Cúp Điện Tôi Bị Bạn Cùng Phòng Hôn Trộm
Chương 24
Tổng Thị Khai Hội Đích Tiểu Đao
28/12/2022
Phắc, Cố Dương về lúc nào vậy, chắc nãy giờ hắn chưa nghe được gì đấy chứ?!
Sợ bị người bên ngoài phát hiện trong phòng vệ sinh có hai tên con trai nên tôi không dám nhúc nhích mà để mặc Văn Tự ức hiếp môi mình.
Nhưng tên này lại được đà lấn tới, thừa dịp tôi không dám phản kháng còn luồn đầu lưỡi vào nữa.
Tôi vừa thẹn vừa tức, tên rùa thúi này, bên ngoài có người mà còn dám làm thế.
Cố Dương đứng ngoài vừa đập cửa rầm rầm vừa gọi lớn: "Anh Nhiên?! Anh Nhiên!"
Nhìn khí thế này xem ra tôi còn làm ngơ nữa thì hắn sẽ phá cửa xông vào mất.
Không còn cách nào, tôi đành phải cố hết sức quay đầu đi ngăn cản Văn Tự chà đạp miệng mình rồi thở hồng hộc, sau đó nói thật nhỏ chỉ đủ cho Văn Tự nghe được: "Đừng mà, để tớ nói với Cố Dương một tiếng đã."
Lúc này tôi mới thấy rõ mặt Văn Tự, không còn vẻ ung dung bình thản như thường ngày mà trong mắt tràn đầy dục vọng, cứ như muốn nuốt chửng tôi vậy, tôi sợ đến nỗi không dám nhìn hắn nữa.
"Ừ, nghe lời Nhiên Nhiên." Văn Tự kề vào tai tôi thì thầm làm tai tôi ngứa ran.
Tên rùa thúi này tự dưng gọi tôi Nhiên Nhiên làm gì chứ, ngượng chết được.
Nhưng tôi không rảnh so đo với hắn mà nói vọng ra cửa với Cố Dương: "Ừ, anh đây, anh đang đi toilet!"
"Thế ạ, lúc nãy em nghe có mấy tiếng động lạ, cũng là của anh Nhiên sao?" Cố Dương nói.
Tiếng động lạ mà hắn nói chắc là lúc tôi bị Văn Tự bế lên, nhưng hắn hỏi vậy có lẽ chưa nghe thấy nội dung cụ thể đâu, tôi suy nghĩ giây lát rồi thuận miệng nói dối: "Đâu có, chắc lúc nãy anh xem video ấy mà!"
"Dạ, vậy anh mau lên nha, lát nữa tụi mình đi ăn trưa." Cố Dương ngoan ngoãn nói.
Tôi đáp lại: "Ừ!"
Sau đó tôi nghe thấy tiếng bước chân Cố Dương rời đi.
Tiếc là ở trong này tôi sắp tiêu rồi, tôi vừa trả lời xong thì Văn Tự lại tìm miệng tôi hôn lên mà không cho tôi bất cứ cơ hội nào để cự tuyệt, hắn ôm chặt eo tôi rồi luồn chân vào giữa hai chân tôi, không ngừng liếm mút môi tôi, tôi ra sức đẩy ngực hắn nhưng hắn chẳng nhúc nhích chút nào, chỉ có đầu lưỡi đáng ghét kia đảo tới đảo lui trong miệng tôi.
Tôi bị hắn hôn choáng váng mặt mày như muốn nhũn ra trong ngực hắn, cho đến khi chỗ nào đó của tôi nổi lên phản ứng thì trong lòng tôi hét lên không ổn, tôi hoảng hốt lấy hết sức bình sinh đẩy Văn Tự ra, vừa thở hổn hển vừa nói: "Cậu, cậu mà còn thế nữa thì tớ sẽ giận đấy."
Cũng may Văn Tự nghe tôi nói vậy không tiếp tục xáp lại nữa mà khàn giọng hỏi: "Vậy lát nữa cậu đừng ăn cơm với Cố Dương mà đi với tớ được không?"
