Chương 35: BIẾN CỐ CUỘC ĐỜI
Đường Nguyệt Y
11/08/2024
Nhẫn cưới trao tay, tiệc cũng tàn. Trên chiếc xe hoa đưa đôi tân giai nhân về
nhà chuẩn bị cho đêm động phòng hoa chúc, hiện vẫn còn cảm xúc hạnh phúc khó tả đong đầy trong lòng hai người họ.
“Chồng ơi, lát nữa về nhà có thể đừng làm chuyện đó không? Vợ thấy trong người hơi mệt.
Chưa gì mà Âu Mạn Ny đã kề tai nói khẽ với Hứa Khải Uy về chuyện động phòng, khiến anh nghe xong chỉ biết cười.
“Anh tưởng vợ trẻ hơn anh nên sức khỏe cũng bền bỉ hơn chứ?”
“Nếu là bình thường thì còn lâu em mới chịu thua anh, nhưng mà hôm nay em mệt thật, từ lúc tiếp khách tới tàn tiệc em có ăn được gì đâu.” Âu Mạn Ny phụng phịu trả lời.
“Thế mấy lần mẹ với anh lấy thức ăn cho em, em không ăn sao?” Hứa Khải Uy cau mày.
“Em có ăn, nhưng ăn được tí lại buồn nôn nên không dám ăn nữa.
Nghe tiếp thêm mấy lời đó của Âu Mạn Ny, sắc mặt Hứa Khải Uy liền trở nên vô cùng nghiêm túc.
“Vợ, tháng này chu kỳ nguyệt san của em tới chưa?”
“Em cũng không nhớ nữa, hình như cũng lâu rồi em chưa bị thì phải, mà sao anh hỏi em vậy?"
“Mai anh đưa em đi bệnh viện khám.
Thấy thái độ nghiêm túc bất thường của Hứa Khải Uy, Âu Mạn Ny tất nhiên thấy rất lạ, cô nghĩ một hồi cũng lóe ra suy nghĩ đó trong đầu.“Ý anh là nghi ngờ em mang thai hả?”
“Dù không nghĩ tới vấn đề thai nghén thì em cũng phải đi khám xem sức khỏe thế nào. Lát nữa về nhà anh nấu ít súp ăn cho khỏe nha.”
Nhất Âu Mạn Ny rồi, được chồng cưng số một chứ khỏi đợi phải nhắc tiếng nào. Vừa nghe cô bảo sức khỏe không ổn là anh lo lắng ra mặt, ân cần hỏi han từng li từng tí. Cứ thế này thì cô nàng chỉ có hạnh phúc ngất ngây.
“Dạ, cảm ơn chồng đã thương em.
Đáp trả anh là lời nói ngọt ngào kèm một nụ hôn thật dịu dàng áp lên đôi môi mỏng gợi tình của người đàn ông. Nhưng cũng chính giây phút hạnh phúc này lại sắp xảy ra biến cố.
Khi chiếc xe di chuyển tới ngã tư thì từ làn đường bên trái lại có một chiếc xe bán tải vượt ẩu lao nhanh tới, khiến bác tài nhất thời không kịp trở tay, và cứ thế hai chiếc ô tô trực tiếp đâm sầm vào nhau.
Rầm...Cú va chạm đột ngột khiến chiếc xe hoa bị hất tung, văng xa hàng chục mét, hiện trường chấn động với đống đổ nát gây kinh sợ cho nhiều người.
Trong xe lúc này, Hứa Khải Uy vẫn còn giữ được lý trí tỉnh táo, vì anh chỉ bị va đập nhẹ, ngược lại là Âu Mạn Ny, mảnh kính xe không có mắt nhìn đã ghim thẳng vào ngực cô, mùi máu tanh không ngừng xộc vào mũi khiến anh hoảng sợ.
“Tiểu Ny, vợ... Em có nghe anh gọi không? Mở mắt ra nhìn anh đi em..."
Dù bản thân cũng đau, nhưng anh lo lắng cho cô hơn ai hết. Với kỹ năng của một người bác sĩ, anh dốc sức kiểm tra, sơ cứu cho cô.
