Chương 1003
Thiên Quân
14/12/2022
Chương 1003
Đôi mắt của Nạp Lan Lăng Nhược đảo tới đảo lui.
Hắn ta ôm quyền nói: “Nghĩa phụ, những đại gia tộc này rời đi sớm hơn dự kiến, con sẽ đi sắp xếp cho họ, tránh để họ cảm thấy Đan Hồi cốc chúng ta không coi trọng họ”.
Không đợi cốc chủ Nạp Lan đồng ý, Nạp Lan Lăng Nhược đã rời đi rồi.
Trong lòng hắn ta cũng từng hoài nghi, tiếc rằng nơi này quá nhiều người bao quanh hắn ta nói này nói nọ, không cho phép hắn ta có đủ thời gian suy xét xem tại sao họ lại rời đi.
Trước cấm địa.
Thái thượng trưởng lão chỉ tay vào núi Kiếm Hình ở phía trước, vuốt chòm râu bạc phơ mà cười rằng: “Đây chính là cấm địa của Đan Hồi cốc bọn ta, đã có lịch sử vài ngàn năm rồi”.
“Đa tạ trưởng lão, mong trưởng lão mở cửa để vãn bối tiến vào”.
“A Hy cô nương, cô có biết bên trong cấm địa có gì không?”
“Không biết”.
“Bên trong cấm địa có tuyệt sát trận thượng cổ, trận pháp bá đạo và khó khăn, Đan Hồi cốc trải qua vài ngàn năm, không một ai có thể phá được. Nếu cô tiến vào trong, chỉ cần lơ đễnh trong thoáng chốc, rất có khả năng sẽ bỏ mạng ở trong đó”.
Tuyệt sát trận thượng cổ ư? Nàng từng gặp một lần trong vương phủ của Dạ Mặc Uyên, đúng là rất lợi hại.
Nhưng không vào hang hổ thì làm sao bắt được hổ con.
“Trưởng lão yên tâm, tai họa lưu lại ngàn năm, ta còn muốn làm hại Đan Hồi cốc thêm nữa, chưa biết chết sớm như vậy đâu”.
Thái thượng trưởng lão tâm trạng vui vẻ nên bật cười ha hả: “Muốn đi thì cứ đi đi, nhưng đừng xông xáo lung tung, nhất là trận pháp ở giữa. Tiền nhân của bọn ta trước kia từng mở một con đường ở bên trong, trong cấm địa có chỉ dẫn, cô cứ đi theo con đường đó, có thể học được rất nhiều đại pháp luyện đan liên quan tới thuật luyện đan. Nếu may mắn, cô còn có thể học được khá nhiều võ công cao siêu đấy”.
“Đùng uỳnh uỳnh..”.
Cửa lớn của cấm địa mở ra.
Được thái thượng trưởng lão chỉ dẫn, một mình Cố Thanh Hy tiến vào cấm địa.
Cấm địa rất sâu, Cố Thanh Hy đi mất nửa tiếng đồng hồ mới tới một đài đá rộng mênh mông.
Bên trái, bên phải và chính giữa của đài đá chia ra làm ba nhánh đường.
Con đường bên trái có chỉ dẫn rõ ràng, thái thượng trưởng lão đã dặn đi dặn lại rằng sau khi tiến vào đài đá chỉ có thể đi bên trái, bên phải và ở giữa tuyệt đối không được đi.
Nhưng Cố Thanh Hy lại dừng bước trên đài đá, chần chừ không muốn đi về phía bên trái.
Nàng nhíu mày suy nghĩ.
Theo lời của thái thượng trưởng lão, đi bên trái có lẽ sẽ học được thuật luyện đan cao siêu hoặc võ công tuyệt thế.
Nếu chìa khóa hình ngôi sao ở bên trái, chắc chắn thái thượng trưởng lão sẽ không đến mức không nhắc nhở lấy một câu, Đan Hồi cốc càng không thể nào cho phép đệ tử tiến sâu vào bên trong cấm địa.
Muốn tìm chìa khóa hình ngôi sao, chỉ có lối đi giữa hoặc bên phải mới có khả năng.
Bây giờ nàng phải đi theo đường giữa, hay là bên phải đây?
Cố Thanh Hy lấy một đồng xu ra khỏi chiếc nhẫn không gian, động tác nhanh nhẹn tung nó lên không trung, sau cùng đồng xu lăn vài vòng trên nền đất, mặt phải ngửa lên trên.
