Cúp Điện Tôi Bị Bạn Cùng Phòng Hôn Trộm
Chương 33
Tổng Thị Khai Hội Đích Tiểu Đao
02/01/2023
Cảm giác căng đau truyền đến từ hạ thân làm sắc mặt tôi tái đi, chắc không phải chỗ đó nứt toác rồi chứ.
"Nhiên Nhiên, chặt quá, thả lỏng một chút sẽ hết đau thôi." Văn Tự xoa mông tôi trấn an.
Thả lỏng cái rắm! Cậu tưởng tớ muốn lỏng là lỏng ngay đấy à!
Tôi rất muốn chửi tục nhưng thực sự đau quá khó chịu nên chỉ có thể thầm mắng Văn Tự trong lòng mấy lần.
Đáng sợ nhất là tôi phát hiện Văn Tự chỉ mới đút vào một phần ba, thế mà đã khó chịu vậy rồi, đút hết thì còn đến đâu nữa!
Tôi lập tức nhận ra nguy cơ, đưa tay đẩy hắn nói: "Ra ngoài...... Đau quá...... Tớ... tớ không làm đâu......"
Văn Tự cúi đầu hôn trán tôi một cái rồi khàn giọng nói: "Cục cưng ngoan nào, quen rồi cậu sẽ thấy sướng ngay ấy mà."
Nói xong Văn Tự lại xâm nhập tôi thêm chút nữa.
Phắc, có quỷ mới tin hắn, nói để tôi thích ứng mà còn liên tục đâm vào nữa.
"To quá...... tớ khó chịu lắm......" Tôi suýt khóc lên nhưng sợ mất mặt nên đành kìm lại.
Nghe xong Văn Tự cầm gối lót dưới lưng tôi rồi dịu dàng kiên nhẫn dỗ dành tôi, nói cục cưng ngoan, cố lên, ráng chịu một chút, sẽ dễ chịu ngay thôi bla bla bla.
Nhưng cây gậy dâm dưới người hắn vẫn một mực thọc tôi, đáng chết, càng đẩy càng sâu.
"Ư a......"
Tôi rên lên một tiếng kỳ quái, chẳng biết Văn Tự đụng trúng chỗ nào mà có một cảm giác kỳ diệu lan tràn khắp toàn thân, hệt như lúc nãy ngón tay hắn đâm chọt chỗ kia vậy.
Hình như Văn Tự nhìn ra sự khác lạ của tôi nên chậm rãi rút ra ngoài một chút, sau đó lại hung hăng đâm vào chỗ kia.
"A......"
Đệt, tên này cố ý chắc luôn.
Nhưng sao hắn đụng vào đó sẽ sảng khoái vậy chứ?
Sảng khoái đến nỗi tôi vội vã đưa tay bịt miệng, không cho tiếng rên rỉ kỳ quái vang vọng khắp phòng.
"Nhiên Nhiên, cậu rên nghe hay thật, sướng lắm đúng không?" Văn Tự xoa tai tôi nói, "Giờ mới nhét một nửa thôi, lát nữa nhét vào hết sẽ càng sướng hơn."
Nói xong hắn nắm đùi tôi ưỡn eo thúc mạnh một cái, vật kia lập tức chui tọt vào trong.
"A a......"
Tôi nhíu chặt mày, miệng run rẩy, toàn thân đều phát run.
Quá, quá đáng, tên rùa thúi Văn Tự này, chim to như vậy mà cứ đâm thẳng vào, đau chết mất!
Tôi chưa kịp chửi thầm thì chỗ kia truyền đến cơn đau điếng người làm tôi suýt hôn mê.
"Đau lắm sao? Đau thì cắn tay tớ đi." Nói xong Văn Tự đưa tay tới.
Thấy thế tôi chẳng chút do dự cắn thật mạnh, muốn để tên chim to này nếm mùi đau đớn!
Ai ngờ Văn Tự nhịn đau rất giỏi, gương mặt băng giá kia chẳng hề biến sắc mà chỉ khẽ thở dốc, phía dưới ưỡn eo bắt đầu ra vào người tôi với biên độ nhỏ.
"Khoan...... Khoan đã...... Cậu chậm một chút......" Tôi buông cánh tay hắn ra rồi há miệng nói.
Nghe xong Văn Tự chẳng những không giảm bớt tốc độ mà trái lại càng đâm kịch liệt hơn, hắn vừa thở vừa nói: "Nhiên Nhiên, bên trong cậu đang kẹp chặt tớ này, sướng thật."
Kẹp ông nội cậu......
Tên khốn này, vật kia ra ra vào vào bên trong tôi mang lại cảm giác thật kỳ quái, có lúc đè trúng chỗ nào đó, cảm giác tê dại như bị điện giật làm tôi muốn bay lên trời.
"Ư...... A...... Cậu nhẹ, nhẹ thôi......" Tôi bắt đầu nói không nên lời, thân thể lắc lư trên giường theo từng cú thúc của Văn Tự.
Vốn dĩ Văn Tự rất nghe lời tôi nhưng giờ hắn đã mất khống chế nên hoàn toàn bỏ ngoài tai mọi lời tôi nói, nâng một chân tôi lên rồi nửa quỳ trên giường, dùng hung khí kia điên cuồng tấn công tôi, thân thể va nhau phát ra tiếng bạch bạch vang dội khắp phòng ngủ!
Nhưng Văn Tự đã như vậy mà tay kia vẫn không quên tuốt chim tôi để tôi thoải mái, xem như hắn có lương tâm đi.
