Chương 46: Bảo Bối Xem Khói Lửa Sao?
Trương Tiểu Lộc
15/05/2017
Lam Điện Diễm leo lên cột buồm, động tác linh hoạt như chim ưng chỉ trong nháy mắt đã đến gần Anh Ny. Hắn nhanh
nhẹn cởi bỏ đống pháo trên người nàng ta!
Pháo bông bao quanh người Anh Ny toàn bộ đều bị ném vào mặt hồ nhưng thân thể nàng ta vẫn bị trói gô lại, miệng vẫn còn bị đính miếng băng dính.
Hồ nước trên không này cách mặt đất hơn trăm thước, gió rất lớn, dù cho thân thể Lam Điện Diễm có cường tráng đến cỡ nào cũng không thể không bị gió làm cho lảo đảo. Mái tóc đen nhất thời hỗn độn lại càng khiến hắn toát lên vẻ tuấn mỹ đầy cuồng dã, quần áo cũng bị gió thổi mà phát ra những tiếng sàn sạt rất lớn . Một tay hắn cố gắng bám trụ lấy chiếc cột , từng bước từng bước nhích gần lên đỉnh, hắn vươn tay, định mang tháo miếng băng dính kia ra.
Anh Ny hoảng sợ, trừng mắt nhìn vào bàn tay đang vươn tới của Lam Điện Diễm.
Lam Điện Diễm phản ứng cực nhanh, hắn nhanh chóng hiểu ý, mạnh mẽ thu tay lại. Tập trung nhìn kĩ. Qủa nhiên, bên ngoài băng dính bám đầy những bộ cảm ứng trong suốt vô cùng nhỏ rất khó phát hiện. Mà bộ cảm ứng này được đặt vòng quanh đầu Anh Ny làm cho đầu nàng cố định vào chiếc cột.
Nhìn vào bộ cảm ứng siêu nhỏ ấy, không đến hai giây, Lam Điện Diễm đã đoán ra được đây chính là loại bom khó đối phó nhất trên thế giới. Loại bom này hắn cũng đã từng nghiên cứu qua, nó có tên là “Chỉ Bạc Bom”. Là một loại bom đặc thù được chế tạo một cách tinh vi . Uy lực rất lớn lại khó tháo dỡ.
Loại bom này giống như một sợi chỉ hoặc một sợi tóc chứa hàng trăm bộ cảm ứng cực kì nhỏ được cài vào đó. Chỉ cần chạm vào một đoạn nhỏ thôi cũng sẽ khiến cho nó kích hoạt hệ thống bom ! Nói cách khác, trừ phi những bộ cảm ứng siêu nhỏ này không bị ảnh hưởng , tức là không được di chuyển nó . Nếu không, Anh Ny sẽ bị nổ thành bột phấn!
Hàng trăm ngàn bộ cảm ứng siêu nhỏ đều quấn quanh mặt và sau đầu Anh Ny, nếu muốn thoát khỏi nó mà không bị tổn hại gì, cơ hồ là không có khả năng. Huống hồ, bộ cảm ứng siêu nhỏ trong suốt này dùng một chất cực kì đặc thù làm ra, chỉ cần độ nóng vượt quá bốn mươi độ thì nó sẽ phát nổ. Mà An Thành vào giữa trưa đều rất nóng, ắt hẳn sẽ khiến cho bom phát nổ!
Lam Điện Diễm hít một hơi sâu, không dám động vào mặt Anh Ny nhưng ánh mắt của Anh Ny muốn cho hắn biết … Tuy là nàng bị bại lộ thân phận nhưng cũng không phải là không thu hoạch được gì, nàng đã lấy được một số tình báo rất có giá trị.
Thế mà đối phương lại dùng loại phương pháp này rõ ràng là muốn nàng vừa không thể nói ta tin tức vừa muốn cảnh cáo Ám Dạ Môn !
Lam Điện Diễm bất động thanh sắc, trong lòng hắn nảy sinh ý nghĩ ác độc, hắn nhất định sẽ cho cái Kim Luân Tháp Ô Giáo kia nổ thành bình địa! Khiến cho bọn chúng biết rằng bọn chúng vừa làm một chuyện rất ngu xuẩn!