Cùng lúc này, người dân bên ngoài cũng đã gọi xe cấp cứu, gọi cảnh sát tới hỗ trợ. Hơn ba mươi phút sau, Âu Mạn Ny mới được đưa vào bệnh viện cấp cứu trong tình trạng suy hô hấp.
Hơn ai hết, Hứa Khải Uy là người có thể biết được tình trạng của Mạn Ny nguy hiểm tới mức nào, nên cô vừa được đưa vào phòng cấp cứu là anh ở bên ngoài đã không ngừng chấp tay cầu khẩn.
Ngày thành hôn cũng là ngày xảy ra tai nạn kinh hoàng, khiến người vợ anh thương yêu gặp phải chấn thương nghiêm trọng, cả bác tài xế cũng không qua khỏi, chỉ có anh vẫn bình an vô sự, nhưng chính anh cũng đang chán ghét cái cảm giác này vô cùng.
Ước gì người nằm cấp cứu bên trong là anh, giá như anh có thể chở che cho người mình yêu tốt hơn... Anh cứ ngồi ngây ra đó, gục mặt nhìn xuống đôi tay đang đan chặt vào nhau vì căng thẳng.
Nói như nào thì tai nạn cũng khiến anh bị thương, trán có chảy máu nhưng lượng máu không đáng kể lúc này đã khô đi, thay vào đó là những giọt nước mắt đang lẳng lặng tuôn rơi từng giọt, cứ chốc lát lại nhỏ xuống nền gạch lạnh lẽo.Tại sao trên con đường đẹp để lại ập tới bão giông? Anh và cô chỉ mới bắt đầu
hôn nhân, xin ông trời đừng nhẫn tâm bắt họ cách biệt âm dương.
Hứa Khải Uy cứ lặng người ngồi đó đến khi ông bà Hứa hay tin, bạn bè của anh và có cả Đoàn Liễu Như cũng chạy tới.
Họ gặp được anh, một thân ảnh dính toàn máu, gương mặt thất thần đến mức khiến ai nấy cũng phải lo âu, thương xót.
“Khải Uy, tình hình của tiểu Ny thế nào rồi con?”
nhà chuẩn bị cho đêm động phòng hoa chúc, hiện vẫn còn cảm xúc hạnh phúc khó tả đong đầy trong lòng hai người họ.
“Chồng ơi, lát nữa về nhà có thể đừng làm chuyện đó không? Vợ thấy trong người hơi mệt.
Chưa gì mà Âu Mạn Ny đã kề tai nói khẽ với Hứa Khải Uy về chuyện động phòng, khiến anh nghe xong chỉ biết cười.
“Anh tưởng vợ trẻ hơn anh nên sức khỏe cũng bền bỉ hơn chứ?”
“Nếu là bình thường thì còn lâu em mới chịu thua anh, nhưng mà hôm nay em mệt thật, từ lúc tiếp khách tới tàn tiệc em có ăn được gì đâu.” Âu Mạn Ny phụng phịu trả lời.
“Thế mấy lần mẹ với anh lấy thức ăn cho em, em không ăn sao?” Hứa Khải Uy cau mày.
“Em có ăn, nhưng ăn được tí lại buồn nôn nên không dám ăn nữa.
Nghe tiếp thêm mấy lời đó của Âu Mạn Ny, sắc mặt Hứa Khải Uy liền trở nên vô cùng nghiêm túc.
“Vợ, tháng này chu kỳ nguyệt san của em tới chưa?”
“Em cũng không nhớ nữa, hình như cũng lâu rồi em chưa bị thì phải, mà sao anh hỏi em vậy?"
“Mai anh đưa em đi bệnh viện khám.
Thấy thái độ nghiêm túc bất thường của Hứa Khải Uy, Âu Mạn Ny tất nhiên thấy rất lạ, cô nghĩ một hồi cũng lóe ra suy nghĩ đó trong đầu.“Ý anh là nghi ngờ em mang thai hả?”
“Dù không nghĩ tới vấn đề thai nghén thì em cũng phải đi khám xem sức khỏe thế nào. Lát nữa về nhà anh nấu ít súp ăn cho khỏe nha.”