214
"Nhiên Nhiên, cuối cùng cũng chơi được cậu, cậu biết không, từ lần đầu gặp tớ đã muốn chơi cậu rồi."
"Cơ thể cậu đẹp lắm, thật muốn liếm hết mọi chỗ trên người cậu."
"Nhiên Nhiên, cậu kẹp giỏi quá, tớ bị cậu kẹp sướng lắm."
"Nhiên Nhiên...... Nhiên Nhiên......"
Phắc, sao khi trên giường tên này lắm lời thế chứ, thật muốn lấy băng keo dán miệng hắn lại.
Đâu có yên tĩnh như tôi, chỉ phát ra mấy tiếng rên đứt quãng thôi.
Lòng hiếu kỳ trỗi dậy, trong lúc bị chịch tôi nhịn không được nhìn xuống chỗ giao hợp, chỉ thấy dương v*t to dài kia của Văn Tự không ngừng rút ra cắm vào mông mình, vì có gel bôi trơn nên còn thấy được cửa huyệt chảy ra chất lỏng trong suốt nhỏ xuống ga giường, hình ảnh này quả thực dâm loạn đến cực điểm, quá đồi phong bại tục rồi!
Tôi đỏ bừng mặt, vội vã nhắm mắt lại rồi tiếp tục nằm ngửa cho hắn chịch.
215
"A a... nhanh quá...... tớ không chịu nổi......"
Hai chân tôi quặp eo Văn Tự, tay ôm chặt tấm lưng rắn chắc của hắn, miệng phát ra tiếng rên đứt quãng, bên trong lỗ nhỏ bị đâm vừa trướng vừa ngứa, phía trước cũng bị Văn Tự tuốt bắn thêm lần nữa.
Phắc, tôi đã bắn hai lần mà tên này vẫn chưa bắn lần nào, làm như tôi nhanh lắm vậy.
Nửa chừng chúng tôi còn đổi mấy tư thế, Văn Tự tuyên bố muốn học 100 cách trên website để làm tôi sướng, tôi sợ hãi không dám hó hé, chỉ biết ngoan ngoãn ngậm chim hắn, cầu mong hắn nói đùa thôi.
"Ninh Nhiên."
Văn Tự đột nhiên gọi cả họ lẫn tên tôi, tôi trả lời: "Ư, ư...... a a a......"
Được rồi, giờ tôi chỉ có thể phát ra âm thanh này thôi.
Văn Tự cúi đầu hôn lên môi tôi rồi nghiêm túc nói ba chữ: "Tớ yêu cậu."
A, tôi biết mà.
Nhưng tôi không nói gì mà ôm cổ hắn hôn đáp lại.
Vừa hôn vừa cảm nhận hắn xâm nhập.
Lỗ nhỏ bây giờ bị làm cho cực kỳ mẫn cảm, cắm vào đâu cũng có cảm giác, động tác của Văn Tự càng lúc càng nhanh, liên tục đâm vào chỗ sâu làm bụng tôi phồng lên.
"A......"
Tựa như đã đạt tới điểm cực hạn, tôi không nhịn được kêu ra tiếng, sau đó từng luồng tinh dịch bắn ra từ chim tôi văng đầy bụng.
Tôi giật nảy mình, phắc, đây là lần thứ ba rồi, hơn nữa lần này Văn Tự không tuốt cho tôi...... thế mà đã bắn rồi.
"Nhiên Nhiên, cậu bị chịch bắn kìa, giỏi thật." Giọng Văn Tự lộ ra vẻ hưng phấn, chậm chạp đưa đẩy trong lỗ nhỏ của tôi mấy lần rồi kề tai tôi hỏi, "Tớ cũng muốn bắn, Nhiên Nhiên, tớ bắn được không?"
Chưa kịp hoàn hồn sau nỗi khiếp sợ vì bị chịch bắn thì đột nhiên nghe thấy câu này, còi báo động trong lòng tôi lập tức hú inh ỏi, tôi nói: "Muốn, muốn bắn thì bắn bên ngoài ấy, đừng, a...... đừng bắn trong người tớ!"
"Ừ, nghe lời cậu."
Văn Tự cẩn thận rút dương v*t ra khỏi lỗ nhỏ của tôi, sau đó đưa tay lột bỏ áo mưa ướt sũng, chỉ chốc lát sau, cây gậy thô to dữ tợn kia đã chình ình trước mắt tôi.
"Nhiên Nhiên, cậu hôn nó một cái được không, chắc giờ cậu thích nó lắm rồi nhỉ." Văn Tự vừa nói vừa lắc lắc cây gậy khổng lồ dưới hông nãy giờ ức hiếp tôi.
"...... Cũng không thích lắm đâu!" Nói xong tôi cố ý giơ chân giẫm chim to của hắn, "Muốn bắn thì mau bắn đi, đừng có rề rà nữa......"
Tôi còn chưa dứt lời thì Văn Tự thở hổn hển, chim hắn run lên trên chân tôi, sau đó một luồng tinh dịch đậm đặc phun tung tóe khắp bàn chân và đùi tôi!
"Nhiên Nhiên, xin lỗi, tớ không cố ý đâu." Văn Tự bắn đầy người tôi nói vậy, giọng nói hết sức thành khẩn.
Tôi muốn mắng cũng mắng không ra miệng nên đành nói: "Ừm...... Vậy tụi mình vào tắm đi."
"Tắm? Lát nữa hãy tắm, chúng ta tiếp tục đi." Văn Tự nói.
Tôi mờ mịt: "Hả? Tiếp tục gì cơ?"
"Ân ái, Nhiên Nhiên, đừng nói cậu tưởng chỉ làm một lần thôi nhé?" Văn Tự nghiêm túc nói.
