Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy
Chương 75: Thang Cuốn Lần Nữa Xuất Hiện
Mộng Kim
14/03/2021
Âm thanh rất nhỏ từ từ biến lớn, một trận tiếng bước chân truyền tới, rất rõ ràng, người ẩn núp đã bị phát hiện. Không bao lâu, tôi nghe thấy một giọng nói mềm mại, từ âm thanh có thể nhận ra được là cô gái mặc váy trắng. Ngay sau đó âm thanh ngày càng lớn, hai người giống như đang giao thủ.
“Địa bàn của chủ nhân mà cũng dám tới gây rối, không muốn sống nữa sao!”
“Ha, chủ nhân nhà cô hiện giờ không rảnh, cô ấy là người của trường chúng tôi, khi cô ấy lên thang cuốn cùng cô thì tôi đã nhìn thấy rồi!”
“Làm càn!”
Lại một trận tiếng động, hai người đánh càng ngày càng nghiêm trọng. Tôi lập tức xuống giường đi giày, đi tới bên cửa mở ra một khe hở. Theo tiếng nhìn qua, ngoài cô gái mặc váy trắng còn có một người khác nữa, cô ấy mặc đồng phục của khoa ngoại ngữ trường tôi!
Cô ấy rốt cuộc là ai, cô ấy mạo hiểm tới đây có phải là vì tìm tôi không? Tôi đem theo nghi hoặc cẩn thận nhìn qua, trùng hợp cô ấy cũng nghiêng đầu, vừa nhìn thấy tôi liền hít phải một ngụm khí lạnh. Cô ấy chính là cô gái vừa chết không lâu ở khoa ngoại ngữ, nhảy lầu chết. Bạn của Trương Tiểu mẫn ở khoa ngoại ngữ gửi ảnh tới, chính là cô gái này! Cô ấy cư nhiên lại theo tôi tới đây, một đường lại không bị bất cứ ai phát hiện, cô ấy vừa mới chết, thực chỉ là một con quỷ bình thường thôi sao?
“Cô ấy ra rồi, tôi không phí lực cùng cô nữa.” Dứt lời, một đạo kình phong đánh úp lại, cửa sổ tựa hồ bị chấn động.
Tôi thấy thần sắc kích động của cô gái váy trắng, cô ấy lập tức giương tay đánh về hướng cô gái đang chạy về phía tôi. Hành động của cô gái kia đặc biệt nhanh nhẹn, lại rất tỉnh táo, trong phút chốc đã né đi. Cô ấy nhanh chóng tới trước mặt tôi, hướng tôi nháy mắt mấy cái.
“Cậu có phải rất muốn đi ra ngoài không, tôi biết đường ra ngoài.”
Tôi: “Mục đích của cậu là gì?”
“Cậu rất thông minh, trước tiên hãy ra ngoài đã, ra ngoài rồi sẽ nói với cậu. Dù sao tôi cũng sẽ không muốn mạng của cậu.”
Không kịp nghĩ nhiều, tôi đã đáp ứng điều kiện của cô ấy. Cô ấy từ trong tay lấy ra một quả cầu thủy tinh màu lam trong suốt, ném về hướng cô gái mặc váy trắng, quả cầu rơi xuống nổ tung, giống như một đám mây lớn màu xanh.
“Đi!” Âm thanh đi qua, cô ấy nhẹ nhàng tiến vào, tay hơi hơi nhoáng lên một cái, trong phòng xuất hiện một cánh cửa ẩn hình, tôi cùng cô ấy đi ra ngoài.
“Chúng ta mau chạy đi, Tịch Hoa tới rồi thì một người cũng chạy không thoát.” Âm thanh của cô ấy đặc biệt dồn dập, lúc đầu là chạy, sau đó là bay lên.
Tôi là một người bình thường, căn bản là không bay được, chỉ có thể mau chóng chạy trên đất bằng. Cách nhà gỗ xa một chút, tôi liền cách Tịch Hoa xa một chút.
“Tôi không phải là đối thủ của cô gái mặc váy trắng, cầu thủy tinh chỉ có một trái. Chúng ta có thời gian năm phút, phía trước có một lối ra, cậu mau chạy.” Cô gái sau khi nói xong, tăng thêm tốc độ bay qua đó.
Tôi lấy tốc độ trăm mét tiến lên chạy về phía trước, sau khi chạy được một đoạn, tôi bắt đầu thở hồng hộc. Lúc này, bụng dưới của tôi nóng lên, tôi biết Quỷ Bảo nhắc nhở tôi có nguy hiểm, nói không chừng là cô gái váy trắng đuổi tới.
Tôi không có thời gian nghỉ ngơi, tiếp tục chạy. Tôi nhìn thấy phía xa có một ngọn núi, cô gái đưa tôi ra khỏi nhà gỗ đang đứng trên đỉnh núi. Cô ấy lấy ra một hạt châu màu hồng, ném về phía tôi bên này.
Hạt châu rơi xuống, trước mắt tôi xuất hiện thang cuốn thật dài, cùng với thang cuốn khi tôi tới giống nhau như đúc, đi lên thang cuốn này là có thể ra ngoài!
Tôi: “Bảo bảo, sắp an toàn rồi!”
Tôi vừa nói vừa chạy thật nhanh, phía sau truyền tới tiếng bước chân cực nhanh. Tôi hơi thoáng nhìn qua, cô gái váy trắng đang ở cách đó không xa, vẻ mặt cô ấy căm hận nhìn tôi. Bước chân càng ngày càng nhanh, chỉ cần tôi hơi chậm một chút liền sẽ bị cô ấy bắt được.
Tôi cắn chặt răng, dùng tận lực, liều mạng chạy. Cuối cùng, hai chân của tôi bước lên thang cuốn, thang cuốn bắt đầu chậm rãi chuyển động.
