Chương 12: Hiện lên trên giường cha
Trương Tiểu Lộc
15/05/2017
Thủy Nhi mở của hé đầu ra nhìn ngó xung quanh , không có người , rón
ra rón rén nhẹ nhành bước ra ngoài , đột nhiên Vũ mở cửa phòng đi ra ,
Thủy Nhi nhanh chóng lùi về trong phòng .
Phong, Lôi, Điện, Vân, Vũ, Thủy Nhi đều là ở cùng một tầng . Còn phòng ngủ của Lam Điện Diễm ở dưới lầu .
Thủy Nhi sau khi lui về phòng mình , nghĩ nghĩ một chút rồi chạy đến bên của sổ , men theo cửa sổ trèo xuống bên dưới .
Bên dưới phòng của nàng chính là phòng ngủ của Lam Điện Diễm , thân ảnh nho nhỏ bay qua cửa sổ , thẳng một mạch xuống đến tầng dưới , dừng bên của sổ ,nhìn qua cửa kính phòng Lam Điện Diễm ngó đông ngod tây xem xét tình hình , ôi , Cha đâu ??
Thủy Nhi mở cánh cửa bằng thủy tinh , thân mình như tiểu bạch xà trược vào bên trong . (hana : ta không biết Lam ca mất cảnh giác thế này đấy, hum nào phải lẻn vào mới được …..LC : hana ngốc kia ,ta không làm thế làm sao dắt được thỏ vào miệng cọp…*cười nham hiểm*haha…Ta : LC nham hiểm vô đối)
Đôi mắt to tròn sáng lấp lánh nhìn khắp một lượt đánh giá phòng của hắn .
Thật lớn nha! Cái giường kia khéo còn to hơn cả nhà của nàng ấy chứ, cả căn phòng ngoài lấy màu đen trắng làm chủ , còn có thêm màu vàng hoàng kim.
Ngay cả vũ khí cũng được nạm vàng , còn có vô số bình rượu quý và một cái quầy bar nhỏ .
Di ? Không có người ?
Thủy Nhi thật cẩn thận đi vào phòng Lam Điện Diễm , sờ sờ xung quanh , đi loanh quanh một lát thì phát hiện quả thật cha không có mặt trong phòng .Nàng đi nhanh vài bước , nhảy một bước , đem thân mình ngã sấp lên giường Lam Điện Diễm , lăn qua lăn lại , nhào lộn lung tung , đảo tung chăn gối …haha….giường của cha thật lớn , thật thoải mái nha
“Cạch..” một tiếng mở của phòng vang lên .
Nga?
Có người ?
Thủy Nhi theo bản năng trốn vào trong chăn , cố gắng đem chính mình vùi thật sâu bên trong .
Tiếng bước chân? Là tiếng bước chân của cha ?
Thủy Nhi thật cẩn thận vén lên một góc chăn , đôi mắt to đảo qua xung quanh tìm hiểu .
Đúng thật là cha nha !!
Lam Điện Diễm thân hình cao lớn thon dài nhanh chóng bước vào . Hắn vừa trở về từ một buổi tiệc vô cùng sang trong , hăn đang mặc trên người một thân tây trang lễ phục tối màu , cổ áo và tay áo sơ mi trắng lộ ra bên ngoài có chút rườm rà nhưng cũng thật hoa lệ . Lam Điện Diễm vào phòng , đóng cửa , cởi áo khoác , tùy ý thả trên sô pha , một bên dùng tay cởi nơ trên cổ , rồi cởi dần các nút áo sơ mi , một bên đi nhanh về phía quầy bar , lấy rượu và một chiếc ly thủy tinh , một loạt các động tác vô cùng cao quý và tao nhã .
Ha ha, bộ dạng cha nhìn thật khá nha , tấm lưng thật lớn và rộng , chân tay thật thon và dài nha , cái kia…cái ngực hơi lộ ra kia cũng thật rắn chắc nha , thật ….thật đẹp mắt !!! (hana :Cái này người ta gọi là gợi cảm , quyến rũ nha , TN là sắc nữ mà )
Ực , Thủy Nhi nuốt nuốt nước miếng. (hana : á , kinh quá …)
Lam Điện Diễm thật nhanh đã quay lại !!