"......" Đúng là tôi tưởng vậy đó, hơn nữa tôi đã bắn ba lần rồi, đã sớm cạn kiệt rồi đại ca à.
"Hôm khác lại làm...... tớ còn phải về ký túc...... Á!" Tôi còn chưa nói xong thì món đồ chơi kia của Văn Tự lại đâm vào lỗ hậu ướt át của tôi.
"Không được đâu Nhiên Nhiên, đêm nay cậu không thể về được." Văn Tự nói rồi ưỡn eo bắt đầu đưa đẩy bên trong tôi.
"Khốn...... Cậu...... Ưm......"
Những lời còn lại của tôi biến thành tiếng rên rỉ đứt quãng theo động tác ra vào mãnh liệt của hắn.
216
Sáng hôm sau, nghe thấy chuông tin nhắn điện thoại tôi mới thức giấc, sau khi đầu óc hơi tỉnh táo lại, tôi chỉ cảm thấy toàn thân rã rời, vừa mệt vừa nhức, đặc biệt là một số bộ phận nào đó.
Đêm qua Văn Tự chịch tôi tới tấp đến rạng sáng, tôi cũng không nhớ rốt cuộc hắn làm mấy lần, sau nửa đêm ý thức trở nên mơ hồ, chỉ biết cuối cùng bị hắn chịch hôn mê bất tỉnh.
Tôi vừa định xoay người xuống giường thì phát hiện trong lỗ nhỏ còn ngậm vật gì đó vừa to vừa thô ráp, tôi hoảng hồn lập tức ngoái lại nhìn, quả nhiên là chim của Văn Tự! Hơn nữa còn đang ở trạng thái nửa cứng.
Không phải chứ, tên biến thái chết tiệt này thế mà đâm tôi cả đêm luôn sao?!
Tôi liếc nhìn, phát hiện Văn Tự còn đang ngủ nên thừa dịp hắn chưa tỉnh rút món đồ chơi kia ra.
Nghĩ vậy, tôi cẩn thận từng li từng tí nhích mông, vừa rút vật kia ra một đoạn ngắn thì lập tức bị người phía sau ôm chặt, cây gậy thô to kia cứ thế đâm vào chỗ sâu của tôi.
"Phắc......! Cậu dậy lúc nào thế?" Tôi vùng vẫy trong ngực Văn Tự.
Văn Tự kề vào tai tôi thân mật nói: "Nhiên Nhiên nằm cạnh tớ, tớ ngắm còn không đủ thì sao lại ngủ được chứ, lúc nãy thấy cậu tỉnh nên giả bộ ngủ thôi."
Hơi thở hắn phả vào tai tôi ngứa ran, phía dưới cũng ngứa vì đang bị hắn đút vào với biên độ nhỏ.
"Cậu...... Cậu đúng là vô sỉ mà, buông tớ ra mau, mới sáng sớm đừng có n*ng!" Tôi giãy dụa, vừa thẹn vừa tức nói.
"Không được, đêm qua mới làm nửa chừng cậu đã lười biếng ngủ mất rồi, giờ tớ phải đền bù cho cậu thật tốt mới được." Nói xong Văn Tự nghiêng người hôn lên môi tôi, còn thò tay xuống dưới bóp chim tôi uy hiếp.
"Ưm...... " Phắc, tôi không cần đền bù, cái tên điên này!
Sau đó trong phòng chỉ còn lại tiếng rên rỉ mập mờ, tiếng da thịt va nhau bạch bạch và tiếng nước lép nhép......
217
Tôi phát hiện Văn Tự đúng là không phải người, đoán chừng đêm qua bị hắn làm sáu lần trở lên, mới nãy lại làm thêm hai lần, đến khi nghe bụng tôi kêu ọc ọc hắn mới dừng lại.
Hắn bế tôi đi tắm rửa đánh răng, nhân tiện thay ga giường và vỏ chăn, sau đó vào bếp nấu cơm như thường lệ, mặt mày tỏa sáng, tinh thần phấn chấn.
Đâu giống như tôi, mệt mỏi nằm dài trên giường dưỡng sức không muốn nhúc nhích, cảm thấy toàn thân mình chẳng có chỗ nào lành lặn cả.
Lúc nãy tắm rửa tôi phát hiện hai núm vú mình sưng tấy không còn hình dạng, khắp người chi chít dấu hôn, ngay cả bẹn đùi cũng có, chậc, sao tên này cứ gặm khắp nơi như chó thế không biết.
Nhưng......
Không ngờ tôi đã thật sự làm tình với Văn Tự, cảm giác này nói thế nào nhỉ, cũng khá tốt, kỹ thuật không tính là kém cỏi, chỉ có điều lâu quá hơi mệt thôi.
"Nhiên Nhiên, đang cười gì mà vui vậy?" Văn Tự bưng hai tô mì đi tới.
Tôi lập tức đè xuống khóe miệng nhếch lên rồi nói: "Không có gì! Cậu nấu xong rồi à?"
"Ừ, sợ cậu đói nên tớ nấu tạm mì trứng cho nhanh, lát nữa nếu cậu chưa no thì tớ lại nấu món ngon hơn cho cậu ăn." Văn Tự chậm rãi nói.
Ngửi thấy mùi đồ ăn thơm lừng, tôi không nằm được nữa mà lập tức ngồi dậy trên giường rồi lấy một tô mì trên khay Văn Tự đang bưng, sắp sửa ăn thì chợt nhớ ra ăn trên giường không lịch sự nên tôi định xuống giường, Văn Tự cản tôi lại: "Không sao, ăn trên giường đi."
