Chương 50: Vẻ đẹp cây anh đào
Trương Tiểu Lộc
15/05/2017
-“Thủy Nhi, ngươi cứ đi lên
trước đi, Phiêu nhi ở lầu hai, phòng thứ ba bên tay trái. Có lẽ, người
nàng ấy cần hiện giờ chính là ngươi.” – Âu Dương Tuyệt nói xong, liền đuổi theo Âu Dương Liệt
Thủy Nhi nhìn theo bóng dáng của Âu Dương Liệt, khẽ chậc chậc tán thưởng , thật đúng là chuẩn thật ! Qủa thật có nét giống cha nàng!
Nghĩ đến cha, trong lòng Thủy Nhi lại cảm thấy bực tức. Nàng nghĩ vẫn là nên đi thăm Phiêu tỷ tỷ trước thì hơn. Những điều mà Âu Dương Tuyệt cùng Âu Dương Liệt nói nàng hoàn toàn không hiểu chút gì !
Thủy Nhi đứng trước cửa phòng của Phiêu tỷ, nàng gõ cửa gần cả nửa ngày mà vẫn không có người lên tiếng trả lời. Nàng nhẹ nhàng đẩy cửa vào, vừa nhìn tình cảnh trước mắt khiến nàng kinh sợ hoảng hồn.
Vật dụng bằng thủy tinh cùng đồ vật trong phòng đều rối loạn nhìn trông hệt như một mớ hỗn độn. Âu Dương Phiêu ngồi bệt dưới đất, tóc tai rối tung, sắc mặt tái nhợt, trên cổ tay nàng ấy còn hằn rõ một vết máu ứ động, thân thể mảnh khảnh của nàng ấy căn bản không thể chịu nổi, vừa nghe tiếng người bước vào, Âu Dương Phiêu khó khăn đứng dậy.
Thủy Nhi bước đến, hai tay nhẹ nhàng nâng Phiêu tỷ -“Tỷ tỷ bị làm sao vậy?”
Âu Dương Phiêu ngẩng đầu lên, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt ửng đỏ, cánh môi hơi mấp máy –“ Là muội sao? Thủy Nhi sao?”
-“Đúng vậy, là Âu Dương Tuyệt mang ta vào. Tỷ tỷ làm sao vậy?” – Thủy Nhi nhìn bộ dáng của Phiêu tỷ mà không khỏi đau lòng.
Âu Dương Phiêu nhì thấy bộ dáng sốt ruột, lo lắng của Thủy Nhi đối với nàng, trong lòng cảm thấy có chút ấm áp, nước mắt lại bất chợt rơi xuống –“Thật có lỗi, để cho muội thấy bộ dáng chật vật như vậy của ta.”
Đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, bé lập tức nhảy dựng lên –“Là do hỗn đản Âu Dương Liệt gây ra cho tỷ đúng không !”
Âu Dương Phiêu có chút cảm động, vội vàng kéo Thủy Nhi –“ Không phải đâu.”
-“Phiêu tỷ, tại sao lại có thể như vậy…”
Âu Dương Phiêu cho dù chịu ủy khuất cũng không bao giờ nói ra nhưng vừa nhìn thấy Thủy Nhi vì nàng mà đau lòng, khiến cho nàng có cảm giác rất thân thiết….
Chừng nửa ngày sau, Thủy Nhi cũng biết được đại khái chuyện xưa của Phiêu tỷ, nhìn cây anh đảo xinh đẹp ngoài sân, Thủy Nhi lần đầu tiên cảm thấy có nhiều chuyện không hề giống với vẻ bề ngoài xinh đẹp của nó… tuy rằng nó rất đẹp.
Nhiều năm trước kia, cánh hoa lả tả bay đầy trời, trong vườn khắp nơi đều nở hoa tuyệt đẹp, Phiêu tỷ lúc đó chỉ mới năm tuổi, theo mẫu thân nàng vào Âu Dương trang viên. Không lâu sau đó thì mẫu thân của Phiêu tỷ trở thành Âu Dương phu nhân, mà Phiêu tỷ cũng sửa họ thành Âu Dương.
Sau này Phiêu tỷ mới biết được, khoảng một năm trước khi đến đây, cây anh đào lúc ấy rất cằn cõi, một vị nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp mang địa vị công chúa đã tận tâm chăm sóc cây anh đào ấy để rồi cuối cùng lại dùng chính máu của bản thân để tưới cho cây. Mà người nữ nhân đó chính là Âu Dương phu nhân tiền nhiệm, mẫu thân của Âu Dương Liệt.
