Chương 8: “Huyết tinh”
Trương Tiểu Lộc
15/05/2017
“Ngươi bị say máy bay sao?”Thủy nhi thài thào hỏi hỏi Huyễn Vũ .
Ngồi ở một bên nhắm mắt dưỡng thần Lam Điện Diễm, mày ngài khẽ nhíu , hắn lại tiếp tục xem nhẹ điều bất thường đang hình thành trong lòng hắn , lạnh lùng nói : “Lấy khăn tay chặn lại , tuyệt đối không được làm bẩn ra trực thăng.”
Hắn ngoài miệng thì nói như vậy, trong lòng lại bắt đầu ảo não, chết tiệt! Như thế nào không thốc chống say ở đây chứ ! Có điều ý niệm này trong đầu chỉ là nhất thời thoáng qua ,ngay lập tức hắn lại buồn bực không hiểu vì sao mình lại quá để ý đến nàng , tâm tình hắn phiền chán đã tăng thêm một bậc .
“Nga !!” Thủy Nhi ngoan ngoãn gật đầu. Dùng tay đưa khăn ăn tới giữ chặt miệng Huyền Vũ .
“Dây an toàn đã thắt hết chưa ? Chúng ta sắp đi qua vùng nguy hiểm!” Mặc Chích Kiếm mạnh mẽ thực hiện các thao tác cần thiết , trực thăng tránh được tia chớp đang đánh xuyên qua bầu trời. (hana : sao số Lam ca khổ thế , 2 lần gặp sét…hắc hắc…phải là 3 mới đúng .)
“A nôn…” Huyền Vũ rốt cục không nhịn được đã phun ra. Thủy Nhi ghê sợ khẽ nhíu mày. Trên vai là một đám bầy nhầy của Huyền Vũ phun ra .
Lam Điện Diễm đúng lúc mở mắt ra , nhất thời sắc mặt lại đen hơn! Chết tiệt nàng đang làm cái gì!
Cuối cùng , vì sự kiện “nôn” của Huyền Vũ , Thủy Nhi đã xuất hiện dưới bộ dạng “Mỹ nhân áo tắm hai mảnh” , nàng ngồi trong tư thế ôm đầu ngồi xổm trên ghế , thân thể trắng nõn mịn màng của nàng lúc này gần như hoàn toàn lộ ra hết.
Lam Điện Diễm khẽ cắn môi, nhíu mày, rít gào : “Ngươi đang định làm gì!”
“Chuyện gì? Diễm?”Mặc Chích Kiếm đang muốn quay đầu tìm hiểu xem có chuyện gì .
“Chết tiệt! Không cho phép ngươi quay đầu lại !”Lam Điện Diễm quát lên với Mặc Chích Kiếm , sau đó một phen xé rách tấm màn che nắng của cabin mang tới quấn quanh người Thủy Nhi . Sau đó hung hăng nắm lấy khuôn mặt nhỏ bé của Thủy Nhi trừng mắt thét lên : “Ngươi rốt cuộc có nhớ những gì ta đã nói với ngươi hay không ???”
“Nhớ rõ…. Ách …có điều ý ngươi là câu nào thế ????”Thủy Nhi không biết sống chết ngây thơ hỏi .
“Shit!” Lam Điện Diễm hung hăng nguyền rủa một tiếng! Sắc mặt bây giờ nhuộm một màu đen, hắn thậm chí không biết chính mình vì cái gì mà tức giận !
“Quần áo của ngươi đâu ?”Lam Điện Diễm không nhin nổi rống lên với Thủy Nhi !
“Quần áo của ta bị Huyền Vũ phun vào bẩn mất rồi nha .” Thủy Nhi thật sự muốn biết mình đã phạm phải lỗi lầm gì khiến cha nàng lại ôm một bụng tức giận với nàng , tuy rằng nàng không biết sai lầm này là vì vấn đề gì?????
Lam Điện Diễm nhíu mày, hóa ra khi nãy không phải nàng say máy bay mà là con chim Anh Vũ chết tiệt kia .