Nhưng lúc này hai chân của tôi bị một đôi tay lạnh như băng túm lấy, nhất thời thang cuốn bị kẹt không tiếp tục chuyển động.
“Địa bàn của chủ nhân mà cũng dám tới gây rối, không muốn sống nữa sao!”
“Ha, chủ nhân nhà cô hiện giờ không rảnh, cô ấy là người của trường chúng tôi, khi cô ấy lên thang cuốn cùng cô thì tôi đã nhìn thấy rồi!”
“Làm càn!”
Lại một trận tiếng động, hai người đánh càng ngày càng nghiêm trọng. Tôi lập tức xuống giường đi giày, đi tới bên cửa mở ra một khe hở. Theo tiếng nhìn qua, ngoài cô gái mặc váy trắng còn có một người khác nữa, cô ấy mặc đồng phục của khoa ngoại ngữ trường tôi!
Cô ấy rốt cuộc là ai, cô ấy mạo hiểm tới đây có phải là vì tìm tôi không? Tôi đem theo nghi hoặc cẩn thận nhìn qua, trùng hợp cô ấy cũng nghiêng đầu, vừa nhìn thấy tôi liền hít phải một ngụm khí lạnh. Cô ấy chính là cô gái vừa chết không lâu ở khoa ngoại ngữ, nhảy lầu chết. Bạn của Trương Tiểu mẫn ở khoa ngoại ngữ gửi ảnh tới, chính là cô gái này! Cô ấy cư nhiên lại theo tôi tới đây, một đường lại không bị bất cứ ai phát hiện, cô ấy vừa mới chết, thực chỉ là một con quỷ bình thường thôi sao?
“Cô ấy ra rồi, tôi không phí lực cùng cô nữa.” Dứt lời, một đạo kình phong đánh úp lại, cửa sổ tựa hồ bị chấn động.
Tôi thấy thần sắc kích động của cô gái váy trắng, cô ấy lập tức giương tay đánh về hướng cô gái đang chạy về phía tôi. Hành động của cô gái kia đặc biệt nhanh nhẹn, lại rất tỉnh táo, trong phút chốc đã né đi. Cô ấy nhanh chóng tới trước mặt tôi, hướng tôi nháy mắt mấy cái.
“Cậu có phải rất muốn đi ra ngoài không, tôi biết đường ra ngoài.”
Tôi: “Mục đích của cậu là gì?”
“Cậu rất thông minh, trước tiên hãy ra ngoài đã, ra ngoài rồi sẽ nói với cậu. Dù sao tôi cũng sẽ không muốn mạng của cậu.”
Không kịp nghĩ nhiều, tôi đã đáp ứng điều kiện của cô ấy. Cô ấy từ trong tay lấy ra một quả cầu thủy tinh màu lam trong suốt, ném về hướng cô gái mặc váy trắng, quả cầu rơi xuống nổ tung, giống như một đám mây lớn màu xanh.
“Đi!” Âm thanh đi qua, cô ấy nhẹ nhàng tiến vào, tay hơi hơi nhoáng lên một cái, trong phòng xuất hiện một cánh cửa ẩn hình, tôi cùng cô ấy đi ra ngoài.
“Chúng ta mau chạy đi, Tịch Hoa tới rồi thì một người cũng chạy không thoát.” Âm thanh của cô ấy đặc biệt dồn dập, lúc đầu là chạy, sau đó là bay lên.
Tôi là một người bình thường, căn bản là không bay được, chỉ có thể mau chóng chạy trên đất bằng. Cách nhà gỗ xa một chút, tôi liền cách Tịch Hoa xa một chút.
“Tôi không phải là đối thủ của cô gái mặc váy trắng, cầu thủy tinh chỉ có một trái. Chúng ta có thời gian năm phút, phía trước có một lối ra, cậu mau chạy.” Cô gái sau khi nói xong, tăng thêm tốc độ bay qua đó.
Tôi lấy tốc độ trăm mét tiến lên chạy về phía trước, sau khi chạy được một đoạn, tôi bắt đầu thở hồng hộc. Lúc này, bụng dưới của tôi nóng lên, tôi biết Quỷ Bảo nhắc nhở tôi có nguy hiểm, nói không chừng là cô gái váy trắng đuổi tới.
Tôi không có thời gian nghỉ ngơi, tiếp tục chạy. Tôi nhìn thấy phía xa có một ngọn núi, cô gái đưa tôi ra khỏi nhà gỗ đang đứng trên đỉnh núi. Cô ấy lấy ra một hạt châu màu hồng, ném về phía tôi bên này.
Hạt châu rơi xuống, trước mắt tôi xuất hiện thang cuốn thật dài, cùng với thang cuốn khi tôi tới giống nhau như đúc, đi lên thang cuốn này là có thể ra ngoài!
Tôi: “Bảo bảo, sắp an toàn rồi!”
Tôi vừa nói vừa chạy thật nhanh, phía sau truyền tới tiếng bước chân cực nhanh. Tôi hơi thoáng nhìn qua, cô gái váy trắng đang ở cách đó không xa, vẻ mặt cô ấy căm hận nhìn tôi. Bước chân càng ngày càng nhanh, chỉ cần tôi hơi chậm một chút liền sẽ bị cô ấy bắt được.
Tôi cắn chặt răng, dùng tận lực, liều mạng chạy. Cuối cùng, hai chân của tôi bước lên thang cuốn, thang cuốn bắt đầu chậm rãi chuyển động.
Nhưng lúc này hai chân của tôi bị một đôi tay lạnh như băng túm lấy, nhất thời thang cuốn bị kẹt không tiếp tục chuyển động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.