Chương 15: Không cho phép ăn cơm!
Trương Tiểu Lộc
15/05/2017
Nhìn Thủy Nhi vuốt cánh tay bị đau bộ dạng ủy khuất , sự tức giận
điên cuồng khi nãy của Lam Điện Diễm giờ đây đã bị thay thế bởi sự
thương xót .(hana : oánh người ta xong lại thương , vừa oánh vừa xoa à…LC : *rút dao, xoẹt* …Hana : *máu chảy đầu rơi*).
Biết rõ thành viên tổ ám sát khi tham gia huấn luyện có thể bị bần tím chân tay hoặc bị thương là chuyện bình thường , thế nhưng khi nhìn đến cánh tay bầm tím của Thủy Nhi , Lam Điện Diễm lại cảm thấy thương tiếc , ý chí sắt đá của Lam Điện Diễm lần đầu tiên trong đời bị khuất phục .
Nhịn không được , hắn đi vào trong giường , nâng cằm Thủy Nhi lên , ngữ khí thả lỏng hơn một chút : “Nếu quá trình huấn luyện cường độ quá cao , ta sẽ cho người giảm nhẹ , còn chuyện trở về thì tốt nhất đừng bao giờ nghĩ đến nữa .”
Thủy Nhi khẽ quay đầu không trả lời , nàng không hề muốn nói dối , nhưng nàng sao có thể không nghĩ đến chuyện trỏ về , ở nơi đó nàng có sự tự do ! (hana : cư mà nơi đóa hem có Lam ca a)
Nhìn Thủy Nhi chần chờ không trả lời lài khiến tâm tình Lam Điện Diễm có phần phiền muộn , mạnh mẽ bóp chặt tay mà không nghĩ đến chiếc cằm nhỏ bé kia có thể bị hắn bóp nát , đôi mắt mang theo tia lủa hung ác nhìn thẳng vào mắt Thủy Nhi , giọng nói lạnh như băng nhưng lại như có lủa phát ra :
“Có nghe thấy không?”
Nhìn Lam Điện diễm đang nổi điên lên cùng với việc cằm của mình sắp bị bóp nát , Thủy Nhi mạnh mẽ hất bàn tay to lớn của Lam Điện Diễm ra , lùi về phía của sổ , thân mình xinh đẹp lao qua cửa sổ , men theo đường cũ trở về phòng mình .
Lam Điện Diễm nhìn nàng biến mất trong giây lát , sửng sốt hai giây, trong lòng như có thứ gì đó biến mất , một cảm giác mất mát hiện rõ trong lòng hắn .
Không biết là trùng hợp hay vẫn là Lam Điện Diễm cố ý sắp xếp .
Những ngày sau đó , các hạng mục huấn luyện dành cho Thủy Nhi đúng là có phần thay đổi , nhưng Thủy Nhi không hề cảm kích , nàng vẫn nghĩ chuyện muốn trở về . Thế giới của nàng tự do rộng lớn , Lam cung này tuy hoa lệ rộng lớn nhưng cũng chỉ là một chiếc “lồng son” mà thôi .
Lam Điện Diễm nhìn vị giáo sư tiếng Pháp thứ ba , chỉ sau 10 phút đã hét lên chói tai lao ra khỏi phòng học của Thủy Nhi , không nhịn được đá tung cánh cửa .
Thủy Nhi ngồi ở bàn học cười hì hì , bên cạnh có tiểu thanh xà Đại Thanh , Lam Điện Diễm lao đến , nàng ngước mắt nhìn , coi như là chào hỏi.
Lam Điện Diễm đi nhanh đến , một chưởng tung ra đánh bay rắn nhỏ , một tay còn lại kéo nàng lại gần mình , ép nàng nhìn thẳng vào mình : “Hãy hạn chế hành vi của ngươi lại ,nếu không ta đem tiểu độc xà kia băm thành trăm mảnh nhở .”
“Ta không thích tiếng Pháp !” Thủy Nhi không tim không phổi gằn lên từng tiếng . Nàng sao phải lo lắng cho Đại Thanh , nó có độc nha .
