Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy

Chương 162: Máu Tươi Trên Tơ Đỏ

Mộng Kim

14/06/2021

Tiếng nổ càng lúc càng lớn, nếu còn tiếp tục như vậy thì phòng thủy tinh không thể duy trì được.

Tôi: “Viên Doanh, cậu xé nhanh một chút, đợi vào giây phút phòng thủy tinh bị vỡ nát thì chúng ta sẽ lao ra. Mỗi người kéo một đầu sợi tơ đỏ, buộc đám mây đen kia lại!”

Viên Doanh: “Tình Thiên, trên chăn có tơ màu vàng. Cậu xé tơ đỏ, mình xé tơ vàng, cùng nhau trói đám mây đen đó!”

Tơ đỏ và tơ vàng có lực trói buộc quỷ rất mạnh, càng huống hồ chiếc chăn này còn lây dính đàn hương. Tôi và Viên Doanh dùng lực xé, âm thanh bên ngoài giống như một lưỡi dao sắc bén.

Tôi: “Được rồi, thắt lại!”

Tôi cầm một chuỗi sợi tơ đỏ dài, Viên Doanh cầm tơ màu vàng. Vào lúc muốn thắt lại thì kính thủy tinh đang bị vỡ vụn.

Viên Doanh: “Không kịp nữa rồi, chúng ta mau lao ra thôi!”

Dứt lời, tôi và Viên Doanh chạy về phía cửa, tôi hơi chút động vào cửa liền tự động mở ra. Xem ra, kết giới mà trước khi Viên nãi nãi rời đi thiết kế đã bị phá tan rồi.

Khoảnh khắc lao ra ngoài. Ầm! Nhà kính đổ sập vang dội.

Tôi: “Mau!”



Viên Doanh lập tức lấy ra tơ vàng, tôi nỗ lực thắt lại, nhưng vẫn chưa kết xong, mây đen đột nhiên bao vây Viên Doanh, trong bóng tối tôi nhìn thấy một đôi mắt màu vàng đang lườm tôi.

Màu mắt của quỷ đều không giống nhau, càng thuần càng chính, sức mạnh càng lớn. Trong đó lấy màu vàng kim là chủ đạo! Con quỷ này, lai lịch quá lớn rồi!

Viên Doanh: “Tình Thiên...”

Mây đen tản quanh người Viên Doanh, cô ấy mặt đỏ hồng, hô hấp dồn dập, tơ vàng trên tay cô ấy đã bị đứt thành từng đoạn từng đoạn.

Tôi nắm thật chặt tơ đỏ trong tay, đôi mắt màu vàng đó vẫn tiếp tục trừng tôi. Tôi biết, mục tiêu của con quỷ đó là tôi. Tôi nhất định phải đi thì Viên Doanh mới được cứu!

Một khi đã như vậy, chi bằng tới một lần! Không kịp nghĩ nhiều, tôi quay người chạy ra bên ngoài, đằng sau truyền tới tiếng kinh hô của Viên Doanh. Âm thanh rất lớn, tôi biết cô ấy an toàn rồi.

Lạnh lẽo tập kích vai của tôi, quỷ đuổi theo tôi không buông. Tôi cầm chặt tơ đỏ liều mạng chạy về phía trước, đợi tới khi tôi dùng hết sức lực, tôi mới phát hiện phía trước không có đường. Tôi trong lúc vô ý đã chạy vào tuyệt lộ, lạnh lẽo ở phía sau cũng dừng lại.

Tôi quay người, đôi mắt màu vàng đó lộ ra một tia đắc ý.

Tôi: “Ngươi là ai, tại sao lại nhắm vào ta?”

Tôi bây giờ đã không còn là thể chất thuần âm nữa rồi, đối với quỷ mà nói thì không còn tác dụng gì nữa.

Mây đen từ từ đánh úp lại, nhưng không công kích tôi mà chầm chậm bay nhẹ nhàng xung quanh tôi, giống như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật.



Tôi: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

Nói xong, trên tay của tôi truyền tới một trận đau đớn. Lúc này, tôi mới phát hiện tôi bị thương rồi, trên cổ tay toàn là máu, giống như là bị dây tơ đỏ cắt vào cổ tay.

Máu nhỏ xuống đất, trong đôi mắt màu vàng kia lại nhiều thêm một tia sợ hãi. Tôi lập tức hiểu ra, hắn sợ máu của tôi, vì vậy tôi nâng tay đánh về phía con quỷ, quả nhiên con quỷ lùi về phía sau.

Tôi: “Ngươi sợ máu của ta.”

Tôi nói như trảm đinh chặt sắt, tựa hồ như chọc giận con quỷ, đôi mắt màu vàng kim giống như phun lửa.

Tôi: “Ngươi chú ý tới ta vì máu của ta! Ngươi chậm chạp không hiện thân vì ngươi không có năng lực, cho dù sức mạnh có cường đại thì cũng chỉ có thể xuất hiện trong đêm tối, ngươi không cam lòng, ngươi không phục, cho nên ngươi muốn tìm kí chủ! Ngươi là nữ quỷ!”

Tất cả chỉ là suy đoán của tôi, nhưng thông qua đôi mắt của con quỷ, tôi có thể nhìn ra, hơn phân nửa là tôi đoán đúng. Nhưng tôi vừa nghĩ như vậy, tôi lại nghe thấy tiếng cười ha ha, đây là âm thanh của đàn ông! Là nam quỷ! Cư nhiên lại là nam quỷ, tại sao lại muốn tìm kí chủ là nữ?

Lẽ nào con quỷ này khẩu vị nặng?

“Tiểu nha đầu, máu của ngươi rất đặc biệt, đã từng sinh quỷ thai.”

Tôi cảm thấy nghi hoặc, bởi vì đã từng sinh quỷ thai cho nên nó sợ máu của tôi? Là kiêng kị sức mạnh của bảo bảo?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook