Cương Thi Hoàng Hậu Nàng Một Thai Hai Bảo
Chương 1: Cương Thi A Chúc (1)
200.000 một tháng
16/07/2024
===========
Ngày 14 tháng Tám.
Đêm tối gió lớn, trăng tròn, thích hợp để giết người.
Núi Thanh Thành.
Cương thi A Chúc như thường ngày giống nhau từ trong quan tài của mình nhảy ra, nhảy nhót lên đỉnh cây cao nhất để tắm ánh trăng. Các cương thi khác nhìn thấy nàng đều phải né tránh, vì nàng là cương thi đẹp nhất và tài giỏi nhất ở núi Thanh Thành.
Đêm nay, mặt trăng thật là sáng!
Vừa sáng lại vừa tròn!
Giống như một chiếc quạt tròn từ trong quan tài của nàng.
Tắm ánh trăng làm nàng cảm thấy thật thoải mái!
A Chúc trong lòng cảm thán, tinh hoa ánh trăng như làn nước biển không ngừng tuôn trào vào cơ thể nàng, làm nàng thoải mái đến mức buồn ngủ.
Chỉ là...
Khi đang ngủ thiếp đi.
A Chúc thình lình ngửi thấy một mùi máu tươi từ nơi xa xôi truyền đến, tản mát ra một mùi hương mê người...... A không đúng, là mùi thơm dụ hoặc cương thi.
Ừm.
Tuyên bố trước:
A Chúc khác với những con cương thi hút máu cấp thấp kia. Nàng là một con cương thi không giết người không hại người, chỉ là một con cương thi cao cấp yêu cái đẹp, cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng hút máu người! Nàng là một con cương thi vô hại với cả người và động vật!
A Chúc chỉ thích tắm ánh trăng!
Tuy nhiên.
Mùi máu nhè nhẹ này thật sự rất thơm a. A Chúc chưa bao giờ ngửi thấy mùi máu thơm như thế này, trước đây các mùi máu đều làm nàng cảm thấy ghê tớm muốn ói!
Đúng vậy.
Ngươi không có nhìn nhầm, A Chúc là một cương thi, nhưng nàng cảm thấy buồn nôn khi ngửi thấy mùi máu. Nhưng lần này, mùi máu lại khác, còn quyến rũ hơn cả tắm ánh trăng! Giống như một kho vàng lấp lánh đặt trước mặt con người.
Thử hỏi ai có thể chống lại cám dỗ này?
Dù sao A Chúc cũng không thể nhịn được!
Cuối cùng.
Đến khi A Chúc lấy lại tinh thần, nàng đã bất tri bất giác nhảy nhót theo mùi máu mà đi, cương thi xung quanh đều đồng loạt lùi bước.
Vượt qua mấy ngọn núi, A Chúc thấy được một nhóm người bịt mặt. Bọn họ chỉ lộ ra hai mắt không thấy rõ khuôn mặt, mặc y phục dạ hành, và một nam nhân tuấn mỹ vô song, đẹp như ngọc, bị thương. Mái tóc đen dài bay phất phới, một bộ hoàng y toát lên phong thái bất phàm, khí thế bức người.
Chỉ tiếc rằng.
Máu tươi nhuộm đỏ xiêm y, mái tóc và cánh môi của hắn.
Mùi máu thơm.
Chính là từ trên người nam nhân tuyệt mỹ này phát ra.
Khi đó.
Ánh trăng lờ mờ, rừng núi âm u.
Bên ngoài hồ nước Thiên Huyền Băng.
Thủ lĩnh ám vệ Dạ Thanh dẫn đội, tay cầm trường kiếm quỳ một gối trên mặt đất, bẩm báo: " Bệ hạ yên tâm, kết giới đã mở ra, phạm vi xung quanh đều là người của chúng ta, tuyệt đối không có sinh vật nào có thể lọt vào bên trong kết giới. Ngay cả một con chim cũng không thể bay vào. Ngài có thể yên tâm giải độc và chữa thương. "
Ngày 14 tháng Tám.