Âu Dương Liệt đến bây giờ vẫn cho rằng chính mẫu thân cùa Phiêu tỷ đã cướp đi hạnh phúc của mẫu thân hắn. Bởi vì từ lúc mẫu thân của Phiêu tỷ đến Âu Dương gia thì mẫu tử bọn họ không còn được phụ thân quan tâm đến, mỗi ngày ngoại trừ lúc đi công tác còn lại đều dành thời gian ở cạnh một người nữ nhân. Đó chính là mẫu thân của Phiêu tỷ. Cho dù hắn thống hận mẫu thân của Phiêu tỷ, nhưng lại đối với Phiêu tỷ càng thống hận gấp bội – đứa con riêng của người nữ nhân đã cướp đi hạnh phúc của mẫu thân hắn.
Vì thế khi Âu Dương Phiêu vừa tròn mười bảy tuổi cũng là lúc cây anh đào nở hoa rất đẹp, tại gốc anh đào ấy … Âu Dương Liệt đã hoàn toàn phá hủy hạnh phúc của Âu Dương Phiêu , vĩnh viễn cướp đi mọi thứ tốt đẹp nhất của nàng…
Nhưng những điểm mấu chốt Thủy Nhi vẫn không hiểu rõ lắm … Việc không hiểu rõ mọi chuyện của Thủy Nhi chính là tử huyệt của nàng.
Mọi khi hỏi cụ thể thì Phiêu tỷ cũng chỉ mấp máy môi, muốn nói nhưng lại thôi . Thủy Nhi đương nhiên không hiểu rõ.
Phiêu tỷ nói Âu Dương Liệt chán ghét tỷ ấy, hận tỷ ấy. Chán ghét một người nghĩa là không muốn nhìn thấy người ấy sao ?? Nhưng vì sao mỗi lần Phiêu tỷ chạy trốn đều bị Âu Dương Liệt truy bắt trở về? Âu Dương Liệt rõ ràng không phải ca ca của Phiêu tỷ, vì sao khi phụ thân của Âu Dương Liệt cùng mẫu thân của Phiêu tỷ qua đời thì Âu Dương Liệt lại bức Phiêu tỷ không được mang họ Âu Dương ?
Thủy nhi thật sự không rõ.
Nhưng Thủy Nhi vẫn hiểu được một điều. Phiêu tỷ là người tốt . Âu Dương Liệt “ngược đãi” Phiêu tỷ thì nhất định là người xấu!
Hừ! Âu Dương Liệt ngươi dám khi dễ Phiêu tỷ. Ta, Lam Thủy Nhi quyết không bỏ qua cho ngươi!
Thùng thùng thùng!
Một trận tiếng đập cửa.
Âu Dương Phiêu như một con chim đang sợ hãi liền co rụt người lại.
Thủy Nhi nhẹ nhàng kéo tay Âu Dương Phiêu –“ Đừng sợ, ta sẽ bảo vệ tỷ tỷ “ – Phiêu tỷ đáng thương lại bị Âu Dương Liệt đáng giận kia làm cho sợ hãi !
Thủy Nhi đi đến mở cửa.
Thì ra là Âu Dương Tuyệt tao nhã đứng trước cửa
-“Vật nhỏ, ngươi muốn đi gặp hai tiểu động vật của ngươi không?”
Thủy Nhi quay đầu liếc nhìn Phiêu tỷ một cái
Âu Dương Phiêu run rẩy nói –“ Muội đi đi, ta bộ dạng như vậy không muốn ra ngoài đâu!”
Thủy Nhi cũng không cưỡng cầu. Nàng đi theo Âu Dương Tuyệt vào bên trong một vườn cây.
-“Chủ nhân?!” – Tựa hồ vô cùng kinh ngạc cùng vui mừng!
A! Nhìn đống kem ly to trước mắt ,khó tránh Huyền Vũ vui đến quên cả về nhà! Đúng là Âu Dương Tuyệt đối với vẹt của nàng “hữu cầu tất ứng” (có yêu cầu gì cũng đáp ứng) ! Đại Thanh được đãi ngộ cũng tốt quá chứ!
Bên dưới gốc cây chính là sào huyệt của Đại Thanh , bên trong “ngôi nhà” của Đại Thanh đều chấp đầy côn trùng.
Thủy Nhi huýt sáo, con vẹt liền đậu lên vai nàng, Đại Thanh cũng bò đến tay nàng. Thế mà hai cái tiểu động vật ánh mắt vẫn còn lưu luyến nhìn vào sào huyệt mới của bọn chúng.
-“Nhìn cái gì, trở về nhà ta sẽ kiếm cho các ngươi một gốc cây đại thụ, làm cho các ngươi một sào huyệt mới!” –Thủy Nhi bất mãn nũng nịu reo. Hai cái tiểu động vật này vừa rời chủ nhân không đến một ngày đã bị người khác mua chuộc rồi!
