Quyển 2 - Chương 19: Tối cường kế hoạch
Ngã Cật Tây Hồng Thị
08/04/2013
-Thanh Sơn, trèo lên Song Đầu sơn phía trước đệ sẽ thấy được Bích Hàn đầm.
Đằng Thanh Hổ chỉ về phía một ngọn núi phía trước xa xa.
Đằng Thanh Sơn nghe được nhiều tin tức như vậy, trong lòng càng thêm hiếu kỳ: “Thần kỳ như vậy, ta quả thật muốn đi xem một chút!”
Những tộc nhân trong đội thợ săn nhanh chóng tiến về phía trước. Sinh sống một thời gian dài trong núi, Đại Duyên sơn này quả thật giống như hậu viện của bọn họ. Bọn họ có thể biết được địa phương nào an toàn, địa phương nào sẽ có nguy hiểm.
Tục ngữ có nói, nhìn núi chạy chết cả ngựa. Mặc dù Song Đầu sơn chỉ là một ngọn núi nhỏ, nhưng trên thực tế giữa nó và nhóm người Đằng Thanh Sơn vẫn còn một khoảng cách khá xa. Đi gần nửa canh giờ, đám người bọn họ mới trèo lên được đỉnh của Song Đầu sơn. Gió trên đỉnh núi rất lớn, thổi vào người vô cùng thoải mái.
- Thanh Sơn! Đầm nước trên sườn núi kia chính là Bích Hàn đầm.
Đằng Thanh Hổ lập tức chỉ về phía dưới.
Đằng Thanh Sơn nhìn theo hướng chỉ, chỉ thấy giữa sườn núi quả thật có một mảng trắng sáng, nhìn kỹ mới phát hiện ra đó là mặt nước.
- Chúng ta xuống phía dưới đi!
Đằng Thanh Sơn đi nhanh dẫn đầu, lập tức xuống núi.
Đằng Thanh Sơn từ trên một tảng đá cao năm sáu mét trực tiếp nhảy xuống, đáp xuống khoảng đất bằng giữa sườn núi, cuối cùng đã đến được Bích Hàn đầm
“Nơi này thật đúng là lạnh!” Đằng Thanh Sơn kinh thán không thôi: “Khoảng ta giữa ta và bờ Bích Hàn đầm vẫn còn bảy tám mét, vậy mà lại cảm thấy nhiệt độ chung quanh giảm xuống rõ ràng, tuyệt đối dưới không độ.”
“Ha ha...” Những người khác cũng đã đến nơi. Đằng Vĩnh Hạo lớn tiếng cười nói:
- Thanh Sơn, thế nào, có cảm thấy lạnh chưa? Chúng ta vẫn còn cách bờ đầm hơn ba trượng, vả lại cảm giác hiện tại cũng không tính là cường liệt. Nếu như đệ xuống thêm chút nữa, những địa phương khác lại rất nóng, nhưng nơi này thì đệ cần phải mặc áo bông.
Đằng Thanh Sơn kinh thán không thôi, thiên nhiên quả thật là thần kỳ.
- Này, các huynh đệ! Tất cả mọi người bắt đầu lấy nước đi!
Những tộc nhân khác lập tức cầm lấy gàu nước.
- Phù, thật lạnh!
Những tộc nhân ném gàu nước xuống đầm đều không nhịn được cảm thán một tiếng.
Đằng Thanh Sơn cẩm thận xem xét nước trong Bích Hàn đầm. Nước đầm rất trong suốt, nếu như cẩm thận quan sát, có thể miễn cưỡng phát hiện... toàn thể mặt hồ này có một lớp màu tím vô cùng mờ nhạt. Nếu như chỉ đơn giản múc một gàu nước, căn bản là không thể phát hiện một chút màu sắc nào, nước vẫn trong suốt như trước.
Đằng Thanh Sơn ngồi xuống bên cạnh đầm, cảm thấy một cỗ hàn ý phả vào mặt. Tiếp đó hắn đưa tay nhúng vào mặt nước, bàn tay trong nháy mắt đã đông cứng lại.
“Xuy...” Đằng Thanh Sơn hít một hơi: “Thực sự là lạnh, tối thiểu phải âm năm sáu chục độ!”