Tôi: "Vậy được rồi."
Được hắn cho phép, tôi an tâm ăn mì trên giường, Văn Tự còn chu đáo kê một cái bàn nhỏ lên giường để tôi khỏi phải bưng.
Vì thực sự quá đói nên cả tô mì to oạch bị tôi húp sạch trong một nốt nhạc, tôi đặt tô xuống ợ một cái, Văn Tự nói: "Tớ còn nữa này, cậu ăn thêm đi."
Nói xong hắn đẩy tô mì của mình đến trước mặt tôi.
Thấy thế tôi lắc đầu nói: "Không cần đâu, tớ no rồi, cậu mau ăn đi."
Văn Tự đáp: "Ừ."
218
Chờ Văn Tự ăn xong dọn dẹp đã là giữa trưa. Tiên Hiệp Hay
Hai chúng tôi chẳng làm gì mà ở trên giường, tôi tựa lưng vào người hắn, hắn ôm tôi dụi cằm lên tóc tôi, hết sức yên bình thoải mái.
"Nhiên Nhiên, cậu cảm thấy thế nào?" Văn Tự đưa tay xoa bụng tôi hỏi.
Tôi ngờ vực: "Hả? Cái gì thế nào?"
"Ân ái với tớ có cảm giác thế nào?" Văn Tự thẳng thắn.
"......" Hắn muốn bàn lại kỹ thuật với tôi sao?
Tôi im lặng một lát rồi mất tự nhiên uốn éo trên người Văn Tự, nói thật với hắn: "À...... Cũng được."
"Vậy sau này ngày nào tụi mình cũng làm được không?" Văn Tự hỏi.
Tôi kinh hãi: "Mỗi ngày? Cậu nghĩ sao vậy, ngày mai còn phải đi học nữa đó!"
"Hả? Ngày mai cậu không định xin nghỉ à?" Văn Tự thắc mắc.
"Hả, sao tớ phải xin nghỉ?" Tôi càng thắc mắc hơn, tôi cũng đâu bị chịch đến mức ngày mai không xuống giường được.
"Cậu không thấy miệng mình sưng lên rồi sao? Hơn nữa toàn thân cậu đều bị tớ mút ra dấu, chỗ khác có thể mặc đồ che nhưng trên cổ đâu che được." Văn Tự phân tích.
"......" Đương nhiên tôi biết chứ, nhưng lúc nãy tôi cũng không nghĩ nhiều lắm.
Phắc, Văn Tự còn dám nhắc chuyện này với tôi nữa à, miệng tôi sưng là vì tối qua hắn cứ bắt tôi ăn chim hắn, hơn nữa hắn biết tỏng thời tiết này không thể mặc áo cao cổ mà còn dám gặm cổ tôi, rõ đáng ghét!
Hắn cắn sâu như vậy chắc phải mấy ngày nữa mới tan được.
Nghĩ một hồi, cuối cùng tôi nói: "Vậy...... Vậy xin nghỉ hai ngày đi."
219
Mới đầu tôi tưởng hai ngày này chỉ có mình tôi ở nhà Văn Tự, dù sao tôi cũng đâu gặm cổ hắn để lại dấu, nhưng Văn Tự nói muốn ở cạnh tôi nên cũng xin nghỉ hai ngày.
Hai tên con trai mới nếm mùi tình dục ở chung với nhau rất khó tránh khỏi lau súng cướp cò.
Đặc biệt là tên khốn Văn Tự này, giờ hắn thật sự chẳng có chút khách khí nào, thấy tôi đang chơi game thì không nói hai lời lột quần tôi ra, sau đó móc chim trực tiếp tiến vào, báo hại tôi chẳng thể làm gì khác ngoài ném điện thoại đi rồi tiếp nhận hắn xâm nhập, đã vậy mỗi lần còn làm hết sức hung ác, chỉ khi nào tôi khóc ầm lên thì hắn mới chậm lại đôi chút.
Đánh giá của tôi về điều này là hai chữ: Cầm thú!
Hắn còn bảo hai người tắm chung sẽ nhanh hơn, kết quả chúng tôi ở trong phòng tắm ba giờ liền, làm gì chắc không cần nhiều lời nữa.
Những chuyện như thế rất nhiều, giờ Văn Tự không phải người nữa mà là động vật phát tình, chỉ cần tôi động một cái hoặc nói một chữ cũng có thể làm hắn cứng lên.
Vì vậy ban đầu chúng tôi chỉ xin nghỉ hai ngày nhưng cuối cùng lại xin nghỉ cả tuần, trong suốt tuần đó, thời gian chúng tôi không mặc đồ còn nhiều hơn thời gian mặc đồ, không phải đang ân ái chính là đang sắp sửa ân ái.
Đến nỗi giờ tôi cứ thấy mặt hắn thì lại nhớ tới chim hắn.
Phắc, nghĩ kỹ lại chắc tên Văn Tự kia đã lên kế hoạch từ lâu rồi.
220
Chiều cuối tuần tôi về ký túc xá trước rồi dặn Văn Tự ngày mai hãy về, vốn dĩ chúng tôi cùng biến mất một tuần, giờ còn về chung với nhau thì sẽ hơi kỳ quái.
Về ký túc xá, tôi lấy lý do đã chuẩn bị sẵn lừa gạt bạn cùng phòng, bọn họ tin ngay lập tức, tên nhóc Cố Dương kia còn nói nhớ tôi lắm.