Lam Điện Diễm hai tròng mắt phun lửa nhìn Thủy Nhi : “Một đặc công ít nhất phải biết năm loại ngôn ngữ , ta mặc kệ ngươi có thích hay không , cho ngươi thời gian một năm , nếu không hoàn thành nhiệm vụ ta sẽ giam người lại .”
Lam Điện Diễm biết , đối với người thích tự do như Thủy Nhi mà nói, việc bị giam cầm là chuyện vô cùng kinh khủng ! Bất quá Thủy Nhi thời gian qua đã dùng đủ mọi phương pháp dọa mười mấy vị giáo sư bỏ chạy , nhưng Lam Điện Diễm cũng chưa có trừng phạt bao giờ , điều này khiến cho nhiều người phải ngạc nhiên .
“Ta muốn đến trường để học .” Ở trên tivi đều nói thế .
“Cái nơi quỷ quái đó thì có thể dạy ngươi cái gì ?” Trong suy nghĩ của Lam Điện Diễm , trường học chính là nơi để nam sinh và nữ sinh bày trò yêu đương lăng nhăng . (hana : ồ cái gì thế ??? ghen ghen ghen..há há …LC : Đại Thanh , hôn hana …ĐT : không , ngươi vừa đòi băm ta..quên đi….Hana:*lao đến , ôm ĐT *…..hana : *ngất* ß ta ngu quá , quên ĐT có độc )
“Ta muốn đến trường học a .” Bị người ta túm áo xốc lên cao vô cùng khó chịu , Thủy Nhi chân đá lung tung , cố chấp kêu lên .
“Ngươi đang có thử sức chịu đựng của ta ?” Cắn chặt răng , kéo Thủy Nhi lại gần thêm một chút , gân xanh trên trán Lam Điện Diễm đã nổi lên vài phần.
“Bingo !” Hít một hơi , Thủy Nhi cố ý trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt mang theo sự khiêu khích lớn tiếng nói .
Đó là từ mới mà nàng học được trên tivi , nhưng lúc này lời nói mang theo ý hài hước đó không khác nào chọc Lam Điện Diễm nổi điên lên , là nàng đang cố ý khiêu chiến sự uy nghiêm của hắn đây mà .
Nếu như lúc này người nói ra lời này là người khác thì đảm bảo Lam Điện Diễm đã bẻ gãy cổ người đó rồi , nhưng vấn đề là câu này do Thủy Nhi nói ra , hơn nữa lúc này hai người khoảng cách vô cùng gần , gần như chóp mũi chạm nhau , bởi vì nàng nhấn từng từ từng chữ nên khi nói nước miếng trong miệng mang theo mùi hương ngọt ngào toàn bộ phun lên môi bạc của Lam Điện Diễm , không những thế đôi mắt đen lúng liếng , ngập nước như muốn “Khiêu khích” hắn, hơn nữa là vì đang tức giận nên khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này ửng đỏ nhìn càng dễ thương hơn .
Lam Điện Diễm đang phẫn nộ đến cực điểm , lại sinh ra một cảm giác xấu hổ !
Thủy Nhi vẫn như cũ không biết gì , ánh mắt ngập nước mở to nhìn hắn chằm chằm .
Lam Điện Diễm sắc mặt nhanh chóng chuyển thành màu xanh , khó khăn nuốt nước miếng , khẽ cắn môi , mạnh mẽ đem Thủy Nhi đẩy ngã xuống sô pha , nhanh chóng xông ra ngoài nhưng không quên bỏ lại một câu với tiếng thét như ma quỷ :
“Học thuộc một ngàn từ đơn , không xong không được ăn cơm tối !”
Chết tiệt! Cái bộ dáng kia thật sự rất… Mê người !
Ô ô… Không cho phép ăn cơm, đây chính là hình phạt đáng sợ hơn cả chuyện bị nhốt a..!
Thủy Nhi xoa xoa bụng mình , hình như nàng đã thấy đói rồi a .
