Chương 520
Thiên Quân
25/09/2022
Chương 520
Nàng ta đang phân vân có nên nâng giá hay không, Tiểu Lục ôm chặt bảng cầm tay, không chịu cho nàng ta tiếp tục nâng giá.
Trạch Vương cầm bảng mà như đang cầm củ khoai lang nóng, nóng tới mức hắn ta muốn ném đi cho rồi.
Bảy nghìn vạn lượng…
Dù hắn ta có đập nồi bán sắt cũng còn thiếu rất nhiều, như vậy bảo hắn ta báo giá như thế nào đây?
Tiểu Lộ vui vẻ ra mặt: “Vị khách số hai mươi tám thật hào phóng, một lần báo giá tận chín trăm vạn lượng bạc. Số hai mươi tám với mức giá bảy nghìn vạn lượng, có ai cao hơn không ạ? Nếu như không có, Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan rất có thể sẽ thuộc về số hai mươi tám”.
Cả phòng đấu giá yên tĩnh.
Mọi người đều không biết nên biểu đạt tâm trạng của mình bằng cách nào.
Họ cũng muốn trở thành luyện đan sư, nhưng dù có được Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan, họ cũng chưa chắc có thể thành công học được luyện đan.
“Số hai mươi tám bảy nghìn vạn lượng lần một, số hai mươi tám bảy nghìn vạn lượng lần hai. Nếu như không còn ai báo giá, Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan sẽ thuộc về vị khách số hai mươi tám”.
Cố Thanh Hy mỉm cười, chờ đợi tuyên bố Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan thuộc về tay mình.
Hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan sẽ bị Cố Thanh Hy giành được.
Nhưng khi búa đấu giá sắp hạ xuống, họ lại nghe một tiếng: “Bảy nghìn năm trăm vạn lượng”.
Shh…
Bảy nghìn năm trăm vạn lượng… Giàu thật đấy.
Mọi người quay đầu lại nhìn thì thấy người báo giá là một ông lão tóc trắng xoá.
Ông lão mặc trang phục đạo giáo, tiên phong đạo cốt, để râu trắng thật dài, lúc này ông ta đang mỉm cười nhìn về phía Cố Thanh Hy.
“Trời ạ, đó không phải Phong đại sư sao? Ông ấy là đại sư luyện đan cấp hai đấy, không ngờ lại xuất hiện ở đây”.
“Đúng vậy, Phong đại sư đã thoái ẩn giang hồ từ mấy năm trước, ta cứ tưởng ông ấy đã về cõi tiên, không ngờ ông ấy vẫn còn ở đây”.
“Đan dược do Phong đại tiên luyện chế có tỉ lệ xuất đan cực cao, trên thị trường có tiền cũng không mua được, rất khó mua”.
“Lẽ nào Phong đại sư cũng nhìn trúng Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan?”
“Trong thiên hạ có luyện đan sư nào không muốn có Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan? Ta nghĩ lần này ông ấy sẽ đấu giá thành công, luyện đan sư có ai thiếu tiền đâu chứ?”
Cố Thanh Hy lạnh lùng nheo mắt quan sát Phong đại sư.
Lão già này từ đâu xuất hiện mà lại tranh giành Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan với nàng thế?
Nàng giơ bảng lên: “Tám nghìn vạn lượng”.
“Tám nghìn năm trăm vạn lượng”.
“Chín nghìn vạn lượng”.
Shh…
Tất cả mọi người hoảng sợ.
Một cuốn Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan được báo giá chín nghìn vạn lượng…
Nàng ta đang phân vân có nên nâng giá hay không, Tiểu Lục ôm chặt bảng cầm tay, không chịu cho nàng ta tiếp tục nâng giá.
Trạch Vương cầm bảng mà như đang cầm củ khoai lang nóng, nóng tới mức hắn ta muốn ném đi cho rồi.
Bảy nghìn vạn lượng…
Dù hắn ta có đập nồi bán sắt cũng còn thiếu rất nhiều, như vậy bảo hắn ta báo giá như thế nào đây?
Tiểu Lộ vui vẻ ra mặt: “Vị khách số hai mươi tám thật hào phóng, một lần báo giá tận chín trăm vạn lượng bạc. Số hai mươi tám với mức giá bảy nghìn vạn lượng, có ai cao hơn không ạ? Nếu như không có, Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan rất có thể sẽ thuộc về số hai mươi tám”.
Cả phòng đấu giá yên tĩnh.
Mọi người đều không biết nên biểu đạt tâm trạng của mình bằng cách nào.
Họ cũng muốn trở thành luyện đan sư, nhưng dù có được Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan, họ cũng chưa chắc có thể thành công học được luyện đan.
“Số hai mươi tám bảy nghìn vạn lượng lần một, số hai mươi tám bảy nghìn vạn lượng lần hai. Nếu như không còn ai báo giá, Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan sẽ thuộc về vị khách số hai mươi tám”.
Cố Thanh Hy mỉm cười, chờ đợi tuyên bố Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan thuộc về tay mình.
Hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan sẽ bị Cố Thanh Hy giành được.
Nhưng khi búa đấu giá sắp hạ xuống, họ lại nghe một tiếng: “Bảy nghìn năm trăm vạn lượng”.
Shh…
Bảy nghìn năm trăm vạn lượng… Giàu thật đấy.
Mọi người quay đầu lại nhìn thì thấy người báo giá là một ông lão tóc trắng xoá.
Ông lão mặc trang phục đạo giáo, tiên phong đạo cốt, để râu trắng thật dài, lúc này ông ta đang mỉm cười nhìn về phía Cố Thanh Hy.
“Trời ạ, đó không phải Phong đại sư sao? Ông ấy là đại sư luyện đan cấp hai đấy, không ngờ lại xuất hiện ở đây”.
“Đúng vậy, Phong đại sư đã thoái ẩn giang hồ từ mấy năm trước, ta cứ tưởng ông ấy đã về cõi tiên, không ngờ ông ấy vẫn còn ở đây”.
“Đan dược do Phong đại tiên luyện chế có tỉ lệ xuất đan cực cao, trên thị trường có tiền cũng không mua được, rất khó mua”.
“Lẽ nào Phong đại sư cũng nhìn trúng Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan?”
“Trong thiên hạ có luyện đan sư nào không muốn có Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan? Ta nghĩ lần này ông ấy sẽ đấu giá thành công, luyện đan sư có ai thiếu tiền đâu chứ?”
Cố Thanh Hy lạnh lùng nheo mắt quan sát Phong đại sư.
Lão già này từ đâu xuất hiện mà lại tranh giành Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan với nàng thế?
Nàng giơ bảng lên: “Tám nghìn vạn lượng”.
“Tám nghìn năm trăm vạn lượng”.
“Chín nghìn vạn lượng”.
Shh…
Tất cả mọi người hoảng sợ.
Một cuốn Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan được báo giá chín nghìn vạn lượng…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.