Nhìn vào Anh Ny, không chỉ trên mặt có “Chỉ Bạc Bom” không thể tháo dỡ mà trên thân thể nàng ta cũng có trang bị bom hẹn giờ. Lam Điện Diễm nhanh chóng đảo mắt nhìn toàn thân Anh Ny, chuẩn xác phán đoán từng đường dẫn của quả bom. Hắn lấy ra cây mã tấu Thụy Sĩ luôn mang theo bên người, thật cẩn thận , một bên vừa cắt dây thừng một bên tháo dỡ quả bom hẹn giờ trên người Anh Ny.
Thủy Nhi làm sao lại chịu ngoan ngoãn ngồi ngây ngốc trong xe, nhìn Lam Điện Diễm đang không ngừng “ma xát cọ xát”. Rõ ràng là không có ý định đem người trên kia xuống dưới , mà nàng thì lại không còn kiên nhẫn để chờ đợi ….
Đỏ, Vàng , Xanh, mỗi sợ dây đều được Lam Điện Diễm một đao một đao cắt lấy.Loại bom này đối với hắn chỉ là chuyện trẻ con. Một bàn tay của Anh Ny rốt cuộc cũng được giải phóng nhưng nàng không dám động đậy gương mặt của mình, đau đớn làm nàng hơi run rẩy một chút!
Lam Điện Diễm hơi cau mày, lập tức nhận ra sợi dây thừng buộc chặt trên người Anh Ny có nối vào một “cây đạo hỏa tác” (Mik : ta không biết cái này là cái gì hết, có tình yêu nào bik ko giúp ta với >o<) . Khi dây thừng bị cắt đứt , hay buông lỏng ra thì “đạo hỏa tác” kia sẽ bị ma sát mà bắt lửa dẫn xuống phía dưới chiếc thuyền.
Không tốt! Trên đó có bom! Mà “đạo hỏa tác” đang cháy do dây thừng trên người Anh Ny vừa bị chặt đứt !
Lúc này “đạo hỏa tác” như một con rắn nhỏ , nhanh chóng hướng xuống phía dưới !
Mà hắn đột nhiên nhìn thấy Thủy Nhi đang chuẩn bị bắt lấy một đầu dây của “đạo hỏa tác” kéo về phía nàng.
Đáng chết !
Lam Điện Diễm cấp tốc cởi áo khoác của chính mình –“Ba” – Một tiếng, hắn vung áo lên, nhất thời nhảy xuống, đuổi theo cái chấm nhỏ đang cháy xuống. Cái chấm lửa ấy chạy rất nhanh nhưng Lam Điện Diễm còn nhanh hơn, chỉ trong nháy mắt cái chấm nhỏ ấy đã bị quần áo của hắn dập tắt.
Hắn liếc nhìn “vật nhỏ” không có chút cảnh giác kia. Thân hình mạnh mẽ như chim ưng đang tiến lại gần nàng, thế nhưng Thủy Nhi không hề sợ hãi lại còn vui vẻ reo lên –“Cha rất tuấn suất nga! Qủa thật là đẹp đến ngây người!”
Qủa là rất khốc liệt nga! Chiêm Mỗ Tư Bang Đức hay Cơ Nặc Lý Tư Duy cũng không có động tác đẹp như cha nàng a!
-“Xoát” – Một tiếng, Lam Điện Diễm đã đứng trước mặt Thủy Nhi, bàn tay to lớn của hắn chế trụ chiếc eo nhỏ của nàng, nhanh chóng đặt nàng trước mặt!
-“Cha quả thật quá tuyệt vời! Ta còn muốn xe lần nữa!” – Thủy Nhi vỗ tay kêu lên ! Ở trong xe không thể xem được, ở ngoài này rất “phấn khích” nga!
-“Không phải bảo ngươi ngoan ngoãn đợi trên xe sao?”
Ngữ khí mang theo phần trách cứ nhưng Lam Điện Diễm không hề tức giận, buông Thủy Nhi ra, cước bộ không ngừng lại, nhanh chóng tìm được quả bom trên thuyền, xoay người hỏi nàng –“Bảo bối thích xem khói lửa sao?”
Thủy Nhi hưng phấn vỗ tay, mạnh mẽ gật đầu –“Thích! Thích thật!”
