Chương 497
Thiên Quân
20/09/2022
Cố Thanh Hy kéo lấy tay hắn, làm nũng nói: “Vương gia, ngươi đồng ý
đi mà, nhé? Ta hứa sẽ không để mình gặp phải nguy hiểm gì, nếu ngươi lo
lắng, có thể cử người bảo vệ ta từ xa, được không”.
Dạ Mặc Uyên nhíu mày thật chặt.
Bao năm qua, đại hội tầm bảo đã chết không biết bao nhiêu người, bây giờ nàng mới mang thai hơn một tháng, là lúc nên nghỉ ngơi, lại chạy loạn khắp nơi, nhỡ đâu sảy thai thì phải làm sao bây giờ?
“Không được, chờ ba tháng nữa rồi hẵng đi”.
“Vương gia đừng nghe lời bọn thái y nói hươu nói vượn, ta cũng là đại phu mà, ta biết rõ sức khỏe và tình trạng của mình hơn bọn họ, trước ba tháng không được vận động mạnh, nhưng cũng không nên ngồi yên, nếu không càng dễ sanh non”.
Thấy Dạ Mặc Uyên có vẻ mất kiên nhẫn, Cố Thanh Hy chỉ có thể lùi lại một bước: “Nếu ngươi thật sự lo lắng thì có thể theo ta tham gia đại hội tầm bảo, có ngươi bảo vệ, hài tử sẽ không gặp phải chuyện gì đâu mà?”
“Được được, đến lúc đó bổn vương đi cùng cô”.
Cố Thanh Hy thở phào nhẹ nhõm, buông tay hắn ra, tìm một tư thế thoải mái đi ngủ, miệng than thở: “Hài tử sợ chật chội, ngươi tự tìm một chỗ nào đó ngủ đi”.
Dạ Mặc Uyên còn chưa kịp nói gì thì hơi thở của Cố Thanh Hy đã đều đều, ngủ còn say hơn lợn chết.
Dạ Mặc Uyên lại đột nhiên tức giận.
Nữ nhân này…
Đạt được mục đích rồi lại ném đi hả?
Đây là đêm tân hôn của bọn họ, còn chưa uống rượu hợp cẩn mà.
Cố Thanh Hy ngủ rất say, Dạ Mặc Uyên lại không thể ngủ được.
Nến đỏ lay động, Dạ Mặc Uyên nhìn gương mặt xinh đẹp đang ngủ ngon, đẩy xe lăn tới đắp chăn giúp nàng.
Rất lâu sau đó, hắn thở dài bất đắc dĩ, đẩy cửa ra, mặc cho gió lạnh ập tới.
“Chủ tử”. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thanh Phong, Giáng Tuyết hành lễ.
Ngày đại hôn, vương phi bỏ mặc chủ tử, một mình ngủ say, còn không chừa chỗ cho chủ tử, nói ra ai cũng không dám tin.
Dạ Mặc Uyên khẽ giơ tay phải lên, ý bảo bọn họ nhỏ tiếng một chút, đừng làm phiền Cố Thanh Hy đang ngủ.
Sau đó mới bảo Thanh Phong đẩy hắn đến thư phòng.
Trong thư phòng, Thanh Phong đứng bên cạnh, Giáng Tuyết bẩm báo: “Chủ tử, đã điều tra thân phận của vương phi hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn không có manh mối gì. Thân phận Dịch Thần Phi vẫn còn rất bí ẩn, mỗi lần thuộc hạ điều tra được một chút thì lại bị kẻ nào đó cắt đứt, nhưng khả năng cao là hắn ta có liên quan đến Tu La Môn”.
“Còn môn chủ Tu La Môn, khi nàng ta tranh giành viên Long Châu thứ tư đã bị ma chủ đánh trọng thương, cuối cùng nhảy xuống vách núi đen vạn trượng. Vách núi đó rất cao, ma chủ điều động rất nhiều người vẫn không thể tìm thấy môn chủ Tu La Môn. Cả Tu La Môn cũng phái rất nhiều người đi tìm, nhưng không thấy bóng dáng”.