Thủy Nhi nhìn Âu Dương Tuyệt nũng nịu áo giận –“ Ngươi dưỡng bọn nó đến hư luôn a!” – Ngoài miệng tuy nói vậy nhưng trong lòng Thủy Nhi đối với Âu Dương Tuyệt vẫn còn rất hảo cảm. Tận tâm chiếu cố dù sao vẫn tốt hơn so với ngược đãi chúng nó.
Thủy Nhi nhìn theo bóng dáng của Âu Dương Liệt, khẽ chậc chậc tán thưởng , thật đúng là chuẩn thật ! Qủa thật có nét giống cha nàng!
Nghĩ đến cha, trong lòng Thủy Nhi lại cảm thấy bực tức. Nàng nghĩ vẫn là nên đi thăm Phiêu tỷ tỷ trước thì hơn. Những điều mà Âu Dương Tuyệt cùng Âu Dương Liệt nói nàng hoàn toàn không hiểu chút gì !
Thủy Nhi đứng trước cửa phòng của Phiêu tỷ, nàng gõ cửa gần cả nửa ngày mà vẫn không có người lên tiếng trả lời. Nàng nhẹ nhàng đẩy cửa vào, vừa nhìn tình cảnh trước mắt khiến nàng kinh sợ hoảng hồn.
Vật dụng bằng thủy tinh cùng đồ vật trong phòng đều rối loạn nhìn trông hệt như một mớ hỗn độn. Âu Dương Phiêu ngồi bệt dưới đất, tóc tai rối tung, sắc mặt tái nhợt, trên cổ tay nàng ấy còn hằn rõ một vết máu ứ động, thân thể mảnh khảnh của nàng ấy căn bản không thể chịu nổi, vừa nghe tiếng người bước vào, Âu Dương Phiêu khó khăn đứng dậy.
Thủy Nhi bước đến, hai tay nhẹ nhàng nâng Phiêu tỷ -“Tỷ tỷ bị làm sao vậy?”
Âu Dương Phiêu ngẩng đầu lên, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt ửng đỏ, cánh môi hơi mấp máy –“ Là muội sao? Thủy Nhi sao?”
-“Đúng vậy, là Âu Dương Tuyệt mang ta vào. Tỷ tỷ làm sao vậy?” – Thủy Nhi nhìn bộ dáng của Phiêu tỷ mà không khỏi đau lòng.
Âu Dương Phiêu nhì thấy bộ dáng sốt ruột, lo lắng của Thủy Nhi đối với nàng, trong lòng cảm thấy có chút ấm áp, nước mắt lại bất chợt rơi xuống –“Thật có lỗi, để cho muội thấy bộ dáng chật vật như vậy của ta.”
Đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, bé lập tức nhảy dựng lên –“Là do hỗn đản Âu Dương Liệt gây ra cho tỷ đúng không !”
Âu Dương Phiêu có chút cảm động, vội vàng kéo Thủy Nhi –“ Không phải đâu.”
-“Phiêu tỷ, tại sao lại có thể như vậy…”
Âu Dương Phiêu cho dù chịu ủy khuất cũng không bao giờ nói ra nhưng vừa nhìn thấy Thủy Nhi vì nàng mà đau lòng, khiến cho nàng có cảm giác rất thân thiết….
Chừng nửa ngày sau, Thủy Nhi cũng biết được đại khái chuyện xưa của Phiêu tỷ, nhìn cây anh đảo xinh đẹp ngoài sân, Thủy Nhi lần đầu tiên cảm thấy có nhiều chuyện không hề giống với vẻ bề ngoài xinh đẹp của nó… tuy rằng nó rất đẹp.
Nhiều năm trước kia, cánh hoa lả tả bay đầy trời, trong vườn khắp nơi đều nở hoa tuyệt đẹp, Phiêu tỷ lúc đó chỉ mới năm tuổi, theo mẫu thân nàng vào Âu Dương trang viên. Không lâu sau đó thì mẫu thân của Phiêu tỷ trở thành Âu Dương phu nhân, mà Phiêu tỷ cũng sửa họ thành Âu Dương.
Sau này Phiêu tỷ mới biết được, khoảng một năm trước khi đến đây, cây anh đào lúc ấy rất cằn cõi, một vị nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp mang địa vị công chúa đã tận tâm chăm sóc cây anh đào ấy để rồi cuối cùng lại dùng chính máu của bản thân để tưới cho cây. Mà người nữ nhân đó chính là Âu Dương phu nhân tiền nhiệm, mẫu thân của Âu Dương Liệt.
Âu Dương Liệt đến bây giờ vẫn cho rằng chính mẫu thân cùa Phiêu tỷ đã cướp đi hạnh phúc của mẫu thân hắn. Bởi vì từ lúc mẫu thân của Phiêu tỷ đến Âu Dương gia thì mẫu tử bọn họ không còn được phụ thân quan tâm đến, mỗi ngày ngoại trừ lúc đi công tác còn lại đều dành thời gian ở cạnh một người nữ nhân. Đó chính là mẫu thân của Phiêu tỷ. Cho dù hắn thống hận mẫu thân của Phiêu tỷ, nhưng lại đối với Phiêu tỷ càng thống hận gấp bội – đứa con riêng của người nữ nhân đã cướp đi hạnh phúc của mẫu thân hắn.
