Chương 784
Thiên Quân
05/11/2022
Chương 784
Chắc chắn là do nữ nhân này đoán chắc hắn sẽ không làm gì nàng nên nàng mới dám nghênh ngang như vậy.
Cố Thanh Hy cười: “Vương gia, nóng giận gây hại cho sức khoẻ, còn dễ dẫn đến vô sinh. Trước khi ra tay, chàng nên suy xét cho sức khoẻ của mình, đừng để hai chân vất vả lắm mới bình phục, cái chân thứ ba lại tàn phế”.
“Hơ, người đâu, từ hôm nay trở đi bắt đầu giam lỏng vương phi, không có mệnh lệnh của bản vương thì không cho phép nàng ấy bước ra khỏi vương phủ nửa bước”.
“Vâng…”
“Cố Thanh Hy, nàng lo suy nghĩ lại đi”.
Dạ Mặc Uyên lạnh mặt phất tay áo bỏ đi.
Câu nói sau cùng của hắn mang ý tứ đe doạ rất lớn, cả vương phủ không có ai không nhận ra được.
Sau khi Dạ Mặc Uyên đi, Thu Nhi vội vàng hỏi: “Tiểu thư, tại sao người cứ luôn chống đối vương gia thế ạ? Bây giờ người chọc giận vương gia rồi thì phải làm sao, lỡ như sau này vương gia không sủng ái người nữa thì cuộc sống sau này phải sống thế nào đây ạ?”
“Thu Nhi, ngươi phải ghi nhớ một câu, trên thế giới này người không thể tin tưởng nhất là nam nhân, người không thể dựa vào nhất cũng là nam nhân. Nữ nhân chúng ta sống không cần bất kỳ nam nhân nào sủng ái, người chúng ta có thể dựa vào cũng chỉ có bản thân mình”.
“Tiểu thư, những lời này quá sâu sắc, Thu Nhi không hiểu được ạ”.
Cố Thanh Hy nắm chặt tay nàng ta, cười bảo: “Nha đầu ngốc, sau này ngươi sẽ hiểu”.
“Vậy còn bây giờ chúng ta phải làm sao ạ?”
“Ta có một phương thuốc, sai hạ nhân đi mua những thứ cần thiết theo phương thuốc, đây là bạc”.
“Cái này có thể làm vương gia hết giận không ạ?”
“Ngươi cứ làm theo lời ta dặn là được”.
“Vâng, Thu Nhi đi ngay đây ạ”.
Cửa tẩm cung lại đóng lại.
Nụ cười lười nhác trên mặt Cố Thanh Hy vừa rồi từ từ biến mất, thay vào đó là lo lắng không thể vơi.
Ngọc tộc đã xảy ra chuyện lớn như vậy, sao nàng có thể ngủ được?
Trước khi Dạ Mặc Uyên tới, nàng đang nghĩ cách hành động tiếp theo.
Chuyện sách cổ da dê đã làm kinh động đến Dạ Mặc Uyên, hắn nhất định sẽ tìm hiểu sách cổ da dê, không dễ dàng đưa cho nàng.
Nếu nàng nhắc tới nhiều lần sẽ chỉ phản tác dụng, tốt hơn hết là phớt lờ hắn vài ngày, sau đó từ từ lên kế hoạch.
Nàng phải tranh thủ thời gian này để nâng cao thực lực.
Trước đây nàng có thể đạt tới cấp bảy thì bây giờ cũng có thể.
Hơn nữa nàng muốn đạt tới cấp bảy trong thời gian ngắn nhất.
Nghĩ tới huyết chú của Ngọc tộc, Cố Thanh Hy đau đớn ôm ngực, sau đó đứng dậy bắt đầu xử lí dược liệu.
Chiều hôm đó.
Trong phòng luyện đan của vương phủ đột nhiên vang lên một tiếng nổ, khói đặc cuồn cuộn, cả vương phủ đều kinh động.
