Chương 865
Thiên Quân
19/11/2022
Chương 865
“Tam tiểu thư phủ Thừa Tướng, Cố Thanh Hy”.
“Ặc…”
Cố Thanh Hy suýt cắn trúng đầu lưỡi mình.
Thu Nhi cũng sững sờ.
Người của sơn trang Thu Phong đồng loạt ngơ ngác.
Cầu hôn Dạ Vương phi của họ?
Đầu óc người này có vấn đề à.
Vương phi là nữ nhân của chiến thần đấy.
“Ngươi vừa nói cái gì, đến cầu hôn ai?”, Cố Thanh Hy không chắc chắn hỏi lại lần nữa.
“Cầu hôn Tam tiểu thư Cố Thanh Hy của phủ Thừa Tướng”.
“Đợi đã… chủ tử của các ngươi là ai?”
“Đương nhiên là ta rồi”.
Một giọng nói quyến rũ vang lên, sau đó, một mỹ nam tuyệt thế xuất hiện.
Mỹ nam có hai con ngươi với hai màu khác nhau, mỗi một hành động đều mang theo sự quyến rũ mê hoặc, đặc biệt là đôi mắt của hắn ta, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể khiến một đám người say mê. Hắn ta rất đẹp, đẹp đến mức gần như khó phân biệt giới tính, nhưng lại không khiến người khác cảm thấy không có khí phách.
Nhưng nếu cẩn thận nhìn kỹ sẽ có thể nhận ra trên gò má trắng mịn của hắn ta có một quyền ấn khó nhận ra.
Cố Thanh Hy chắn chắn.
Đó đúng là quyền ấn, cũng không biết là ai có bản lĩnh để lại quyền ấn trên mặt hắn ta.
“Tư Mạc Phi, ngươi bị động kinh à”, Cố Thanh Hy hơi khó hiểu.
Ma chủ dùng bàn tay trắng nõn được chăm sóc cẩn thận vuốt ve mái tóc đen nhánh, đôi môi đỏ mọng hé mở, hùng hồn nói: “Ta không phải bị động kinh, ta đến để cầu hôn, tiểu tỷ tỷ, tỷ có đồng ý gả cho ta không?”
Cố Thanh Hy trợn trắng mắt, không cần nghĩ ngợi mà lập tức từ chối: “Không gả, ngươi đến từ đâu thì mau trở về nơi đó đi”.
Người của Ma tộc lập tức sửng sốt.
Dù nữ nhân này là Dạ Vương phi thì cũng to gan quá rồi.
Người cầu hôn là Ma chủ, quân vương cả thiên hạ cũng phải sợ Ma chủ mấy phần.
Nhưng nàng lại không hề nể mặt, thẳng thừng từ chối.
Dân chúng đang hóng chuyện xung quanh cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.
Thiếu niên áo đỏ kia trông anh tuấn như thế, mỗi một cử động đều tràn đầy sự cao quý, còn mang theo biết bao nhiêu sính lễ, không ngờ cô lại từ chối…
“Nữ nhân này đúng là ở trong phúc mà không biết hưởng”.
“Đúng thế, nếu là chúng ta, chỉ cần hắn đồng ý, dù có làm thiếp làm nô tỳ, chúng ta cũng muốn ở lại”.
“Tam tiểu thư phủ Thừa Tướng, Cố Thanh Hy”.
“Ặc…”
Cố Thanh Hy suýt cắn trúng đầu lưỡi mình.
Thu Nhi cũng sững sờ.
Người của sơn trang Thu Phong đồng loạt ngơ ngác.
Cầu hôn Dạ Vương phi của họ?
Đầu óc người này có vấn đề à.
Vương phi là nữ nhân của chiến thần đấy.
“Ngươi vừa nói cái gì, đến cầu hôn ai?”, Cố Thanh Hy không chắc chắn hỏi lại lần nữa.
“Cầu hôn Tam tiểu thư Cố Thanh Hy của phủ Thừa Tướng”.
“Đợi đã… chủ tử của các ngươi là ai?”
“Đương nhiên là ta rồi”.
Một giọng nói quyến rũ vang lên, sau đó, một mỹ nam tuyệt thế xuất hiện.
Mỹ nam có hai con ngươi với hai màu khác nhau, mỗi một hành động đều mang theo sự quyến rũ mê hoặc, đặc biệt là đôi mắt của hắn ta, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể khiến một đám người say mê. Hắn ta rất đẹp, đẹp đến mức gần như khó phân biệt giới tính, nhưng lại không khiến người khác cảm thấy không có khí phách.
Nhưng nếu cẩn thận nhìn kỹ sẽ có thể nhận ra trên gò má trắng mịn của hắn ta có một quyền ấn khó nhận ra.
Cố Thanh Hy chắn chắn.
Đó đúng là quyền ấn, cũng không biết là ai có bản lĩnh để lại quyền ấn trên mặt hắn ta.
“Tư Mạc Phi, ngươi bị động kinh à”, Cố Thanh Hy hơi khó hiểu.
Ma chủ dùng bàn tay trắng nõn được chăm sóc cẩn thận vuốt ve mái tóc đen nhánh, đôi môi đỏ mọng hé mở, hùng hồn nói: “Ta không phải bị động kinh, ta đến để cầu hôn, tiểu tỷ tỷ, tỷ có đồng ý gả cho ta không?”
Cố Thanh Hy trợn trắng mắt, không cần nghĩ ngợi mà lập tức từ chối: “Không gả, ngươi đến từ đâu thì mau trở về nơi đó đi”.
Người của Ma tộc lập tức sửng sốt.
Dù nữ nhân này là Dạ Vương phi thì cũng to gan quá rồi.
Người cầu hôn là Ma chủ, quân vương cả thiên hạ cũng phải sợ Ma chủ mấy phần.
Nhưng nàng lại không hề nể mặt, thẳng thừng từ chối.
Dân chúng đang hóng chuyện xung quanh cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.
Thiếu niên áo đỏ kia trông anh tuấn như thế, mỗi một cử động đều tràn đầy sự cao quý, còn mang theo biết bao nhiêu sính lễ, không ngờ cô lại từ chối…
“Nữ nhân này đúng là ở trong phúc mà không biết hưởng”.
“Đúng thế, nếu là chúng ta, chỉ cần hắn đồng ý, dù có làm thiếp làm nô tỳ, chúng ta cũng muốn ở lại”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.