Cuồng Luyến Chi Ái 1: Em Phải Yêu Tôi
Chương 19: Đội vợ lên đầu trường sinh bất tử
lacyy
20/09/2023
Mạc Chính Thần đưa Tư Duệ về lớp học, ngày đầu tiên cô đi học đã bị bắt nạt thực sự là lỗi của anh mà...
"Em còn đau không..."
Mạc Chính Thần quan tâm hỏi cô trước, nhưng thái độ của cô khác khi nãy hoàn toàn...
"Không liên quan đến anh..."
Nhã Tư Duệ liến ném túi đá Mạc Chính Thần mua cho cô vào thùng rác không chút thương tiếc...
"Em giận dỗi gì vậy...chẳng phải tôi làm theo những gì em muốn rồi sao..."
Nhã Tư Duệ đưa mắt không mang theo chút cảm xúc nào nhìn Mạc Chính Thần, lười biếng mở miệng...
"Tôi nào dám giận anh...tôi hi vọng ở trường học đừng tỏ ra quá thân thiết với tôi..."
"Tại sao chứ..."
"Hãy tôn trọng tôi..."
Nhã Tư Duệ nhấn mạnh liền đi thẳng vào lớp trước sự sững sờ của Mạc Chính Thần, cô vẫn vậy, vẫn hận anh như lúc đầu. Dù Mạc Chính Thần không cam tâm đi chăng nữa nhưng anh thì có thể làm gì được cô.
Nhã Tư Duệ vào lớp được bạn học hoan nghênh rất nồng nhiệt vì cô đã hạ bệ được kẻ hống hách như Lê Hân. Tâm trạng Tư Duệ bỗng trở nên vui vẻ lạ thường, cô kết được rất nhiều bạn mới...
"Xin chào...tớ tên là Kiều Nhược An"
Nhã Tư Duệ ngẩng đầu lên, liền thấy một cô bạn có vẻ ngoài xinh đẹp muốn làm quen với cô, chắc là tiểu thư của nhà nào đó...
"Tớ là Tư Duệ..."
Nhược An ngồi xuống cạnh cô, vẫn chăm chú nhìn Tư Duệ mặc dù cô không để tâm cho lắm...
"Cậu xinh thật đấy...lại có bạn trai đẹp như thế kia..."
"Anh ta không phải bạn trai của tớ..."
Nhã Tư Duệ lên tiếng giải thích, cô không muốn người khác hiểu lầm quan hệ của cô và Mạc Chính Thần...
"Vậy à...xin lỗi cậu..."
Tư Duệ nhìn Nhược An có vẻ áy náy, liền nắm tay cô an ủi. Với lại cô chỉ còn mấy tháng nữa sẽ thi đại học, phải cố hết sức dành lấy học bổng đi học học, tránh càng xa Mạc Chính Thần càng tốt...
Mạc Chính Thần đúng giờ liền đợi cô ở cổng trường, nhưng mãi một lúc lâu vẫn không thấy Tư Duệ ra, anh bắt đầu lo lắng không thôi...
Vừa đứng nhìn đồng hồ, Mạc Chính Thần đi qua đi lại chờ cô. Anh muốn vào trường tìm cô nhưng lại sợ cô chán ghét rồi lại trách anh xen vào cuộc sống của cô. Đợi đến tận tối khi học sinh về hết rồi mới thấy Tư Duệ ôm một chồng sách bước ra, tùy tiện lên xe của Mạc Chính Thần...
"Sao em về trễ vậy..."
"Tôi đến thư viện mượn sách..."
Nhã Tư Duệ vẫn chăm chú đọc sách, mặc kệ Mạc Chính Thần đang cau mày. Dù anh đang rất tức giận nhưng vẫn phải nuốt lại vào bụng, với châm ngôn sống:"Phải tôn trọng cô ấy". Nên cũng chẳng dám hỏi cô thêm bất cứ điều gì...
Về đến biệt thự, quản gia liền mang sách lên phòng giúp cô, người hầu cũng pha nước hoa hồng cho cô ngâm mình... "Em tắm rồi xuống ăn tối..."
Nhã Tư Duệ nhìn Mạc Chính Thần, rồi lại cười với quản gia...
"Lát nữa mang đồ ăn lên phòng giúp tôi nhé...cảm ơn..."
Mạc Chính Thần thấy thái độ tuyệt tình của cô, không thể nhịn nổi liền lên tiếng...
"Em có thái độ gì..."