Nhìn qua bên cạnh thấy hai con sủng vật ngu ngốc đang ngây ngây choáng choáng , mơ mơ hồ hồ nằm vật vờ , Lam Điện Diễm lại bực bội nguyền rủa một tiếng , day day huyệt thái dương , sau đó đem Thủy Nhi đẩy xa , rất xa hắn , tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần không nhìn đến nàng .
Chết tiệt! Mình thật sự là gặp quỷ mà !
Trên đường đi hai ba người còn phải đổi từ trực thăng sang máy bay dạng boing , cuối cùng Lam Điện Diễm cũng thành công về đến “An Thành” .
Lam cung An Thành mọi người có biết ?????
Là một tòa thành mang phong cách giả cổ ,thành vách được xây cao ngăn cách bên trong bên ngoài , thành với diện tích không lồ được trang trí theo kiểu kiến trúc Châu Ây hoa lệ ,có cả hoa viên, đài phun nước , bể bơi , rất nhiều tượng điêu khắc tinh xảo , những thảm cỏ xanh mướt trải dài như bất tận .Thậm chí còn có những cây bonsai được mô phỏng theo những kiểu cây đại thụ .
Xa xa là cánh rừng lớn nhất ở Lam cung , đây cũng là nơi “bọn nhỏ” của hắn dùng làm nơi luyện tập.
Bên bìa rừng đang tập trung một đám người , một bên gồm năm người mặc đồng phục người hầu màu đen cầm trong tay năm cái lồng sắt có khoảng hai mươi con chuột bayAustralia.
Một bên là năm “tuấn nam ,mỹ nữ” .Bọn họ không ai khác mà chính là năm người con nuôi của Lam Điện Diễm , cũng là những thành viên xuất sắc tương lai của “Nhất cấp dạ sát” trực thuộc Ám Dạ Môn . Phong, Lôi, Điện, Vân, Vũ.
Điện dáng người tao nhà bận một thân tây trang , đứng dưới ánh mặt trời , làn gió khẽ thổi rối tung mái tóc đen của hắn ,thản nhiên nói : “Đã chuẩn bị xong cả chưa ???”
Tư thế của hăn không phải giống như tham gia một trận đấu mà giống như đang tham gia một buổi party xa hoa .
Bốn người còn lại cũng giống như hắn .
“Theo lệ cũ , ai đánh trúng được nhiều nhất tính người ấy thắng.” Lần này mở miệng là Phong, ngữ khí lạnh lùng như băng.
“Ta chơi trước có được không ?” Lôi tươi cười hỏi.
“Ưu tiên con gái chứ ?” Vân cười khẽ mở miệng.
“Sai , phải là ưu tiên mỹ nữ chơi trước mới đúng!” Vũ hât hất mái tóc buông dài cuộn sóng màu vàng óng như những cuộn tơ , chỉnh lại giày cao gót , giơ tay lên làm hiệu lại dùng âm thanh vô cùng quyến rũ ra lệnh : “Cường, mau mở cửa lồng .”
Ngay sau đó một người mặc áo đen tiến lên mở của lồng , đám chuột bay bị giam giữ đã lâu vừa thấy cửa lồng mở ra liền trah nhau lao ra ngoài, hướng phía khu rừng bay đến .
Chuột bay dù có chạy nhanh đến đâu cũng không nhanh bằng súng của Vũ, chỉ thấy vang lên từng tiếng từng tiếng.
Hơn mười viên đạn liên tiếp được bắn ra, hơn mười con chuột bay theo đó cũng rơi xuống.
Đang lúc Vũ tạm ngừng để ổn định tinh thần chuẩn bị cho loạt bắn tiếp theo thì có một thân ảnh nhỏ bé dùng lực vô cùng mạnh mẽ lao vào nàng,đứng trên giày cao gót nên không trụ vững ,Vũ lập tức bị thân ảnh kia quật ngã .
Bốn người còn lại nhìn thấy người con gái lại mặt cũng sửng sốt không kém .
