Chương 486
Thiên Quân
19/09/2022
Người một nhà?
Không lẽ Ma chủ nhìn trúng tỷ muội nào đó nhà Tiêu Vũ Hiên, hoặc là Tiêu Vũ Hiên ưa thích các tỷ muội của Ma chủ rồi?
Tuy rằng không hiểu ra sao nhưng Cố Thanh Hy vẫn cười hùa theo đầy lúng túng: “Đúng vậy, chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ thành người một nhà, do đó các người tuyệt đối không được đánh nhau nha”.
Câu nói này của Cố Thanh Hy khiến đôi mắt của Tiêu Vũ Hiên cùng Ma chủ thoắt cái sáng rực, trong lòng không khỏi thầm mừng rỡ.
Xem ra Cố Thanh Hy thực sự yêu thích hắn.
“Tiểu Hiên Hiên, khó có được dịp chúng ta mới quen đã thân, vừa rồi nghe các người nói muốn tới Túy Xuân Phong của thành Du uống rượu, không bằng hôm nay để ta làm người chủ trì, mời mọi người uống rượu đi”.
Thái độ của Ma chủ thân thiện, đôi mắt dị sắc còn nhuốm ý cười.
Trong lòng hắn đã hạ quyết tâm phải nịnh nọt Tiêu Vũ Hiên cho tốt, tương lai mới thuận lợi rước được Cố Thanh Hy.
Ngoại trừ Cố Thanh Hy, đây là lần đầu tiên trong đời hắn nói chuyện với người khác ôn hòa như vậy.
Tiêu Vũ Hiên bị Cố Thanh Hy một câu lại một câu gọi Tiểu Hiên Hiên nên cũng thôi đi.
Nhưng Ma chủ lại khăng khăng luôn miệng kêu hắn Tiểu Hiên Hiên khiến hắn cảm thấy thực sự rất kỳ quái.
Nhưng lại không tiện đắc tội tới cậu em vợ tương lai nên chỉ đành uyển chuyển đáp: “Cái này… hay là, ngươi vẫn nên gọi tên ta là được rồi, Tiểu Hiên Hiên ba chữ này…, thực sự… ừm… có chút…”
“Ta hiểu ta hiểu, phải gọi là đệ đệ. Đệ đệ, không biết ta có vinh hạnh được mời ngươi tới Túy Xuân Phong uống vài ly không”.
Tiêu Vũ Hiên không thể theo kịp mạch suy nghĩ của Ma chủ.
Gọi hắn là đệ đệ?
Không lẽ không phải nên gọi hắn là anh rể?
Hắn là do bọn họ chưa thành thân nên Ma chủ mắc cỡ gọi hắn là tiểu đệ đệ?
Cũng đúng, suy cho cùng thân phận hiện tại của nha đầu xấu xí vẫn là vương phi của chiến thần.
Xem ra hắn phải nỗ lực thay nàng nghĩ biện pháp thoát khỏi thân phận Dạ vương phi này mới được.
Tiêu Vũ Hiên cười đáp: “Đệ đệ khách sáo rồi, nói thế nào ta cũng phải là người mời ly rượu này, nếu ngươi không chê, chúng ta uống ba ngày ba đêm, thế nào?”
Lần này đổi lại đến lượt Ma chủ sửng sốt.
Tại sao Tiểu Hiên Hiên không kêu hắn bằng anh rể?
Gọi là anh rể oai phong biết bao.
Hay là vì hắn chưa chính thức cầu hôn tỷ tỷ? Do đó Tiểu Hiên Hiên nhất thời vẫn ngại ngùng gọi hắn là anh rể?
Ma chủ càng nghĩ càng có khả năng, trong lòng cũng hiểu tại sao Tiêu Vũ Hiên chỉ kêu hắn là đệ đệ.
Ma chủ cười quyến rũ: “Đương nhiên không vấn đề, rượu ngươi mời ta cầu còn không được nữa là. Nhưng lần đầu gặp mặt phải để đệ đệ”.
“Vẫn là để đệ đệ đi”.