"Thái độ của tôi rất rõ ràng, đấy chính là không muốn ăn tối cùng với anh..."
"Đừng tưởng tôi thương em thì em muốn làm gì thì làm..."
Mạc Chính Thần lớn tiếng chỉ tay về phía Tư Duệ, nhưng cô cũng chẳng sợ hãi đáp lại...
"Vậy anh cứ trói tôi...hành hạ tôi hay đe dọa tôi như lúc trước đi...bày đặt tôn trọng yêu thương tôi làm gì..."
Mạc Chính Thần á khẩu không biết nói gì thêm, liền đưa tay kêu quản gia mang Tư Duệ lên lầu. Cô mà còn ở trước mặt anh nữa chắc anh không kìm lòng được mà giải quyết cô quá. Đây là người con gái đầu tiên có thể chọc điên Mạc Chính Thần nhưng vẫn còn sống...
Mạc Chính Thần tức không làm gì được liền gọi điện cho Trần Quân Minh...
"Tôi tôn trọng cô ấy nên cô ấy leo lên đầu tôi ngồi luôn rồi kìa..."
-Đội vợ lên đầu trường sinh bất tử, nên cậu cố gắng đi...
"Tôi làm theo lời cô ấy nói, yêu thương cô ấy mà cô ấy không thèm ăn tối với tôi..."
-Đáng lắm...à không, cậu phải từ từ. Tôi nhớ không lầm thì Nhã tiểu thư đang phải ôn tập để thi đại học nên có chút căng thẳng là bình thường mà...
"Theo cậu tôi nên làm sao..."
-Kệ cô ấy, đáp ứng hết mọi nhu cầu của cô ấy
"Tôi nghe theo cậu mà sau này cô ấy không yêu tôi thì cậu cũng đừng mong lấy vợ..."
-Rồi, Trần Quân Minh tôi là bạn tốt của cậu mà. À mai mốt ít gọi than thở với tôi đi, tôi đang có cuộc vui mới rồi...
"Lại cặp kè với cô gái nào đây..."
-Một em nữ sinh xinh đẹp dịu dàng...
"Vậy tôi cũng không dám làm phiền cậu nữa...goodbye and no see you again..."
Mạc Chính Thần cúp điện thoại, tự nhiên lại thấy có chút nhớ Tư Duệ khi cả hai chỉ vừa xa nhau chưa đầy nửa tiếng. Tâm tình của kẻ khi yêu thật phức tạp mà...
"Em còn đau không..."
Mạc Chính Thần quan tâm hỏi cô trước, nhưng thái độ của cô khác khi nãy hoàn toàn...
"Không liên quan đến anh..."
Nhã Tư Duệ liến ném túi đá Mạc Chính Thần mua cho cô vào thùng rác không chút thương tiếc...
"Em giận dỗi gì vậy...chẳng phải tôi làm theo những gì em muốn rồi sao..."
Nhã Tư Duệ đưa mắt không mang theo chút cảm xúc nào nhìn Mạc Chính Thần, lười biếng mở miệng...
"Tôi nào dám giận anh...tôi hi vọng ở trường học đừng tỏ ra quá thân thiết với tôi..."
"Tại sao chứ..."
"Hãy tôn trọng tôi..."
Nhã Tư Duệ nhấn mạnh liền đi thẳng vào lớp trước sự sững sờ của Mạc Chính Thần, cô vẫn vậy, vẫn hận anh như lúc đầu. Dù Mạc Chính Thần không cam tâm đi chăng nữa nhưng anh thì có thể làm gì được cô.
Nhã Tư Duệ vào lớp được bạn học hoan nghênh rất nồng nhiệt vì cô đã hạ bệ được kẻ hống hách như Lê Hân. Tâm trạng Tư Duệ bỗng trở nên vui vẻ lạ thường, cô kết được rất nhiều bạn mới...
"Xin chào...tớ tên là Kiều Nhược An"
Nhã Tư Duệ ngẩng đầu lên, liền thấy một cô bạn có vẻ ngoài xinh đẹp muốn làm quen với cô, chắc là tiểu thư của nhà nào đó...
"Tớ là Tư Duệ..."
Nhược An ngồi xuống cạnh cô, vẫn chăm chú nhìn Tư Duệ mặc dù cô không để tâm cho lắm...
"Cậu xinh thật đấy...lại có bạn trai đẹp như thế kia..."
"Anh ta không phải bạn trai của tớ..."
Nhã Tư Duệ lên tiếng giải thích, cô không muốn người khác hiểu lầm quan hệ của cô và Mạc Chính Thần...