Thủy Nhi thật không ngờ nàng vừa mới ngày đầu tiên bước vào “Nhà” đã chứng kiến ngày một cảnh “Huyết Tinh” .
Thật sự là một đám người “Dã man!!!”
Bọn họ thế nhưng không thương xót gì mà nỡ bắn chết những con vật nhỏ đáng yêu thế kia !
“Ngươi là ai???” Vũ hổn hển đứng lên vọt tới trước mặt Thủy Nhi . Khi nhìn thấy khuôn mặt Thủy Nhi sự tức giận này lại tăng thêm một bậc !
Đây là căn bệnh chung của con gái thôi , không muốn nhìn thấy người còn đẹp hơn cả mình .
Người con gái trước mặt tuy không trang điểm cầu kỳ,trên ngwoif cũng chỉ mặc một cái áo sơ mi nam , tóc tai thì lộn xộn ,tùy tiện cuộn lại nhưng lại có một khuôn mặt đẹp như thiên thần làm cho ai gặp cũng không thể bỏ qua, nhất là đoi mắt đen láy ngập nước kia , giống như có thể lấy đi hồn phách của đối phương mỗi khi nhìn vào .Có điều chiếc áo sơ mi nàng đang mặc có điểm gì đó cực kỳ đáng chú ý .
“Ngươi vì sao lại làm hại chúng như thế ?” Thủy Nhi chỉ vào đám xác chuột bay , đùng đùng nổi giận hét lên với Vũ . Thế nhưng đôi má vì tức giận mà đang ửng hồng kia thật động lòng người.
Lôi nhìn thấy đột nhiên thoát dã tính muốn đem nàng làm vật sở hữu riêng , lại nghĩ khi nãy thật may người ra tay trước không phải là mình .
“Ngươi từ đâu đến đây ???”
“Là do ta mang nàng về !!” Lam Điện Diễm giọng nói uy nghiêm lãnh khốc từ phía sau vang lên.
Mọi người thấy Lam Điện Diễm đã trở lại, lập tức thu lại mọi thái độ. Cung kính cúi chào hắn .
Không có kinh ngạc khi hắn bình an trở về, chuyện máy bay gặp sự cố bọn họ một chút cũng không lo lắng, Lam Điện Diễm ở trong lòng bọn họ chính là thần, không có gì có thể làm khó hắn.
“Các ngươi cứ tiếp tục đi !” Lam Điện Diễm nói với bốn người còn lại.
“Cái gì ????” Thủy Nhi kinh ngạc nhảy dựng lên. Lại bị Lam Điện Diễm mạnh mẽ kéo đến bên người.
“Ngươi , đứng yên ở đây nhìn đi .” Miệng thì nói chuyện với Thủy Nhi nhưng ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào đám chuột bay đang kêu ngao ngao kia .
Vũ nhìn Thủy Nhi rồi cười đắc ý .
“Vũ, ngươi bị phạt. Đến phòng tập đu dây một trăm lần , chưa thông qua không cho phép xuống dưới.” Lam Điện Diễm giọng nói lãnh khốc không có một tia cảm tình vang lên .
“Cái gì ? Vì sao ?” Vũ không tin hỏi.
“Một trăm năm mươi lần .” Lam Điện Diễm lạnh giọng nói.
“Blue , người sao lại thiên vị con nhỏ hoang dã này ?” Nhìn Thủy Nhi mặc áo sơ mi của Lam Điện Diễm nàng đã cảm thấy có điều gì đó không đúng ở đây .
“Ngay cả một tiểu nha đầu chưa từng qua huấn luyện cũng có thể thành công đánh úp ngươi , ngươi cảm thấy thân thủ của mình thế nào mà lại để như thế ????” Lam Điện Diễm trong giọng nói mang theo sự tức giận.
Vũ không nắm chắc “khí” , đúng vậy, vừa rồi lực chú ý của đều nằm ở đám chuột bay kia , nàng quá nôn nóng muốn thắng, ngược lại lại bỏ qua quy tắc quan trọng của một sát thủ là không được phép mất cảnh giác với xung quanh .