Đêm đó ký túc xá tắt đèn, Văn Tự nhắn tin tới nhưng tôi không vội xem mà mở diễn đàn đồng giới đăng lên một bài có tựa đề là ——
【 Nhu cầu tình dục của bạn trai quá cao thì phải làm sao?】
"Nhiên Nhiên, chặt quá, thả lỏng một chút sẽ hết đau thôi." Văn Tự xoa mông tôi trấn an.
Thả lỏng cái rắm! Cậu tưởng tớ muốn lỏng là lỏng ngay đấy à!
Tôi rất muốn chửi tục nhưng thực sự đau quá khó chịu nên chỉ có thể thầm mắng Văn Tự trong lòng mấy lần.
Đáng sợ nhất là tôi phát hiện Văn Tự chỉ mới đút vào một phần ba, thế mà đã khó chịu vậy rồi, đút hết thì còn đến đâu nữa!
Tôi lập tức nhận ra nguy cơ, đưa tay đẩy hắn nói: "Ra ngoài...... Đau quá...... Tớ... tớ không làm đâu......"
Văn Tự cúi đầu hôn trán tôi một cái rồi khàn giọng nói: "Cục cưng ngoan nào, quen rồi cậu sẽ thấy sướng ngay ấy mà."
Nói xong Văn Tự lại xâm nhập tôi thêm chút nữa.
Phắc, có quỷ mới tin hắn, nói để tôi thích ứng mà còn liên tục đâm vào nữa.
"To quá...... tớ khó chịu lắm......" Tôi suýt khóc lên nhưng sợ mất mặt nên đành kìm lại.
Nghe xong Văn Tự cầm gối lót dưới lưng tôi rồi dịu dàng kiên nhẫn dỗ dành tôi, nói cục cưng ngoan, cố lên, ráng chịu một chút, sẽ dễ chịu ngay thôi bla bla bla.
Nhưng cây gậy dâm dưới người hắn vẫn một mực thọc tôi, đáng chết, càng đẩy càng sâu.
"Ư a......"
Tôi rên lên một tiếng kỳ quái, chẳng biết Văn Tự đụng trúng chỗ nào mà có một cảm giác kỳ diệu lan tràn khắp toàn thân, hệt như lúc nãy ngón tay hắn đâm chọt chỗ kia vậy.
Hình như Văn Tự nhìn ra sự khác lạ của tôi nên chậm rãi rút ra ngoài một chút, sau đó lại hung hăng đâm vào chỗ kia.
"A......"
Đệt, tên này cố ý chắc luôn.
Nhưng sao hắn đụng vào đó sẽ sảng khoái vậy chứ?
Sảng khoái đến nỗi tôi vội vã đưa tay bịt miệng, không cho tiếng rên rỉ kỳ quái vang vọng khắp phòng.
"Nhiên Nhiên, cậu rên nghe hay thật, sướng lắm đúng không?" Văn Tự xoa tai tôi nói, "Giờ mới nhét một nửa thôi, lát nữa nhét vào hết sẽ càng sướng hơn."
Nói xong hắn nắm đùi tôi ưỡn eo thúc mạnh một cái, vật kia lập tức chui tọt vào trong.
"A a......"
Tôi nhíu chặt mày, miệng run rẩy, toàn thân đều phát run.
Quá, quá đáng, tên rùa thúi Văn Tự này, chim to như vậy mà cứ đâm thẳng vào, đau chết mất!
Tôi chưa kịp chửi thầm thì chỗ kia truyền đến cơn đau điếng người làm tôi suýt hôn mê.
"Đau lắm sao? Đau thì cắn tay tớ đi." Nói xong Văn Tự đưa tay tới.
Thấy thế tôi chẳng chút do dự cắn thật mạnh, muốn để tên chim to này nếm mùi đau đớn!
Ai ngờ Văn Tự nhịn đau rất giỏi, gương mặt băng giá kia chẳng hề biến sắc mà chỉ khẽ thở dốc, phía dưới ưỡn eo bắt đầu ra vào người tôi với biên độ nhỏ.
"Khoan...... Khoan đã...... Cậu chậm một chút......" Tôi buông cánh tay hắn ra rồi há miệng nói.
Nghe xong Văn Tự chẳng những không giảm bớt tốc độ mà trái lại càng đâm kịch liệt hơn, hắn vừa thở vừa nói: "Nhiên Nhiên, bên trong cậu đang kẹp chặt tớ này, sướng thật."
Kẹp ông nội cậu......
Tên khốn này, vật kia ra ra vào vào bên trong tôi mang lại cảm giác thật kỳ quái, có lúc đè trúng chỗ nào đó, cảm giác tê dại như bị điện giật làm tôi muốn bay lên trời.
"Ư...... A...... Cậu nhẹ, nhẹ thôi......" Tôi bắt đầu nói không nên lời, thân thể lắc lư trên giường theo từng cú thúc của Văn Tự.
Vốn dĩ Văn Tự rất nghe lời tôi nhưng giờ hắn đã mất khống chế nên hoàn toàn bỏ ngoài tai mọi lời tôi nói, nâng một chân tôi lên rồi nửa quỳ trên giường, dùng hung khí kia điên cuồng tấn công tôi, thân thể va nhau phát ra tiếng bạch bạch vang dội khắp phòng ngủ!
Nhưng Văn Tự đã như vậy mà tay kia vẫn không quên tuốt chim tôi để tôi thoải mái, xem như hắn có lương tâm đi.
214
"Nhiên Nhiên, cuối cùng cũng chơi được cậu, cậu biết không, từ lần đầu gặp tớ đã muốn chơi cậu rồi."
"Cơ thể cậu đẹp lắm, thật muốn liếm hết mọi chỗ trên người cậu."
