Chương 24: Cha không cần ăn ta
Trương Tiểu Lộc
15/05/2017
Một giọng nam đầy từ tính trầm thấp
kêu rên nỉ non bên tai , Thủy Nhi mơ màng mở mắt , trong khoảng không
gian tối đen như mực , đập vào mắt nàng là một đôi mắt đang sáng ngời
mang theo lửa tình cùng dã tính đang nhìn thẳng vào nàng .
Kia một đôi mắt như đang muốn thiêu đốt nàng , con ngươi mãnh liệt dậy sóng , được sự trợ giúp của màn đêm đen tối đôi mắt kia càng trở nên dọa người .
Đoi mắt kia khiến Thủy Nhi liên tưởng đến cảnh trong rừng rậm ,một mãnh hổ hay sư tử mới vồ được mồi , đó thật sự là đôi mắt của một con dã thú bắt được miếng môi ngon ưng ý . (hana: ta miêu tả mà còn thấy hãi á…. Mik: =.= ))
Thủy Nhi chỉ nhìn đôi mắt đầy thú tính kia không quá một giây , theo phản xạ có điều kiện muốn kêu to lên , nhưng con mãnh thú kia thật nhanh tiến đến gần nàng , một ban tay nóng bỏng bịt kín miệng nàng không cho nàng kêu cứu , và đã ngăn chặn kịp thời một tiếng thét chói tai . Sau đó đèn sáng .
Hóa ra mãnh thú “đánh úp” mình chính là ….Cha !
Khuôn mặt tuấn tú của Lam Điện Diễm tiến rất gần Thủy Nhi , bàn tay vẫn đang che lấy miệng nàng . Hình ảnh như ngừng lại hai giây ! Tầm mắt hai người nhìn thẳng vào nhau hai giây ! (hana : sao lại là hai giây???)
Sau đó, Lam Điện Diễm chậm rãi buông tay .
“Cha !” Thủy Nhi hơi thở khó nhọc hỏi .
Lam Điện Diễm đôi mắt âm u khẽ lóe lên , thanh âm trầm thấp có phần hơi khàn khàn : “Là ta .”
Thủy Nhi nhìn quanh một vòng , lại nhìn cha …..sau đó nàng hung hăng nuốt nước miếng .
Ách ….Không biết có phải nàng đang đói hay không !
Áo ngủ màu trắng của Lam Điện Diễm đã gần như được mở hết các nút áo . lọ ra cơ ngực màu đồng rắn chắc , mỗi một đường cong đều thật hoàn mỹ đến cực điểm , thật sự là …… nhìn thật tuyệt nha ! Nhất là “Cái kia” trước ngực nhìn trong suốt sáng bóng , nhìn thật khiến nàng “thèm ăn” nha . Thủy Nhi thật không biết “cái trong suốt kia” chính là nước miếng của mình nha .
Thủy Nhi lại mạnh mẽ nuốt nuốt nước miếng , sờ sờ bụng , nhìn khuôn mặt tà mị tuấn mỹ của Lam Điện Diễm , hỏi một câu mười phần vô tội nhưng lại đúng vào trọng tâm của vấn đề : “Cha , thạch hoa quả của ta đâu ?”
“Cái gì?” Lam Điện Diễm nhíu mày , thanh âm vẫn có chút không rõ ràng , cực lực áp chế cảm xúc .
“Chính là ta vừa rùi đang ăn thạch hoa quả nha , thạch hoa quả của ta đâu ?” Thủy Nhi đáng thương lè lười liếm liếm môi , bụng nàng thật sự đói nha ! (hana : híc …soái ca của ta…. TN là thiên hạ đệ nhất bẩn …hum thì nôn lên người Lam ca , hum thì coi ca là thạch hoa quả ăn sạch sẽ…còn phun nước miếng lên nữa….đang gợi cảm thế đọc xuống thấy nước miếng thấy ghê á…mik nhỉ.. Mik: e hoàn toàn không có ý kiến =.=)
Lam Điện Diễm sắc mặt cứng ngắc lại , dục vọng trong lòng vừa mới áp chế thành công nhanh chóng bị khơi lên ! Chết tiệt , tiểu ma nữ này thật có sức ảnh hưởng !
