Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy
Chương 264: Mời Cô Đi Theo Tôi
Mộng Kim
06/06/2023
“Em không tin là anh yêu người phụ nữ khác, tin tức bao chí đưa hơn nửa là giả. Cho dù là thật thì anh cũng chỉ gặp dịp thì chơi thôi phải không?”
Tôi nghe ra được trong giọng nói của Tống Tuyết có sự vội vàng cấp thiết. Một khi yêu Dị Tư Ẩn sẽ giống như thiêu thân lao đầu vào lửa. Từ đầu tới cuối tôi cũng không nghe được giọng nói của Dị Tư Ẩn. Giờ phút này tôi đang đứng trước cửa phòng làm việc, nếu như tôi mở cửa ra thì Tống Tuyết sẽ nhìn thấy tôi.
Tôi không muốn để cô ấy nhìn thấy, nhưng nghĩ tới Tư Diễn, tôi nhất thời cảm thấy nôn nóng. Tay phải nâng lên đang định cầm vào nắm cửa, còn chưa chuyển động, sau lưng đột nhiên có một cánh tay lớn đưa ra túm tôi rời đi.
Nếu không phải người đó nhanh chóng mở miệng thì khẳng định là tôi sẽ kêu lên, là Dung Khuynh! Anh ta ngoài là đặc trợ của Dị Tư Ẩn thì còn là một đạo sĩ!
Dung Khuynh: “Cô điên rồi? Xông vào cô có biết hậu quả không?”
Tôi không quan tâm tới điều gì mà túm lấy anh ta, không khống chế được giọng nói.
Tôi: “Tư Diễn xảy ra chuyện rồi, anh có biết nó ở đâu không?”
Lông mày anh ta nhăn lại, phút chốc sau mới mở miệng.
Dung Khuynh: “Sao cô biết?”
Lòng tôi trầm xuống, Tư Diễn thực sự xảy ra chuyện. Cô giáo Triệu nói không sai, cảm giác của Tiểu Ninh cũng không sai! Nó đang ở đâu, là bị người ta bắt rồi?
Tôi: “Anh đừng hỏi tại sao tôi lại biết, anh mau đi cứu nó đi!”
Dung khuynh: “Chuyện bắt buộc Dị thiếu phải ra tay, tôi tới đây chính là vì chuyện này. Tống Tuyết là bạn gái của Dị thiếu, chuyện trước đây cô và Dị thiếu từng qua lại đã là chuyện quá khứ.
Anh ta nói rất nghiêm túc, tôi sững sờ. Tôi đã làm tốt chuẩn bị cho chuyện này thế nhưng Dung Khuynh hết lần này tới lần khác nhắc nhở tôi. Nếu như không phải Dị Tư Ẩn tới trường học đem tôi túm ra, lại không để ý tới ý nguyện của tôi mà giam cầm tôi, lại làm chuyện kia với tôi.
Tất cả đều không phải do tôi chủ động nhưng Dung Khuynh lại cho rằng tôi câu dẫn Dị Tư Ẩn! nhưng tôi không muốn giải thích, tôi chỉ muốn biết Tư Diễn an toàn không.
Tôi: “Anh không cần nhắc nhở tôi, anh mau tới phòng làm việc, nói với Dị thiếu là Tư Diễn…”
Tôi còn chưa nói xong liền bị Dung Khuynh cắt đứt. Anh ta một ánh mắt nhìn qua, sau lưng rất nhanh liền xuất hiện một vệ sĩ của Tinh Thủy Loan.
Dung Khuynh: “Đưa khách quý về phòng ngủ, không được để cô ấy tùy tiện đi lại.”
Dứt lời, anh ta cúi đầu nhìn tôi nhỏ giọng nói “Tư Diễn hiện tại không có nguy hiểm gì, cô không cần quá lo lắng.”
Nhìn bóng lưng anh ta nhanh chóng rời đi, tôi lập tức đuổi theo nhưng lại bị vệ sĩ ngăn lại. Nếu như Tư Diễn không lành lặn đứng trước mặt tôi thì tôi sẽ không thể không lo lắng!