Thủy Nhi hoảng sợ.
Cạch !
Cửa một lần nữa được mở ra .
Nga… Thì ra không phải ta bị phát hiện nha .
Di?
Người đi vào là Vũ .
Oa oa oa , Vũ a! Là Vũ xinh đẹp a! Ban đêm lạnh như vậy sao chỉ mặc một chiếc áo mỏng thế kia , tỷ tỷ không cảm thấy lạnh hay sao ??
Còn nữa nha , cha đại nhân sao gặp Vũ tỷ ăn mặc như thế sao mặt vẫn lạnh như băng thế kia , sao cha không lo tỷ ấy sẽ bị cảm lạnh hay sao ???
Thủy Nhi chớp chớp mắt, tỉnh tỉnh mê mê suy nghĩ.
Bất quá, Vũ kia có lẽ cũng cảm thấy hơi lạnh một chút , thân hình xinh đẹp kia vặn vẹo nép sát vào Lam Điện Diễm như muốn hấp thu được một chút hơi ấm trên người hắn . Đôi tay yếu đuối thon nhỏ như không có xương kia đang vuốt ve , xoa xoa vòm ngực rộng lớn , toàn thân nhỏ bé mềm nhũn cực lực muốn dán vào thân thể to lớn quyến rũ nhưng vô cùng lạnh lùng của Lam Điện Diễm .
A? Nàng làm gì vậy ? Vũ đang đói bụng sao ? Bữa ăn khuya còn chưa ăn no sao ? Vì sao lại muốn cắn môi cha thế kia ??
Thủy Nhi chớp chớp mắt nhìn những động tác quái dị của Vũ , cảm thấy trong lòng có gì đó là lạ . (hana : ồ cái gì thế ??? *chớp mắt ngây thơ*)
Theo góc độ của mình Thủy Nhi có thể nhìn thấy thật rõ ràng , một tay của Vũ đang xoa xoa trong ngực Lam Điện Diễm , tay kia đang nhanh chóng tháo bỏ từng chiếc cúc của chiếc áo sơ mi hắn Lam Điện Diễm đang mặc , hai tay thật vô cùng linh hoạt ,vừa sờ vừa cở , có điều chỉ một mình Vũ độc diễn mà thôi ! (hana : Vũ này dê xồm á)
Thủy Nhi núp mình trong chăn thở phì phì , phùng mang trợn má , trợn tròn hai mắt.
Mặc kệ nàng ta đang muốn làm cái gì . Nàng không thích những động tác kia của Vũ .Thật sự không thích .
Đang lúc Thủy Nhi chuẩn bị nhảy dựng lên cũng là lúc nghe thấy tiếng nói lạnh lùng của Lam Điện Diễm : “Đủ rồi !” Một bàn tay to lớn túm lấy cổ tay gày gò của Vũ , hung hăng đem nàng quăng ra khỏi phòng .
“Blue…” Vũ hình như còn muốn nói gì, lại thấy thái độ lạnh như băng ngàn năm của Lam Điện Diễm , khóe mắt dâng lên một hàng lệ nhưng không nói gì . Không cam lòng gõ thật mạnh giày cao gót trên nền nhà vặn vẹo thân mình rời khỏi phòng Lam Điện Diễm .
Cho đến khi cửa phòng hoàn toàn khép lại Lam Điện Diễm không hề liếc nhìn Vũ một lần , áo sơ mi vẫn chưa được cởi hết , cầm trên tay chiếc ly thủy tinh , tiếp tục tự rót cho mình một ly Brandy , chậm rãi nhấm nháp từng chút một , tầm mắt nhìn lên phía giường , chiếc chăn bề ngoài xem ra không có gì khác thường , khóe miệng lại không tự giác cong lên một độ cong khó ai có thể phát hiện .(hana : Brandy la tên một loại rượu mạnh nhé , ta lười tra lắm , ta còn đang thắc mắc không lẽ Lam ca không biết có người trong nhà , hóa ra sói giả cừu..haha)
Thủy Nhi lúc này đang vô cùng lo lắng không biết mình nên ra ngoài hay cứ núp ở đây , nhưng màn trình diễn khi nãy khiến má nàng giờ đây nóng bừng lên .Có điều giờ Vũ đã đi rồi Thủy Nhi lại cảm thấy tim mình lại có một cảm giác khác lạ vô cùng lợi hại .