"Nhiên Nhiên, cậu kẹp giỏi quá, tớ bị cậu kẹp sướng lắm."
"Nhiên Nhiên...... Nhiên Nhiên......"
Phắc, sao khi trên giường tên này lắm lời thế chứ, thật muốn lấy băng keo dán miệng hắn lại.
Đâu có yên tĩnh như tôi, chỉ phát ra mấy tiếng rên đứt quãng thôi.
Lòng hiếu kỳ trỗi dậy, trong lúc bị chịch tôi nhịn không được nhìn xuống chỗ giao hợp, chỉ thấy dương v*t to dài kia của Văn Tự không ngừng rút ra cắm vào mông mình, vì có gel bôi trơn nên còn thấy được cửa huyệt chảy ra chất lỏng trong suốt nhỏ xuống ga giường, hình ảnh này quả thực dâm loạn đến cực điểm, quá đồi phong bại tục rồi!
Tôi đỏ bừng mặt, vội vã nhắm mắt lại rồi tiếp tục nằm ngửa cho hắn chịch.
215
"A a... nhanh quá...... tớ không chịu nổi......"
Hai chân tôi quặp eo Văn Tự, tay ôm chặt tấm lưng rắn chắc của hắn, miệng phát ra tiếng rên đứt quãng, bên trong lỗ nhỏ bị đâm vừa trướng vừa ngứa, phía trước cũng bị Văn Tự tuốt bắn thêm lần nữa.
Phắc, tôi đã bắn hai lần mà tên này vẫn chưa bắn lần nào, làm như tôi nhanh lắm vậy.
Nửa chừng chúng tôi còn đổi mấy tư thế, Văn Tự tuyên bố muốn học 100 cách trên website để làm tôi sướng, tôi sợ hãi không dám hó hé, chỉ biết ngoan ngoãn ngậm chim hắn, cầu mong hắn nói đùa thôi.
"Ninh Nhiên."
Văn Tự đột nhiên gọi cả họ lẫn tên tôi, tôi trả lời: "Ư, ư...... a a a......"
Được rồi, giờ tôi chỉ có thể phát ra âm thanh này thôi.
Văn Tự cúi đầu hôn lên môi tôi rồi nghiêm túc nói ba chữ: "Tớ yêu cậu."
A, tôi biết mà.
Nhưng tôi không nói gì mà ôm cổ hắn hôn đáp lại.
Vừa hôn vừa cảm nhận hắn xâm nhập.
Lỗ nhỏ bây giờ bị làm cho cực kỳ mẫn cảm, cắm vào đâu cũng có cảm giác, động tác của Văn Tự càng lúc càng nhanh, liên tục đâm vào chỗ sâu làm bụng tôi phồng lên.
"A......"
Tựa như đã đạt tới điểm cực hạn, tôi không nhịn được kêu ra tiếng, sau đó từng luồng tinh dịch bắn ra từ chim tôi văng đầy bụng.
Tôi giật nảy mình, phắc, đây là lần thứ ba rồi, hơn nữa lần này Văn Tự không tuốt cho tôi...... thế mà đã bắn rồi.
"Nhiên Nhiên, cậu bị chịch bắn kìa, giỏi thật." Giọng Văn Tự lộ ra vẻ hưng phấn, chậm chạp đưa đẩy trong lỗ nhỏ của tôi mấy lần rồi kề tai tôi hỏi, "Tớ cũng muốn bắn, Nhiên Nhiên, tớ bắn được không?"
Chưa kịp hoàn hồn sau nỗi khiếp sợ vì bị chịch bắn thì đột nhiên nghe thấy câu này, còi báo động trong lòng tôi lập tức hú inh ỏi, tôi nói: "Muốn, muốn bắn thì bắn bên ngoài ấy, đừng, a...... đừng bắn trong người tớ!"
"Ừ, nghe lời cậu."
Văn Tự cẩn thận rút dương v*t ra khỏi lỗ nhỏ của tôi, sau đó đưa tay lột bỏ áo mưa ướt sũng, chỉ chốc lát sau, cây gậy thô to dữ tợn kia đã chình ình trước mắt tôi.
"Nhiên Nhiên, cậu hôn nó một cái được không, chắc giờ cậu thích nó lắm rồi nhỉ." Văn Tự vừa nói vừa lắc lắc cây gậy khổng lồ dưới hông nãy giờ ức hiếp tôi.
"...... Cũng không thích lắm đâu!" Nói xong tôi cố ý giơ chân giẫm chim to của hắn, "Muốn bắn thì mau bắn đi, đừng có rề rà nữa......"
Tôi còn chưa dứt lời thì Văn Tự thở hổn hển, chim hắn run lên trên chân tôi, sau đó một luồng tinh dịch đậm đặc phun tung tóe khắp bàn chân và đùi tôi!
"Nhiên Nhiên, xin lỗi, tớ không cố ý đâu." Văn Tự bắn đầy người tôi nói vậy, giọng nói hết sức thành khẩn.
Tôi muốn mắng cũng mắng không ra miệng nên đành nói: "Ừm...... Vậy tụi mình vào tắm đi."
"Tắm? Lát nữa hãy tắm, chúng ta tiếp tục đi." Văn Tự nói.
Tôi mờ mịt: "Hả? Tiếp tục gì cơ?"
"Ân ái, Nhiên Nhiên, đừng nói cậu tưởng chỉ làm một lần thôi nhé?" Văn Tự nghiêm túc nói.
"......" Đúng là tôi tưởng vậy đó, hơn nữa tôi đã bắn ba lần rồi, đã sớm cạn kiệt rồi đại ca à.
