Chương 423
Thiên Quân
11/09/2022
Phân tích con người nàng cặn kẽ như vậy sao?
“Vậy là nếu ta cố chấp muốn ra ngoài, các ngươi sẽ đánh gãy chân chó của ta đúng không? Hay là đánh chết đứa nhỏ trong bụng ta, sau đó lấy mạng ta?”
“Thuộc hạ không dám, nhưng vương gia đã căn dặn, nếu vương phi rời khỏi Khởi Nguyệt Các thì sẽ đánh gãy chân của Thu Nhi cô nương”.
Cố Thanh Hy cười khẩy: “Hôm nay ta sẽ để lại lời nói ở đây, ta nhất định phải ra khỏi Khởi Nguyệt Các, nếu các ngươi dám đánh gãy chân Thu Nhi, ta sẽ lập tức phá đứa nhỏ trong bụng. Nếu ngươi không tin thì có thể thử xem, dù sao vốn dĩ ta cũng không muốn có đứa nhỏ này”.
Đám hộ vệ biến sắc, vẻ mặt thoải mái hơn.
Cố Thanh Hy tiếp tục nói: “Còn nữa, Thu Nhi chỉ là một nha hoàn thôi, nàng ta vụng về như thế, ta tìm nha hoàn khác chẳng phải tốt hơn à? Ngược lại nếu đứa nhỏ trong bụng ta không còn nữa thì sẽ không có đứa thứ hai, đây là đứa con duy nhất của vương gia, các ngươi suy nghĩ cho cẩn thận”.
Cấp trên có lệnh, vương phi nương nương nói chuyện có thể đổi trắng thay đen, dù nàng có nói gì cũng nhất quyết không được cho đi.
Nhưng bây giờ họ không dám cược, dù sao đây cũng là đứa con duy nhất trước mắt của vương gia, hơn nữa vương phủ rất quan tâm đứa nhỏ này.
“Đi báo cho Giáng Tuyết đại nhân, mời ngài ấy đến đây một chuyến”.
Cố Thanh Hy giận không thể tả.
Giáng Tuyết còn ở trong phủ?
Vậy chẳng phải là Dạ Mặc Uyên cũng còn ở trong phủ sao?
“Đưa ta đi gặp vương gia”, Cố Thanh Hy nổi giận.
“Vương gia không ở trong phủ, nếu vương phi nương nương muốn tìm vương gia, không bằng ở Khởi Nguyệt Các đợi một lát, thuộc hạ sẽ phái người báo cho vương gia ngay”.
Cố Thanh Hy cười xì.
Coi nàng là kẻ ngốc à?
Dạ Mặc Uyên có hai cận vệ.
Một người là Thanh Phong, được điều động tới để bảo vệ nàng.
Một người là Giáng Tuyết.
Thanh Phong không có ở bên, Dạ Mặc Uyên không thể không giữ Giáng Tuyết bên cạnh mình.
Phẫn nộ lên tới đầu, mềm không được, Cố Thanh Hy quyết định dùng biện pháp cứng.
Nàng thi triển khinh công bay thẳng ra ngoài, đám hộ vệ đã ngờ trước được việc nàng sẽ sử dụng khinh công, họ chia nhau ra mỗi người một hướng để ngăn cản Cố Thanh Hy.
Tất cả thị vệ do Dạ Mặc Uyên để lại đều là cao thủ.
Nhưng trong trận này thực lực hai bên lại ngang nhau.
Bởi vì khinh công của Cố Thanh Hy quá cao, thuộc hạ của Dạ Mặc Uyên lại kiêng dè, không dám làm gì nàng nên mới tạo thành cục diện cân sức ngang tài.
Cố Thanh Hy đột nhiên ôm bụng, nhăn mặt: “Ai da, bụng ta đau chết mất, có khi nào là sẩy thai không?”
Một câu nói khiến đám hộ vệ lập tức biến sắc.