Đang không biết quyết định như thế nào có thể rời khỏi đây một cách tốt đẹp , chỉ nhìn thấy Lam Điện Diễm uống một chút rượu , sau đó bước về phía nhà vệ sinh , phút chốc bên trong truyền đến tiếng mở nước ào ào .
Thủy nhi thở phào nhẹ nhõm , vậy chờ cha tắm rửa xong đi ra ta sẽ cùng hắn nói chuyện đi…
Không biết trôi qua bao lâu, Lam Điện Diễm đã tắm xong, mặc trên người bộ đồ ngủ màu trắng bước ra khỏi phòng vệ sinh , nhìn quanh một chút thấy trên giường vẫn không một động tĩnh . Vật nhỏ bên dưới lớp chăn kia đúng là chịu đựng cũng giỏi nhỉ , lâu như thế mà vẫn không gây ra tiếng động gì .
Lam Điện Diễm là ai chứ ? Trên thực tế, khi mới vừa mở của bước vào phòng hắn đã phát hiện có một “vật nhỏ” trốn trên giường mình , nhưng hắn cố ý làm như không phát hiện ra , muốn cho nàng vì hông thể chịu đựng được nữa phải ngoi ta… không nghĩ tới……
Lam Điện Diễm khóe miệng tiếp tục lộ ra một nụ cười, đi đến trước giường , khẽ cúi thân mình cao lớn , xốc chăn lên ….A ! “Vật nhỏ” kia không biết thế nào lại đang ngủ ngon lành . (hana : bó tay , Lam ca xông lên đi…)
Thủy Nhi đang ngủ thật ngọt ngào , bỗng nhiên cơ thể đang ấm bị tiếp xúc với một luồng khí lạnh khiến nàng lập tức cuộn người lại như ốc sen lần tìm chăn ấm muốn chui vào lại .
Lam Điện Diễm vươn tay ra muốn đánh thức nàng tỉnh dậy , bàn tay kia không tự chủ từ từ chạm đến khuôn mặt đỏ hồng kia, Trời ơi , cái gì đang xảy ra thế này ? Vốn định một quyền đánh thức nàng dậy , không hiểu sao lại nhe nhàng , dùng những ngón tay tinh tế kia nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé của nàng.
Lam Điện Diễm ngực hơi nóng lên , có một loại cảm giác xa lạ đang len vào tim hắn , nổi lên thật mãnh liệt .
Nhìn nàng đang ngủ say như một đứa trẻ , hô hấp của Lam Điện Diễm có phần khó khăn , cứ như thế lẳng lặng nhìn nàng …
Trên người nàng tựa như có một loại ma lực đặc thù nào đó , cho dù nàng luôn làm hăn đau đầu , cho dù nàng đang xâm chiếm phòng ngủ của hắn , cho dù nàng có thể sẽ hỏa thiêu Lam cung của hắn , nhưng chỉ cần nàng dương đôi mắt “nai con ngơ ngác vô tội” kia ra thì dù hắn đang như núi lửa sắp phun trào đến nơi cũng sẽ bị đôi mắt ấy đè ép xuống .
Sau đó bắt đầu không tin được cô bé con tưởng chừng như vô tội và vô cùng thuần khiết kia lại chính là tiểu ma nữ siêu cấp “thần thảm họa” ,cũng chính vì thế lại hết lần này đến lần khác mềm lòng với nàng , không nỡ xuống tay trừng phạt .