Ngồi ở một bên nhắm mắt dưỡng thần Lam Điện Diễm, mày ngài khẽ nhíu , hắn lại tiếp tục xem nhẹ điều bất thường đang hình thành trong lòng hắn , lạnh lùng nói : “Lấy khăn tay chặn lại , tuyệt đối không được làm bẩn ra trực thăng.”
Hắn ngoài miệng thì nói như vậy, trong lòng lại bắt đầu ảo não, chết tiệt! Như thế nào không thốc chống say ở đây chứ ! Có điều ý niệm này trong đầu chỉ là nhất thời thoáng qua ,ngay lập tức hắn lại buồn bực không hiểu vì sao mình lại quá để ý đến nàng , tâm tình hắn phiền chán đã tăng thêm một bậc .
“Nga !!” Thủy Nhi ngoan ngoãn gật đầu. Dùng tay đưa khăn ăn tới giữ chặt miệng Huyền Vũ .
“Dây an toàn đã thắt hết chưa ? Chúng ta sắp đi qua vùng nguy hiểm!” Mặc Chích Kiếm mạnh mẽ thực hiện các thao tác cần thiết , trực thăng tránh được tia chớp đang đánh xuyên qua bầu trời. (hana : sao số Lam ca khổ thế , 2 lần gặp sét…hắc hắc…phải là 3 mới đúng .)
“A nôn…” Huyền Vũ rốt cục không nhịn được đã phun ra. Thủy Nhi ghê sợ khẽ nhíu mày. Trên vai là một đám bầy nhầy của Huyền Vũ phun ra .
Lam Điện Diễm đúng lúc mở mắt ra , nhất thời sắc mặt lại đen hơn! Chết tiệt nàng đang làm cái gì!
Cuối cùng , vì sự kiện “nôn” của Huyền Vũ , Thủy Nhi đã xuất hiện dưới bộ dạng “Mỹ nhân áo tắm hai mảnh” , nàng ngồi trong tư thế ôm đầu ngồi xổm trên ghế , thân thể trắng nõn mịn màng của nàng lúc này gần như hoàn toàn lộ ra hết.
Lam Điện Diễm khẽ cắn môi, nhíu mày, rít gào : “Ngươi đang định làm gì!”
“Chuyện gì? Diễm?”Mặc Chích Kiếm đang muốn quay đầu tìm hiểu xem có chuyện gì .
“Chết tiệt! Không cho phép ngươi quay đầu lại !”Lam Điện Diễm quát lên với Mặc Chích Kiếm , sau đó một phen xé rách tấm màn che nắng của cabin mang tới quấn quanh người Thủy Nhi . Sau đó hung hăng nắm lấy khuôn mặt nhỏ bé của Thủy Nhi trừng mắt thét lên : “Ngươi rốt cuộc có nhớ những gì ta đã nói với ngươi hay không ???”
“Nhớ rõ…. Ách …có điều ý ngươi là câu nào thế ????”Thủy Nhi không biết sống chết ngây thơ hỏi .
“Shit!” Lam Điện Diễm hung hăng nguyền rủa một tiếng! Sắc mặt bây giờ nhuộm một màu đen, hắn thậm chí không biết chính mình vì cái gì mà tức giận !
“Quần áo của ngươi đâu ?”Lam Điện Diễm không nhin nổi rống lên với Thủy Nhi !
“Quần áo của ta bị Huyền Vũ phun vào bẩn mất rồi nha .” Thủy Nhi thật sự muốn biết mình đã phạm phải lỗi lầm gì khiến cha nàng lại ôm một bụng tức giận với nàng , tuy rằng nàng không biết sai lầm này là vì vấn đề gì?????
Lam Điện Diễm nhíu mày, hóa ra khi nãy không phải nàng say máy bay mà là con chim Anh Vũ chết tiệt kia .
