Chương 949
Thiên Quân
05/12/2022
Chương 949
Cố Thanh Hy vừa thở hắt ra một hơi, bên tai lại vang lên một tiếng nói quen thuộc mà xa lạ.
“Cô, cái người phụ nữ này, cũng to gan lắm, thế mà ngay cả Đan Hồi cốc cũng dám xông vào”.
Cố Thanh Hy bỗng nhiên quay đầu, lập tức thấy Nạp Lan Lăng Nhược đeo mặt nạ cười ha hả với mình.
Hắn ta phong thái hiên ngang, khí chất trác tuyệt, chỉ cần nhìn một cái thôi là khiến người ta khó mà dời mắt.
“Sao Nạp Lan Lăng Nhược lại xuất hiện ở nơi này!”
Không phải hắn ta đi rồi sao?
Càng khoa trương hơn là, trước đó nàng lại chẳng hề phát hiện ra sự tồn tại của hắn ta.
“Đây là Đan Hồi cốc, mà ta là thiếu cốc chủ của Đan Hồi cốc, ta không xuất hiện ở đây thì xuất hiện ở đâu?”
Cố Thanh Hy hỏi thẳng: “Đại hội thưởng đan là cái gì? Chọn ra người đứng thứ nhất như thế nào?”
Nạp Lan Lăng Nhược tức đến bật cười.
“Nha đầu, cô lén lút trà trộn vào Đan Hồi cốc cũng không sợ ta trực tiếp cho người bắt cô, trái lại còn dám hỏi ta chuyện liên quan đến đại hội thưởng đan”.
“Thân phận hiện giờ của ta là Dạ Vương phi, đại hội thưởng đan lớn như vậy, chắc chắn các ngươi sẽ mời Dạ Vương nhỉ, ta chỉ đến Đan Hồi cốc sớm hơn Dạ Vương mà thôi, có cái gì phải sợ?”
Nạp Lan Lăng Nhược vuốt vuốt sợi tóc trên trán.
Cảm thấy nàng nói cũng đúng, lại cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.
“Cô trà trộn vào đây như thế nào? Rồi làm sao biết đại hội thưởng đan hôm nay có cuộc thi đấu?”
“Muốn biết điều này khó lắm sao?”
“…”
Lại một đội binh lính tuần tra đến.
Nạp Lan Lăng Nhược kéo Cố Thanh Hy hết rẽ rồi lại quẹo vào mấy khúc ngoặt trong Đan Hồi cốc, cuối cùng đưa nàng đến một gian phòng lịch sự tao nhã.
“Đan Hồi cốc rất kiêng kị chuyện người ngoài tiến vào, cho dù cô là khách quý do Đan Hồi cốc mời đến thì chỉ cần cô tiến vào, người của Đan Hồi cốc cũng có thể bắt cô”.
“Đa tạ”.
Cố Thanh Hy nhìn quanh phòng, sau khi xác định không có nguy hiểm gì thì mới khoanh tay trước ngực chờ đợi câu trả lời của hắn ta, thái độ hết sức kiêu ngạo.
Nạp Lan Lăng Nhược dường như đã biết tính khí của nàng cho nên cũng không so đo với nàng.
Hắn ta chỉ thản nhiên nói: “Đại hội thưởng đan năm nay không giống với năm ngoái, năm ngoái mọi người đều mang đan dược có sẵn ra triển lãm, cuối cùng mới đấu giá với giá cao”.
“Năm nay thì mọi người sẽ luyện đan tại chỗ, sau đó mới bình chọn ra đan dược tốt nhất. Người đứng thứ nhất có thể nhận được phần thưởng xứng đáng”.
“Phần thưởng đó có bao gồm việc được bước vào cấm địa vô điều kiện hay không? Nếu như có người không thuộc Đan Hồi cốc giành được vị trí thứ nhất thì cũng có thể tiến vào cấm địa chứ?”, Cố Thanh Hy hỏi.
“Ha ha… cô đùa với ta sao, ngoài Đan Hồi cốc bọn ta thì trên đời này làm gì còn ai có thể luyện chế ra được một viên đan dược hạng nhất?”