Lam Điện Diễm nhìn có điểm xuất thần, khóe miệng lại không tự giác cong lên lộ ra ý cười, sau đó đôi tay kia cuối cùng cũng được chủ nhân khống chế , đẩy nàng xê dịch về một bên , chính mình nghiêng người nằm xuống bên cạnh ….
Phong, Lôi, Điện, Vân, Vũ, Thủy Nhi đều là ở cùng một tầng . Còn phòng ngủ của Lam Điện Diễm ở dưới lầu .
Thủy Nhi sau khi lui về phòng mình , nghĩ nghĩ một chút rồi chạy đến bên của sổ , men theo cửa sổ trèo xuống bên dưới .
Bên dưới phòng của nàng chính là phòng ngủ của Lam Điện Diễm , thân ảnh nho nhỏ bay qua cửa sổ , thẳng một mạch xuống đến tầng dưới , dừng bên của sổ ,nhìn qua cửa kính phòng Lam Điện Diễm ngó đông ngod tây xem xét tình hình , ôi , Cha đâu ??
Thủy Nhi mở cánh cửa bằng thủy tinh , thân mình như tiểu bạch xà trược vào bên trong . (hana : ta không biết Lam ca mất cảnh giác thế này đấy, hum nào phải lẻn vào mới được …..LC : hana ngốc kia ,ta không làm thế làm sao dắt được thỏ vào miệng cọp…*cười nham hiểm*haha…Ta : LC nham hiểm vô đối)
Đôi mắt to tròn sáng lấp lánh nhìn khắp một lượt đánh giá phòng của hắn .
Thật lớn nha! Cái giường kia khéo còn to hơn cả nhà của nàng ấy chứ, cả căn phòng ngoài lấy màu đen trắng làm chủ , còn có thêm màu vàng hoàng kim.
Ngay cả vũ khí cũng được nạm vàng , còn có vô số bình rượu quý và một cái quầy bar nhỏ .
Di ? Không có người ?
Thủy Nhi thật cẩn thận đi vào phòng Lam Điện Diễm , sờ sờ xung quanh , đi loanh quanh một lát thì phát hiện quả thật cha không có mặt trong phòng .Nàng đi nhanh vài bước , nhảy một bước , đem thân mình ngã sấp lên giường Lam Điện Diễm , lăn qua lăn lại , nhào lộn lung tung , đảo tung chăn gối …haha….giường của cha thật lớn , thật thoải mái nha
“Cạch..” một tiếng mở của phòng vang lên .
Nga?
Có người ?
Thủy Nhi theo bản năng trốn vào trong chăn , cố gắng đem chính mình vùi thật sâu bên trong .
Tiếng bước chân? Là tiếng bước chân của cha ?
Thủy Nhi thật cẩn thận vén lên một góc chăn , đôi mắt to đảo qua xung quanh tìm hiểu .
Đúng thật là cha nha !!
Lam Điện Diễm thân hình cao lớn thon dài nhanh chóng bước vào . Hắn vừa trở về từ một buổi tiệc vô cùng sang trong , hăn đang mặc trên người một thân tây trang lễ phục tối màu , cổ áo và tay áo sơ mi trắng lộ ra bên ngoài có chút rườm rà nhưng cũng thật hoa lệ . Lam Điện Diễm vào phòng , đóng cửa , cởi áo khoác , tùy ý thả trên sô pha , một bên dùng tay cởi nơ trên cổ , rồi cởi dần các nút áo sơ mi , một bên đi nhanh về phía quầy bar , lấy rượu và một chiếc ly thủy tinh , một loạt các động tác vô cùng cao quý và tao nhã .
Ha ha, bộ dạng cha nhìn thật khá nha , tấm lưng thật lớn và rộng , chân tay thật thon và dài nha , cái kia…cái ngực hơi lộ ra kia cũng thật rắn chắc nha , thật ….thật đẹp mắt !!! (hana :Cái này người ta gọi là gợi cảm , quyến rũ nha , TN là sắc nữ mà )
Ực , Thủy Nhi nuốt nuốt nước miếng. (hana : á , kinh quá …)
Lam Điện Diễm thật nhanh đã quay lại !!