Vừa rồi là cánh tay nhỏ bé cùng cánh môi mềm mại dán chặt trước ngực hắn tung hoành ngang dọc , hết sờ sờ lại hôn , thiếu chút nữa muốn lấy mạng hắn , hắn phải dùng đến “siêu ý chí” mới không chế để không điên cuồng “tàn sát” nàng . Thế mà tiểu ma nữ kia lúc này lại chủ động muốn “ăn thạch hoa quả” sao ! (hana : Lam ca , xông lên đi , hana ủng hộ á…. mik cũng ủng hộ mik nhỉ … Mik: ủng hộ hai tay hai chân lun .. “hắc hắc* .. “kìm nén” rất có “hại” cho sức khỏe =.= )
Lam Điện Diễm sắc mặt tối đen đến dọa chết người , khóe môi run rẩy , mắt không hề nhìn nàng , là không dám nhìn nàng ?
Nhưng bộ dạng của Lam Điện Diễm lại khiến Thủy Nhi mười phần “Nghi ngờ” ….Bụng nàng lại kêu ….
Lam Điện Diễm phiền chán vò vò mái tóc .
Thủy Nhi nhìn Lam Điện Diễm không nhìn đến mình , càng thêm xác định suy nghĩ của mình là đúng .
Cha cam chịu ? Cha không quan tâm nàng?
Cha lần trước phạt nàng một lần không được ăn cơm cũng là lộ ra biểu tình này .
Thủy N0hi sờ sờ bụng mình , nghĩ đến chuyện Lam Điện Diễm lại muốn phạt không cho nàng ăn cái gì , cơn tức giận không biết từ đâu lại chạy đến , người lao lên bám lấy thắt lưng Lam Điện Diễm ,tay túm chặt lấy cổ áo ngủ của hắn “hung tợn kêu gao” : “Cha đem thạch hoa quả của ta vứt đi rồi đúng không ? Cha lại muốn phạt không cho ta ăn cơm sao ?Ta vì sao lại ở đây ? Ta lại làm sai cái gì chứ ? Vì sao cha luôn thích làm ta bị đói bụng ?” Tiểu ma nữ đã muốn đem hết chuyện mình say rượu làm loạn quên sạch ! Hiện tại nàng chỉ biết là , bụng của nàng đã nói cho nàng biết nàng đã lâu chưa được ăn gì ! (tính từ hôm qua mới là hai bữa chưa ăn thôi mà – lời tác giả nhứ các tình yêu)
“Chết tiệt! Đừng nhúc nhích!” Lam Điện Diễm gấp gáp thở một hơi mạnh , toàn bộ cơ bắp trên người căng cứng hết lên , hai tay cố định eo nhỏ của Thủy Nhi , không dám để nàng nhúc nhích (hana : sao ca không dám á ..hắc hắc *cười tà*)
“Ta cứ động , ta càng muốn động đấy , ta muốn ăn , ta muốn ăn , ta đói bụng , ta muốn có đồ ăn …..” hai tay Thủy Nhi cầm chặt cổ áo Lam Điện Diễm , thân thể không ngừng vặn vẹo , không ngững gào thét , cãi lộn .
Thủy Nhi vừa động đậy , khả năng tự chủ của Lam Điện Diễm đã sớm không cánh mà bay , hắn chỉ cảm thấy nhất thời khí huyết toàn thân truyền về một chỗ , hừ lạnh một tiếng , động tác nhanh như báo hoang , xoay người một cái đã thuận lợi đem Thủy Nhi đặt dưới thân mình , hơi thở hổn hển dồn dập ,giọng nói trầm thấp mang theo vẻ dụ hoặc , nộng đậm dục vọng , ánh mắt không chút che dấu ý định muốn xâm chiếm , muốn đem nàng “Ăn sạch” ,nuốt hết vào trong . Nghiến răng ác độc nói : “ Vật nhỏ , đây là người tự mình dẫn xác đến nhé .” (hana : thịt đi ,thịt đi …..Lam ca …hana đói , hana cũng muốn ăn a…LC : hana ngoan , đợi tí ta cho miếng đùi……)
Không tốt ! Cha lại lộ ra biểu tình hung ác như mãnh thú khác thường nhìn Thủy Nhi , Thủy Nhi ánh mắt đỏ hồng , nuốt nuốt nước miếng , chột dạ nói : “Ta chỉ là đang đói bụng , ta nghĩ ta muốn ăn điểm tâm .”
Lam Điện Diễm đôi mắt đỏ ngầu , nóng bỏng như lò lửa , ánh mắt chứa đầy dục vọng cuồng dã lướt qua toàn thân Thủy Nhi ,chọc cho Thủy Nhi sợ hãi run rẩy .
