Chương 794
Thiên Quân
08/11/2022
Chương 794
Khó khăn lắm mới giải được vài chữ, là ba chữ “Dương Vân Mặc”.
Dương Vân Mặc…
Sao nghe giống như tên của một người thế nhỉ?
Cố Thanh Hy vừa nhìn chằm chằm vào sách cổ da dê, vừa giải cửu cung cách.
Sau hai ngày liên tiếp nghiên cứu, cuối cùng nàng cũng đã giải mã được bí mật ghi trong sách.
Trong sách cổ quả nhiên có tin tức về Long Châu, nhưng để lấy được Long Châu thì cần phải đến Đan Hồi cốc, núi Quy Vân và tổng bộ Ma tộc.
Cố Thanh Hy còn muốn giải, nhưng trong sách chỉ ghi chép ba vị trí địa lý và tên của một người.
Sở dĩ ghi chép tên người này là bởi vì sách cổ da dê do hắn ta để lại.
Cố Thanh Hy mờ mịt.
Đây thì tính là tin tức gì?
Chưa kể những cái khác, chỉ riêng tổng bộ Ma tộc rộng lớn thôi, nàng phải vào tổng bộ Ma tộc để làm gì?
Tin tức liên quan đến Long Châu lại là gì?
Cố Thanh Hy nghĩ mãi mà không ra.
Nhưng vì Ngọc tộc, nàng chỉ có thể đến Ma tộc một chuyến để xem sao.
“Cốc cốc…”
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Vào đi”.
Cố Thanh Hy nhanh chóng xoá cửu cung đồ, nhìn Dạ Mặc Uyên mở cửa đi vào, mỉm cười hỏi.
“Sao chàng lại tới đây?”
“Nàng đã ở trong phòng nhiều ngày, ta nghe hạ nhân nói nàng không đi đâu cả, nàng có cảm thấy khó chịu ở đâu không?”
“Không có, ta khoẻ lắm”.
Cố Thanh Hy duỗi lưng, ở trong phòng mấy ngày liền đúng là hơi khó chịu.
“Bản vương gọi thái y đến khám bệnh cho nàng”.
Cố Thanh Hy giật mình, vội la lên: “Không cần không cần, ta rất khoẻ, chàng đừng gọi mấy lão già đó đến giày vò ta nữa”.
“Chưa kể đến nàng khó chịu, chỉ riêng đứa bé trong bụng nàng cũng phải khám đúng hạn”.
“Ta là đại phu, ta đã kiểm tra rồi, không có gì đáng ngại”.
Nói đùa, chính vì trong bụng nàng không có con, kẻ bất tài này không dám để những vị thái y kia khám bệnh.
Dù y thuật của nàng có cao đến đâu thì cũng sẽ có một ngày bại lộ, những vị đại phu kia cũng không ngốc.
Một lần, hai lần, ba lần bị nàng lừa, số lần càng nhiều thì có lẽ sẽ nghi ngờ.
Dạ Mặc Uyên nhíu mày.
Nàng lo lắng như thế làm gì?
Khó khăn lắm mới giải được vài chữ, là ba chữ “Dương Vân Mặc”.
Dương Vân Mặc…
Sao nghe giống như tên của một người thế nhỉ?
Cố Thanh Hy vừa nhìn chằm chằm vào sách cổ da dê, vừa giải cửu cung cách.
Sau hai ngày liên tiếp nghiên cứu, cuối cùng nàng cũng đã giải mã được bí mật ghi trong sách.
Trong sách cổ quả nhiên có tin tức về Long Châu, nhưng để lấy được Long Châu thì cần phải đến Đan Hồi cốc, núi Quy Vân và tổng bộ Ma tộc.
Cố Thanh Hy còn muốn giải, nhưng trong sách chỉ ghi chép ba vị trí địa lý và tên của một người.
Sở dĩ ghi chép tên người này là bởi vì sách cổ da dê do hắn ta để lại.
Cố Thanh Hy mờ mịt.
Đây thì tính là tin tức gì?
Chưa kể những cái khác, chỉ riêng tổng bộ Ma tộc rộng lớn thôi, nàng phải vào tổng bộ Ma tộc để làm gì?
Tin tức liên quan đến Long Châu lại là gì?
Cố Thanh Hy nghĩ mãi mà không ra.
Nhưng vì Ngọc tộc, nàng chỉ có thể đến Ma tộc một chuyến để xem sao.
“Cốc cốc…”
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Vào đi”.
Cố Thanh Hy nhanh chóng xoá cửu cung đồ, nhìn Dạ Mặc Uyên mở cửa đi vào, mỉm cười hỏi.
“Sao chàng lại tới đây?”
“Nàng đã ở trong phòng nhiều ngày, ta nghe hạ nhân nói nàng không đi đâu cả, nàng có cảm thấy khó chịu ở đâu không?”
“Không có, ta khoẻ lắm”.
Cố Thanh Hy duỗi lưng, ở trong phòng mấy ngày liền đúng là hơi khó chịu.
“Bản vương gọi thái y đến khám bệnh cho nàng”.
Cố Thanh Hy giật mình, vội la lên: “Không cần không cần, ta rất khoẻ, chàng đừng gọi mấy lão già đó đến giày vò ta nữa”.
“Chưa kể đến nàng khó chịu, chỉ riêng đứa bé trong bụng nàng cũng phải khám đúng hạn”.
“Ta là đại phu, ta đã kiểm tra rồi, không có gì đáng ngại”.
Nói đùa, chính vì trong bụng nàng không có con, kẻ bất tài này không dám để những vị thái y kia khám bệnh.
Dù y thuật của nàng có cao đến đâu thì cũng sẽ có một ngày bại lộ, những vị đại phu kia cũng không ngốc.
Một lần, hai lần, ba lần bị nàng lừa, số lần càng nhiều thì có lẽ sẽ nghi ngờ.
Dạ Mặc Uyên nhíu mày.
Nàng lo lắng như thế làm gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.