Đôi mắt của Nạp Lan Lăng Nhược đảo tới đảo lui.
Hắn ta ôm quyền nói: “Nghĩa phụ, những đại gia tộc này rời đi sớm hơn dự kiến, con sẽ đi sắp xếp cho họ, tránh để họ cảm thấy Đan Hồi cốc chúng ta không coi trọng họ”.
Không đợi cốc chủ Nạp Lan đồng ý, Nạp Lan Lăng Nhược đã rời đi rồi.
Trong lòng hắn ta cũng từng hoài nghi, tiếc rằng nơi này quá nhiều người bao quanh hắn ta nói này nói nọ, không cho phép hắn ta có đủ thời gian suy xét xem tại sao họ lại rời đi.
Trước cấm địa.
Thái thượng trưởng lão chỉ tay vào núi Kiếm Hình ở phía trước, vuốt chòm râu bạc phơ mà cười rằng: “Đây chính là cấm địa của Đan Hồi cốc bọn ta, đã có lịch sử vài ngàn năm rồi”.
“Đa tạ trưởng lão, mong trưởng lão mở cửa để vãn bối tiến vào”.
“A Hy cô nương, cô có biết bên trong cấm địa có gì không?”
“Không biết”.
“Bên trong cấm địa có tuyệt sát trận thượng cổ, trận pháp bá đạo và khó khăn, Đan Hồi cốc trải qua vài ngàn năm, không một ai có thể phá được. Nếu cô tiến vào trong, chỉ cần lơ đễnh trong thoáng chốc, rất có khả năng sẽ bỏ mạng ở trong đó”.
Tuyệt sát trận thượng cổ ư? Nàng từng gặp một lần trong vương phủ của Dạ Mặc Uyên, đúng là rất lợi hại.
Nhưng không vào hang hổ thì làm sao bắt được hổ con.
“Trưởng lão yên tâm, tai họa lưu lại ngàn năm, ta còn muốn làm hại Đan Hồi cốc thêm nữa, chưa biết chết sớm như vậy đâu”.
Thái thượng trưởng lão tâm trạng vui vẻ nên bật cười ha hả: “Muốn đi thì cứ đi đi, nhưng đừng xông xáo lung tung, nhất là trận pháp ở giữa. Tiền nhân của bọn ta trước kia từng mở một con đường ở bên trong, trong cấm địa có chỉ dẫn, cô cứ đi theo con đường đó, có thể học được rất nhiều đại pháp luyện đan liên quan tới thuật luyện đan. Nếu may mắn, cô còn có thể học được khá nhiều võ công cao siêu đấy”.
“Đùng uỳnh uỳnh..”.
Cửa lớn của cấm địa mở ra.
Được thái thượng trưởng lão chỉ dẫn, một mình Cố Thanh Hy tiến vào cấm địa.
Cấm địa rất sâu, Cố Thanh Hy đi mất nửa tiếng đồng hồ mới tới một đài đá rộng mênh mông.
Bên trái, bên phải và chính giữa của đài đá chia ra làm ba nhánh đường.
Con đường bên trái có chỉ dẫn rõ ràng, thái thượng trưởng lão đã dặn đi dặn lại rằng sau khi tiến vào đài đá chỉ có thể đi bên trái, bên phải và ở giữa tuyệt đối không được đi.
Nhưng Cố Thanh Hy lại dừng bước trên đài đá, chần chừ không muốn đi về phía bên trái.
Nàng nhíu mày suy nghĩ.
Theo lời của thái thượng trưởng lão, đi bên trái có lẽ sẽ học được thuật luyện đan cao siêu hoặc võ công tuyệt thế.
Nếu chìa khóa hình ngôi sao ở bên trái, chắc chắn thái thượng trưởng lão sẽ không đến mức không nhắc nhở lấy một câu, Đan Hồi cốc càng không thể nào cho phép đệ tử tiến sâu vào bên trong cấm địa.
Muốn tìm chìa khóa hình ngôi sao, chỉ có lối đi giữa hoặc bên phải mới có khả năng.
Bây giờ nàng phải đi theo đường giữa, hay là bên phải đây?
Cố Thanh Hy lấy một đồng xu ra khỏi chiếc nhẫn không gian, động tác nhanh nhẹn tung nó lên không trung, sau cùng đồng xu lăn vài vòng trên nền đất, mặt phải ngửa lên trên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.