Đằng Thanh Sơn tại kiếp trước dù sao cũng đã từng sinh sống tại Tây Bá Lợi Á hoang vu nhất, tiếp thu huấn luyện như địa ngục, âm ba bốn chục độ là chuyện bình thường, khi lạnh nhất có thể đạt đến âm bảy tám chục độ. Có điều tại khu vực Đằng gia trang, cho dù là trời đông giá rét tối đa cũng chỉ âm vài độ.
Nước ở đây không ngờ lại lạnh đến mức này, quả thật là không thể tưởng tượng được.
Đằng Thanh Hổ ở bên cạnh phát hiện Đằng Thanh Sơn nhúng tay vào nước, không khỏi kinh hô:
- Thanh Sơn, đừng nhúng tay vào, sẽ đông cứng dẫn đến bị hủy đấy!
- Không sao đâu!
Đằng Thanh Sơn cười cười, cơ nhục trên tay rung động, nội kình lưu chuyển, liền dễ dàng loại trừ hàn ý.
Cường giả nội gia quyền vốn không sợ lạnh, mùa đông mặc một bộ y phục mỏng manh là chuyện rất bình thường.
- Các vị thúc bá! Các người trước tiên hãy đựng đầy thùng nước, sau đó đến bên cạnh nghỉ tạm một hồi, đợi lát nữa hãy xuất phát!
Đằng Thanh Sơn sau khi nói xong, sự chú ý lại đời đến Bích Hàn đầm. Đầm này rộng ba trượng, dài năm sáu trượng: “Nước ở đây lạnh như thế, làm sao có thể dùng để tôi luyện?”
Mặc dù Đằng Thanh Sơn đối với chế tạo binh khí một khiếu cũng không thông. Thế nhưng hắn đã từng thấy qua, sau khichế tạo sẽ đem binh khí nhúng vào trong nước.
“Binh khí cực nóng, nhúng vào trong nước lạnh như vậy, binh khí sẽ không vì nhiệt độ lạnh mà vỡ vụn sao?” Đằng Thanh Sơn trong lòng thầm nghĩ.
Nếu như lời này của hắn bị các thơ rèn biết được, sợ rằng sẽ bị cười cho thối mũi. Thủ đoạn tôi luyện chân chính có rất nhiều phương pháp, chẳng hạn như “cục bộ thối hỏa”, “dự lãnh thối hỏa”, “không thối hỏa”, “đa chủng thối hỏa tề” ..vân ...vân. Đừng nói là nước của Bích Hàn đầm, cho dù có lạnh hơn các thợ rèn cũng có thể dùng để tôi luyện.
Có điều tôi luyện cũng không phải là càng lạnh càng tốt, mà là cần thích hợp.
Nguyên liệu binh khí, phương pháp chế tạo, cách thức tôi luyện khác nhau sẽ hình thành binh khí đặc biệt. Mà công nghệ chế tạo “Bích Hàn đao” chính là do Đằng gia trang trải qua ngàn năm qua đời này sang đời khác đúc kết mà thành. Ngoại trừ Đằng gia trang, không có nơi nào khác có thể chế tạo được Bích Hàn đao.
“Ta là một người người ngoài nghề, nghĩ nhiều như vậy làm gì! Phụ thân bọn họ nếu đã cần nước này để tôi luyện, nhất định là có biện pháp dùng.” Đằng Thanh Sơn cũng không suy nghĩ nhiều.
“Có điều nước ở đây lạnh đến như vậy, khi bắt đầu “tối cường kế hoạch ”, ta hoàn toàn có thể lợi dụng Bích Hàn đầm này để kích thích thân thể.” Ánh mắt của Đằng Thanh Sơn sáng lên. Từ năm ba tuổi khi cơ thể sản sinh nội kình, Đằng Thanh Sơn đã định ra một kế hoạch tập luyện cho chính mình.
Khi mới bắt đầu sinh ra, chính là tập luyện tính dẻo dai.
Ba tuổi mới bắt đầu tu luyện Hình Ý quyền, đồng thời sử dụng nội kình không ngừng kích thích cường hóa gân cốt và cơ nhục. Giai đoạn này duy trì liên tục cho đến khoảng mười tuổi.
Trong kế hoạch của Đằng Thanh Sơn, quan trọng nhất chính là “tối cường kế hoạch”.
Giai đoạn của kế hoạch này chính là thời kỳ phát dục.