"Hôm khác lại làm...... tớ còn phải về ký túc...... Á!" Tôi còn chưa nói xong thì món đồ chơi kia của Văn Tự lại đâm vào lỗ hậu ướt át của tôi.
"Không được đâu Nhiên Nhiên, đêm nay cậu không thể về được." Văn Tự nói rồi ưỡn eo bắt đầu đưa đẩy bên trong tôi.
"Khốn...... Cậu...... Ưm......"
Những lời còn lại của tôi biến thành tiếng rên rỉ đứt quãng theo động tác ra vào mãnh liệt của hắn.
216
Sáng hôm sau, nghe thấy chuông tin nhắn điện thoại tôi mới thức giấc, sau khi đầu óc hơi tỉnh táo lại, tôi chỉ cảm thấy toàn thân rã rời, vừa mệt vừa nhức, đặc biệt là một số bộ phận nào đó.
Đêm qua Văn Tự chịch tôi tới tấp đến rạng sáng, tôi cũng không nhớ rốt cuộc hắn làm mấy lần, sau nửa đêm ý thức trở nên mơ hồ, chỉ biết cuối cùng bị hắn chịch hôn mê bất tỉnh.
Tôi vừa định xoay người xuống giường thì phát hiện trong lỗ nhỏ còn ngậm vật gì đó vừa to vừa thô ráp, tôi hoảng hồn lập tức ngoái lại nhìn, quả nhiên là chim của Văn Tự! Hơn nữa còn đang ở trạng thái nửa cứng.
Không phải chứ, tên biến thái chết tiệt này thế mà đâm tôi cả đêm luôn sao?!
Tôi liếc nhìn, phát hiện Văn Tự còn đang ngủ nên thừa dịp hắn chưa tỉnh rút món đồ chơi kia ra.
Nghĩ vậy, tôi cẩn thận từng li từng tí nhích mông, vừa rút vật kia ra một đoạn ngắn thì lập tức bị người phía sau ôm chặt, cây gậy thô to kia cứ thế đâm vào chỗ sâu của tôi.
"Phắc......! Cậu dậy lúc nào thế?" Tôi vùng vẫy trong ngực Văn Tự.
Văn Tự kề vào tai tôi thân mật nói: "Nhiên Nhiên nằm cạnh tớ, tớ ngắm còn không đủ thì sao lại ngủ được chứ, lúc nãy thấy cậu tỉnh nên giả bộ ngủ thôi."
Hơi thở hắn phả vào tai tôi ngứa ran, phía dưới cũng ngứa vì đang bị hắn đút vào với biên độ nhỏ.
"Cậu...... Cậu đúng là vô sỉ mà, buông tớ ra mau, mới sáng sớm đừng có n*ng!" Tôi giãy dụa, vừa thẹn vừa tức nói.
"Không được, đêm qua mới làm nửa chừng cậu đã lười biếng ngủ mất rồi, giờ tớ phải đền bù cho cậu thật tốt mới được." Nói xong Văn Tự nghiêng người hôn lên môi tôi, còn thò tay xuống dưới bóp chim tôi uy hiếp.
"Ưm...... " Phắc, tôi không cần đền bù, cái tên điên này!
Sau đó trong phòng chỉ còn lại tiếng rên rỉ mập mờ, tiếng da thịt va nhau bạch bạch và tiếng nước lép nhép......
217
Tôi phát hiện Văn Tự đúng là không phải người, đoán chừng đêm qua bị hắn làm sáu lần trở lên, mới nãy lại làm thêm hai lần, đến khi nghe bụng tôi kêu ọc ọc hắn mới dừng lại.
Hắn bế tôi đi tắm rửa đánh răng, nhân tiện thay ga giường và vỏ chăn, sau đó vào bếp nấu cơm như thường lệ, mặt mày tỏa sáng, tinh thần phấn chấn.
Đâu giống như tôi, mệt mỏi nằm dài trên giường dưỡng sức không muốn nhúc nhích, cảm thấy toàn thân mình chẳng có chỗ nào lành lặn cả.
Lúc nãy tắm rửa tôi phát hiện hai núm vú mình sưng tấy không còn hình dạng, khắp người chi chít dấu hôn, ngay cả bẹn đùi cũng có, chậc, sao tên này cứ gặm khắp nơi như chó thế không biết.
Nhưng......
Không ngờ tôi đã thật sự làm tình với Văn Tự, cảm giác này nói thế nào nhỉ, cũng khá tốt, kỹ thuật không tính là kém cỏi, chỉ có điều lâu quá hơi mệt thôi.
"Nhiên Nhiên, đang cười gì mà vui vậy?" Văn Tự bưng hai tô mì đi tới.
Tôi lập tức đè xuống khóe miệng nhếch lên rồi nói: "Không có gì! Cậu nấu xong rồi à?"
"Ừ, sợ cậu đói nên tớ nấu tạm mì trứng cho nhanh, lát nữa nếu cậu chưa no thì tớ lại nấu món ngon hơn cho cậu ăn." Văn Tự chậm rãi nói.
Ngửi thấy mùi đồ ăn thơm lừng, tôi không nằm được nữa mà lập tức ngồi dậy trên giường rồi lấy một tô mì trên khay Văn Tự đang bưng, sắp sửa ăn thì chợt nhớ ra ăn trên giường không lịch sự nên tôi định xuống giường, Văn Tự cản tôi lại: "Không sao, ăn trên giường đi."
Tôi: "Vậy được rồi."