“Để đệ”.
“…”
Không lẽ Ma chủ nhìn trúng tỷ muội nào đó nhà Tiêu Vũ Hiên, hoặc là Tiêu Vũ Hiên ưa thích các tỷ muội của Ma chủ rồi?
Tuy rằng không hiểu ra sao nhưng Cố Thanh Hy vẫn cười hùa theo đầy lúng túng: “Đúng vậy, chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ thành người một nhà, do đó các người tuyệt đối không được đánh nhau nha”.
Câu nói này của Cố Thanh Hy khiến đôi mắt của Tiêu Vũ Hiên cùng Ma chủ thoắt cái sáng rực, trong lòng không khỏi thầm mừng rỡ.
Xem ra Cố Thanh Hy thực sự yêu thích hắn.
“Tiểu Hiên Hiên, khó có được dịp chúng ta mới quen đã thân, vừa rồi nghe các người nói muốn tới Túy Xuân Phong của thành Du uống rượu, không bằng hôm nay để ta làm người chủ trì, mời mọi người uống rượu đi”.
Thái độ của Ma chủ thân thiện, đôi mắt dị sắc còn nhuốm ý cười.
Trong lòng hắn đã hạ quyết tâm phải nịnh nọt Tiêu Vũ Hiên cho tốt, tương lai mới thuận lợi rước được Cố Thanh Hy.
Ngoại trừ Cố Thanh Hy, đây là lần đầu tiên trong đời hắn nói chuyện với người khác ôn hòa như vậy.
Tiêu Vũ Hiên bị Cố Thanh Hy một câu lại một câu gọi Tiểu Hiên Hiên nên cũng thôi đi.
Nhưng Ma chủ lại khăng khăng luôn miệng kêu hắn Tiểu Hiên Hiên khiến hắn cảm thấy thực sự rất kỳ quái.
Nhưng lại không tiện đắc tội tới cậu em vợ tương lai nên chỉ đành uyển chuyển đáp: “Cái này… hay là, ngươi vẫn nên gọi tên ta là được rồi, Tiểu Hiên Hiên ba chữ này…, thực sự… ừm… có chút…”
“Ta hiểu ta hiểu, phải gọi là đệ đệ. Đệ đệ, không biết ta có vinh hạnh được mời ngươi tới Túy Xuân Phong uống vài ly không”.
Tiêu Vũ Hiên không thể theo kịp mạch suy nghĩ của Ma chủ.
Gọi hắn là đệ đệ?
Không lẽ không phải nên gọi hắn là anh rể?
Hắn là do bọn họ chưa thành thân nên Ma chủ mắc cỡ gọi hắn là tiểu đệ đệ?
Cũng đúng, suy cho cùng thân phận hiện tại của nha đầu xấu xí vẫn là vương phi của chiến thần.
Xem ra hắn phải nỗ lực thay nàng nghĩ biện pháp thoát khỏi thân phận Dạ vương phi này mới được.
Tiêu Vũ Hiên cười đáp: “Đệ đệ khách sáo rồi, nói thế nào ta cũng phải là người mời ly rượu này, nếu ngươi không chê, chúng ta uống ba ngày ba đêm, thế nào?”
Lần này đổi lại đến lượt Ma chủ sửng sốt.
Tại sao Tiểu Hiên Hiên không kêu hắn bằng anh rể?
Gọi là anh rể oai phong biết bao.
Hay là vì hắn chưa chính thức cầu hôn tỷ tỷ? Do đó Tiểu Hiên Hiên nhất thời vẫn ngại ngùng gọi hắn là anh rể?
Ma chủ càng nghĩ càng có khả năng, trong lòng cũng hiểu tại sao Tiêu Vũ Hiên chỉ kêu hắn là đệ đệ.
Ma chủ cười quyến rũ: “Đương nhiên không vấn đề, rượu ngươi mời ta cầu còn không được nữa là. Nhưng lần đầu gặp mặt phải để đệ đệ”.
“Vẫn là để đệ đệ đi”.
“Để đệ”.
“…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.