Vì thế khi Âu Dương Phiêu vừa tròn mười bảy tuổi cũng là lúc cây anh đào nở hoa rất đẹp, tại gốc anh đào ấy … Âu Dương Liệt đã hoàn toàn phá hủy hạnh phúc của Âu Dương Phiêu , vĩnh viễn cướp đi mọi thứ tốt đẹp nhất của nàng…
Nhưng những điểm mấu chốt Thủy Nhi vẫn không hiểu rõ lắm … Việc không hiểu rõ mọi chuyện của Thủy Nhi chính là tử huyệt của nàng.
Mọi khi hỏi cụ thể thì Phiêu tỷ cũng chỉ mấp máy môi, muốn nói nhưng lại thôi . Thủy Nhi đương nhiên không hiểu rõ.
Phiêu tỷ nói Âu Dương Liệt chán ghét tỷ ấy, hận tỷ ấy. Chán ghét một người nghĩa là không muốn nhìn thấy người ấy sao ?? Nhưng vì sao mỗi lần Phiêu tỷ chạy trốn đều bị Âu Dương Liệt truy bắt trở về? Âu Dương Liệt rõ ràng không phải ca ca của Phiêu tỷ, vì sao khi phụ thân của Âu Dương Liệt cùng mẫu thân của Phiêu tỷ qua đời thì Âu Dương Liệt lại bức Phiêu tỷ không được mang họ Âu Dương ?
Thủy nhi thật sự không rõ.
Nhưng Thủy Nhi vẫn hiểu được một điều. Phiêu tỷ là người tốt . Âu Dương Liệt “ngược đãi” Phiêu tỷ thì nhất định là người xấu!
Hừ! Âu Dương Liệt ngươi dám khi dễ Phiêu tỷ. Ta, Lam Thủy Nhi quyết không bỏ qua cho ngươi!
Thùng thùng thùng!
Một trận tiếng đập cửa.
Âu Dương Phiêu như một con chim đang sợ hãi liền co rụt người lại.
Thủy Nhi nhẹ nhàng kéo tay Âu Dương Phiêu –“ Đừng sợ, ta sẽ bảo vệ tỷ tỷ “ – Phiêu tỷ đáng thương lại bị Âu Dương Liệt đáng giận kia làm cho sợ hãi !
Thủy Nhi đi đến mở cửa.
Thì ra là Âu Dương Tuyệt tao nhã đứng trước cửa
-“Vật nhỏ, ngươi muốn đi gặp hai tiểu động vật của ngươi không?”
Thủy Nhi quay đầu liếc nhìn Phiêu tỷ một cái
Âu Dương Phiêu run rẩy nói –“ Muội đi đi, ta bộ dạng như vậy không muốn ra ngoài đâu!”
Thủy Nhi cũng không cưỡng cầu. Nàng đi theo Âu Dương Tuyệt vào bên trong một vườn cây.
-“Chủ nhân?!” – Tựa hồ vô cùng kinh ngạc cùng vui mừng!
A! Nhìn đống kem ly to trước mắt ,khó tránh Huyền Vũ vui đến quên cả về nhà! Đúng là Âu Dương Tuyệt đối với vẹt của nàng “hữu cầu tất ứng” (có yêu cầu gì cũng đáp ứng) ! Đại Thanh được đãi ngộ cũng tốt quá chứ!
Bên dưới gốc cây chính là sào huyệt của Đại Thanh , bên trong “ngôi nhà” của Đại Thanh đều chấp đầy côn trùng.
Thủy Nhi huýt sáo, con vẹt liền đậu lên vai nàng, Đại Thanh cũng bò đến tay nàng. Thế mà hai cái tiểu động vật ánh mắt vẫn còn lưu luyến nhìn vào sào huyệt mới của bọn chúng.
-“Nhìn cái gì, trở về nhà ta sẽ kiếm cho các ngươi một gốc cây đại thụ, làm cho các ngươi một sào huyệt mới!” –Thủy Nhi bất mãn nũng nịu reo. Hai cái tiểu động vật này vừa rời chủ nhân không đến một ngày đã bị người khác mua chuộc rồi!
Thủy Nhi nhìn Âu Dương Tuyệt nũng nịu áo giận –“ Ngươi dưỡng bọn nó đến hư luôn a!” – Ngoài miệng tuy nói vậy nhưng trong lòng Thủy Nhi đối với Âu Dương Tuyệt vẫn còn rất hảo cảm. Tận tâm chiếu cố dù sao vẫn tốt hơn so với ngược đãi chúng nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.