Chương 943
Thiên Quân
05/12/2022
Chương 943
Người đàn ông trung niên có vóc dáng khá cao, quanh thân mang theo khí thế của kẻ thượng vị, vừa nhìn đã biết không phải là kẻ tầm thường.
“Nghe nói là cha con đã tìm cho con một mối lương duyên, vị thiên kim đó tài sắc vẹn toàn, rất có danh tiếng trong Đế Đô”.
Nạp Lan Lăng Nhược biến sắc.
“Cốc chủ, con không muốn cưới người phụ nữ đó”.
“Tại sao? Ta đã lệnh các đệ tử đi điều tra, dù ở phương diện nào, cô nương đó đều rất xuất sắc, vô cùng xứng với con, tuổi con đã không còn nhỏ nữa, nên yên bề gia thất rồi”.
“Dù có lập gia đình thì cũng không thể tìm nàng ta”.
“Sao thế, người kia có điểm nào không tốt à?”
“Nàng ta không như vẻ bề ngoài đâu ạ, tính cách rất tàn nhẫn, ghen tỵ hẹp hòi, hơn nữa là cực kỳ xem thường con, giờ bảo con cưới nàng ta, chi bằng giết con đi thì hơn”.
Cố Thanh Hy nhíu mày.
Họ đang nói đến ai?
Cốc chủ vuốt chòm râu hoa râm, ông ta cho rằng mình có thể nhìn thấy Nạp Lan Lăng Nhược lập gia đình rồi, chẳng ngờ hắn ta lại phản cảm thiên kim kia tới thế.
“Vậy con đã có ý trung nhân rồi chứ?”
Mặt Nạp Lan Lăng Nhược chợt đỏ ửng, hồi lâu cũng không nói nên lời.
Nhìn vẻ mặt này của hắn ta, cốc chủ Nạp Lan cũng hiểu ra được một ít.
“Nhóc con, đã có ý trung nhân thì sao lại không nói ra để cha nuôi còn sớm đi cầu hôn cho”.
Nạp Lan Lăng Nhược nở nụ cười dịu dàng.
“Con vẫn chưa thể chắc chắn là nàng ấy có thích mình không, nhưng nàng ấy đối xử với con rất tốt”.
“Là thiên kim nhà nào?”, cốc chủ Nạp Lan hứng thú hỏi.
“Chuyện này… đợi đến khi xác định được nàng ấy cũng thích Lăng Nhược, Lăng Nhược sẽ nhờ cha nuôi đến cầu thân”, khi nói về chuyện riêng tư, hắn ta không gọi ông ta là cốc chủ nữa.
“Mặc dù không phải là con trai ruột của ta nhưng từ nhỏ con đã lớn lên bên cạnh ta, không phải con ruột nhưng tình cảm còn hơn ruột rà, nếu con không vừa lòng mối nhân duyên này thì ta sẽ kêu cha ngươi hủy bỏ nó”.
“Đa tạ nghĩa phụ, có điều… cha con tính tình cố chấp, muốn bảo ông ấy hủy hôn e là khó hơn lên trời”.
“Không sao, ta sẽ từ từ nói chuyện cùng ông ấy. Trong mấy đứa trẻ, cha con thương yêu con nhất, năm đó con bệnh nặng chỉ còn thoi thóp, vì để cứu con mà ông ấy khổ sở cầu xin bọn ta, thậm chí không tiếc hi sinh tính mạng của mình. Ta không con cái, lần đầu trông thấy con đã rất thích, bấy giờ mới yêu cầu cha con để con làm con thừa tự của ta”.
Cốc chủ Nạp Lan thở dài, dường như nhớ đến chuyện quá khứ khiến ông ta cũng buồn rầu.
“Tuy rằng cha con đồng ý, nhưng ta biết, trong lòng ông ấy vô cùng không nỡ. Ngày thường ông ấy đối xử với con nghiêm khắc, thực chất là vô cùng thương xót con, quyết định hôn sự này cho con, chắc hẳn ông ấy cũng đã chọn tới chọn lui mới chọn ra được”.
“Con biết cha và cha nuôi đối xử với con rất tốt. Cha đã cho con làm con thừa tự của cha nuôi rồi, nhưng cha nuôi cũng không nỡ, chỉ nhận con làm con nuôi, còn truyền dạy tất cả bản lĩnh cho con, thậm chí còn gạt bỏ mọi ý kiến phản đối, cho con trở thành thiếu cốc chủ của Đan Hồi cốc”.
