?”
“Không.”
Trương Vãn Thanh khẽ mỉm cười, đáp: “Ở bên cạnh anh, trong lòng em cảm thấy đặc biệt an tâm, cho dù là phát sinh chuyện lớn tày trời nào cũng không sợ.”
Vừa nói, đôi mắt cô sáng ngời lóe lên vẻ ngưỡng mộ, cô nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Diệp Huyền rồi áp lên đỉnh núi đôi cao chót vót. Diệp Huyền sờ cơ thể mềm mại tinh tế của Trương Vấn Thanh, tâm trạng càng thêm vui vẻ, hắn thì thầm: “Em đã hứa với anh rằng sẽ để anh hôn cho đến khi anh hài lòng.”
“Chuyện này?”
Mặt Trương Vấn Thanh lập tức đỏ bừng, cô khẽ nói: “Bây giờ em đói bụng rồi, tranh thủ thời gian ăn cơm thôi! Anh Diệp Huyền này, lúc thì tốt, lúc lại thật xấu xal"
Diệp Huyền cười to, quay đầu nhìn Dương Duy và Chu Tiểu Phỉ nói: “Mọi người còn ở đó làm gì, không đói bụng à, nhanh lên cùng nhau ăn đi!”
Dương Duy và Chu Tiểu Phỉ lúc này mới lấy lại tinh thần, cười lớn đi ra ngoài, trong lòng càng thêm khâm phục và ngưỡng mộ Diệp Huyền!
Bữa tối kết thúc trong bầu không khí thoải mái và vui vẻ, Dương Duy cũng tức thời đưa đám người Chu Tiểu Phỉ đi trước.
“Anh Diệp Huyền, cảnh đêm rất đẹp, chúng ta ra ngoài đi dạo nhé?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.