“Tiểu thư, mời cô theo tôi.”
Tôi nghe ra được trong giọng nói của Tống Tuyết có sự vội vàng cấp thiết. Một khi yêu Dị Tư Ẩn sẽ giống như thiêu thân lao đầu vào lửa. Từ đầu tới cuối tôi cũng không nghe được giọng nói của Dị Tư Ẩn. Giờ phút này tôi đang đứng trước cửa phòng làm việc, nếu như tôi mở cửa ra thì Tống Tuyết sẽ nhìn thấy tôi.
Tôi không muốn để cô ấy nhìn thấy, nhưng nghĩ tới Tư Diễn, tôi nhất thời cảm thấy nôn nóng. Tay phải nâng lên đang định cầm vào nắm cửa, còn chưa chuyển động, sau lưng đột nhiên có một cánh tay lớn đưa ra túm tôi rời đi.
Nếu không phải người đó nhanh chóng mở miệng thì khẳng định là tôi sẽ kêu lên, là Dung Khuynh! Anh ta ngoài là đặc trợ của Dị Tư Ẩn thì còn là một đạo sĩ!
Dung Khuynh: “Cô điên rồi? Xông vào cô có biết hậu quả không?”
Tôi không quan tâm tới điều gì mà túm lấy anh ta, không khống chế được giọng nói.
Tôi: “Tư Diễn xảy ra chuyện rồi, anh có biết nó ở đâu không?”
Lông mày anh ta nhăn lại, phút chốc sau mới mở miệng.
Dung Khuynh: “Sao cô biết?”
Lòng tôi trầm xuống, Tư Diễn thực sự xảy ra chuyện. Cô giáo Triệu nói không sai, cảm giác của Tiểu Ninh cũng không sai! Nó đang ở đâu, là bị người ta bắt rồi?
Tôi: “Anh đừng hỏi tại sao tôi lại biết, anh mau đi cứu nó đi!”
Dung khuynh: “Chuyện bắt buộc Dị thiếu phải ra tay, tôi tới đây chính là vì chuyện này. Tống Tuyết là bạn gái của Dị thiếu, chuyện trước đây cô và Dị thiếu từng qua lại đã là chuyện quá khứ.
Anh ta nói rất nghiêm túc, tôi sững sờ. Tôi đã làm tốt chuẩn bị cho chuyện này thế nhưng Dung Khuynh hết lần này tới lần khác nhắc nhở tôi. Nếu như không phải Dị Tư Ẩn tới trường học đem tôi túm ra, lại không để ý tới ý nguyện của tôi mà giam cầm tôi, lại làm chuyện kia với tôi.
Tất cả đều không phải do tôi chủ động nhưng Dung Khuynh lại cho rằng tôi câu dẫn Dị Tư Ẩn! nhưng tôi không muốn giải thích, tôi chỉ muốn biết Tư Diễn an toàn không.
Tôi: “Anh không cần nhắc nhở tôi, anh mau tới phòng làm việc, nói với Dị thiếu là Tư Diễn…”
Tôi còn chưa nói xong liền bị Dung Khuynh cắt đứt. Anh ta một ánh mắt nhìn qua, sau lưng rất nhanh liền xuất hiện một vệ sĩ của Tinh Thủy Loan.
Dung Khuynh: “Đưa khách quý về phòng ngủ, không được để cô ấy tùy tiện đi lại.”
Dứt lời, anh ta cúi đầu nhìn tôi nhỏ giọng nói “Tư Diễn hiện tại không có nguy hiểm gì, cô không cần quá lo lắng.”
Nhìn bóng lưng anh ta nhanh chóng rời đi, tôi lập tức đuổi theo nhưng lại bị vệ sĩ ngăn lại. Nếu như Tư Diễn không lành lặn đứng trước mặt tôi thì tôi sẽ không thể không lo lắng!
“Tiểu thư, mời cô theo tôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.