Nhất Âu Mạn Ny rồi, được chồng cưng số một chứ khỏi đợi phải nhắc tiếng nào. Vừa nghe cô bảo sức khỏe không ổn là anh lo lắng ra mặt, ân cần hỏi han từng li từng tí. Cứ thế này thì cô nàng chỉ có hạnh phúc ngất ngây.
“Dạ, cảm ơn chồng đã thương em.
Đáp trả anh là lời nói ngọt ngào kèm một nụ hôn thật dịu dàng áp lên đôi môi mỏng gợi tình của người đàn ông. Nhưng cũng chính giây phút hạnh phúc này lại sắp xảy ra biến cố.
Khi chiếc xe di chuyển tới ngã tư thì từ làn đường bên trái lại có một chiếc xe bán tải vượt ẩu lao nhanh tới, khiến bác tài nhất thời không kịp trở tay, và cứ thế hai chiếc ô tô trực tiếp đâm sầm vào nhau.
Rầm...Cú va chạm đột ngột khiến chiếc xe hoa bị hất tung, văng xa hàng chục mét, hiện trường chấn động với đống đổ nát gây kinh sợ cho nhiều người.
Trong xe lúc này, Hứa Khải Uy vẫn còn giữ được lý trí tỉnh táo, vì anh chỉ bị va đập nhẹ, ngược lại là Âu Mạn Ny, mảnh kính xe không có mắt nhìn đã ghim thẳng vào ngực cô, mùi máu tanh không ngừng xộc vào mũi khiến anh hoảng sợ.
“Tiểu Ny, vợ... Em có nghe anh gọi không? Mở mắt ra nhìn anh đi em..."
Dù bản thân cũng đau, nhưng anh lo lắng cho cô hơn ai hết. Với kỹ năng của một người bác sĩ, anh dốc sức kiểm tra, sơ cứu cho cô.
Cùng lúc này, người dân bên ngoài cũng đã gọi xe cấp cứu, gọi cảnh sát tới hỗ trợ. Hơn ba mươi phút sau, Âu Mạn Ny mới được đưa vào bệnh viện cấp cứu trong tình trạng suy hô hấp.
Hơn ai hết, Hứa Khải Uy là người có thể biết được tình trạng của Mạn Ny nguy hiểm tới mức nào, nên cô vừa được đưa vào phòng cấp cứu là anh ở bên ngoài đã không ngừng chấp tay cầu khẩn.
Ngày thành hôn cũng là ngày xảy ra tai nạn kinh hoàng, khiến người vợ anh thương yêu gặp phải chấn thương nghiêm trọng, cả bác tài xế cũng không qua khỏi, chỉ có anh vẫn bình an vô sự, nhưng chính anh cũng đang chán ghét cái cảm giác này vô cùng.
Ước gì người nằm cấp cứu bên trong là anh, giá như anh có thể chở che cho người mình yêu tốt hơn... Anh cứ ngồi ngây ra đó, gục mặt nhìn xuống đôi tay đang đan chặt vào nhau vì căng thẳng.
Nói như nào thì tai nạn cũng khiến anh bị thương, trán có chảy máu nhưng lượng máu không đáng kể lúc này đã khô đi, thay vào đó là những giọt nước mắt đang lẳng lặng tuôn rơi từng giọt, cứ chốc lát lại nhỏ xuống nền gạch lạnh lẽo.Tại sao trên con đường đẹp để lại ập tới bão giông? Anh và cô chỉ mới bắt đầu
hôn nhân, xin ông trời đừng nhẫn tâm bắt họ cách biệt âm dương.
Hứa Khải Uy cứ lặng người ngồi đó đến khi ông bà Hứa hay tin, bạn bè của anh và có cả Đoàn Liễu Như cũng chạy tới.
Họ gặp được anh, một thân ảnh dính toàn máu, gương mặt thất thần đến mức khiến ai nấy cũng phải lo âu, thương xót.
“Khải Uy, tình hình của tiểu Ny thế nào rồi con?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.