Nhìn qua đống sách vở , một ngàn từ đơn , nói thật , từ nhỏ nàng đã có khả năng thiên phú , cái gì nhìn qua một lần là không thể quên , không khó .
Cái gì mà tiếng Pháp, tiếng Nhật , nhìn qua cũng chỉ là loại ngôn ngữ của động vật linh trưởng mà thôi , có gì khó đâu ?
Nhưng là Thủy Nhi không cam lòng cứ như vậy mà ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ , giống như muốn nói nàng vẫn chưa từ bỏ ý định rời bỏ nơi này .
Nàng chính là rất buồn , sao lại không thể về thăm bạn cũ chứ , đi một chút cũng có gì không tốt đâu , làm thế nào cha mới đồng ý đây….
Trên bàn cơm lúc này vì không có Thủy Nhi không khí thật lạnh lùng.
Sự tĩnh lặng này khiến cho mọi người lạnh sống lưng .
Không khí cũng so với bình thường cũng khẩn trương hơn nhiều , ai cũng thất được Lam Điện Diễm lúc này tâm tình đang vô cùng không tốt .
Trên thực tế tâm tình không tốt còn thêm mấy người nữa . Trên bàn ăn thiếu Thủy Nhi , đồ ăn cũng thay đổi vị .
“Blue, Thủy Nhi…” Lôi vừa mở miệng liền bị đôi mắt lạnh băng dọa cho những điều định nói ra lại phải nuốt trở vào .
Cúi đầu tiếp tục ăn cơm. Thiếu Thủy Nhi thật sự là không có không khí ăn cơm .
Tuy rằng thời gian Thủy Nhi đến nơi này không dài những bọn họ không thể thích ứng với không khí nặng nề khi ăn cơm như lúc trước .
Thế nhưng Vũ , khóe miệng lại toát ra ý cười vui sướng khi thấy người khác gặp họa .
Đây vẫn là lần đầu Lam Điện Diễm trừng phạt Thủy Nhi . Không phải lo , có lần đầu ắt sẽ có lần hai , khả năng kiên nhẫn của Blue sớm đã bị quỷ ăn hết lâu rồi , chỉ dựa vào khuôn mặt xinh đẹp kia thì ích lợi gì…..dáng người có tốt đến đâu cũng vô dụng thôi !!!
Thủy nhi cũng không phải loại người ngồi không chờ chết , các người đang ở nhà ăn ăn cơm không phải sao ? Ở đây chỉ còn lại mình ta , trời cũng đã tối nha ,lúc này không trốn đi thì còn đợi lúc nào nữa .
Không cần vội , bên ngoài chẳng lẽ không tìm thấy đồ ăn , trên ti vi hay thấy nói mấy cái “Siêu thị ,nhà hàng” gì gì đó sao ? Nơi đó thứ gì cũng có nha . (hana : nàng này bị lậm tivi á , cái gì cũng tivi)
Thủy Nhi lại trượt theo đường của sổ đi ra ngoài , nhân lúc bọn họ đang ăn cơm nàng sẽ chuồn ra ngoài một chuyến a .
Sau khi bị đưa đến đây trừ lần chuyển máy bay , Thủy Nhi chưa từng đi ra khỏi Lam cung , nàng hôm nay nhất định phải ra ngoài , nếu như “Vận khí” tốt biết đâu nàng còn có thể về nhà nhìn Tiểu Ngoan một cái ý chứ . (hana :ý nói may mắn)
Lầu 3, không tính là cao, nhưng là hôm nay mọi chuyện hình như không thuận lợi , bụng thì đang đói , đương nhiên không có sức lực .
Thủy Nhi tay chân thật cẩn thận bám men theo đường cửa sổ muốn trược xuống phía dưới , bỗng không cẩn thận , trượt chân …..
Trước mắt chỉ thấy choáng váng, do sức nặng của cơ thể , không kịp kêu cứu , nàng thẳng tắp một đường….rơi xuống ….
