Cuồng Ma Tà Hoàng: Thần Phi Nghịch Thiên Hạ
Chương 8: Trắng trợn cướp đoạt (4)
Son Môi Đường
06/05/2016
“Linh sư chính phái
có bảy hệ, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, điện. Linh thuật ám hệ là
của bàng môn tà đạo, tuy rằng lên cấp nhanh nhưng lại bị hết thảy mọi
linh sư Thanh La đại lục người người tìm cách diệt trừ, mấy ngàn năm qua rất ít người tu luyện. Linh sư chia làm chín cấp, đầu tiên là cấp một,
cuối cùng là cấp chín. Phía trên linh sư cấp chín là thánh linh sư, trên nữa là thánh giả, thánh tôn, thánh vương cùng thánh hoàng, mỗi cấp độ
lại phân ra thứ cấp, sơ cấp, trung cấp cùng bốn đẳng cấp cao cấp.” |
Editor: Ta đổi nhất phẩm nhị phẩm thành cấp 1, cấp 2 nhé, cho dễ hiểu. \ ~. ~ /
Nghe xong đẳng cấp linh sư của thế giới này, Phán Hạ đột nhiên lộ ra một nụ cười xán lạn. “Ngươi là cao cấp Thánh hoàng hệ thổ.”
Phán Hạ phi thường khẳng định nói ra.
Nam nhân mạnh mẽ này tuyệt đối sẽ không tình nguyện bị rơi lại phía sau, kiêu ngạo như hắn chỉ có thể đã đạt tới địa vị đỉnh cao Thánh hoàng mà thôi, bởi vậy mới có tâm tư nhàm chán đi bồi dưỡng một đối thủ.
“Chỉ là cao cấp Thánh hoàng thôi mà.” Đế Quân Tà thẳng thắn nói ra thực lực đằng sau của mình, hai mắt trở nên trống rỗng, “Thánh La đại lục rộng mênh mông, bên trong còn có ngũ giới, con người là nhỏ bé nhất, chỉ khi đạt tới Thánh hoàng mới có thể xưng bá một phương, không có đủ sức mạnh thì làm sao có thể quan sát ngũ giới đây.”
Phán Hạ nở nụ cười, nụ cười mê hoặc mà diễm lệ, ánh mắt rạng ngời óng ánh rực rỡ, chiếu sáng chói mắt.
“Tên của ngươi.”
Đây là lần đầu tiên trong đời nàng nhìn thẳng vào đối thủ. Hắn mạnh mẽ, hắn cường hãn, nam nhân này có đủ bản lĩnh để cho nàng đem hắn coi làm một đối thủ!
“Đế Quân Tà.”
…
…
“Phong nha đầu?” Rõ ràng Phán Hạ cảm giác được mắt mình đang co giật không ngừng.
Phong Lạc Trạch cứ gọi nàng là “nha đầu”, “nha đầu” mãi, nàng vẫn còn rất xa lạ với việc xưng hô của ca ca đối với muội muội này, thì ra “nha đầu” chính là tên thân thể này à…
Mẫu phi Phong nha đầu, nữ nhân thế thân thần kinh kia, tám năm trước Đế Quân Tà thăng cấp thành Thánh tôn, một lần tiêu diệt Phong Dịch quốc, tùy tiện bảo đem con tin mang về.
Người phụ nữ kia, chính là Thần phi thánh sủng của quốc vương Phong Dịch quốc, đồng thời Phong Lạc Trạch mười tuổi lúc đó cũng bị đem tới đệ nhất đế quốc làm con tin. Chỉ là sau khi nàng tới đệ nhất đế quốc thì mới phát hiện, nàng đã có thai ba tháng, bảy tháng sau, một nữ oa được sinh ra ở lãnh cung.
Nữ tử hoàng gia đều do quốc sư phía sau mỗi nước căn cứ suy tính ngày sinh tháng đẻ, lại ngạc nhiên khi nghe hoàng đế đồng ý đặt tên. Khiến con tin Thần phi vừa đi đến đệ nhất đế quốc cùng Phong Dịch quốc mất liên lạc.
Nha đầu, nha đầu hay khóc, cũng là tên nàng. | Editor: Ta chém đó, ta chém, không biết tên thân thể trước lúc chết là gì luôn.
Phong nha đầu! Phong nha đầu sao?
“Ta cảm thấy cái tên này rất hay!” Ngón tay trắng nõn của Đế Quân Tà nhẹ nhàng lật xem cặn kẽ tài liệu về thân thể hiện nay của Phán Hạ, nụ cười có chút nham hiểm.
“Ngươi thích thì cứ lấy mà xài.” Ánh mắt của Phán Hạ chẳng buồn mà liếc Đế Quân Tà một cái, tay nhỏ non nớt thuần thục nhanh chóng lật cuốn sách được bao bọc khéo léo trong tay.
Cuốn thứ ba rồi đấy.
Bất kể là sách ghi chép về thế giới này hay ghi chép về linh lực đều được cung nhân từ Tàng Thư Các chuyển tới cho Đế Quân Tà.
Muốn xem xét Thánh La đại lục này, tất nhân phải hiểu rõ sự tình lớn nhỏ của nó, đây là bước đầu tiên.
“Bệ hạ, tới giờ dùng thiện rồi.”
Người nói chuyện chính là tổng quản nội vụ Huyền Nguyệt của Đế Quân Tà, trong hoàng cung đệ nhất đế quốc, nắm quyền rất cao trong cung.