Người đàn ông trung niên có vóc dáng khá cao, quanh thân mang theo khí thế của kẻ thượng vị, vừa nhìn đã biết không phải là kẻ tầm thường.
“Nghe nói là cha con đã tìm cho con một mối lương duyên, vị thiên kim đó tài sắc vẹn toàn, rất có danh tiếng trong Đế Đô”.
Nạp Lan Lăng Nhược biến sắc.
“Cốc chủ, con không muốn cưới người phụ nữ đó”.
“Tại sao? Ta đã lệnh các đệ tử đi điều tra, dù ở phương diện nào, cô nương đó đều rất xuất sắc, vô cùng xứng với con, tuổi con đã không còn nhỏ nữa, nên yên bề gia thất rồi”.
“Dù có lập gia đình thì cũng không thể tìm nàng ta”.
“Sao thế, người kia có điểm nào không tốt à?”
“Nàng ta không như vẻ bề ngoài đâu ạ, tính cách rất tàn nhẫn, ghen tỵ hẹp hòi, hơn nữa là cực kỳ xem thường con, giờ bảo con cưới nàng ta, chi bằng giết con đi thì hơn”.
Cố Thanh Hy nhíu mày.
Họ đang nói đến ai?
Cốc chủ vuốt chòm râu hoa râm, ông ta cho rằng mình có thể nhìn thấy Nạp Lan Lăng Nhược lập gia đình rồi, chẳng ngờ hắn ta lại phản cảm thiên kim kia tới thế.
“Vậy con đã có ý trung nhân rồi chứ?”
Mặt Nạp Lan Lăng Nhược chợt đỏ ửng, hồi lâu cũng không nói nên lời.
Nhìn vẻ mặt này của hắn ta, cốc chủ Nạp Lan cũng hiểu ra được một ít.
“Nhóc con, đã có ý trung nhân thì sao lại không nói ra để cha nuôi còn sớm đi cầu hôn cho”.
Nạp Lan Lăng Nhược nở nụ cười dịu dàng.
“Con vẫn chưa thể chắc chắn là nàng ấy có thích mình không, nhưng nàng ấy đối xử với con rất tốt”.
“Là thiên kim nhà nào?”, cốc chủ Nạp Lan hứng thú hỏi.
“Chuyện này… đợi đến khi xác định được nàng ấy cũng thích Lăng Nhược, Lăng Nhược sẽ nhờ cha nuôi đến cầu thân”, khi nói về chuyện riêng tư, hắn ta không gọi ông ta là cốc chủ nữa.
“Mặc dù không phải là con trai ruột của ta nhưng từ nhỏ con đã lớn lên bên cạnh ta, không phải con ruột nhưng tình cảm còn hơn ruột rà, nếu con không vừa lòng mối nhân duyên này thì ta sẽ kêu cha ngươi hủy bỏ nó”.
“Đa tạ nghĩa phụ, có điều… cha con tính tình cố chấp, muốn bảo ông ấy hủy hôn e là khó hơn lên trời”.
“Không sao, ta sẽ từ từ nói chuyện cùng ông ấy. Trong mấy đứa trẻ, cha con thương yêu con nhất, năm đó con bệnh nặng chỉ còn thoi thóp, vì để cứu con mà ông ấy khổ sở cầu xin bọn ta, thậm chí không tiếc hi sinh tính mạng của mình. Ta không con cái, lần đầu trông thấy con đã rất thích, bấy giờ mới yêu cầu cha con để con làm con thừa tự của ta”.
Cốc chủ Nạp Lan thở dài, dường như nhớ đến chuyện quá khứ khiến ông ta cũng buồn rầu.
“Tuy rằng cha con đồng ý, nhưng ta biết, trong lòng ông ấy vô cùng không nỡ. Ngày thường ông ấy đối xử với con nghiêm khắc, thực chất là vô cùng thương xót con, quyết định hôn sự này cho con, chắc hẳn ông ấy cũng đã chọn tới chọn lui mới chọn ra được”.
“Con biết cha và cha nuôi đối xử với con rất tốt. Cha đã cho con làm con thừa tự của cha nuôi rồi, nhưng cha nuôi cũng không nỡ, chỉ nhận con làm con nuôi, còn truyền dạy tất cả bản lĩnh cho con, thậm chí còn gạt bỏ mọi ý kiến phản đối, cho con trở thành thiếu cốc chủ của Đan Hồi cốc”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.