Được hắn cho phép, tôi an tâm ăn mì trên giường, Văn Tự còn chu đáo kê một cái bàn nhỏ lên giường để tôi khỏi phải bưng.
Vì thực sự quá đói nên cả tô mì to oạch bị tôi húp sạch trong một nốt nhạc, tôi đặt tô xuống ợ một cái, Văn Tự nói: "Tớ còn nữa này, cậu ăn thêm đi."
Nói xong hắn đẩy tô mì của mình đến trước mặt tôi.
Thấy thế tôi lắc đầu nói: "Không cần đâu, tớ no rồi, cậu mau ăn đi."
Văn Tự đáp: "Ừ."
218
Chờ Văn Tự ăn xong dọn dẹp đã là giữa trưa. Tiên Hiệp Hay
Hai chúng tôi chẳng làm gì mà ở trên giường, tôi tựa lưng vào người hắn, hắn ôm tôi dụi cằm lên tóc tôi, hết sức yên bình thoải mái.
"Nhiên Nhiên, cậu cảm thấy thế nào?" Văn Tự đưa tay xoa bụng tôi hỏi.
Tôi ngờ vực: "Hả? Cái gì thế nào?"
"Ân ái với tớ có cảm giác thế nào?" Văn Tự thẳng thắn.
"......" Hắn muốn bàn lại kỹ thuật với tôi sao?
Tôi im lặng một lát rồi mất tự nhiên uốn éo trên người Văn Tự, nói thật với hắn: "À...... Cũng được."
"Vậy sau này ngày nào tụi mình cũng làm được không?" Văn Tự hỏi.
Tôi kinh hãi: "Mỗi ngày? Cậu nghĩ sao vậy, ngày mai còn phải đi học nữa đó!"
"Hả? Ngày mai cậu không định xin nghỉ à?" Văn Tự thắc mắc.
"Hả, sao tớ phải xin nghỉ?" Tôi càng thắc mắc hơn, tôi cũng đâu bị chịch đến mức ngày mai không xuống giường được.
"Cậu không thấy miệng mình sưng lên rồi sao? Hơn nữa toàn thân cậu đều bị tớ mút ra dấu, chỗ khác có thể mặc đồ che nhưng trên cổ đâu che được." Văn Tự phân tích.
"......" Đương nhiên tôi biết chứ, nhưng lúc nãy tôi cũng không nghĩ nhiều lắm.
Phắc, Văn Tự còn dám nhắc chuyện này với tôi nữa à, miệng tôi sưng là vì tối qua hắn cứ bắt tôi ăn chim hắn, hơn nữa hắn biết tỏng thời tiết này không thể mặc áo cao cổ mà còn dám gặm cổ tôi, rõ đáng ghét!
Hắn cắn sâu như vậy chắc phải mấy ngày nữa mới tan được.
Nghĩ một hồi, cuối cùng tôi nói: "Vậy...... Vậy xin nghỉ hai ngày đi."
219
Mới đầu tôi tưởng hai ngày này chỉ có mình tôi ở nhà Văn Tự, dù sao tôi cũng đâu gặm cổ hắn để lại dấu, nhưng Văn Tự nói muốn ở cạnh tôi nên cũng xin nghỉ hai ngày.
Hai tên con trai mới nếm mùi tình dục ở chung với nhau rất khó tránh khỏi lau súng cướp cò.
Đặc biệt là tên khốn Văn Tự này, giờ hắn thật sự chẳng có chút khách khí nào, thấy tôi đang chơi game thì không nói hai lời lột quần tôi ra, sau đó móc chim trực tiếp tiến vào, báo hại tôi chẳng thể làm gì khác ngoài ném điện thoại đi rồi tiếp nhận hắn xâm nhập, đã vậy mỗi lần còn làm hết sức hung ác, chỉ khi nào tôi khóc ầm lên thì hắn mới chậm lại đôi chút.
Đánh giá của tôi về điều này là hai chữ: Cầm thú!
Hắn còn bảo hai người tắm chung sẽ nhanh hơn, kết quả chúng tôi ở trong phòng tắm ba giờ liền, làm gì chắc không cần nhiều lời nữa.
Những chuyện như thế rất nhiều, giờ Văn Tự không phải người nữa mà là động vật phát tình, chỉ cần tôi động một cái hoặc nói một chữ cũng có thể làm hắn cứng lên.
Vì vậy ban đầu chúng tôi chỉ xin nghỉ hai ngày nhưng cuối cùng lại xin nghỉ cả tuần, trong suốt tuần đó, thời gian chúng tôi không mặc đồ còn nhiều hơn thời gian mặc đồ, không phải đang ân ái chính là đang sắp sửa ân ái.
Đến nỗi giờ tôi cứ thấy mặt hắn thì lại nhớ tới chim hắn.
Phắc, nghĩ kỹ lại chắc tên Văn Tự kia đã lên kế hoạch từ lâu rồi.
220
Chiều cuối tuần tôi về ký túc xá trước rồi dặn Văn Tự ngày mai hãy về, vốn dĩ chúng tôi cùng biến mất một tuần, giờ còn về chung với nhau thì sẽ hơi kỳ quái.
Về ký túc xá, tôi lấy lý do đã chuẩn bị sẵn lừa gạt bạn cùng phòng, bọn họ tin ngay lập tức, tên nhóc Cố Dương kia còn nói nhớ tôi lắm.
Đêm đó ký túc xá tắt đèn, Văn Tự nhắn tin tới nhưng tôi không vội xem mà mở diễn đàn đồng giới đăng lên một bài có tựa đề là ——
【 Nhu cầu tình dục của bạn trai quá cao thì phải làm sao?】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.