Nhưng quả thật số nàng vô cùng may mắn , Thủy Nhi xinh đẹp không giống như Lâm muội muội mà lại được hưởng ưu đãi giống vô số tuyệt sắc mỹ nhân khi rơi tự do . Rơi ngay vào vòng ôm ấm áp của một đại soái ca nha .
Biết rõ thành viên tổ ám sát khi tham gia huấn luyện có thể bị bần tím chân tay hoặc bị thương là chuyện bình thường , thế nhưng khi nhìn đến cánh tay bầm tím của Thủy Nhi , Lam Điện Diễm lại cảm thấy thương tiếc , ý chí sắt đá của Lam Điện Diễm lần đầu tiên trong đời bị khuất phục .
Nhịn không được , hắn đi vào trong giường , nâng cằm Thủy Nhi lên , ngữ khí thả lỏng hơn một chút : “Nếu quá trình huấn luyện cường độ quá cao , ta sẽ cho người giảm nhẹ , còn chuyện trở về thì tốt nhất đừng bao giờ nghĩ đến nữa .”
Thủy Nhi khẽ quay đầu không trả lời , nàng không hề muốn nói dối , nhưng nàng sao có thể không nghĩ đến chuyện trỏ về , ở nơi đó nàng có sự tự do ! (hana : cư mà nơi đóa hem có Lam ca a)
Nhìn Thủy Nhi chần chờ không trả lời lài khiến tâm tình Lam Điện Diễm có phần phiền muộn , mạnh mẽ bóp chặt tay mà không nghĩ đến chiếc cằm nhỏ bé kia có thể bị hắn bóp nát , đôi mắt mang theo tia lủa hung ác nhìn thẳng vào mắt Thủy Nhi , giọng nói lạnh như băng nhưng lại như có lủa phát ra :
“Có nghe thấy không?”
Nhìn Lam Điện diễm đang nổi điên lên cùng với việc cằm của mình sắp bị bóp nát , Thủy Nhi mạnh mẽ hất bàn tay to lớn của Lam Điện Diễm ra , lùi về phía của sổ , thân mình xinh đẹp lao qua cửa sổ , men theo đường cũ trở về phòng mình .
Lam Điện Diễm nhìn nàng biến mất trong giây lát , sửng sốt hai giây, trong lòng như có thứ gì đó biến mất , một cảm giác mất mát hiện rõ trong lòng hắn .
Không biết là trùng hợp hay vẫn là Lam Điện Diễm cố ý sắp xếp .
Những ngày sau đó , các hạng mục huấn luyện dành cho Thủy Nhi đúng là có phần thay đổi , nhưng Thủy Nhi không hề cảm kích , nàng vẫn nghĩ chuyện muốn trở về . Thế giới của nàng tự do rộng lớn , Lam cung này tuy hoa lệ rộng lớn nhưng cũng chỉ là một chiếc “lồng son” mà thôi .
Lam Điện Diễm nhìn vị giáo sư tiếng Pháp thứ ba , chỉ sau 10 phút đã hét lên chói tai lao ra khỏi phòng học của Thủy Nhi , không nhịn được đá tung cánh cửa .
Thủy Nhi ngồi ở bàn học cười hì hì , bên cạnh có tiểu thanh xà Đại Thanh , Lam Điện Diễm lao đến , nàng ngước mắt nhìn , coi như là chào hỏi.
Lam Điện Diễm đi nhanh đến , một chưởng tung ra đánh bay rắn nhỏ , một tay còn lại kéo nàng lại gần mình , ép nàng nhìn thẳng vào mình : “Hãy hạn chế hành vi của ngươi lại ,nếu không ta đem tiểu độc xà kia băm thành trăm mảnh nhở .”
“Ta không thích tiếng Pháp !” Thủy Nhi không tim không phổi gằn lên từng tiếng . Nàng sao phải lo lắng cho Đại Thanh , nó có độc nha .
Lam Điện Diễm hai tròng mắt phun lửa nhìn Thủy Nhi : “Một đặc công ít nhất phải biết năm loại ngôn ngữ , ta mặc kệ ngươi có thích hay không , cho ngươi thời gian một năm , nếu không hoàn thành nhiệm vụ ta sẽ giam người lại .”