Tôi vừa sửa sang quần áo vừa lẩm bẩm: "Không được, tớ đã hẹn nó rồi!"
Văn Tự buồn buồn đáp: "Ừm."
Tôi không để ý bộ dạng rầu rĩ này của hắn mà chỉ nói: "Chuyện chúng ta để sau hãy tính, tớ ra ngoài trước dẫn Cố Dương đi, cậu đợi một lát rồi ra sau nhé."
"Ừ." Văn Tự gật đầu.
155
Bàn bạc xong, tôi mở cửa phòng vệ sinh đi ra ngoài, lúc này Cố Dương đang ngồi nghịch điện thoại ở chỗ mình, nghe tôi gọi thì vui vẻ đi ăn cơm với tôi.
Chúng tôi đi song song trên đường, Cố Dương hỏi tôi: "Anh, sao miệng anh vừa đỏ vừa sưng vậy?"
Tôi giật nảy mình, vội vã đưa tay che lại đôi môi bị hôn tê rần rồi nói bừa: "Chắc tại lúc nãy anh ăn khoai tây chiên cay ấy mà!"
"Ha ha, ai không biết còn tưởng anh bị người ta cưỡng hôn nữa chứ." Cố Dương hồn nhiên nói.
Chậc, cậu nói đúng rồi đấy.
156
Ăn trưa với Cố Dương xong, có người rủ hắn ra ngoài nên chúng tôi tạm biệt ở cổng trường.
Tôi sợ Văn Tự còn trong ký túc xá, không muốn ở chung với hắn nên chạy tới quán net gần đó.
Sau khi bật máy tính, tôi không vội lên mạng ngay mà mở album ảnh trong điện thoại ra xem đống screenshot bình luận diễn đàn mình chụp lại.
Lầu 2: 【 Giật tem! Tui chưa đọc nội dung nhưng vấn đề mà chủ thớt hỏi chắc chắn là yêu rồi đó!】
Lầu 3: 【 Chậc chậc chậc, vây xem gay.】
Lầu 4: 【 Đã đọc, rõ ràng là chủ thớt thích bạn cùng phòng muốn chết......】
Lầu 5: 【 A a a a a a a chèo thuyền!】
Lầu 6: 【 Chủ thớt là tiểu thụ, giám định hoàn tất!】
Lầu 7: 【 Mau chịch mau chịch mau chịch】
Lầu 8: 【 Đậu móa, tự nhiên muốn đọc truyện ký túc xá, có ai đề cử không! Lên cơn nghiện rồi!】
Lầu 9: 【 Cún độc thân đâu có chọc ghẹo ai, đăng bài xin giúp đỡ nhưng thực chất là show ân ái đúng không!】
Lầu 10: 【 Chủ thớt yêu đến nỗi không thể tự thoát ra được rồi ~~~ Đề nghị mau đưa vào động phòng ~~~】
Lầu 11: 【 Còn nữa không còn nữa không?? Chủ thớt mau cập nhật đi chứ, đừng ép tui quỳ xuống cầu xin mà!!】
Lầu 12: 【 Khóc chết tui rồi!! Hôm nay tui ở đây luôn cho coi!!】
"......"
Phắc, toàn cái quỷ gì thế!
Tôi kinh hãi, cả đống bình luận phía sau đều nói tôi là tiểu thụ tiểu 0, có nhầm không đó?!
Biết thế chẳng chụp lại làm gì.
157
Nhưng tôi thích Văn Tự thật sao?
Tuy hầu hết bình luận ở bài đăng kia đều là đùa giỡn nhưng cũng có rất nhiều netizen nghiêm túc trả lời, nói tôi thật sự thích đối phương rồi.
Hơn nữa lúc nãy trong phòng vệ sinh tôi bị Văn Tự hôn suýt có phản ứng sinh lý, hình như tất cả những dấu hiệu này đang chỉ ra một đáp án vô cùng rõ ràng.
Điều này khiến tôi hết sức hoang mang, vốn dĩ tôi chỉ muốn tìm ra tên gay hôn trộm mình chứ đâu phải để mình biến thành gay!