Thủy Nhi hoảng sợ.
Cạch !
Cửa một lần nữa được mở ra .
Nga… Thì ra không phải ta bị phát hiện nha .
Di?
Người đi vào là Vũ .
Oa oa oa , Vũ a! Là Vũ xinh đẹp a! Ban đêm lạnh như vậy sao chỉ mặc một chiếc áo mỏng thế kia , tỷ tỷ không cảm thấy lạnh hay sao ??
Còn nữa nha , cha đại nhân sao gặp Vũ tỷ ăn mặc như thế sao mặt vẫn lạnh như băng thế kia , sao cha không lo tỷ ấy sẽ bị cảm lạnh hay sao ???
Thủy Nhi chớp chớp mắt, tỉnh tỉnh mê mê suy nghĩ.
Bất quá, Vũ kia có lẽ cũng cảm thấy hơi lạnh một chút , thân hình xinh đẹp kia vặn vẹo nép sát vào Lam Điện Diễm như muốn hấp thu được một chút hơi ấm trên người hắn . Đôi tay yếu đuối thon nhỏ như không có xương kia đang vuốt ve , xoa xoa vòm ngực rộng lớn , toàn thân nhỏ bé mềm nhũn cực lực muốn dán vào thân thể to lớn quyến rũ nhưng vô cùng lạnh lùng của Lam Điện Diễm .
A? Nàng làm gì vậy ? Vũ đang đói bụng sao ? Bữa ăn khuya còn chưa ăn no sao ? Vì sao lại muốn cắn môi cha thế kia ??
Thủy Nhi chớp chớp mắt nhìn những động tác quái dị của Vũ , cảm thấy trong lòng có gì đó là lạ . (hana : ồ cái gì thế ??? *chớp mắt ngây thơ*)
Theo góc độ của mình Thủy Nhi có thể nhìn thấy thật rõ ràng , một tay của Vũ đang xoa xoa trong ngực Lam Điện Diễm , tay kia đang nhanh chóng tháo bỏ từng chiếc cúc của chiếc áo sơ mi hắn Lam Điện Diễm đang mặc , hai tay thật vô cùng linh hoạt ,vừa sờ vừa cở , có điều chỉ một mình Vũ độc diễn mà thôi ! (hana : Vũ này dê xồm á)
Thủy Nhi núp mình trong chăn thở phì phì , phùng mang trợn má , trợn tròn hai mắt.
Mặc kệ nàng ta đang muốn làm cái gì . Nàng không thích những động tác kia của Vũ .Thật sự không thích .
Đang lúc Thủy Nhi chuẩn bị nhảy dựng lên cũng là lúc nghe thấy tiếng nói lạnh lùng của Lam Điện Diễm : “Đủ rồi !” Một bàn tay to lớn túm lấy cổ tay gày gò của Vũ , hung hăng đem nàng quăng ra khỏi phòng .
“Blue…” Vũ hình như còn muốn nói gì, lại thấy thái độ lạnh như băng ngàn năm của Lam Điện Diễm , khóe mắt dâng lên một hàng lệ nhưng không nói gì . Không cam lòng gõ thật mạnh giày cao gót trên nền nhà vặn vẹo thân mình rời khỏi phòng Lam Điện Diễm .
Cho đến khi cửa phòng hoàn toàn khép lại Lam Điện Diễm không hề liếc nhìn Vũ một lần , áo sơ mi vẫn chưa được cởi hết , cầm trên tay chiếc ly thủy tinh , tiếp tục tự rót cho mình một ly Brandy , chậm rãi nhấm nháp từng chút một , tầm mắt nhìn lên phía giường , chiếc chăn bề ngoài xem ra không có gì khác thường , khóe miệng lại không tự giác cong lên một độ cong khó ai có thể phát hiện .(hana : Brandy la tên một loại rượu mạnh nhé , ta lười tra lắm , ta còn đang thắc mắc không lẽ Lam ca không biết có người trong nhà , hóa ra sói giả cừu..haha)
Thủy Nhi lúc này đang vô cùng lo lắng không biết mình nên ra ngoài hay cứ núp ở đây , nhưng màn trình diễn khi nãy khiến má nàng giờ đây nóng bừng lên .Có điều giờ Vũ đã đi rồi Thủy Nhi lại cảm thấy tim mình lại có một cảm giác khác lạ vô cùng lợi hại .
