Chương 546
Thiên Quân
29/09/2022
Chương 546
Nhìn thấy Dịch Thần Phi và Dạ Mặc Uyên vẫn còn đang đấu giá, Cố Thanh Hy nắm chặt lấy tay Dạ Mặc Uyên, làm nũng: “Phu quân, vì một thứ nhảm nhí mà bỏ ra hai tỷ tám trăm triệu, nghe thôi cũng thấy không nỡ, thiếp thân không cần bản đồ này nữa có được không?”
“Yên tâm, sẽ không khiến phu nhân chết đói đâu”.
“Ba tỷ”, Dạ Mặc Uyên nói.
Cố Thanh Hy không nhịn được nói, nàng đứng lên: “Không phải chỉ là một cái bản đồ Thanh Châu thôi sao, Long Châu đã thất lạc nhiều năm như thế, ai biết trước đây Long Châu màu xanh đã bị ai khác lấy đi hoặc chuyển sang nơi khác rồi hay không, nếu là thế, thì dù có bản đồ chẳng phải cũng không thể tìm thấy Long Châu màu xanh à?”
Câu nói của Cố Thanh Hy thức tỉnh mọi người.
Không ít người tán thành: “Đúng đó, dù bản đồ là thật thì lỡ như Long Châu màu xanh đã không còn ở đó nữa, thì chẳng phải là lãng phí bạc sao?”
Người hầu trong nhã gian số bảy nói: “Dịch tiên sinh, chúng ta có cần tiếp tục tăng giá không?”
Dịch Thần Phi suy xét hàm ý trong lời nói của Cố Thanh Hy.
Một lúc sau hắn ta hiểu ra, dịu dàng cười khẽ: “Quân tử không tranh giành với mỹ nhân, nếu khách quý lầu dưới thích bản đồ Thanh Châu như thế thì ta sẽ không tranh giành nữa”.
Cố Thanh Hy sờ cằm, sao câu này nghe quen thế?
Nhưng cuối cùng Dịch Thần Phi cũng thông minh ra rồi.
Ba tỷ…
Chậc chậc chậc.
Có phải Dạ Mặc Uyên sử dụng sạch tiền rồi không.
“Ba tỷ lần thứ nhất, ba tỷ lần thứ hai, ba tỷ lần thứ ba, chúc mừng khách quý ở nhã gian hai mươi chín có được bản đồ Thanh Châu”.
Mọi người nhìn Dạ Mặc Uyên bằng ánh mắt hâm mộ.
Trong bọn họ cũng có người nghĩ đến việc cướp đoạt, nhưng đối phương là chiến thần Dạ Quốc, bảo bọn họ cướp kiểu gì?
Người hầu của Dịch Thần Phi thầm thấy đáng tiếc.
Ba tỷ quá cao… Dịch tiên sinh chuẩn bị lâu như thế, đáng tiếc cuối cùng vẫn không giành được.
Trạch Vương thầm thấy khổ sở, chán nản rời khỏi buổi đấu giá.
Trong mắt Thượng Quan Sở có hàn mang loé lên, hắn ta nở một nụ cười khó hiểu.
Người của Thiên Phần Tộc nhỏ giọng mắng: “Tiến hành theo kế hoạch, nhất định phải cướp được bản đồ Thanh Châu”.
“Vâng”.
Vì buổi đấu giá lần này vô cùng viên mãn nên Tiểu Lộ vẫn luôn cười rất tươi: “Cảm ơn các vị đã ủng hộ nhiệt liệt, đến với phòng đấu giá Phong Tương, cũng chúc mừng các vị khách quý đã có được vật đấu giá mình thích, đương nhiên, khách quý không đấu giá được cũng không cần phải buồn, vì bảy ngày sau, phòng đấu giá Phong Tương sẽ còn tổ chức một buổi đấu giá lớn, vật phẩm đấu giá còn tốt hơn lần này”.
Cái gì?
Bảy ngày sau lại có một buổi đấu giá nữa?
Hơn nữa vật phẩm còn tốt hơn lần này.
Trời ạ, vật phẩm lần này đều là cực phẩm, nếu còn tốt hơn thì sẽ nghịch thiên đến mức nào đây?
