Quyển 11 - Chương 35: Cảnh giới động hư
Ngã Cật Tây Hồng Thị
08/04/2013
Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh đang nghỉ trên cây ngô đồng rất lớn, lúc này lập tức bay lên ngọn cây.
- U… u…
Nhất thời trong cả sơn mạch, hàng ngàn vạn yêu thú phi cầm chung quanh, bất luận là yêu thú cấp tiên thiên hay là những yêu thú phi cầm bình thường, từ khắp các nơi đều bay về phía vòng xoáy ở giữa hồ, kinh ngạc nhìn xuống. Nhiều đá núi, nước chảy, cỏ cây đang không ngừng uốn lượn. Ở giữa vòng xoáy, loáng thoáng có thể nhìn thấy một bóng người đang luyện quyền.
Ngọn nguồn giữa vòng xoáy.
Đằng Thanh Sơn mỉm cười, hoàn toàn đắm chìm trong quyền pháp ảo diệu.
“Vù!”
“Ầm!”
Thân hình chớp lên, quyền pháp bổ ra có thể làm cả không gian chấn động. Nhất thời tiếng nổ đùng đoàng liên miên không dứt, bất luận là hành Thổ, hành Hỏa, hay hành Thủy, hành Kim, hành Mộc, toàn bộ Ngũ Hành quyền đều được Đằng Thanh Sơn tiện tay phóng ra. Lúc này, Ngũ Hành quyền đã được hắn hoàn toàn hình thành một khối.
Đằng Thanh Sơn đã hiểu rõ về ý cảnh ngũ hành tương sinh tương khắc.
Kiếp trước khổ tu hai mươi năm, kiếp này lại khổ tu trên bốn mươi năm, cảm ngộ thiên đạo, sấng tạo ra Ngũ Hành quyền, mãi đến hôm nay rốt cuộc cũng thông hiểu được đạo lí, Ngũ Hành hợp nhất.
- Ha ha!
Một tiếng cười sang sảng như tiếng cười của thiên thần vang vọng cả sơn mạch.
“Ngũ Hành Ngũ Hành, Kim Thủy Mộc Hỏa Thổ, hà tất phải phân ra rõ ràng ra như vậy làm gì, căn bản chính là một khối. Kim Thủy Mộc Hỏa Thổ không cái nào có thể thiếu được, có cái nào có thể tồn tại một mình chứ?”
Trong tiếng cười thỏa mãn, Đằng Thanh Sơn khẽ lắc người, thu lại quyền pháp, sau đó hít sâu một hơi.
Nhất thời chung quanh lực thiên địa vô tận điên cuồng tụ tập lại. Đằng Thanh Sơn hít một hơi, như nuốt lực thiên địa vô tận vào trong bụng mình.
Sau đó từ từ thở ra.
Thu thế!
Đằng Thanh Sơn mở mắt ra.
- Đây là cảnh giới động hư, thấm nhuần hư không thiên địa.
Đằng Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
“Ầm ầm…”
Dòng nước, đá núi, cỏ cây vốn bị cuộn lên giữa không trung lúc này ầm ầm rơi xuống, bắn tung ra bốn phía. Phàm là những thứ rơi gần thân thể Đằng Thanh Sơn đều tự nhiên trượt xuống.
- Ô ô…
Bất Tử Phượng Hoàng tắm mình trong ngọn lửa, trong hai mắt có vẻ vui mừng, hót vang về phía Đằng Thanh Sơn.
- Tiểu Thanh!
Hai mắt Đằng Thanh Sơn lóe lên ánh sáng.
- Động hư, ta rốt cuộc đạt tới cảnh giới động hư rồi.
Đằng Thanh Sơn rõ ràng cảm giác được mình bây giờ khác hẳn trước kia. Đây là một loại lột xác, thoát thai hoán cốt, cũng có thể tùy tiện cảm nhận được lực áp chế bài xích của Cửu Châu đại địa lên mình. Điều này làm Đằng Thanh Sơn hiểu được.
