Chương 926
Thiên Quân
05/12/2022
Chương 926
“Đợi đã, không cần đâu, ta chỉ thuận miệng hỏi mà thôi”.
Tư Mạc Phi có thể hào phóng tặng chìa khóa hình ngôi sao cho nàng, nhưng những người khác thì khó bảo đảm.
Một khi tin tức lộ ra ngoài, nàng muốn có được chìa khóa hình ngôi sao cũng khó.
“Ta ở đây cũng đã lâu, nên rời đi rồi, đa tạ ngươi đã chiêu đãi”.
Nụ cười của ma chủ lập tức hóa đá.
“Rời đi? Đi đâu? Hai ngày nữa là ngày đại hôn của chúng ta, tiểu tỷ tỷ, tỷ không thể vứt bỏ A Mạc, A Mạc sẽ rất đau lòng”, Tư Mạc Phi ai oán nhìn nàng, giống như hắn ta là kẻ đáng thương bị nàng bỏ rơi.
“Ta có nói muốn gả cho ngươi sao?”
“Nhưng tỷ cũng không nói không gả cho ta”.
Cố Thanh Hy bị chọc tức bật cười.
Tóm lại vẫn là vấn đề của nàng?
“Ta không muốn gả cho ngươi, hôn lễ quái quỷ mà ngươi làm hủy bỏ đi”.
“Vậy lúc nào tỷ có thể gả cho ta?”
“Sau này hẵng nói, ta có chuyện quan trọng cần xuống núi, ngươi có thể đưa ta xuống núi không?”
Ma chủ học động tác của Cố Thanh Hy, chống cằm, suy nghĩ nên đưa nàng xuống núi hay là ép nàng ở lại làm phu nhân ma chủ.
Cố Thanh Hy vạch trần suy nghĩ của hắn ta: “Trước khi ngươi nghĩ tới chuyện giữ ta lại đây, ngươi phải suy nghĩ rõ ràng, Cố Thanh Hy ta cả đời này chỉ ăn mềm, không ăn cứng”.
“Chỉ ăn mềm? Dễ thôi, sau này ta sẽ ra lệnh tất cả món ăn của Ma tộc đều làm thật mềm”.
Cố Thanh Hy: “…”
Cố Thanh Hy khăng khăng muốn xuống núi, ma chủ bất đắc dĩ, chỉ đành đích thân đưa nàng xuống núi. Nhưng hắn ta lại đeo bám Cố Thanh Hy không chịu rời đi, ai không biết còn tưởng ma chủ là một tên tùy tùng.
Dưới núi Vân Kỳ, ma chủ thay một bộ quần áo giản dị màu trắng ánh trăng. Áo là áo nhà Nho hai vạt cân đối, thắt lưng buộc bằng đai màu trắng, càng tôn thêm vóc dáng cao gầy thẳng tắp của hắn ta.
Ma chủ vô cùng chán ghét nói.
“Áo màu trắng giống như áo tang vậy, không phù hợp với khí chất của ta”.
Cố Thanh Hy liếc hắn ta một cái.
“Ăn mặc diêm dúa, ngươi muốn dụ dỗ ai?”
“Ngực ta rắn chắc cường tráng, bộ y phục này không lộ ngực”.
“Không lộ là đúng rồi, nếu không tỷ lệ ngoái đầu không biết sẽ tới bao nhiêu”, một đại nam nhân, cả ngày lộ ngực, muốn dụ dỗ ai chứ?
Nàng chỉ muốn khiêm tốn một chút, không muốn dẫn đến náo động quá lớn.
Cố Thanh Hy nghĩ ngợi, lấy từ trong nhẫn không gian ra một chiếc khăn che mặt, che khuôn mặt tuyệt sắc của hắn ta lại.
“Tiểu tỷ tỷ, A Mạc không xấu, không cần che mặt”.
“Bảo ngươi che thì cứ che đi, sao lắm lời như vậy, ngươi không che thì đừng đi theo ta”.