Cố Thanh Hy nhân cơ hội rắc một nắm phấn độc, sau đó chuồn mất.
“Vậy là nếu ta cố chấp muốn ra ngoài, các ngươi sẽ đánh gãy chân chó của ta đúng không? Hay là đánh chết đứa nhỏ trong bụng ta, sau đó lấy mạng ta?”
“Thuộc hạ không dám, nhưng vương gia đã căn dặn, nếu vương phi rời khỏi Khởi Nguyệt Các thì sẽ đánh gãy chân của Thu Nhi cô nương”.
Cố Thanh Hy cười khẩy: “Hôm nay ta sẽ để lại lời nói ở đây, ta nhất định phải ra khỏi Khởi Nguyệt Các, nếu các ngươi dám đánh gãy chân Thu Nhi, ta sẽ lập tức phá đứa nhỏ trong bụng. Nếu ngươi không tin thì có thể thử xem, dù sao vốn dĩ ta cũng không muốn có đứa nhỏ này”.
Đám hộ vệ biến sắc, vẻ mặt thoải mái hơn.
Cố Thanh Hy tiếp tục nói: “Còn nữa, Thu Nhi chỉ là một nha hoàn thôi, nàng ta vụng về như thế, ta tìm nha hoàn khác chẳng phải tốt hơn à? Ngược lại nếu đứa nhỏ trong bụng ta không còn nữa thì sẽ không có đứa thứ hai, đây là đứa con duy nhất của vương gia, các ngươi suy nghĩ cho cẩn thận”.
Cấp trên có lệnh, vương phi nương nương nói chuyện có thể đổi trắng thay đen, dù nàng có nói gì cũng nhất quyết không được cho đi.
Nhưng bây giờ họ không dám cược, dù sao đây cũng là đứa con duy nhất trước mắt của vương gia, hơn nữa vương phủ rất quan tâm đứa nhỏ này.
“Đi báo cho Giáng Tuyết đại nhân, mời ngài ấy đến đây một chuyến”.
Cố Thanh Hy giận không thể tả.
Giáng Tuyết còn ở trong phủ?
Vậy chẳng phải là Dạ Mặc Uyên cũng còn ở trong phủ sao?
“Đưa ta đi gặp vương gia”, Cố Thanh Hy nổi giận.
“Vương gia không ở trong phủ, nếu vương phi nương nương muốn tìm vương gia, không bằng ở Khởi Nguyệt Các đợi một lát, thuộc hạ sẽ phái người báo cho vương gia ngay”.
Cố Thanh Hy cười xì.
Coi nàng là kẻ ngốc à?
Dạ Mặc Uyên có hai cận vệ.
Một người là Thanh Phong, được điều động tới để bảo vệ nàng.
Một người là Giáng Tuyết.
Thanh Phong không có ở bên, Dạ Mặc Uyên không thể không giữ Giáng Tuyết bên cạnh mình.
Phẫn nộ lên tới đầu, mềm không được, Cố Thanh Hy quyết định dùng biện pháp cứng.
Nàng thi triển khinh công bay thẳng ra ngoài, đám hộ vệ đã ngờ trước được việc nàng sẽ sử dụng khinh công, họ chia nhau ra mỗi người một hướng để ngăn cản Cố Thanh Hy.
Tất cả thị vệ do Dạ Mặc Uyên để lại đều là cao thủ.
Nhưng trong trận này thực lực hai bên lại ngang nhau.
Bởi vì khinh công của Cố Thanh Hy quá cao, thuộc hạ của Dạ Mặc Uyên lại kiêng dè, không dám làm gì nàng nên mới tạo thành cục diện cân sức ngang tài.
Cố Thanh Hy đột nhiên ôm bụng, nhăn mặt: “Ai da, bụng ta đau chết mất, có khi nào là sẩy thai không?”
Một câu nói khiến đám hộ vệ lập tức biến sắc.
Cố Thanh Hy nhân cơ hội rắc một nắm phấn độc, sau đó chuồn mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.