Lam Điện Diễm khóe miệng vừa lòng lộ ra ý cười tà mị , tựa như dã thú gặp được “mồi ngon” yêu thích , lại giống như mãnh thú trước khi từ từ nhấm nháp con mồi , cẩn thận dùng mũi ngửi và đánh giá xem con mồi có ngon như bình thường không , vùi đầu vào sâu trong cổ Thủy Nhi hít một hơi thật sâu , sau đó ma mị dùng đâu lưỡi vờn nhẹ trên cổ nàng , thì thào , mị hoặc , thỏa mãn phát ra tiếng than nhẹ nhẹ : “Ta cũng rất muốn … điểm tâm”
Nhìn Lam Điện Diễm dần dần tới gần môi mình , hai má Thủy Nhi bắt đầu nóng lên , thân thể khẽ run nhẹ , bàn tay nhỏ nhắn cố gắng áp chết không cho thân thể nóng rực kia đến gần , sợ hãi nỉ non nói : “Cha…Cha…Ta không phải điểm tâm .”
Bộ dạng của cha như đang muốn ăn tươi nuốt sống nàng nha !
Bộ dạng cha lúc này thật đáng sợ nha !
Cha thật sự muốn ăn nàng nha! !
Lam Điện Diễm mang theo đôi mắt dã thú nhìn chằm chằm vào mắt Thủy Nhi , khóe miệng lộ ý cười tà mị , vươn tay ra bắt lấy hai cánh tay nhỏ bé xanh xao đang cố bám trụ trước ngực hắn , nhè nhẹ đem lại gần miệng mình , chậm rãi , tà mị , mút từng ngón , tứng ngón , giống như đang nhấm nháp “món ngon vô địch thiên hạ” , giọng nói nhẹ nhàng , nỉ non , trầm thấp : “Ân ….Thật sự rất ngon .” (hana : á sợ quá…ca này dọa TN hay muốn dọa cả ta đây…Mik đâu……thuốc trợ tim….nhanh nhanh…. Mik: khăn giấy luôn không Hana tỷ ? …. Mik *xịt máu*)
Đầu ngón tay bị chiếc lưỡi ẩm ướt kia chạm vào kiến một cảm xúc mãnh liệt hiện lên , như có một luồng điện đang chạy qua người nàng , nhanh chóng truyền khắp chân tay ,nhằm thẳng trái tim nàng phóng điện , làm cho Thủy Nhi toàn thân tê dại , cảm xúc xa lạ lại khiến cô gái nhỏ sợ hãi , chỉ có thể bối rối khẽ lắc lắc đầu , mang theo tiếng khóc nức nở vô lực kinh hô : “Không phải !….Thủy Nhi không phải điểm tâm ! Thủy Nhi không thể ăn được ! … Cha buông tha cho Thủy Nhi ….Không cần….”
Kia một đôi mắt như đang muốn thiêu đốt nàng , con ngươi mãnh liệt dậy sóng , được sự trợ giúp của màn đêm đen tối đôi mắt kia càng trở nên dọa người .
Đoi mắt kia khiến Thủy Nhi liên tưởng đến cảnh trong rừng rậm ,một mãnh hổ hay sư tử mới vồ được mồi , đó thật sự là đôi mắt của một con dã thú bắt được miếng môi ngon ưng ý . (hana: ta miêu tả mà còn thấy hãi á…. Mik: =.= ))
Thủy Nhi chỉ nhìn đôi mắt đầy thú tính kia không quá một giây , theo phản xạ có điều kiện muốn kêu to lên , nhưng con mãnh thú kia thật nhanh tiến đến gần nàng , một ban tay nóng bỏng bịt kín miệng nàng không cho nàng kêu cứu , và đã ngăn chặn kịp thời một tiếng thét chói tai . Sau đó đèn sáng .
Hóa ra mãnh thú “đánh úp” mình chính là ….Cha !
Khuôn mặt tuấn tú của Lam Điện Diễm tiến rất gần Thủy Nhi , bàn tay vẫn đang che lấy miệng nàng . Hình ảnh như ngừng lại hai giây ! Tầm mắt hai người nhìn thẳng vào nhau hai giây ! (hana : sao lại là hai giây???)
Sau đó, Lam Điện Diễm chậm rãi buông tay .
“Cha !” Thủy Nhi hơi thở khó nhọc hỏi .
Lam Điện Diễm đôi mắt âm u khẽ lóe lên , thanh âm trầm thấp có phần hơi khàn khàn : “Là ta .”
Thủy Nhi nhìn quanh một vòng , lại nhìn cha …..sau đó nàng hung hăng nuốt nước miếng .
Ách ….Không biết có phải nàng đang đói hay không !
Áo ngủ màu trắng của Lam Điện Diễm đã gần như được mở hết các nút áo . lọ ra cơ ngực màu đồng rắn chắc , mỗi một đường cong đều thật hoàn mỹ đến cực điểm , thật sự là …… nhìn thật tuyệt nha ! Nhất là “Cái kia” trước ngực nhìn trong suốt sáng bóng , nhìn thật khiến nàng “thèm ăn” nha . Thủy Nhi thật không biết “cái trong suốt kia” chính là nước miếng của mình nha .
Thủy Nhi lại mạnh mẽ nuốt nuốt nước miếng , sờ sờ bụng , nhìn khuôn mặt tà mị tuấn mỹ của Lam Điện Diễm , hỏi một câu mười phần vô tội nhưng lại đúng vào trọng tâm của vấn đề : “Cha , thạch hoa quả của ta đâu ?”
“Cái gì?” Lam Điện Diễm nhíu mày , thanh âm vẫn có chút không rõ ràng , cực lực áp chế cảm xúc .
“Chính là ta vừa rùi đang ăn thạch hoa quả nha , thạch hoa quả của ta đâu ?” Thủy Nhi đáng thương lè lười liếm liếm môi , bụng nàng thật sự đói nha ! (hana : híc …soái ca của ta…. TN là thiên hạ đệ nhất bẩn …hum thì nôn lên người Lam ca , hum thì coi ca là thạch hoa quả ăn sạch sẽ…còn phun nước miếng lên nữa….đang gợi cảm thế đọc xuống thấy nước miếng thấy ghê á…mik nhỉ.. Mik: e hoàn toàn không có ý kiến =.=)
Lam Điện Diễm sắc mặt cứng ngắc lại , dục vọng trong lòng vừa mới áp chế thành công nhanh chóng bị khơi lên ! Chết tiệt , tiểu ma nữ này thật có sức ảnh hưởng !
Vừa rồi là cánh tay nhỏ bé cùng cánh môi mềm mại dán chặt trước ngực hắn tung hoành ngang dọc , hết sờ sờ lại hôn , thiếu chút nữa muốn lấy mạng hắn , hắn phải dùng đến “siêu ý chí” mới không chế để không điên cuồng “tàn sát” nàng . Thế mà tiểu ma nữ kia lúc này lại chủ động muốn “ăn thạch hoa quả” sao ! (hana : Lam ca , xông lên đi , hana ủng hộ á…. mik cũng ủng hộ mik nhỉ … Mik: ủng hộ hai tay hai chân lun .. “hắc hắc* .. “kìm nén” rất có “hại” cho sức khỏe =.= )
Lam Điện Diễm sắc mặt tối đen đến dọa chết người , khóe môi run rẩy , mắt không hề nhìn nàng , là không dám nhìn nàng ?
Nhưng bộ dạng của Lam Điện Diễm lại khiến Thủy Nhi mười phần “Nghi ngờ” ….Bụng nàng lại kêu ….
Lam Điện Diễm phiền chán vò vò mái tóc .
Thủy Nhi nhìn Lam Điện Diễm không nhìn đến mình , càng thêm xác định suy nghĩ của mình là đúng .
Cha cam chịu ? Cha không quan tâm nàng?
Cha lần trước phạt nàng một lần không được ăn cơm cũng là lộ ra biểu tình này .
Thủy N0hi sờ sờ bụng mình , nghĩ đến chuyện Lam Điện Diễm lại muốn phạt không cho nàng ăn cái gì , cơn tức giận không biết từ đâu lại chạy đến , người lao lên bám lấy thắt lưng Lam Điện Diễm ,tay túm chặt lấy cổ áo ngủ của hắn “hung tợn kêu gao” : “Cha đem thạch hoa quả của ta vứt đi rồi đúng không ? Cha lại muốn phạt không cho ta ăn cơm sao ?Ta vì sao lại ở đây ? Ta lại làm sai cái gì chứ ? Vì sao cha luôn thích làm ta bị đói bụng ?” Tiểu ma nữ đã muốn đem hết chuyện mình say rượu làm loạn quên sạch ! Hiện tại nàng chỉ biết là , bụng của nàng đã nói cho nàng biết nàng đã lâu chưa được ăn gì ! (tính từ hôm qua mới là hai bữa chưa ăn thôi mà – lời tác giả nhứ các tình yêu)
“Chết tiệt! Đừng nhúc nhích!” Lam Điện Diễm gấp gáp thở một hơi mạnh , toàn bộ cơ bắp trên người căng cứng hết lên , hai tay cố định eo nhỏ của Thủy Nhi , không dám để nàng nhúc nhích (hana : sao ca không dám á ..hắc hắc *cười tà*)
“Ta cứ động , ta càng muốn động đấy , ta muốn ăn , ta muốn ăn , ta đói bụng , ta muốn có đồ ăn …..” hai tay Thủy Nhi cầm chặt cổ áo Lam Điện Diễm , thân thể không ngừng vặn vẹo , không ngững gào thét , cãi lộn .
