Chương 639
Thiên Quân
12/10/2022
Chương 639
Sự chênh lệch to lớn khiến Ôn Thiếu Nghi khó mà chấp nhận được.
“Phụt…”
Một dòng máu đen chảy ra, sắc mặt Ôn Thiếu Nghi ngày càng tái nhợt, sức lực trên người hắn ta cũng như bị hút sạch.
Dưới sự lo lắng của Ôn Thiếu Nghi, thực lực của hắn ta tiếp tục hạ cấp, giảm đến cấp bốn trung cấp.
Còn Cố Thanh Hy thì tăng lên cấp một trung cấp.
“Cố Thanh Hy, thu tay”.
Lúc này, Ôn Thiếu Nghi thật sự nổi giận rồi.
Chân khí trong người Cố Thanh Hy khiến nàng hít thở thôi cũng thấy khó khăn.
Nàng rất muốn mắng chết Ôn Thiếu Nghi.
Nàng bị thương, nàng có thể tự chữa.
Hắn ta cứ lo chuyện bao đồng, chữa thương giúp nàng làm gì, nàng cảm thấy nàng sắp bỏ mạng ở đây rồi.
Tròng mắt như nước mùa thu khẽ run, nàng nhìn về phía Ôn Thiếu Nghi, tình trạng của hắn ta còn thê thảm hơn cả nàng.
Hơn nữa nội lực của hắn ta còn bị nàng hút sạch, nên nàng cũng không thể mắng được.
Nàng thê thảm, Ôn Thiếu Nghi còn thê thảm hơn cả nàng.
Ít nhất nàng còn lãi được không ít nội lực, còn hắn thì chính là tiền mất tật mang.
Thôn công không ngừng kéo dài, Cố Thanh Hy thật sự không chịu được nữa mà hét to một tiếng: “A…”
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng lên trên, xuyên qua núi Hồ Lô Huyết, lan đến từng ngóc ngách trên núi.
Tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của nàng.
Kể cả Dạ Mặc Uyên, Tiểu Cửu Nhi, Phù Quang, Diệp Phong, Thanh tông chủ và cả mấy người nhóm Lan kỳ chủ.
Ngoài mấy người nhóm Lan kỳ chủ, những người khác đều run rẩy trong lòng.
Dạ Mặc Uyên không ngừng giãy giụa muốn thoát khỏi ràng buộc, tự mình đi tìm Cố Thanh Hy.
Hắn thật sự không dám tưởng tượng rốt cuộc Cố Thanh Hy đã trải qua chuyện gì mà lại hét thê thảm đến mức đó.
Thanh tông chủ cũng hoảng hốt, người của hắn ta không ngừng run rẩy, tốc độ dưới chân cũng ngày càng nhanh hơn.
A Hy…
Cô không thể có chuyện gì được.
Cô nhất định phải đợi ta.
Nếu cô chết, cả đời này ta đều sẽ không tha thứ cho cô.
Tiếng kêu thê lương không ngừng quanh quẩn, Thanh tông chủ đi tới lối vào núi Hồ Lô mà Cố Thanh Hy vừa đi vào.
Ở nơi này có đầy các dấu móng vuốt cự long để lại, móng vuốt cào sâu xuống đất, mỗi dấu đều sâu chừng mười mấy thước, có thể nhìn ra lực lượng lớn đến mức nào.
Sự chênh lệch to lớn khiến Ôn Thiếu Nghi khó mà chấp nhận được.
“Phụt…”
Một dòng máu đen chảy ra, sắc mặt Ôn Thiếu Nghi ngày càng tái nhợt, sức lực trên người hắn ta cũng như bị hút sạch.
Dưới sự lo lắng của Ôn Thiếu Nghi, thực lực của hắn ta tiếp tục hạ cấp, giảm đến cấp bốn trung cấp.
Còn Cố Thanh Hy thì tăng lên cấp một trung cấp.
“Cố Thanh Hy, thu tay”.
Lúc này, Ôn Thiếu Nghi thật sự nổi giận rồi.
Chân khí trong người Cố Thanh Hy khiến nàng hít thở thôi cũng thấy khó khăn.
Nàng rất muốn mắng chết Ôn Thiếu Nghi.
Nàng bị thương, nàng có thể tự chữa.
Hắn ta cứ lo chuyện bao đồng, chữa thương giúp nàng làm gì, nàng cảm thấy nàng sắp bỏ mạng ở đây rồi.
Tròng mắt như nước mùa thu khẽ run, nàng nhìn về phía Ôn Thiếu Nghi, tình trạng của hắn ta còn thê thảm hơn cả nàng.
Hơn nữa nội lực của hắn ta còn bị nàng hút sạch, nên nàng cũng không thể mắng được.
Nàng thê thảm, Ôn Thiếu Nghi còn thê thảm hơn cả nàng.
Ít nhất nàng còn lãi được không ít nội lực, còn hắn thì chính là tiền mất tật mang.
Thôn công không ngừng kéo dài, Cố Thanh Hy thật sự không chịu được nữa mà hét to một tiếng: “A…”
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng lên trên, xuyên qua núi Hồ Lô Huyết, lan đến từng ngóc ngách trên núi.
Tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của nàng.
Kể cả Dạ Mặc Uyên, Tiểu Cửu Nhi, Phù Quang, Diệp Phong, Thanh tông chủ và cả mấy người nhóm Lan kỳ chủ.
Ngoài mấy người nhóm Lan kỳ chủ, những người khác đều run rẩy trong lòng.
Dạ Mặc Uyên không ngừng giãy giụa muốn thoát khỏi ràng buộc, tự mình đi tìm Cố Thanh Hy.
Hắn thật sự không dám tưởng tượng rốt cuộc Cố Thanh Hy đã trải qua chuyện gì mà lại hét thê thảm đến mức đó.
Thanh tông chủ cũng hoảng hốt, người của hắn ta không ngừng run rẩy, tốc độ dưới chân cũng ngày càng nhanh hơn.
A Hy…
Cô không thể có chuyện gì được.
Cô nhất định phải đợi ta.
Nếu cô chết, cả đời này ta đều sẽ không tha thứ cho cô.
Tiếng kêu thê lương không ngừng quanh quẩn, Thanh tông chủ đi tới lối vào núi Hồ Lô mà Cố Thanh Hy vừa đi vào.
Ở nơi này có đầy các dấu móng vuốt cự long để lại, móng vuốt cào sâu xuống đất, mỗi dấu đều sâu chừng mười mấy thước, có thể nhìn ra lực lượng lớn đến mức nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.