Đang không biết quyết định như thế nào có thể rời khỏi đây một cách tốt đẹp , chỉ nhìn thấy Lam Điện Diễm uống một chút rượu , sau đó bước về phía nhà vệ sinh , phút chốc bên trong truyền đến tiếng mở nước ào ào .
Thủy nhi thở phào nhẹ nhõm , vậy chờ cha tắm rửa xong đi ra ta sẽ cùng hắn nói chuyện đi…
Không biết trôi qua bao lâu, Lam Điện Diễm đã tắm xong, mặc trên người bộ đồ ngủ màu trắng bước ra khỏi phòng vệ sinh , nhìn quanh một chút thấy trên giường vẫn không một động tĩnh . Vật nhỏ bên dưới lớp chăn kia đúng là chịu đựng cũng giỏi nhỉ , lâu như thế mà vẫn không gây ra tiếng động gì .
Lam Điện Diễm là ai chứ ? Trên thực tế, khi mới vừa mở của bước vào phòng hắn đã phát hiện có một “vật nhỏ” trốn trên giường mình , nhưng hắn cố ý làm như không phát hiện ra , muốn cho nàng vì hông thể chịu đựng được nữa phải ngoi ta… không nghĩ tới……
Lam Điện Diễm khóe miệng tiếp tục lộ ra một nụ cười, đi đến trước giường , khẽ cúi thân mình cao lớn , xốc chăn lên ….A ! “Vật nhỏ” kia không biết thế nào lại đang ngủ ngon lành . (hana : bó tay , Lam ca xông lên đi…)
Thủy Nhi đang ngủ thật ngọt ngào , bỗng nhiên cơ thể đang ấm bị tiếp xúc với một luồng khí lạnh khiến nàng lập tức cuộn người lại như ốc sen lần tìm chăn ấm muốn chui vào lại .
Lam Điện Diễm vươn tay ra muốn đánh thức nàng tỉnh dậy , bàn tay kia không tự chủ từ từ chạm đến khuôn mặt đỏ hồng kia, Trời ơi , cái gì đang xảy ra thế này ? Vốn định một quyền đánh thức nàng dậy , không hiểu sao lại nhe nhàng , dùng những ngón tay tinh tế kia nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé của nàng.
Lam Điện Diễm ngực hơi nóng lên , có một loại cảm giác xa lạ đang len vào tim hắn , nổi lên thật mãnh liệt .
Nhìn nàng đang ngủ say như một đứa trẻ , hô hấp của Lam Điện Diễm có phần khó khăn , cứ như thế lẳng lặng nhìn nàng …
Trên người nàng tựa như có một loại ma lực đặc thù nào đó , cho dù nàng luôn làm hăn đau đầu , cho dù nàng đang xâm chiếm phòng ngủ của hắn , cho dù nàng có thể sẽ hỏa thiêu Lam cung của hắn , nhưng chỉ cần nàng dương đôi mắt “nai con ngơ ngác vô tội” kia ra thì dù hắn đang như núi lửa sắp phun trào đến nơi cũng sẽ bị đôi mắt ấy đè ép xuống .
Sau đó bắt đầu không tin được cô bé con tưởng chừng như vô tội và vô cùng thuần khiết kia lại chính là tiểu ma nữ siêu cấp “thần thảm họa” ,cũng chính vì thế lại hết lần này đến lần khác mềm lòng với nàng , không nỡ xuống tay trừng phạt .
Lam Điện Diễm nhìn có điểm xuất thần, khóe miệng lại không tự giác cong lên lộ ra ý cười, sau đó đôi tay kia cuối cùng cũng được chủ nhân khống chế , đẩy nàng xê dịch về một bên , chính mình nghiêng người nằm xuống bên cạnh ….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.