"Vậy à...xin lỗi cậu..."
Tư Duệ nhìn Nhược An có vẻ áy náy, liền nắm tay cô an ủi. Với lại cô chỉ còn mấy tháng nữa sẽ thi đại học, phải cố hết sức dành lấy học bổng đi học học, tránh càng xa Mạc Chính Thần càng tốt...
Mạc Chính Thần đúng giờ liền đợi cô ở cổng trường, nhưng mãi một lúc lâu vẫn không thấy Tư Duệ ra, anh bắt đầu lo lắng không thôi...
Vừa đứng nhìn đồng hồ, Mạc Chính Thần đi qua đi lại chờ cô. Anh muốn vào trường tìm cô nhưng lại sợ cô chán ghét rồi lại trách anh xen vào cuộc sống của cô. Đợi đến tận tối khi học sinh về hết rồi mới thấy Tư Duệ ôm một chồng sách bước ra, tùy tiện lên xe của Mạc Chính Thần...
"Sao em về trễ vậy..."
"Tôi đến thư viện mượn sách..."
Nhã Tư Duệ vẫn chăm chú đọc sách, mặc kệ Mạc Chính Thần đang cau mày. Dù anh đang rất tức giận nhưng vẫn phải nuốt lại vào bụng, với châm ngôn sống:"Phải tôn trọng cô ấy". Nên cũng chẳng dám hỏi cô thêm bất cứ điều gì...
Về đến biệt thự, quản gia liền mang sách lên phòng giúp cô, người hầu cũng pha nước hoa hồng cho cô ngâm mình... "Em tắm rồi xuống ăn tối..."
Nhã Tư Duệ nhìn Mạc Chính Thần, rồi lại cười với quản gia...
"Lát nữa mang đồ ăn lên phòng giúp tôi nhé...cảm ơn..."
Mạc Chính Thần thấy thái độ tuyệt tình của cô, không thể nhịn nổi liền lên tiếng...
"Em có thái độ gì..."
"Thái độ của tôi rất rõ ràng, đấy chính là không muốn ăn tối cùng với anh..."
"Đừng tưởng tôi thương em thì em muốn làm gì thì làm..."
Mạc Chính Thần lớn tiếng chỉ tay về phía Tư Duệ, nhưng cô cũng chẳng sợ hãi đáp lại...
"Vậy anh cứ trói tôi...hành hạ tôi hay đe dọa tôi như lúc trước đi...bày đặt tôn trọng yêu thương tôi làm gì..."
Mạc Chính Thần á khẩu không biết nói gì thêm, liền đưa tay kêu quản gia mang Tư Duệ lên lầu. Cô mà còn ở trước mặt anh nữa chắc anh không kìm lòng được mà giải quyết cô quá. Đây là người con gái đầu tiên có thể chọc điên Mạc Chính Thần nhưng vẫn còn sống...
Mạc Chính Thần tức không làm gì được liền gọi điện cho Trần Quân Minh...
"Tôi tôn trọng cô ấy nên cô ấy leo lên đầu tôi ngồi luôn rồi kìa..."
-Đội vợ lên đầu trường sinh bất tử, nên cậu cố gắng đi...
"Tôi làm theo lời cô ấy nói, yêu thương cô ấy mà cô ấy không thèm ăn tối với tôi..."
-Đáng lắm...à không, cậu phải từ từ. Tôi nhớ không lầm thì Nhã tiểu thư đang phải ôn tập để thi đại học nên có chút căng thẳng là bình thường mà...
"Theo cậu tôi nên làm sao..."
-Kệ cô ấy, đáp ứng hết mọi nhu cầu của cô ấy
"Tôi nghe theo cậu mà sau này cô ấy không yêu tôi thì cậu cũng đừng mong lấy vợ..."
-Rồi, Trần Quân Minh tôi là bạn tốt của cậu mà. À mai mốt ít gọi than thở với tôi đi, tôi đang có cuộc vui mới rồi...
"Lại cặp kè với cô gái nào đây..."
-Một em nữ sinh xinh đẹp dịu dàng...
"Vậy tôi cũng không dám làm phiền cậu nữa...goodbye and no see you again..."
Mạc Chính Thần cúp điện thoại, tự nhiên lại thấy có chút nhớ Tư Duệ khi cả hai chỉ vừa xa nhau chưa đầy nửa tiếng. Tâm tình của kẻ khi yêu thật phức tạp mà...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.