Lam Điện Diễm biết , đối với người thích tự do như Thủy Nhi mà nói, việc bị giam cầm là chuyện vô cùng kinh khủng ! Bất quá Thủy Nhi thời gian qua đã dùng đủ mọi phương pháp dọa mười mấy vị giáo sư bỏ chạy , nhưng Lam Điện Diễm cũng chưa có trừng phạt bao giờ , điều này khiến cho nhiều người phải ngạc nhiên .
“Ta muốn đến trường để học .” Ở trên tivi đều nói thế .
“Cái nơi quỷ quái đó thì có thể dạy ngươi cái gì ?” Trong suy nghĩ của Lam Điện Diễm , trường học chính là nơi để nam sinh và nữ sinh bày trò yêu đương lăng nhăng . (hana : ồ cái gì thế ??? ghen ghen ghen..há há …LC : Đại Thanh , hôn hana …ĐT : không , ngươi vừa đòi băm ta..quên đi….Hana:*lao đến , ôm ĐT *…..hana : *ngất* ß ta ngu quá , quên ĐT có độc )
“Ta muốn đến trường học a .” Bị người ta túm áo xốc lên cao vô cùng khó chịu , Thủy Nhi chân đá lung tung , cố chấp kêu lên .
“Ngươi đang có thử sức chịu đựng của ta ?” Cắn chặt răng , kéo Thủy Nhi lại gần thêm một chút , gân xanh trên trán Lam Điện Diễm đã nổi lên vài phần.
“Bingo !” Hít một hơi , Thủy Nhi cố ý trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt mang theo sự khiêu khích lớn tiếng nói .
Đó là từ mới mà nàng học được trên tivi , nhưng lúc này lời nói mang theo ý hài hước đó không khác nào chọc Lam Điện Diễm nổi điên lên , là nàng đang cố ý khiêu chiến sự uy nghiêm của hắn đây mà .
Nếu như lúc này người nói ra lời này là người khác thì đảm bảo Lam Điện Diễm đã bẻ gãy cổ người đó rồi , nhưng vấn đề là câu này do Thủy Nhi nói ra , hơn nữa lúc này hai người khoảng cách vô cùng gần , gần như chóp mũi chạm nhau , bởi vì nàng nhấn từng từ từng chữ nên khi nói nước miếng trong miệng mang theo mùi hương ngọt ngào toàn bộ phun lên môi bạc của Lam Điện Diễm , không những thế đôi mắt đen lúng liếng , ngập nước như muốn “Khiêu khích” hắn, hơn nữa là vì đang tức giận nên khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này ửng đỏ nhìn càng dễ thương hơn .
Lam Điện Diễm đang phẫn nộ đến cực điểm , lại sinh ra một cảm giác xấu hổ !
Thủy Nhi vẫn như cũ không biết gì , ánh mắt ngập nước mở to nhìn hắn chằm chằm .
Lam Điện Diễm sắc mặt nhanh chóng chuyển thành màu xanh , khó khăn nuốt nước miếng , khẽ cắn môi , mạnh mẽ đem Thủy Nhi đẩy ngã xuống sô pha , nhanh chóng xông ra ngoài nhưng không quên bỏ lại một câu với tiếng thét như ma quỷ :
“Học thuộc một ngàn từ đơn , không xong không được ăn cơm tối !”
Chết tiệt! Cái bộ dáng kia thật sự rất… Mê người !
Ô ô… Không cho phép ăn cơm, đây chính là hình phạt đáng sợ hơn cả chuyện bị nhốt a..!
Thủy Nhi xoa xoa bụng mình , hình như nàng đã thấy đói rồi a .
Nhìn qua đống sách vở , một ngàn từ đơn , nói thật , từ nhỏ nàng đã có khả năng thiên phú , cái gì nhìn qua một lần là không thể quên , không khó .