Trong lúc tôi đang rối như tơ vò thì Văn Tự gửi cho tôi một tin nhắn WeChat.
Sợ bị người bên ngoài phát hiện trong phòng vệ sinh có hai tên con trai nên tôi không dám nhúc nhích mà để mặc Văn Tự ức hiếp môi mình.
Nhưng tên này lại được đà lấn tới, thừa dịp tôi không dám phản kháng còn luồn đầu lưỡi vào nữa.
Tôi vừa thẹn vừa tức, tên rùa thúi này, bên ngoài có người mà còn dám làm thế.
Cố Dương đứng ngoài vừa đập cửa rầm rầm vừa gọi lớn: "Anh Nhiên?! Anh Nhiên!"
Nhìn khí thế này xem ra tôi còn làm ngơ nữa thì hắn sẽ phá cửa xông vào mất.
Không còn cách nào, tôi đành phải cố hết sức quay đầu đi ngăn cản Văn Tự chà đạp miệng mình rồi thở hồng hộc, sau đó nói thật nhỏ chỉ đủ cho Văn Tự nghe được: "Đừng mà, để tớ nói với Cố Dương một tiếng đã."
Lúc này tôi mới thấy rõ mặt Văn Tự, không còn vẻ ung dung bình thản như thường ngày mà trong mắt tràn đầy dục vọng, cứ như muốn nuốt chửng tôi vậy, tôi sợ đến nỗi không dám nhìn hắn nữa.
"Ừ, nghe lời Nhiên Nhiên." Văn Tự kề vào tai tôi thì thầm làm tai tôi ngứa ran.
Tên rùa thúi này tự dưng gọi tôi Nhiên Nhiên làm gì chứ, ngượng chết được.
Nhưng tôi không rảnh so đo với hắn mà nói vọng ra cửa với Cố Dương: "Ừ, anh đây, anh đang đi toilet!"
"Thế ạ, lúc nãy em nghe có mấy tiếng động lạ, cũng là của anh Nhiên sao?" Cố Dương nói.
Tiếng động lạ mà hắn nói chắc là lúc tôi bị Văn Tự bế lên, nhưng hắn hỏi vậy có lẽ chưa nghe thấy nội dung cụ thể đâu, tôi suy nghĩ giây lát rồi thuận miệng nói dối: "Đâu có, chắc lúc nãy anh xem video ấy mà!"
"Dạ, vậy anh mau lên nha, lát nữa tụi mình đi ăn trưa." Cố Dương ngoan ngoãn nói.
Tôi đáp lại: "Ừ!"
Sau đó tôi nghe thấy tiếng bước chân Cố Dương rời đi.
Tiếc là ở trong này tôi sắp tiêu rồi, tôi vừa trả lời xong thì Văn Tự lại tìm miệng tôi hôn lên mà không cho tôi bất cứ cơ hội nào để cự tuyệt, hắn ôm chặt eo tôi rồi luồn chân vào giữa hai chân tôi, không ngừng liếm mút môi tôi, tôi ra sức đẩy ngực hắn nhưng hắn chẳng nhúc nhích chút nào, chỉ có đầu lưỡi đáng ghét kia đảo tới đảo lui trong miệng tôi.
Tôi bị hắn hôn choáng váng mặt mày như muốn nhũn ra trong ngực hắn, cho đến khi chỗ nào đó của tôi nổi lên phản ứng thì trong lòng tôi hét lên không ổn, tôi hoảng hốt lấy hết sức bình sinh đẩy Văn Tự ra, vừa thở hổn hển vừa nói: "Cậu, cậu mà còn thế nữa thì tớ sẽ giận đấy."
Cũng may Văn Tự nghe tôi nói vậy không tiếp tục xáp lại nữa mà khàn giọng hỏi: "Vậy lát nữa cậu đừng ăn cơm với Cố Dương mà đi với tớ được không?"
Tôi vừa sửa sang quần áo vừa lẩm bẩm: "Không được, tớ đã hẹn nó rồi!"
Văn Tự buồn buồn đáp: "Ừm."