Lam Điện Diễm đem quả bom kia, quăng mạnh về phía hồ, động tác cực kì lưu loát ! Một tiếng nổ thật lớn vang lên, ánh lửa bắn ra bốn phía chấn động cả một vùng nước, ánh sáng rọi lên toàn mặt hồ, tiếng nổ vang vọng lên tận không trung!
Lam Điện Diễm nhanh chóng ôm lấy Thủy Nhi, bàn tay to lớn che hai tai nàng lại đề phòng tiếng nổ quá mạnh làm Thủy Nhi sợ, chờ tiếng nổ dần nhỏ lại, Lam Điện Diễm cúi đầu sủng nịch nói –“ Có đẹp không?”
Thủy Nhi gật đầu, ngữ khí nũng nịu –“Đẹp lắm a, cha thật lợi hại, có thể xem lại lần nữa không?”
Khóe môi Lam Điện Diễm nhếch lên ý cười, buông lỏng hai tay đang che chắn lỗ tai nàng ra, ngữ khí trầm trầm –“Có thể, nhưng không phải là bây giờ, ngoan ngoãn ở bên trong có nghe thấy không?”
Thủy Nhi làm sao đồng ý, hai bàn tay Lam Điện Diễm vừa buông lỏng thì nàng hệt như một con thỏ nhanh nhạy trốn ra ngoài –“ Ha ha , cha bắt ta nha!”
Nhìn Thủy Nhi trèo lên cột buồm, Lam Điện Diễm liền đuổi theo –“Thủy Nhi , đứng lại.”
Thủy Nhi làm sao dừng lại, trong nháy mắt đã trèo đến trước mặt Anh Ny.
Sợi dây thừng trên người Anh Ny đã buông lỏng, thân thể nàng ta đang lảo đảo giữa không trung, lúc nào cũng có thể ngã xuống.
Hai tay Thủy Nhi đã bắt được thân thể của Anh Ny.
-“Đừng nhúc nhích” – Lam Điện Diễm nhận ra vấn đề có chút nghiêm trọng. Tiểu nha đầu này hoàn toàn không rõ tình huống, chỉ sợ nàng sẽ làm “Chỉ Bạc Bom” phát nổ mất!
Đau đầu a! Hắn đối với “vật nhỏ” này quá sủng a! Qúa mức dung túng cho hành vi của nàng!
Pháo bông bao quanh người Anh Ny toàn bộ đều bị ném vào mặt hồ nhưng thân thể nàng ta vẫn bị trói gô lại, miệng vẫn còn bị đính miếng băng dính.
Hồ nước trên không này cách mặt đất hơn trăm thước, gió rất lớn, dù cho thân thể Lam Điện Diễm có cường tráng đến cỡ nào cũng không thể không bị gió làm cho lảo đảo. Mái tóc đen nhất thời hỗn độn lại càng khiến hắn toát lên vẻ tuấn mỹ đầy cuồng dã, quần áo cũng bị gió thổi mà phát ra những tiếng sàn sạt rất lớn . Một tay hắn cố gắng bám trụ lấy chiếc cột , từng bước từng bước nhích gần lên đỉnh, hắn vươn tay, định mang tháo miếng băng dính kia ra.
Anh Ny hoảng sợ, trừng mắt nhìn vào bàn tay đang vươn tới của Lam Điện Diễm.
Lam Điện Diễm phản ứng cực nhanh, hắn nhanh chóng hiểu ý, mạnh mẽ thu tay lại. Tập trung nhìn kĩ. Qủa nhiên, bên ngoài băng dính bám đầy những bộ cảm ứng trong suốt vô cùng nhỏ rất khó phát hiện. Mà bộ cảm ứng này được đặt vòng quanh đầu Anh Ny làm cho đầu nàng cố định vào chiếc cột.
Nhìn vào bộ cảm ứng siêu nhỏ ấy, không đến hai giây, Lam Điện Diễm đã đoán ra được đây chính là loại bom khó đối phó nhất trên thế giới. Loại bom này hắn cũng đã từng nghiên cứu qua, nó có tên là “Chỉ Bạc Bom”. Là một loại bom đặc thù được chế tạo một cách tinh vi . Uy lực rất lớn lại khó tháo dỡ.