“Thuộc hạ cẩn thận tra xét, thất kinh bát mạch của môn chủ Tu La Môn đều bị ma chủ đánh gãy, lục phủ ngũ tạng cũng bị thương nặng, trước đó còn bị nội thương rất nặng nề”.
Dạ Mặc Uyên nhíu mày thật chặt.
Bao năm qua, đại hội tầm bảo đã chết không biết bao nhiêu người, bây giờ nàng mới mang thai hơn một tháng, là lúc nên nghỉ ngơi, lại chạy loạn khắp nơi, nhỡ đâu sảy thai thì phải làm sao bây giờ?
“Không được, chờ ba tháng nữa rồi hẵng đi”.
“Vương gia đừng nghe lời bọn thái y nói hươu nói vượn, ta cũng là đại phu mà, ta biết rõ sức khỏe và tình trạng của mình hơn bọn họ, trước ba tháng không được vận động mạnh, nhưng cũng không nên ngồi yên, nếu không càng dễ sanh non”.
Thấy Dạ Mặc Uyên có vẻ mất kiên nhẫn, Cố Thanh Hy chỉ có thể lùi lại một bước: “Nếu ngươi thật sự lo lắng thì có thể theo ta tham gia đại hội tầm bảo, có ngươi bảo vệ, hài tử sẽ không gặp phải chuyện gì đâu mà?”
“Được được, đến lúc đó bổn vương đi cùng cô”.
Cố Thanh Hy thở phào nhẹ nhõm, buông tay hắn ra, tìm một tư thế thoải mái đi ngủ, miệng than thở: “Hài tử sợ chật chội, ngươi tự tìm một chỗ nào đó ngủ đi”.
Dạ Mặc Uyên còn chưa kịp nói gì thì hơi thở của Cố Thanh Hy đã đều đều, ngủ còn say hơn lợn chết.
Dạ Mặc Uyên lại đột nhiên tức giận.
Nữ nhân này…
Đạt được mục đích rồi lại ném đi hả?
Đây là đêm tân hôn của bọn họ, còn chưa uống rượu hợp cẩn mà.
Cố Thanh Hy ngủ rất say, Dạ Mặc Uyên lại không thể ngủ được.
Nến đỏ lay động, Dạ Mặc Uyên nhìn gương mặt xinh đẹp đang ngủ ngon, đẩy xe lăn tới đắp chăn giúp nàng.
Rất lâu sau đó, hắn thở dài bất đắc dĩ, đẩy cửa ra, mặc cho gió lạnh ập tới.
“Chủ tử”. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thanh Phong, Giáng Tuyết hành lễ.
Ngày đại hôn, vương phi bỏ mặc chủ tử, một mình ngủ say, còn không chừa chỗ cho chủ tử, nói ra ai cũng không dám tin.
Dạ Mặc Uyên khẽ giơ tay phải lên, ý bảo bọn họ nhỏ tiếng một chút, đừng làm phiền Cố Thanh Hy đang ngủ.
Sau đó mới bảo Thanh Phong đẩy hắn đến thư phòng.
Trong thư phòng, Thanh Phong đứng bên cạnh, Giáng Tuyết bẩm báo: “Chủ tử, đã điều tra thân phận của vương phi hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn không có manh mối gì. Thân phận Dịch Thần Phi vẫn còn rất bí ẩn, mỗi lần thuộc hạ điều tra được một chút thì lại bị kẻ nào đó cắt đứt, nhưng khả năng cao là hắn ta có liên quan đến Tu La Môn”.
“Còn môn chủ Tu La Môn, khi nàng ta tranh giành viên Long Châu thứ tư đã bị ma chủ đánh trọng thương, cuối cùng nhảy xuống vách núi đen vạn trượng. Vách núi đó rất cao, ma chủ điều động rất nhiều người vẫn không thể tìm thấy môn chủ Tu La Môn. Cả Tu La Môn cũng phái rất nhiều người đi tìm, nhưng không thấy bóng dáng”.
“Thuộc hạ cẩn thận tra xét, thất kinh bát mạch của môn chủ Tu La Môn đều bị ma chủ đánh gãy, lục phủ ngũ tạng cũng bị thương nặng, trước đó còn bị nội thương rất nặng nề”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.