Chắc chắn là do nữ nhân này đoán chắc hắn sẽ không làm gì nàng nên nàng mới dám nghênh ngang như vậy.
Cố Thanh Hy cười: “Vương gia, nóng giận gây hại cho sức khoẻ, còn dễ dẫn đến vô sinh. Trước khi ra tay, chàng nên suy xét cho sức khoẻ của mình, đừng để hai chân vất vả lắm mới bình phục, cái chân thứ ba lại tàn phế”.
“Hơ, người đâu, từ hôm nay trở đi bắt đầu giam lỏng vương phi, không có mệnh lệnh của bản vương thì không cho phép nàng ấy bước ra khỏi vương phủ nửa bước”.
“Vâng…”
“Cố Thanh Hy, nàng lo suy nghĩ lại đi”.
Dạ Mặc Uyên lạnh mặt phất tay áo bỏ đi.
Câu nói sau cùng của hắn mang ý tứ đe doạ rất lớn, cả vương phủ không có ai không nhận ra được.
Sau khi Dạ Mặc Uyên đi, Thu Nhi vội vàng hỏi: “Tiểu thư, tại sao người cứ luôn chống đối vương gia thế ạ? Bây giờ người chọc giận vương gia rồi thì phải làm sao, lỡ như sau này vương gia không sủng ái người nữa thì cuộc sống sau này phải sống thế nào đây ạ?”
“Thu Nhi, ngươi phải ghi nhớ một câu, trên thế giới này người không thể tin tưởng nhất là nam nhân, người không thể dựa vào nhất cũng là nam nhân. Nữ nhân chúng ta sống không cần bất kỳ nam nhân nào sủng ái, người chúng ta có thể dựa vào cũng chỉ có bản thân mình”.
“Tiểu thư, những lời này quá sâu sắc, Thu Nhi không hiểu được ạ”.
Cố Thanh Hy nắm chặt tay nàng ta, cười bảo: “Nha đầu ngốc, sau này ngươi sẽ hiểu”.
“Vậy còn bây giờ chúng ta phải làm sao ạ?”
“Ta có một phương thuốc, sai hạ nhân đi mua những thứ cần thiết theo phương thuốc, đây là bạc”.
“Cái này có thể làm vương gia hết giận không ạ?”
“Ngươi cứ làm theo lời ta dặn là được”.
“Vâng, Thu Nhi đi ngay đây ạ”.
Cửa tẩm cung lại đóng lại.
Nụ cười lười nhác trên mặt Cố Thanh Hy vừa rồi từ từ biến mất, thay vào đó là lo lắng không thể vơi.
Ngọc tộc đã xảy ra chuyện lớn như vậy, sao nàng có thể ngủ được?
Trước khi Dạ Mặc Uyên tới, nàng đang nghĩ cách hành động tiếp theo.
Chuyện sách cổ da dê đã làm kinh động đến Dạ Mặc Uyên, hắn nhất định sẽ tìm hiểu sách cổ da dê, không dễ dàng đưa cho nàng.
Nếu nàng nhắc tới nhiều lần sẽ chỉ phản tác dụng, tốt hơn hết là phớt lờ hắn vài ngày, sau đó từ từ lên kế hoạch.
Nàng phải tranh thủ thời gian này để nâng cao thực lực.
Trước đây nàng có thể đạt tới cấp bảy thì bây giờ cũng có thể.
Hơn nữa nàng muốn đạt tới cấp bảy trong thời gian ngắn nhất.
Nghĩ tới huyết chú của Ngọc tộc, Cố Thanh Hy đau đớn ôm ngực, sau đó đứng dậy bắt đầu xử lí dược liệu.
Chiều hôm đó.
Trong phòng luyện đan của vương phủ đột nhiên vang lên một tiếng nổ, khói đặc cuồn cuộn, cả vương phủ đều kinh động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.