Loại bom này giống như một sợi chỉ hoặc một sợi tóc chứa hàng trăm bộ cảm ứng cực kì nhỏ được cài vào đó. Chỉ cần chạm vào một đoạn nhỏ thôi cũng sẽ khiến cho nó kích hoạt hệ thống bom ! Nói cách khác, trừ phi những bộ cảm ứng siêu nhỏ này không bị ảnh hưởng , tức là không được di chuyển nó . Nếu không, Anh Ny sẽ bị nổ thành bột phấn!
Hàng trăm ngàn bộ cảm ứng siêu nhỏ đều quấn quanh mặt và sau đầu Anh Ny, nếu muốn thoát khỏi nó mà không bị tổn hại gì, cơ hồ là không có khả năng. Huống hồ, bộ cảm ứng siêu nhỏ trong suốt này dùng một chất cực kì đặc thù làm ra, chỉ cần độ nóng vượt quá bốn mươi độ thì nó sẽ phát nổ. Mà An Thành vào giữa trưa đều rất nóng, ắt hẳn sẽ khiến cho bom phát nổ!
Lam Điện Diễm hít một hơi sâu, không dám động vào mặt Anh Ny nhưng ánh mắt của Anh Ny muốn cho hắn biết … Tuy là nàng bị bại lộ thân phận nhưng cũng không phải là không thu hoạch được gì, nàng đã lấy được một số tình báo rất có giá trị.
Thế mà đối phương lại dùng loại phương pháp này rõ ràng là muốn nàng vừa không thể nói ta tin tức vừa muốn cảnh cáo Ám Dạ Môn !
Lam Điện Diễm bất động thanh sắc, trong lòng hắn nảy sinh ý nghĩ ác độc, hắn nhất định sẽ cho cái Kim Luân Tháp Ô Giáo kia nổ thành bình địa! Khiến cho bọn chúng biết rằng bọn chúng vừa làm một chuyện rất ngu xuẩn!
Nhìn vào Anh Ny, không chỉ trên mặt có “Chỉ Bạc Bom” không thể tháo dỡ mà trên thân thể nàng ta cũng có trang bị bom hẹn giờ. Lam Điện Diễm nhanh chóng đảo mắt nhìn toàn thân Anh Ny, chuẩn xác phán đoán từng đường dẫn của quả bom. Hắn lấy ra cây mã tấu Thụy Sĩ luôn mang theo bên người, thật cẩn thận , một bên vừa cắt dây thừng một bên tháo dỡ quả bom hẹn giờ trên người Anh Ny.
Thủy Nhi làm sao lại chịu ngoan ngoãn ngồi ngây ngốc trong xe, nhìn Lam Điện Diễm đang không ngừng “ma xát cọ xát”. Rõ ràng là không có ý định đem người trên kia xuống dưới , mà nàng thì lại không còn kiên nhẫn để chờ đợi ….
Đỏ, Vàng , Xanh, mỗi sợ dây đều được Lam Điện Diễm một đao một đao cắt lấy.Loại bom này đối với hắn chỉ là chuyện trẻ con. Một bàn tay của Anh Ny rốt cuộc cũng được giải phóng nhưng nàng không dám động đậy gương mặt của mình, đau đớn làm nàng hơi run rẩy một chút!
Lam Điện Diễm hơi cau mày, lập tức nhận ra sợi dây thừng buộc chặt trên người Anh Ny có nối vào một “cây đạo hỏa tác” (Mik : ta không biết cái này là cái gì hết, có tình yêu nào bik ko giúp ta với >o<) . Khi dây thừng bị cắt đứt , hay buông lỏng ra thì “đạo hỏa tác” kia sẽ bị ma sát mà bắt lửa dẫn xuống phía dưới chiếc thuyền.
Không tốt! Trên đó có bom! Mà “đạo hỏa tác” đang cháy do dây thừng trên người Anh Ny vừa bị chặt đứt !
Lúc này “đạo hỏa tác” như một con rắn nhỏ , nhanh chóng hướng xuống phía dưới !
Mà hắn đột nhiên nhìn thấy Thủy Nhi đang chuẩn bị bắt lấy một đầu dây của “đạo hỏa tác” kéo về phía nàng.
Đáng chết !