Đêm tối gió lớn, trăng tròn, thích hợp để giết người.
Núi Thanh Thành.
Cương thi A Chúc như thường ngày giống nhau từ trong quan tài của mình nhảy ra, nhảy nhót lên đỉnh cây cao nhất để tắm ánh trăng. Các cương thi khác nhìn thấy nàng đều phải né tránh, vì nàng là cương thi đẹp nhất và tài giỏi nhất ở núi Thanh Thành.
Đêm nay, mặt trăng thật là sáng!
Vừa sáng lại vừa tròn!
Giống như một chiếc quạt tròn từ trong quan tài của nàng.
Tắm ánh trăng làm nàng cảm thấy thật thoải mái!
A Chúc trong lòng cảm thán, tinh hoa ánh trăng như làn nước biển không ngừng tuôn trào vào cơ thể nàng, làm nàng thoải mái đến mức buồn ngủ.
Chỉ là...
Khi đang ngủ thiếp đi.
A Chúc thình lình ngửi thấy một mùi máu tươi từ nơi xa xôi truyền đến, tản mát ra một mùi hương mê người...... A không đúng, là mùi thơm dụ hoặc cương thi.
Ừm.
Tuyên bố trước:
A Chúc khác với những con cương thi hút máu cấp thấp kia. Nàng là một con cương thi không giết người không hại người, chỉ là một con cương thi cao cấp yêu cái đẹp, cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng hút máu người! Nàng là một con cương thi vô hại với cả người và động vật!
A Chúc chỉ thích tắm ánh trăng!
Tuy nhiên.
Mùi máu nhè nhẹ này thật sự rất thơm a. A Chúc chưa bao giờ ngửi thấy mùi máu thơm như thế này, trước đây các mùi máu đều làm nàng cảm thấy ghê tớm muốn ói!
Đúng vậy.
Ngươi không có nhìn nhầm, A Chúc là một cương thi, nhưng nàng cảm thấy buồn nôn khi ngửi thấy mùi máu. Nhưng lần này, mùi máu lại khác, còn quyến rũ hơn cả tắm ánh trăng! Giống như một kho vàng lấp lánh đặt trước mặt con người.
Thử hỏi ai có thể chống lại cám dỗ này?
Dù sao A Chúc cũng không thể nhịn được!
Cuối cùng.
Đến khi A Chúc lấy lại tinh thần, nàng đã bất tri bất giác nhảy nhót theo mùi máu mà đi, cương thi xung quanh đều đồng loạt lùi bước.
Vượt qua mấy ngọn núi, A Chúc thấy được một nhóm người bịt mặt. Bọn họ chỉ lộ ra hai mắt không thấy rõ khuôn mặt, mặc y phục dạ hành, và một nam nhân tuấn mỹ vô song, đẹp như ngọc, bị thương. Mái tóc đen dài bay phất phới, một bộ hoàng y toát lên phong thái bất phàm, khí thế bức người.
Chỉ tiếc rằng.
Máu tươi nhuộm đỏ xiêm y, mái tóc và cánh môi của hắn.
Mùi máu thơm.
Chính là từ trên người nam nhân tuyệt mỹ này phát ra.
Khi đó.
Ánh trăng lờ mờ, rừng núi âm u.
Bên ngoài hồ nước Thiên Huyền Băng.
Thủ lĩnh ám vệ Dạ Thanh dẫn đội, tay cầm trường kiếm quỳ một gối trên mặt đất, bẩm báo: " Bệ hạ yên tâm, kết giới đã mở ra, phạm vi xung quanh đều là người của chúng ta, tuyệt đối không có sinh vật nào có thể lọt vào bên trong kết giới. Ngay cả một con chim cũng không thể bay vào. Ngài có thể yên tâm giải độc và chữa thương. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.