Cái gì mà tiếng Pháp, tiếng Nhật , nhìn qua cũng chỉ là loại ngôn ngữ của động vật linh trưởng mà thôi , có gì khó đâu ?
Nhưng là Thủy Nhi không cam lòng cứ như vậy mà ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ , giống như muốn nói nàng vẫn chưa từ bỏ ý định rời bỏ nơi này .
Nàng chính là rất buồn , sao lại không thể về thăm bạn cũ chứ , đi một chút cũng có gì không tốt đâu , làm thế nào cha mới đồng ý đây….
Trên bàn cơm lúc này vì không có Thủy Nhi không khí thật lạnh lùng.
Sự tĩnh lặng này khiến cho mọi người lạnh sống lưng .
Không khí cũng so với bình thường cũng khẩn trương hơn nhiều , ai cũng thất được Lam Điện Diễm lúc này tâm tình đang vô cùng không tốt .
Trên thực tế tâm tình không tốt còn thêm mấy người nữa . Trên bàn ăn thiếu Thủy Nhi , đồ ăn cũng thay đổi vị .
“Blue, Thủy Nhi…” Lôi vừa mở miệng liền bị đôi mắt lạnh băng dọa cho những điều định nói ra lại phải nuốt trở vào .
Cúi đầu tiếp tục ăn cơm. Thiếu Thủy Nhi thật sự là không có không khí ăn cơm .
Tuy rằng thời gian Thủy Nhi đến nơi này không dài những bọn họ không thể thích ứng với không khí nặng nề khi ăn cơm như lúc trước .
Thế nhưng Vũ , khóe miệng lại toát ra ý cười vui sướng khi thấy người khác gặp họa .
Đây vẫn là lần đầu Lam Điện Diễm trừng phạt Thủy Nhi . Không phải lo , có lần đầu ắt sẽ có lần hai , khả năng kiên nhẫn của Blue sớm đã bị quỷ ăn hết lâu rồi , chỉ dựa vào khuôn mặt xinh đẹp kia thì ích lợi gì…..dáng người có tốt đến đâu cũng vô dụng thôi !!!
Thủy nhi cũng không phải loại người ngồi không chờ chết , các người đang ở nhà ăn ăn cơm không phải sao ? Ở đây chỉ còn lại mình ta , trời cũng đã tối nha ,lúc này không trốn đi thì còn đợi lúc nào nữa .
Không cần vội , bên ngoài chẳng lẽ không tìm thấy đồ ăn , trên ti vi hay thấy nói mấy cái “Siêu thị ,nhà hàng” gì gì đó sao ? Nơi đó thứ gì cũng có nha . (hana : nàng này bị lậm tivi á , cái gì cũng tivi)
Thủy Nhi lại trượt theo đường của sổ đi ra ngoài , nhân lúc bọn họ đang ăn cơm nàng sẽ chuồn ra ngoài một chuyến a .
Sau khi bị đưa đến đây trừ lần chuyển máy bay , Thủy Nhi chưa từng đi ra khỏi Lam cung , nàng hôm nay nhất định phải ra ngoài , nếu như “Vận khí” tốt biết đâu nàng còn có thể về nhà nhìn Tiểu Ngoan một cái ý chứ . (hana :ý nói may mắn)
Lầu 3, không tính là cao, nhưng là hôm nay mọi chuyện hình như không thuận lợi , bụng thì đang đói , đương nhiên không có sức lực .
Thủy Nhi tay chân thật cẩn thận bám men theo đường cửa sổ muốn trược xuống phía dưới , bỗng không cẩn thận , trượt chân …..
Trước mắt chỉ thấy choáng váng, do sức nặng của cơ thể , không kịp kêu cứu , nàng thẳng tắp một đường….rơi xuống ….
Nhưng quả thật số nàng vô cùng may mắn , Thủy Nhi xinh đẹp không giống như Lâm muội muội mà lại được hưởng ưu đãi giống vô số tuyệt sắc mỹ nhân khi rơi tự do . Rơi ngay vào vòng ôm ấm áp của một đại soái ca nha .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.