Lam Điện Diễm cấp tốc cởi áo khoác của chính mình –“Ba” – Một tiếng, hắn vung áo lên, nhất thời nhảy xuống, đuổi theo cái chấm nhỏ đang cháy xuống. Cái chấm lửa ấy chạy rất nhanh nhưng Lam Điện Diễm còn nhanh hơn, chỉ trong nháy mắt cái chấm nhỏ ấy đã bị quần áo của hắn dập tắt.
Hắn liếc nhìn “vật nhỏ” không có chút cảnh giác kia. Thân hình mạnh mẽ như chim ưng đang tiến lại gần nàng, thế nhưng Thủy Nhi không hề sợ hãi lại còn vui vẻ reo lên –“Cha rất tuấn suất nga! Qủa thật là đẹp đến ngây người!”
Qủa là rất khốc liệt nga! Chiêm Mỗ Tư Bang Đức hay Cơ Nặc Lý Tư Duy cũng không có động tác đẹp như cha nàng a!
-“Xoát” – Một tiếng, Lam Điện Diễm đã đứng trước mặt Thủy Nhi, bàn tay to lớn của hắn chế trụ chiếc eo nhỏ của nàng, nhanh chóng đặt nàng trước mặt!
-“Cha quả thật quá tuyệt vời! Ta còn muốn xe lần nữa!” – Thủy Nhi vỗ tay kêu lên ! Ở trong xe không thể xem được, ở ngoài này rất “phấn khích” nga!
-“Không phải bảo ngươi ngoan ngoãn đợi trên xe sao?”
Ngữ khí mang theo phần trách cứ nhưng Lam Điện Diễm không hề tức giận, buông Thủy Nhi ra, cước bộ không ngừng lại, nhanh chóng tìm được quả bom trên thuyền, xoay người hỏi nàng –“Bảo bối thích xem khói lửa sao?”
Thủy Nhi hưng phấn vỗ tay, mạnh mẽ gật đầu –“Thích! Thích thật!”
Lam Điện Diễm đem quả bom kia, quăng mạnh về phía hồ, động tác cực kì lưu loát ! Một tiếng nổ thật lớn vang lên, ánh lửa bắn ra bốn phía chấn động cả một vùng nước, ánh sáng rọi lên toàn mặt hồ, tiếng nổ vang vọng lên tận không trung!
Lam Điện Diễm nhanh chóng ôm lấy Thủy Nhi, bàn tay to lớn che hai tai nàng lại đề phòng tiếng nổ quá mạnh làm Thủy Nhi sợ, chờ tiếng nổ dần nhỏ lại, Lam Điện Diễm cúi đầu sủng nịch nói –“ Có đẹp không?”
Thủy Nhi gật đầu, ngữ khí nũng nịu –“Đẹp lắm a, cha thật lợi hại, có thể xem lại lần nữa không?”
Khóe môi Lam Điện Diễm nhếch lên ý cười, buông lỏng hai tay đang che chắn lỗ tai nàng ra, ngữ khí trầm trầm –“Có thể, nhưng không phải là bây giờ, ngoan ngoãn ở bên trong có nghe thấy không?”
Thủy Nhi làm sao đồng ý, hai bàn tay Lam Điện Diễm vừa buông lỏng thì nàng hệt như một con thỏ nhanh nhạy trốn ra ngoài –“ Ha ha , cha bắt ta nha!”
Nhìn Thủy Nhi trèo lên cột buồm, Lam Điện Diễm liền đuổi theo –“Thủy Nhi , đứng lại.”
Thủy Nhi làm sao dừng lại, trong nháy mắt đã trèo đến trước mặt Anh Ny.
Sợi dây thừng trên người Anh Ny đã buông lỏng, thân thể nàng ta đang lảo đảo giữa không trung, lúc nào cũng có thể ngã xuống.
Hai tay Thủy Nhi đã bắt được thân thể của Anh Ny.
-“Đừng nhúc nhích” – Lam Điện Diễm nhận ra vấn đề có chút nghiêm trọng. Tiểu nha đầu này hoàn toàn không rõ tình huống, chỉ sợ nàng sẽ làm “Chỉ Bạc Bom” phát nổ mất!
Đau đầu a! Hắn đối với “vật nhỏ” này quá sủng a! Qúa mức dung túng cho hành vi của nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.