Nhìn qua bên cạnh thấy hai con sủng vật ngu ngốc đang ngây ngây choáng choáng , mơ mơ hồ hồ nằm vật vờ , Lam Điện Diễm lại bực bội nguyền rủa một tiếng , day day huyệt thái dương , sau đó đem Thủy Nhi đẩy xa , rất xa hắn , tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần không nhìn đến nàng .
Chết tiệt! Mình thật sự là gặp quỷ mà !
Trên đường đi hai ba người còn phải đổi từ trực thăng sang máy bay dạng boing , cuối cùng Lam Điện Diễm cũng thành công về đến “An Thành” .
Lam cung An Thành mọi người có biết ?????
Là một tòa thành mang phong cách giả cổ ,thành vách được xây cao ngăn cách bên trong bên ngoài , thành với diện tích không lồ được trang trí theo kiểu kiến trúc Châu Ây hoa lệ ,có cả hoa viên, đài phun nước , bể bơi , rất nhiều tượng điêu khắc tinh xảo , những thảm cỏ xanh mướt trải dài như bất tận .Thậm chí còn có những cây bonsai được mô phỏng theo những kiểu cây đại thụ .
Xa xa là cánh rừng lớn nhất ở Lam cung , đây cũng là nơi “bọn nhỏ” của hắn dùng làm nơi luyện tập.
Bên bìa rừng đang tập trung một đám người , một bên gồm năm người mặc đồng phục người hầu màu đen cầm trong tay năm cái lồng sắt có khoảng hai mươi con chuột bayAustralia.
Một bên là năm “tuấn nam ,mỹ nữ” .Bọn họ không ai khác mà chính là năm người con nuôi của Lam Điện Diễm , cũng là những thành viên xuất sắc tương lai của “Nhất cấp dạ sát” trực thuộc Ám Dạ Môn . Phong, Lôi, Điện, Vân, Vũ.
Điện dáng người tao nhà bận một thân tây trang , đứng dưới ánh mặt trời , làn gió khẽ thổi rối tung mái tóc đen của hắn ,thản nhiên nói : “Đã chuẩn bị xong cả chưa ???”
Tư thế của hăn không phải giống như tham gia một trận đấu mà giống như đang tham gia một buổi party xa hoa .
Bốn người còn lại cũng giống như hắn .
“Theo lệ cũ , ai đánh trúng được nhiều nhất tính người ấy thắng.” Lần này mở miệng là Phong, ngữ khí lạnh lùng như băng.
“Ta chơi trước có được không ?” Lôi tươi cười hỏi.
“Ưu tiên con gái chứ ?” Vân cười khẽ mở miệng.
“Sai , phải là ưu tiên mỹ nữ chơi trước mới đúng!” Vũ hât hất mái tóc buông dài cuộn sóng màu vàng óng như những cuộn tơ , chỉnh lại giày cao gót , giơ tay lên làm hiệu lại dùng âm thanh vô cùng quyến rũ ra lệnh : “Cường, mau mở cửa lồng .”
Ngay sau đó một người mặc áo đen tiến lên mở của lồng , đám chuột bay bị giam giữ đã lâu vừa thấy cửa lồng mở ra liền trah nhau lao ra ngoài, hướng phía khu rừng bay đến .
Chuột bay dù có chạy nhanh đến đâu cũng không nhanh bằng súng của Vũ, chỉ thấy vang lên từng tiếng từng tiếng.
Hơn mười viên đạn liên tiếp được bắn ra, hơn mười con chuột bay theo đó cũng rơi xuống.
Đang lúc Vũ tạm ngừng để ổn định tinh thần chuẩn bị cho loạt bắn tiếp theo thì có một thân ảnh nhỏ bé dùng lực vô cùng mạnh mẽ lao vào nàng,đứng trên giày cao gót nên không trụ vững ,Vũ lập tức bị thân ảnh kia quật ngã .
Bốn người còn lại nhìn thấy người con gái lại mặt cũng sửng sốt không kém .
Thủy Nhi thật không ngờ nàng vừa mới ngày đầu tiên bước vào “Nhà” đã chứng kiến ngày một cảnh “Huyết Tinh” .
