Chương 735
Thiên Quân
29/10/2022
Chương 735
Tấm da dê cổ kia có tọa độ thời hiện đại, và dường như trên đó có thể hiện một dòng sông băng.
Lúc đó, nàng cũng cảm thấy tấm da dê kia không hề đơn giản.
Giờ cẩn thận ngẫm lại, ai sẽ lưu lại nhiều tọa độ hiện đại trên một tấm da dê cổ như vậy chứ?
Trừ phi đó cũng là người xuyên không.
Lại nói, địa hình trên đó có thứ rất khó lường.
Long Châu là bảo vật thần kỳ nhất trên đời, có thể tấm bản đồ kia đã ghi chép lại vị trí của viên Long Châu thứ sáu.
Từ hiện đại xuyên không đến à?
Ngoại trừ nàng…
Chắc chắn trên đời này vẫn còn kẻ khác xuyên không.
Cố Thanh Hy nhảy lên ngựa một cách lưu loát, nàng vung roi, khoái mã lao đi như chớp, chỉ bỏ lại một câu: “Tiểu Cửu, nhanh lên ngựa, mau quay lại phủ Dạ vương”.
“Xì xì…”
Tiểu Cửu Nhi như một làn khói bò lên cổ tay Cố Thanh Hy, kêu: “xì xì”.
“Chủ nhân, mười đầu heo thì sao?”
“Nợ đi!”
“Lại nợ, đã nợ rất nhiều rồi, có được tính lãi không?”
“Có thể!”
“Thật?”
“Cút xuống, sau này chớ đi cùng ta”.
“Xì xì…”
Tiểu Cửu Nhi uất ức kêu lên vài tiếng, rồi ngoan ngoãn cuộn mình ngủ trên cổ tay nàng.
Cố Thanh Hy vừa vào thành thì đã bị theo dõi.
Nàng liếc mắt nhìn, nhận ra người theo dõi mình là người của Dạ Mặc Uyên thì mặc kệ bọn họ đi mật báo.
“Hừm, tiểu mỹ nhân ở đâu ra thế này, nhìn ngươi phong trần mệt mỏi như vậy, đang đi tìm tình lang à?”
Một đám công tử ăn mặc sặc sỡ vây quanh nàng, ánh mắt bọn họ lộ vẻ hèn mọn và bỉ ỏi.
“Đừng trách ta không khuyên các ngươi, cảnh cáo đấy, lập tức quỳ xuống, dập đầu gọi ta ba tiếng bà cô rồi cút đi, có lẽ còn có thể giữ được mạng nhỏ!”
“Cô dám bảo ta cút à? Ha ha… Ta không nghe lầm đấy chứ, cô có biết ta là ai không?”
“Công tử của chúng ta là Tam công tử của phủ An Quốc Công đấy, lần này hoàng thượng cố ý triệu chúng ta chở về, cô dám bất kính với công tử ta à?”, một tên người hầu dương dương đắc ý khoe khoang.
An tam công tử ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt đắc ý, ra chiều bản thân cao quý.
Cố Thanh Hy phì cười: “Tam công tử phủ An Quốc Công? Quan to lắm hả?”
Tấm da dê cổ kia có tọa độ thời hiện đại, và dường như trên đó có thể hiện một dòng sông băng.
Lúc đó, nàng cũng cảm thấy tấm da dê kia không hề đơn giản.
Giờ cẩn thận ngẫm lại, ai sẽ lưu lại nhiều tọa độ hiện đại trên một tấm da dê cổ như vậy chứ?
Trừ phi đó cũng là người xuyên không.
Lại nói, địa hình trên đó có thứ rất khó lường.
Long Châu là bảo vật thần kỳ nhất trên đời, có thể tấm bản đồ kia đã ghi chép lại vị trí của viên Long Châu thứ sáu.
Từ hiện đại xuyên không đến à?
Ngoại trừ nàng…
Chắc chắn trên đời này vẫn còn kẻ khác xuyên không.
Cố Thanh Hy nhảy lên ngựa một cách lưu loát, nàng vung roi, khoái mã lao đi như chớp, chỉ bỏ lại một câu: “Tiểu Cửu, nhanh lên ngựa, mau quay lại phủ Dạ vương”.
“Xì xì…”
Tiểu Cửu Nhi như một làn khói bò lên cổ tay Cố Thanh Hy, kêu: “xì xì”.
“Chủ nhân, mười đầu heo thì sao?”
“Nợ đi!”
“Lại nợ, đã nợ rất nhiều rồi, có được tính lãi không?”
“Có thể!”
“Thật?”
“Cút xuống, sau này chớ đi cùng ta”.
“Xì xì…”
Tiểu Cửu Nhi uất ức kêu lên vài tiếng, rồi ngoan ngoãn cuộn mình ngủ trên cổ tay nàng.
Cố Thanh Hy vừa vào thành thì đã bị theo dõi.
Nàng liếc mắt nhìn, nhận ra người theo dõi mình là người của Dạ Mặc Uyên thì mặc kệ bọn họ đi mật báo.
“Hừm, tiểu mỹ nhân ở đâu ra thế này, nhìn ngươi phong trần mệt mỏi như vậy, đang đi tìm tình lang à?”
Một đám công tử ăn mặc sặc sỡ vây quanh nàng, ánh mắt bọn họ lộ vẻ hèn mọn và bỉ ỏi.
“Đừng trách ta không khuyên các ngươi, cảnh cáo đấy, lập tức quỳ xuống, dập đầu gọi ta ba tiếng bà cô rồi cút đi, có lẽ còn có thể giữ được mạng nhỏ!”
“Cô dám bảo ta cút à? Ha ha… Ta không nghe lầm đấy chứ, cô có biết ta là ai không?”
“Công tử của chúng ta là Tam công tử của phủ An Quốc Công đấy, lần này hoàng thượng cố ý triệu chúng ta chở về, cô dám bất kính với công tử ta à?”, một tên người hầu dương dương đắc ý khoe khoang.
An tam công tử ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt đắc ý, ra chiều bản thân cao quý.
Cố Thanh Hy phì cười: “Tam công tử phủ An Quốc Công? Quan to lắm hả?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.