Nếu như nói cường giả hư cảnh là con cưng của Cửu Châu đại địa, vậy thì cường giả động hư đã thoát ly khỏi Cửu Châu đại địa rồi.
“Bây giờ ta đã đạt tới cảnh giới động hư, trước hết phải củng cố cảnh giới một chút.”
- U…
Đằng Thanh Sơn phát ra một tiếng kêu lớn về phía Bất Tử Phượng Hoàng, nhắc nhở một tiếng, sau đó khoanh chân tĩnh tọa.
Nhắm mắt lại, hắn rõ ràng cảm ứng được nê hoàn cung.
Nê hoàn cung là vị trí của “thần”. Lúc trước, “thần” trong nê hoàn cung rất hư vô mơ hồ, còn lúc này, nê hoàn cung lại từ hư vô hóa thành thực chất. Thế giới thực chất sinh ra giữa một tia hào quang năm màu, từng luồng hào quang năm màu lan ra cả nê hoàn cung, còn cả nê hoàn cung cũng trở nên khôn cùng vô tận, mênh mông cuồn cuộn.
“Lực năm màu chính là thế giới lực của ta.”
Đằng Thanh Sơn tự nhiên hiểu ra.
“Bây giờ, cái ta phải làm là luyện hóa vô số lực thiên địa ngoại giới, chuyển thành thế giới lực cho ta.”
Đằng Thanh Sơn bất chấp những việc khác, lúc này dùng tốc độ nhanh nhất bắt đầu hấp thu lực thiên địa từ ngoại giới. Trong lúc nhất thời, trong sơn mạch nơi Bất Tử Phượng Hoàng ở, vô số lực thiên địa điên cuồng tràn về phía hắn, thậm chí còn hình thành những luồng màu thực chất.
Đồng thời tiểu đỉnh màu đen trước ngực Đằng Thanh Sơn cũng phát ra ánh sáng mông lung. Nhất thời, lực thiên địa ngoại giới đang điên cuồng tràn tới đột nhiên tăng lên trên mười lần, cả một khoảng thiên địa quanh sơn mạch chấn động, gió nổi mây vần, làm rất nhiều yêu thú phi cầm hoảng sợ, con nào con nấy bay tán loạn.
“Nhanh thật!”
Tinh thần của Đằng Thanh Sơn hoàn toàn tụ ở nê hoàn cung, kinh hỉ phát hiện ra trong nê hoàn cung đang chuyển hóa thành những đạo hào quang năm màu với tốc độ kinh người, nhất thời cả nê hoàn cung đầy những hào quang năm màu. Theo thời gian, cả nê hoàn cung trông như tiên cảnh, khắp nơi đều là hào quang vờn quanh.
- Hả?
“Thế giới lực nhiều lên, áp lực lên thân thể ta cũng lớn hơn.”
Đằng Thanh Sơn rõ ràng cảm giác được điểm này.
Lúc này Đằng Thanh Sơn khống chế những đạo thế giới lực từ nê hoàn cung bắn ra, sau đó chạy khắp toàn thân.
Gân cốt cơ bắp, bì mô xương cốt, lục phủ ngũ tạng, thậm chí là những mạch máu ẩn sâu, Đằng Thanh Sơn cảm thấy thân thể mình giống như một quả núi khô cạn đã lâu đột nhiên có được một trận mưa, quả núi không ngừng hấp thu nước, lại tràn ngập sinh cơ. Thế giới lực dung nhập vào thân thể Đằng Thanh sơn chỉ mất một thời gian rất ngắn.
Thời gian rất ngắn, sức mạnh thân thể Đằng Thanh Sơn cũng không hề tăng lên.
Nhưng Đằng Thanh Sơn lại cảm thấy, những tế bào sâu trong cơ thể tựa hồ tràn ngập lực sinh mạng.
“Đây là một loại biến đổi.”