Tôi không để ý bộ dạng rầu rĩ này của hắn mà chỉ nói: "Chuyện chúng ta để sau hãy tính, tớ ra ngoài trước dẫn Cố Dương đi, cậu đợi một lát rồi ra sau nhé."
"Ừ." Văn Tự gật đầu.
155
Bàn bạc xong, tôi mở cửa phòng vệ sinh đi ra ngoài, lúc này Cố Dương đang ngồi nghịch điện thoại ở chỗ mình, nghe tôi gọi thì vui vẻ đi ăn cơm với tôi.
Chúng tôi đi song song trên đường, Cố Dương hỏi tôi: "Anh, sao miệng anh vừa đỏ vừa sưng vậy?"
Tôi giật nảy mình, vội vã đưa tay che lại đôi môi bị hôn tê rần rồi nói bừa: "Chắc tại lúc nãy anh ăn khoai tây chiên cay ấy mà!"
"Ha ha, ai không biết còn tưởng anh bị người ta cưỡng hôn nữa chứ." Cố Dương hồn nhiên nói.
Chậc, cậu nói đúng rồi đấy.
156
Ăn trưa với Cố Dương xong, có người rủ hắn ra ngoài nên chúng tôi tạm biệt ở cổng trường.
Tôi sợ Văn Tự còn trong ký túc xá, không muốn ở chung với hắn nên chạy tới quán net gần đó.
Sau khi bật máy tính, tôi không vội lên mạng ngay mà mở album ảnh trong điện thoại ra xem đống screenshot bình luận diễn đàn mình chụp lại.
Lầu 2: 【 Giật tem! Tui chưa đọc nội dung nhưng vấn đề mà chủ thớt hỏi chắc chắn là yêu rồi đó!】
Lầu 3: 【 Chậc chậc chậc, vây xem gay.】
Lầu 4: 【 Đã đọc, rõ ràng là chủ thớt thích bạn cùng phòng muốn chết......】
Lầu 5: 【 A a a a a a a chèo thuyền!】
Lầu 6: 【 Chủ thớt là tiểu thụ, giám định hoàn tất!】
Lầu 7: 【 Mau chịch mau chịch mau chịch】
Lầu 8: 【 Đậu móa, tự nhiên muốn đọc truyện ký túc xá, có ai đề cử không! Lên cơn nghiện rồi!】
Lầu 9: 【 Cún độc thân đâu có chọc ghẹo ai, đăng bài xin giúp đỡ nhưng thực chất là show ân ái đúng không!】
Lầu 10: 【 Chủ thớt yêu đến nỗi không thể tự thoát ra được rồi ~~~ Đề nghị mau đưa vào động phòng ~~~】
Lầu 11: 【 Còn nữa không còn nữa không?? Chủ thớt mau cập nhật đi chứ, đừng ép tui quỳ xuống cầu xin mà!!】
Lầu 12: 【 Khóc chết tui rồi!! Hôm nay tui ở đây luôn cho coi!!】
"......"
Phắc, toàn cái quỷ gì thế!
Tôi kinh hãi, cả đống bình luận phía sau đều nói tôi là tiểu thụ tiểu 0, có nhầm không đó?!
Biết thế chẳng chụp lại làm gì.
157
Nhưng tôi thích Văn Tự thật sao?
Tuy hầu hết bình luận ở bài đăng kia đều là đùa giỡn nhưng cũng có rất nhiều netizen nghiêm túc trả lời, nói tôi thật sự thích đối phương rồi.
Hơn nữa lúc nãy trong phòng vệ sinh tôi bị Văn Tự hôn suýt có phản ứng sinh lý, hình như tất cả những dấu hiệu này đang chỉ ra một đáp án vô cùng rõ ràng.
Điều này khiến tôi hết sức hoang mang, vốn dĩ tôi chỉ muốn tìm ra tên gay hôn trộm mình chứ đâu phải để mình biến thành gay!
Trong lúc tôi đang rối như tơ vò thì Văn Tự gửi cho tôi một tin nhắn WeChat.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.