“Đợi đã, không cần đâu, ta chỉ thuận miệng hỏi mà thôi”.
Tư Mạc Phi có thể hào phóng tặng chìa khóa hình ngôi sao cho nàng, nhưng những người khác thì khó bảo đảm.
Một khi tin tức lộ ra ngoài, nàng muốn có được chìa khóa hình ngôi sao cũng khó.
“Ta ở đây cũng đã lâu, nên rời đi rồi, đa tạ ngươi đã chiêu đãi”.
Nụ cười của ma chủ lập tức hóa đá.
“Rời đi? Đi đâu? Hai ngày nữa là ngày đại hôn của chúng ta, tiểu tỷ tỷ, tỷ không thể vứt bỏ A Mạc, A Mạc sẽ rất đau lòng”, Tư Mạc Phi ai oán nhìn nàng, giống như hắn ta là kẻ đáng thương bị nàng bỏ rơi.
“Ta có nói muốn gả cho ngươi sao?”
“Nhưng tỷ cũng không nói không gả cho ta”.
Cố Thanh Hy bị chọc tức bật cười.
Tóm lại vẫn là vấn đề của nàng?
“Ta không muốn gả cho ngươi, hôn lễ quái quỷ mà ngươi làm hủy bỏ đi”.
“Vậy lúc nào tỷ có thể gả cho ta?”
“Sau này hẵng nói, ta có chuyện quan trọng cần xuống núi, ngươi có thể đưa ta xuống núi không?”
Ma chủ học động tác của Cố Thanh Hy, chống cằm, suy nghĩ nên đưa nàng xuống núi hay là ép nàng ở lại làm phu nhân ma chủ.
Cố Thanh Hy vạch trần suy nghĩ của hắn ta: “Trước khi ngươi nghĩ tới chuyện giữ ta lại đây, ngươi phải suy nghĩ rõ ràng, Cố Thanh Hy ta cả đời này chỉ ăn mềm, không ăn cứng”.
“Chỉ ăn mềm? Dễ thôi, sau này ta sẽ ra lệnh tất cả món ăn của Ma tộc đều làm thật mềm”.
Cố Thanh Hy: “…”
Cố Thanh Hy khăng khăng muốn xuống núi, ma chủ bất đắc dĩ, chỉ đành đích thân đưa nàng xuống núi. Nhưng hắn ta lại đeo bám Cố Thanh Hy không chịu rời đi, ai không biết còn tưởng ma chủ là một tên tùy tùng.
Dưới núi Vân Kỳ, ma chủ thay một bộ quần áo giản dị màu trắng ánh trăng. Áo là áo nhà Nho hai vạt cân đối, thắt lưng buộc bằng đai màu trắng, càng tôn thêm vóc dáng cao gầy thẳng tắp của hắn ta.
Ma chủ vô cùng chán ghét nói.
“Áo màu trắng giống như áo tang vậy, không phù hợp với khí chất của ta”.
Cố Thanh Hy liếc hắn ta một cái.
“Ăn mặc diêm dúa, ngươi muốn dụ dỗ ai?”
“Ngực ta rắn chắc cường tráng, bộ y phục này không lộ ngực”.
“Không lộ là đúng rồi, nếu không tỷ lệ ngoái đầu không biết sẽ tới bao nhiêu”, một đại nam nhân, cả ngày lộ ngực, muốn dụ dỗ ai chứ?
Nàng chỉ muốn khiêm tốn một chút, không muốn dẫn đến náo động quá lớn.
Cố Thanh Hy nghĩ ngợi, lấy từ trong nhẫn không gian ra một chiếc khăn che mặt, che khuôn mặt tuyệt sắc của hắn ta lại.
“Tiểu tỷ tỷ, A Mạc không xấu, không cần che mặt”.
“Bảo ngươi che thì cứ che đi, sao lắm lời như vậy, ngươi không che thì đừng đi theo ta”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.