“Lúc trước thân thể ta đã rất mạnh, nhưng sau khi hấp thu lực thiên địa ngoại giới, bây giờ lại hấp thu thế giới lực của mình, hiển nhiên lực thế giới của ta có công hiệu tốt với thân thể mình hơn.”
Đằng Thanh Sơn không ngừng duy trì việc thu nạp lực thiên địa bên ngoài vào nê hoàn cung, chuyển thành thế giới lực của mình.
“Chẳng lẽ khi đạt tới cường giả động hư là phải cường hóa thân thể?”
“Thu nạp quá nhiều thế giới lực quả thật lực ép lên thân thể cực lớn. Nếu thân thể mình không đủ mạnh, trong nê hoàn cung căn bản không thể súc tích được đủ thế giới lực.”
Đằng Thanh Sơn cũng biết, người vừa mới đột phá cảnh giới động hư phải bế quan thật lâu để hoàn toàn cường hóa thân thể, việc này cần không ít thời gian.
Hấp thu! Luyện hóa!
Hấp thu! Luyện hóa!
Đằng Thanh Sơn cứ thế tiến hành. Nê hoàn cung giống như một cái động không đáy, không ngừng hấp thu lực thiên địa bên ngoài.
“Ầm ầm…”
Trong sơn mạch chỗ ở của Bất Tử Phượng Hoàng, lúc này hình thành vòng xoáy năm màu, vô số lực thiên địa không ngừng tràn vào với tốc độ kinh người. Tốc độ hút này nếu so với lần hút lực thiên địa của Lục Túc Đao và Bất Tử Phượng Hoàng khi vừa tiến vào hư cảnh thì còn kinh người hơn.
Mặt trời dần dần lên cao, cho đến lúc qua đỉnh đầu.
Đằng Thanh Sơn vẫn luôn duy trì một tốc độ cực hạn, hấp thu lực thiên địa.
Tới buổi chiều.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn thấy thân thể khẽ run lên.
Trong nê hoàn cung của hắn…
Nê hoàn cung khôn cùng lúc này đã hóa thành một không gian rộng lớn tràn ngập hào quang năm màu, rất dày đặc. Nhưng lúc này không gian cả nê hoàn cung đều chấn động liên tục, không ngừng lắc lư như động đất.
“Hấp thu đến cực hạn rồi.”
“Thế giới hư không của mình đang biến hóa.”
Đằng Thanh Sơn đã nhận ra, hắn không dám làm gián đoạn quá trình này.
Chỉ thấy trong lúc không gian nê hoàn cung chấn động, chợt thu nhỏ lại dần dần.
Tốc độ rất chậm.
Nê hoàn cung vốn vô hình vô chất, chỉ có thể cảm ứng được, bây giờ lại dần dần có màu sắc, cho đến lúc cả nê hoàn cung hóa thành một viên trứng năm màu hình bầu dục.
“Thành rồi. Ta hẳn xem như đã tới cảnh giới động hư, nhưng chỉ mới có chút thành tựu thôi.”
Bây giờ bên trong nê hoàn cung đã không còn hào quang năm màu nữa. Hào quang năm màu vì quá trình nê hoàn cung thu nhỏ lại đã hóa thành chất lỏng tỏa hào quang năm màu, trông như thủy ngân, đồng thời những giọt thủy ngân năm màu này không ngừng lưu động. Bốn phía tầng ngoài tỏa ra những quang tuyến năm màu nhìn như cực quang.
“Động hư tiểu thành?”
Đằng Thanh Sơn rõ ràng cảm giác được, loại quang tuyến năm màu này có uy lực mạnh hơn, ngưng tụ hơn so với hào quang năm màu lúc trước.
“Lúc trước Hoàng Thiên Cần của Vũ Hoàng môn bước vào cảnh giới động hư, thế giới lực của hắn hẳn là hào quang năm màu của ta lúc nãy. Muốn chính thức củng cố, hơn nữa có chút thành tựu, tối thiểu cũng phải cường hóa thân thể tới cấp độ hoàn mỹ.”