Thật sự là một đám người “Dã man!!!”
Bọn họ thế nhưng không thương xót gì mà nỡ bắn chết những con vật nhỏ đáng yêu thế kia !
“Ngươi là ai???” Vũ hổn hển đứng lên vọt tới trước mặt Thủy Nhi . Khi nhìn thấy khuôn mặt Thủy Nhi sự tức giận này lại tăng thêm một bậc !
Đây là căn bệnh chung của con gái thôi , không muốn nhìn thấy người còn đẹp hơn cả mình .
Người con gái trước mặt tuy không trang điểm cầu kỳ,trên ngwoif cũng chỉ mặc một cái áo sơ mi nam , tóc tai thì lộn xộn ,tùy tiện cuộn lại nhưng lại có một khuôn mặt đẹp như thiên thần làm cho ai gặp cũng không thể bỏ qua, nhất là đoi mắt đen láy ngập nước kia , giống như có thể lấy đi hồn phách của đối phương mỗi khi nhìn vào .Có điều chiếc áo sơ mi nàng đang mặc có điểm gì đó cực kỳ đáng chú ý .
“Ngươi vì sao lại làm hại chúng như thế ?” Thủy Nhi chỉ vào đám xác chuột bay , đùng đùng nổi giận hét lên với Vũ . Thế nhưng đôi má vì tức giận mà đang ửng hồng kia thật động lòng người.
Lôi nhìn thấy đột nhiên thoát dã tính muốn đem nàng làm vật sở hữu riêng , lại nghĩ khi nãy thật may người ra tay trước không phải là mình .
“Ngươi từ đâu đến đây ???”
“Là do ta mang nàng về !!” Lam Điện Diễm giọng nói uy nghiêm lãnh khốc từ phía sau vang lên.
Mọi người thấy Lam Điện Diễm đã trở lại, lập tức thu lại mọi thái độ. Cung kính cúi chào hắn .
Không có kinh ngạc khi hắn bình an trở về, chuyện máy bay gặp sự cố bọn họ một chút cũng không lo lắng, Lam Điện Diễm ở trong lòng bọn họ chính là thần, không có gì có thể làm khó hắn.
“Các ngươi cứ tiếp tục đi !” Lam Điện Diễm nói với bốn người còn lại.
“Cái gì ????” Thủy Nhi kinh ngạc nhảy dựng lên. Lại bị Lam Điện Diễm mạnh mẽ kéo đến bên người.
“Ngươi , đứng yên ở đây nhìn đi .” Miệng thì nói chuyện với Thủy Nhi nhưng ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào đám chuột bay đang kêu ngao ngao kia .
Vũ nhìn Thủy Nhi rồi cười đắc ý .
“Vũ, ngươi bị phạt. Đến phòng tập đu dây một trăm lần , chưa thông qua không cho phép xuống dưới.” Lam Điện Diễm giọng nói lãnh khốc không có một tia cảm tình vang lên .
“Cái gì ? Vì sao ?” Vũ không tin hỏi.
“Một trăm năm mươi lần .” Lam Điện Diễm lạnh giọng nói.
“Blue , người sao lại thiên vị con nhỏ hoang dã này ?” Nhìn Thủy Nhi mặc áo sơ mi của Lam Điện Diễm nàng đã cảm thấy có điều gì đó không đúng ở đây .
“Ngay cả một tiểu nha đầu chưa từng qua huấn luyện cũng có thể thành công đánh úp ngươi , ngươi cảm thấy thân thủ của mình thế nào mà lại để như thế ????” Lam Điện Diễm trong giọng nói mang theo sự tức giận.
Vũ không nắm chắc “khí” , đúng vậy, vừa rồi lực chú ý của đều nằm ở đám chuột bay kia , nàng quá nôn nóng muốn thắng, ngược lại lại bỏ qua quy tắc quan trọng của một sát thủ là không được phép mất cảnh giác với xung quanh .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.