Nhìn thấy Dịch Thần Phi và Dạ Mặc Uyên vẫn còn đang đấu giá, Cố Thanh Hy nắm chặt lấy tay Dạ Mặc Uyên, làm nũng: “Phu quân, vì một thứ nhảm nhí mà bỏ ra hai tỷ tám trăm triệu, nghe thôi cũng thấy không nỡ, thiếp thân không cần bản đồ này nữa có được không?”
“Yên tâm, sẽ không khiến phu nhân chết đói đâu”.
“Ba tỷ”, Dạ Mặc Uyên nói.
Cố Thanh Hy không nhịn được nói, nàng đứng lên: “Không phải chỉ là một cái bản đồ Thanh Châu thôi sao, Long Châu đã thất lạc nhiều năm như thế, ai biết trước đây Long Châu màu xanh đã bị ai khác lấy đi hoặc chuyển sang nơi khác rồi hay không, nếu là thế, thì dù có bản đồ chẳng phải cũng không thể tìm thấy Long Châu màu xanh à?”
Câu nói của Cố Thanh Hy thức tỉnh mọi người.
Không ít người tán thành: “Đúng đó, dù bản đồ là thật thì lỡ như Long Châu màu xanh đã không còn ở đó nữa, thì chẳng phải là lãng phí bạc sao?”
Người hầu trong nhã gian số bảy nói: “Dịch tiên sinh, chúng ta có cần tiếp tục tăng giá không?”
Dịch Thần Phi suy xét hàm ý trong lời nói của Cố Thanh Hy.
Một lúc sau hắn ta hiểu ra, dịu dàng cười khẽ: “Quân tử không tranh giành với mỹ nhân, nếu khách quý lầu dưới thích bản đồ Thanh Châu như thế thì ta sẽ không tranh giành nữa”.
Cố Thanh Hy sờ cằm, sao câu này nghe quen thế?
Nhưng cuối cùng Dịch Thần Phi cũng thông minh ra rồi.
Ba tỷ…
Chậc chậc chậc.
Có phải Dạ Mặc Uyên sử dụng sạch tiền rồi không.
“Ba tỷ lần thứ nhất, ba tỷ lần thứ hai, ba tỷ lần thứ ba, chúc mừng khách quý ở nhã gian hai mươi chín có được bản đồ Thanh Châu”.
Mọi người nhìn Dạ Mặc Uyên bằng ánh mắt hâm mộ.
Trong bọn họ cũng có người nghĩ đến việc cướp đoạt, nhưng đối phương là chiến thần Dạ Quốc, bảo bọn họ cướp kiểu gì?
Người hầu của Dịch Thần Phi thầm thấy đáng tiếc.
Ba tỷ quá cao… Dịch tiên sinh chuẩn bị lâu như thế, đáng tiếc cuối cùng vẫn không giành được.
Trạch Vương thầm thấy khổ sở, chán nản rời khỏi buổi đấu giá.
Trong mắt Thượng Quan Sở có hàn mang loé lên, hắn ta nở một nụ cười khó hiểu.
Người của Thiên Phần Tộc nhỏ giọng mắng: “Tiến hành theo kế hoạch, nhất định phải cướp được bản đồ Thanh Châu”.
“Vâng”.
Vì buổi đấu giá lần này vô cùng viên mãn nên Tiểu Lộ vẫn luôn cười rất tươi: “Cảm ơn các vị đã ủng hộ nhiệt liệt, đến với phòng đấu giá Phong Tương, cũng chúc mừng các vị khách quý đã có được vật đấu giá mình thích, đương nhiên, khách quý không đấu giá được cũng không cần phải buồn, vì bảy ngày sau, phòng đấu giá Phong Tương sẽ còn tổ chức một buổi đấu giá lớn, vật phẩm đấu giá còn tốt hơn lần này”.
Cái gì?
Bảy ngày sau lại có một buổi đấu giá nữa?
Hơn nữa vật phẩm còn tốt hơn lần này.
Trời ạ, vật phẩm lần này đều là cực phẩm, nếu còn tốt hơn thì sẽ nghịch thiên đến mức nào đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.