Đằng Thanh Sơn lòng đầy vui sướng, hắn vô cùng tự tin.
Nếu gặp phải hư cảnh đại thành, tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết!
Đằng Thanh Sơn tuyệt đối là người từ cảnh giới động hư sơ nhập đạt tới động hư tiểu thành nhanh nhất trong lịch sử cả Cửu Châu từ thời khai thiên tích địa.
Vì thân thể của hắn sớm đã đạt tới cấp bậc hoàn mỹ, do đó cũng không cần phải lãng phí thời gian.
Lại có Cửu Châu đỉnh tăng lực hút lực thiên địa, chỉ mất một ngày hắn đã hấp thu luyện hóa đủ lực thiên địa.
“Vù!”
Đằng Thanh Sơn đứng lên.
“Hả? Việc này…”
Vốn Đằng Thanh Sơn đang tự đắc, chợt kinh ngạc thấy mặt trời mọc ở phương đông, đỏ ối một khoảng.
“Gì cơ, sáng rồi à?”
Nhìn màu sắc này, hiển nhiên đã bắt đầu một ngày mới rồi.
“Ta hấp thu lực thiên địa, luyện hóa thành thế giới lực, hẳn là không dài.”
“Sao ta lại mất tới một ngày một đêm nhỉ?”
Đằng Thanh Sơn giật mình.
Hắn không biết, tuy thời gian hấp thu lực thiên địa ngắn, nhưng quá tình nê hoàn cung hư vô hóa thành thế giới năm màu gần như thực chất, trong cảm giác của Đằng Thanh Sơn thì rất nhanh, nhưng thực tế thì mất tới tám canh giờ.
“Kệ nó.”
“Bây giờ cần phải trở về.”
Đằng Thanh Sơn bây giờ thần thanh khí sảng. Sau khi nê hoàn cung lột xác, áp lực cường đại trên thân thể cũng biến mất.
- Tiểu Thanh.
Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh kêu to.
- U u!
Bất Tử Phượng Hoàng vội lao xuống.
“Vù!”
Đằng Thanh Sơn cầm Luân Hồi thương, nhảy lên cao rồi đáp xuống trên lưng Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh, sau đó dưới ánh mắt của ngàn vạn phi cầm, cả hai cùng biến mất về phương bắc.
oOo
Cảnh nội Vũ châu, trong một sơn mạch hoang vu, một nam tử mặc áo vải bố, đeo mặt nạ vàng đang khoanh chân ngồi.
- May mà ta cẩn thận, nếu ta cùng với Hắc Ô đi công kích Hình Ý Môn, e rằng thật sự mất mạng rồi.
Nam tử mang mặt nạ vàng lẩm bẩm nói:
- Đến cả Hắc Ô cũng bị thương. Đằng Thanh Sơn thật sự đã phát triển quá nhanh. Tin tức thu được từ Xạ Nhật thần sơn quả nhiên không giả, bây giờ Đằng Thanh Sơn đã là hư cảnh đại thành rồi. Bằng vào ta bây giờ, căn bản không giết chết được hắn.
Nam tử mang mặt nạ vàng luôn buồn rầu về vấn đề này.
“Không có biện pháp khác. Đằng Thanh Sơn quá mạnh, bằng vào mình ta thì căn bản không làm được, chỉ có thể mượn đao giết người. Mấy tên Thần Miếu Man tộc đều quá ngang bướng, vẫn không chịu ra mặt, chỉ có thể tìm cách khác… mượn đao.” - Nam tử mặt nạ vàng suy nghĩ một chút: “Với thực lực hư cảnh đại thành của Đằng Thanh Sơn, chỉ có tìm được yêu thú hư cảnh đại thành lợi hại, hoặc là cường giả động hư mới có thể đối phó được.”
Thân hình nam tử mang mặt nạ vàng mờ đi, biến mất khỏi quả núi hoang vu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.