Đế Quân Tà liếc mắt nhìn một đống sách nằm trên mặt đất chưa bị Phán Hạ lật lên, phát hiện, tốc độ đọc sách của nàng quả thật rất nhanh, Tuy là vậy, hắn nghĩ, bất quá chỉ là một nữ oa năm tuổi, chỉ là so với người bình thường giảo hoạt hơn một chút thôi.
“Dạy tới đây thôi.” Đế Quân Tà dặn dò một cách nhợt nhạt, con mắt sắc bén kia một khắc chưa từng rời khỏi bóng dáng gầy yếu đang rời đi.
Là một món đồ chơi, muốn khống chế nàng, hiểu rõ nàng là bước đầu tiên.
Nghe xong đẳng cấp linh sư của thế giới này, Phán Hạ đột nhiên lộ ra một nụ cười xán lạn. “Ngươi là cao cấp Thánh hoàng hệ thổ.”
Phán Hạ phi thường khẳng định nói ra.
Nam nhân mạnh mẽ này tuyệt đối sẽ không tình nguyện bị rơi lại phía sau, kiêu ngạo như hắn chỉ có thể đã đạt tới địa vị đỉnh cao Thánh hoàng mà thôi, bởi vậy mới có tâm tư nhàm chán đi bồi dưỡng một đối thủ.
“Chỉ là cao cấp Thánh hoàng thôi mà.” Đế Quân Tà thẳng thắn nói ra thực lực đằng sau của mình, hai mắt trở nên trống rỗng, “Thánh La đại lục rộng mênh mông, bên trong còn có ngũ giới, con người là nhỏ bé nhất, chỉ khi đạt tới Thánh hoàng mới có thể xưng bá một phương, không có đủ sức mạnh thì làm sao có thể quan sát ngũ giới đây.”
Phán Hạ nở nụ cười, nụ cười mê hoặc mà diễm lệ, ánh mắt rạng ngời óng ánh rực rỡ, chiếu sáng chói mắt.
“Tên của ngươi.”
Đây là lần đầu tiên trong đời nàng nhìn thẳng vào đối thủ. Hắn mạnh mẽ, hắn cường hãn, nam nhân này có đủ bản lĩnh để cho nàng đem hắn coi làm một đối thủ!
“Đế Quân Tà.”
…
…
“Phong nha đầu?” Rõ ràng Phán Hạ cảm giác được mắt mình đang co giật không ngừng.
Phong Lạc Trạch cứ gọi nàng là “nha đầu”, “nha đầu” mãi, nàng vẫn còn rất xa lạ với việc xưng hô của ca ca đối với muội muội này, thì ra “nha đầu” chính là tên thân thể này à…
Mẫu phi Phong nha đầu, nữ nhân thế thân thần kinh kia, tám năm trước Đế Quân Tà thăng cấp thành Thánh tôn, một lần tiêu diệt Phong Dịch quốc, tùy tiện bảo đem con tin mang về.
Người phụ nữ kia, chính là Thần phi thánh sủng của quốc vương Phong Dịch quốc, đồng thời Phong Lạc Trạch mười tuổi lúc đó cũng bị đem tới đệ nhất đế quốc làm con tin. Chỉ là sau khi nàng tới đệ nhất đế quốc thì mới phát hiện, nàng đã có thai ba tháng, bảy tháng sau, một nữ oa được sinh ra ở lãnh cung.
Nữ tử hoàng gia đều do quốc sư phía sau mỗi nước căn cứ suy tính ngày sinh tháng đẻ, lại ngạc nhiên khi nghe hoàng đế đồng ý đặt tên. Khiến con tin Thần phi vừa đi đến đệ nhất đế quốc cùng Phong Dịch quốc mất liên lạc.
Nha đầu, nha đầu hay khóc, cũng là tên nàng. | Editor: Ta chém đó, ta chém, không biết tên thân thể trước lúc chết là gì luôn.
Phong nha đầu! Phong nha đầu sao?
“Ta cảm thấy cái tên này rất hay!” Ngón tay trắng nõn của Đế Quân Tà nhẹ nhàng lật xem cặn kẽ tài liệu về thân thể hiện nay của Phán Hạ, nụ cười có chút nham hiểm.
“Ngươi thích thì cứ lấy mà xài.” Ánh mắt của Phán Hạ chẳng buồn mà liếc Đế Quân Tà một cái, tay nhỏ non nớt thuần thục nhanh chóng lật cuốn sách được bao bọc khéo léo trong tay.
Cuốn thứ ba rồi đấy.
Bất kể là sách ghi chép về thế giới này hay ghi chép về linh lực đều được cung nhân từ Tàng Thư Các chuyển tới cho Đế Quân Tà.
Muốn xem xét Thánh La đại lục này, tất nhân phải hiểu rõ sự tình lớn nhỏ của nó, đây là bước đầu tiên.
“Bệ hạ, tới giờ dùng thiện rồi.”
Người nói chuyện chính là tổng quản nội vụ Huyền Nguyệt của Đế Quân Tà, trong hoàng cung đệ nhất đế quốc, nắm quyền rất cao trong cung.
Đế Quân Tà liếc mắt nhìn một đống sách nằm trên mặt đất chưa bị Phán Hạ lật lên, phát hiện, tốc độ đọc sách của nàng quả thật rất nhanh, Tuy là vậy, hắn nghĩ, bất quá chỉ là một nữ oa năm tuổi, chỉ là so với người bình thường giảo hoạt hơn một chút thôi.
“Dạy tới đây thôi.” Đế Quân Tà dặn dò một cách nhợt nhạt, con mắt sắc bén kia một khắc chưa từng rời khỏi bóng dáng gầy yếu đang rời đi.
Là một món đồ chơi, muốn khống chế nàng, hiểu rõ nàng là bước đầu tiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.