Chương 103
Thiên Quân
11/08/2022
Thượng Quan Sở từ trong người lấy ra một ngàn lượng bạc, trông có vẻ như không nỡ.
“Ta liêm khiết một đời, một ngàn lượng bạc này là toàn bộ tích góp của cả đời ta, ta cược…Cố tam tiểu thư đi”.
Tiếng xì xào…
Nhiều người đã ngã quỵ.
Cược cược cược…cược Cố Thanh Hy?
Hôm nay Thượng Quan phu tử có bị sốt không? Sao ngài ấy lại đặt cược đồ ngốc Cố Thanh Hy kia?
Ngay cả người phụ trách đấu trường cũng chết lặng.
“Phu tử, ngài có chắc mình không cược nhầm không?”
Thượng Quan Sở mỉm cười ấm áp, nói nghe có vẻ rất chính khí lẫm liệt, khiến ai nấy cũng phải cảm phục.
“Cố tam tiểu thư lần đầu tiên đến học viện Hoàng gia, là phu tử, ta phải khích lệ cô ấy nhiều hơn”.
Các tiểu thư trong học viện mê mẩn không thôi.
“Thượng Quan phu tử ấm áp ân cần quá, ngay cả Cố Thanh Hy cũng không từ bỏ, thực là một người tốt tính”.
“Đúng vậy, Thượng Quan phu tử biết Cố bao cỏ sẽ thua, nhưng ngài ấy vẫn không ngần ngại bỏ tất cả tiền tích góp của mình chỉ để động viên Cố bao cỏ. Trên đời này sao lại có người tốt như Thượng Quan phu tử chứ”.
Cố Thanh Hy nhìn vào đôi mắt cười ấm áp nhưng đầy gian trá của Thượng Quan Sở, khóe miệng khẽ giật giật.
Nhìn thế nào thì Thượng Quan Sở cũng không giống như đến để khích lệ cô.
Mà là người này đã biết chắc nàng sẽ thắng nên mới không ngần ngại đặt cược nhiều tiền, còn cố ý giả làm người tốt để lấy thanh danh.
Nham hiểm.
Vô sỉ.
Giọng nói của Thượng Quan Sở trong veo dễ nghe, dáng vẻ ân cần dạy dỗ: “Tam tiểu thư, cô cố gắng hết sức là được, thua cũng không sao, ta xem trọng cô lắm”.
Xem trọng cái con khỉ.
Thượng Quan Sở đã rời đi, nhưng tất cả mọi người vẫn không biết nên cược ai.
Nếu Thượng Quan phu tử cược người khác, bọn họ chắc chắn sẽ nghe theo.
Nhưng bây giờ…
Lẽ nào thật sự cược Cố bao cỏ theo ngài ấy?
Tiền của bọn họ đâu phải từ trên trời rơi xuống.
Thượng Quan phu tử có thể không cầu lợi, nhưng bọn họ không thể.
“Làm sao đây, cược ai?”
“Thôi vậy, vẫn là cược Trạch Vương đi, đáng tin nhất”.
“Vậy thì ta cũng cược Trạch Vương”.
Tiêu Vũ Hiên phất một tiếng mở cái quạt trong tay, chậc chậc cảm thán: “Không ngờ, Thượng Quan phu tử lại tốt bụng như vậy”.
“Ta liêm khiết một đời, một ngàn lượng bạc này là toàn bộ tích góp của cả đời ta, ta cược…Cố tam tiểu thư đi”.
Tiếng xì xào…
Nhiều người đã ngã quỵ.
Cược cược cược…cược Cố Thanh Hy?
Hôm nay Thượng Quan phu tử có bị sốt không? Sao ngài ấy lại đặt cược đồ ngốc Cố Thanh Hy kia?
Ngay cả người phụ trách đấu trường cũng chết lặng.
“Phu tử, ngài có chắc mình không cược nhầm không?”
Thượng Quan Sở mỉm cười ấm áp, nói nghe có vẻ rất chính khí lẫm liệt, khiến ai nấy cũng phải cảm phục.
“Cố tam tiểu thư lần đầu tiên đến học viện Hoàng gia, là phu tử, ta phải khích lệ cô ấy nhiều hơn”.
Các tiểu thư trong học viện mê mẩn không thôi.
“Thượng Quan phu tử ấm áp ân cần quá, ngay cả Cố Thanh Hy cũng không từ bỏ, thực là một người tốt tính”.
“Đúng vậy, Thượng Quan phu tử biết Cố bao cỏ sẽ thua, nhưng ngài ấy vẫn không ngần ngại bỏ tất cả tiền tích góp của mình chỉ để động viên Cố bao cỏ. Trên đời này sao lại có người tốt như Thượng Quan phu tử chứ”.
Cố Thanh Hy nhìn vào đôi mắt cười ấm áp nhưng đầy gian trá của Thượng Quan Sở, khóe miệng khẽ giật giật.
Nhìn thế nào thì Thượng Quan Sở cũng không giống như đến để khích lệ cô.
Mà là người này đã biết chắc nàng sẽ thắng nên mới không ngần ngại đặt cược nhiều tiền, còn cố ý giả làm người tốt để lấy thanh danh.
Nham hiểm.
Vô sỉ.
Giọng nói của Thượng Quan Sở trong veo dễ nghe, dáng vẻ ân cần dạy dỗ: “Tam tiểu thư, cô cố gắng hết sức là được, thua cũng không sao, ta xem trọng cô lắm”.
Xem trọng cái con khỉ.
Thượng Quan Sở đã rời đi, nhưng tất cả mọi người vẫn không biết nên cược ai.
Nếu Thượng Quan phu tử cược người khác, bọn họ chắc chắn sẽ nghe theo.
Nhưng bây giờ…
Lẽ nào thật sự cược Cố bao cỏ theo ngài ấy?
Tiền của bọn họ đâu phải từ trên trời rơi xuống.
Thượng Quan phu tử có thể không cầu lợi, nhưng bọn họ không thể.
“Làm sao đây, cược ai?”
“Thôi vậy, vẫn là cược Trạch Vương đi, đáng tin nhất”.
“Vậy thì ta cũng cược Trạch Vương”.
Tiêu Vũ Hiên phất một tiếng mở cái quạt trong tay, chậc chậc cảm thán: “Không ngờ, Thượng Quan phu tử lại tốt bụng như vậy”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.