Thủy Nhi vừa động đậy , khả năng tự chủ của Lam Điện Diễm đã sớm không cánh mà bay , hắn chỉ cảm thấy nhất thời khí huyết toàn thân truyền về một chỗ , hừ lạnh một tiếng , động tác nhanh như báo hoang , xoay người một cái đã thuận lợi đem Thủy Nhi đặt dưới thân mình , hơi thở hổn hển dồn dập ,giọng nói trầm thấp mang theo vẻ dụ hoặc , nộng đậm dục vọng , ánh mắt không chút che dấu ý định muốn xâm chiếm , muốn đem nàng “Ăn sạch” ,nuốt hết vào trong . Nghiến răng ác độc nói : “ Vật nhỏ , đây là người tự mình dẫn xác đến nhé .” (hana : thịt đi ,thịt đi …..Lam ca …hana đói , hana cũng muốn ăn a…LC : hana ngoan , đợi tí ta cho miếng đùi……)
Không tốt ! Cha lại lộ ra biểu tình hung ác như mãnh thú khác thường nhìn Thủy Nhi , Thủy Nhi ánh mắt đỏ hồng , nuốt nuốt nước miếng , chột dạ nói : “Ta chỉ là đang đói bụng , ta nghĩ ta muốn ăn điểm tâm .”
Lam Điện Diễm đôi mắt đỏ ngầu , nóng bỏng như lò lửa , ánh mắt chứa đầy dục vọng cuồng dã lướt qua toàn thân Thủy Nhi ,chọc cho Thủy Nhi sợ hãi run rẩy .
Lam Điện Diễm khóe miệng vừa lòng lộ ra ý cười tà mị , tựa như dã thú gặp được “mồi ngon” yêu thích , lại giống như mãnh thú trước khi từ từ nhấm nháp con mồi , cẩn thận dùng mũi ngửi và đánh giá xem con mồi có ngon như bình thường không , vùi đầu vào sâu trong cổ Thủy Nhi hít một hơi thật sâu , sau đó ma mị dùng đâu lưỡi vờn nhẹ trên cổ nàng , thì thào , mị hoặc , thỏa mãn phát ra tiếng than nhẹ nhẹ : “Ta cũng rất muốn … điểm tâm”
Nhìn Lam Điện Diễm dần dần tới gần môi mình , hai má Thủy Nhi bắt đầu nóng lên , thân thể khẽ run nhẹ , bàn tay nhỏ nhắn cố gắng áp chết không cho thân thể nóng rực kia đến gần , sợ hãi nỉ non nói : “Cha…Cha…Ta không phải điểm tâm .”
Bộ dạng của cha như đang muốn ăn tươi nuốt sống nàng nha !
Bộ dạng cha lúc này thật đáng sợ nha !
Cha thật sự muốn ăn nàng nha! !
Lam Điện Diễm mang theo đôi mắt dã thú nhìn chằm chằm vào mắt Thủy Nhi , khóe miệng lộ ý cười tà mị , vươn tay ra bắt lấy hai cánh tay nhỏ bé xanh xao đang cố bám trụ trước ngực hắn , nhè nhẹ đem lại gần miệng mình , chậm rãi , tà mị , mút từng ngón , tứng ngón , giống như đang nhấm nháp “món ngon vô địch thiên hạ” , giọng nói nhẹ nhàng , nỉ non , trầm thấp : “Ân ….Thật sự rất ngon .” (hana : á sợ quá…ca này dọa TN hay muốn dọa cả ta đây…Mik đâu……thuốc trợ tim….nhanh nhanh…. Mik: khăn giấy luôn không Hana tỷ ? …. Mik *xịt máu*)
Đầu ngón tay bị chiếc lưỡi ẩm ướt kia chạm vào kiến một cảm xúc mãnh liệt hiện lên , như có một luồng điện đang chạy qua người nàng , nhanh chóng truyền khắp chân tay ,nhằm thẳng trái tim nàng phóng điện , làm cho Thủy Nhi toàn thân tê dại , cảm xúc xa lạ lại khiến cô gái nhỏ sợ hãi , chỉ có thể bối rối khẽ lắc lắc đầu , mang theo tiếng khóc nức nở vô lực kinh hô : “Không phải !….Thủy Nhi không phải điểm tâm ! Thủy Nhi không thể ăn được ! … Cha buông tha cho Thủy Nhi ….Không cần….”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.