Cố Thanh Hy vừa thở hắt ra một hơi, bên tai lại vang lên một tiếng nói quen thuộc mà xa lạ.
“Cô, cái người phụ nữ này, cũng to gan lắm, thế mà ngay cả Đan Hồi cốc cũng dám xông vào”.
Cố Thanh Hy bỗng nhiên quay đầu, lập tức thấy Nạp Lan Lăng Nhược đeo mặt nạ cười ha hả với mình.
Hắn ta phong thái hiên ngang, khí chất trác tuyệt, chỉ cần nhìn một cái thôi là khiến người ta khó mà dời mắt.
“Sao Nạp Lan Lăng Nhược lại xuất hiện ở nơi này!”
Không phải hắn ta đi rồi sao?
Càng khoa trương hơn là, trước đó nàng lại chẳng hề phát hiện ra sự tồn tại của hắn ta.
“Đây là Đan Hồi cốc, mà ta là thiếu cốc chủ của Đan Hồi cốc, ta không xuất hiện ở đây thì xuất hiện ở đâu?”
Cố Thanh Hy hỏi thẳng: “Đại hội thưởng đan là cái gì? Chọn ra người đứng thứ nhất như thế nào?”
Nạp Lan Lăng Nhược tức đến bật cười.
“Nha đầu, cô lén lút trà trộn vào Đan Hồi cốc cũng không sợ ta trực tiếp cho người bắt cô, trái lại còn dám hỏi ta chuyện liên quan đến đại hội thưởng đan”.
“Thân phận hiện giờ của ta là Dạ Vương phi, đại hội thưởng đan lớn như vậy, chắc chắn các ngươi sẽ mời Dạ Vương nhỉ, ta chỉ đến Đan Hồi cốc sớm hơn Dạ Vương mà thôi, có cái gì phải sợ?”
Nạp Lan Lăng Nhược vuốt vuốt sợi tóc trên trán.
Cảm thấy nàng nói cũng đúng, lại cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.
“Cô trà trộn vào đây như thế nào? Rồi làm sao biết đại hội thưởng đan hôm nay có cuộc thi đấu?”
“Muốn biết điều này khó lắm sao?”
“…”
Lại một đội binh lính tuần tra đến.
Nạp Lan Lăng Nhược kéo Cố Thanh Hy hết rẽ rồi lại quẹo vào mấy khúc ngoặt trong Đan Hồi cốc, cuối cùng đưa nàng đến một gian phòng lịch sự tao nhã.
“Đan Hồi cốc rất kiêng kị chuyện người ngoài tiến vào, cho dù cô là khách quý do Đan Hồi cốc mời đến thì chỉ cần cô tiến vào, người của Đan Hồi cốc cũng có thể bắt cô”.
“Đa tạ”.
Cố Thanh Hy nhìn quanh phòng, sau khi xác định không có nguy hiểm gì thì mới khoanh tay trước ngực chờ đợi câu trả lời của hắn ta, thái độ hết sức kiêu ngạo.
Nạp Lan Lăng Nhược dường như đã biết tính khí của nàng cho nên cũng không so đo với nàng.
Hắn ta chỉ thản nhiên nói: “Đại hội thưởng đan năm nay không giống với năm ngoái, năm ngoái mọi người đều mang đan dược có sẵn ra triển lãm, cuối cùng mới đấu giá với giá cao”.
“Năm nay thì mọi người sẽ luyện đan tại chỗ, sau đó mới bình chọn ra đan dược tốt nhất. Người đứng thứ nhất có thể nhận được phần thưởng xứng đáng”.
“Phần thưởng đó có bao gồm việc được bước vào cấm địa vô điều kiện hay không? Nếu như có người không thuộc Đan Hồi cốc giành được vị trí thứ nhất thì cũng có thể tiến vào cấm địa chứ?”, Cố Thanh Hy hỏi.
“Ha ha… cô đùa với ta sao, ngoài Đan Hồi cốc bọn ta thì trên đời này làm gì còn ai có thể luyện chế ra được một viên đan dược hạng nhất?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.