Thời kỳ cơ thể phát dục của nam hài bình thường là bắt đầu từ khoảng mười tuổi. Đương nhiên cũng có một bộ phận nam hài từ mười bốn mười lăm tuổi thì mới bắt đầu. Tại giai đoạn phát dục, cốt cách và cơ nhục toàn thân đều sẽ đột nhiên phát triển cực kỳ kinh người, một năm cao lên hai mươi công phân (cm) là chuyện rất bình thường. Giai đoạn này là giai đoạn cơ thể tăng trưởng nhanh nhất.
Mà “tối cường kế hoạch” của Đằng Thanh Sơn, chính là dựa vào nguyên lý thời kỳ phát dục thân thể sẽ đột nhiên tăng trưởng mạnh mà định ra.
“Tại kiếp trước, bởi vì bảy tuổi ta mới bắt đầu, tại Tây Bá Lợi Á tiếp thu huấn luyện địa ngục, ép bức tiềm lực quá nhiều. Đến khi gặp được sư phụ, sư phụ chỉ để ta tập luyện lấy “dưỡng” làm chủ, bổ sung sự thiếu hụt của thân thể trước kia. Ta cũng chỉ dựa vào các loại dược liệu luyện ra một đôi Thiết Sa chưởng mà thôi, không dám luyện nhiều.”
Thời kỳ cơ thể phát dục, đây là do thiên địa tự nhiên ban cho, vô cùng thần kỳ.
Những người bình thường nếu như tại giai đoạn phát dục siêng năng vận động, mỗi năm thân cao hơn mười đến hai mươi công phân là chuyện rất bình thường.
Còn nếu như tại giai đoạn phát dục, ăn không ngon, dinh dưỡng không đủ, thân thể sẽ không phát triển tốt. Đến khi hơn hai mươi tuổi, cho dù ăn uống tốt cũng khó có thể bù đắp được.
Giai đoạn phát dục là thời gian cường hóa và cải tạo thân thể tốt nhất.
Đương nhiên, nếu như không nắm chắc trăm phần trăm, tùy tiện cường hành tập luyện, có thể sẽ dẫn đến tập luyện quá độ, thân thể chịu đựng không nổi mà gây ra mối hận cả đời.
“Thời kỳ thân thể phát dục là thượng thiên ban tặng để cải biến thân thể, là thời kỳ tốt nhất để cường hóa thân thể, bỏ lỡ sẽ không còn cơ hội nữa. Tại kiếp trước khi ta luyện Thiết Sa chưởng, bởi vì lượng quá mức cho nên cần phải dùng các loại dược liệu phụ trợ. Bằng không nếu như Thiết Sa chưởng không luyện thành, bàn tay sẽ bị phế bỏ.” Đằng Thanh Sơn hiểu rất rõ sự nguy hiểm của việc cường hóa thân thể trong thời kỳ thân thể phát dục.
“Kiếp trước phải cần dược liệu bên ngoài bổ sung, nhưng kiếp này ta lại không cần.”
Đằng Thanh Sơn tràn đầy tự tin: “Từ khi ba tuổi ta đã bắt đầu luyện tập, dùng nội kình để kích thích đồng thời dung nhập vào gân cốt cơ nhục. Hiện tại, cường độ gân cốt cơ nhục của ta đã vượt xa người trưởng thành bình thường, hoàn toàn có thể tiến hành ‘tối cường kế hoạch’. Hơn nữa dược lực của dược liệu là từ bên ngoài dung nhập vào, còn hiện tại, nội kình của ta hùng hậu, hoàn toàn có thể thông qua nội kình để bổ sung năng lượng tiêu hao cho gân cốt biến hóa!”
Gân cốt và cơ nhục muốn tăng cường phải cần năng lượng.
Cái gì là năng lượng?
Thân thể của người bình thường tăng trưởng, lượng cơm ăn tăng nhiều, chính là nguyên nhân tiêu hao đại lượng năng lượng. Còn một võ giả luyện Thiết Sa chưởng, gân cốt bàn tay tiêu hao năng lượng rất lớn, nếu như chỉ ăn thì không đủ năng lượng, cho nên cần phải có dược liệu phụ trợ.
Mà dược lực của dược liệu dù sao cũng là ngoại lực, đương nhiên không thể tốt bằng “nội kình” bên trong.
Chỉ là tại kiếp trước, số người luyện ra được nội kình quá ít. Hơn nữa... cho dù luyện hóa máu huyết đạt được một chút nội kình, thế nhưng lại quá ít ỏi. Cho dù là nội kình của một cường giả cấp bậc tông sư, chỉ cần thi triển một lần “Thiên Nhai Hành” sẽ tiêu hao hoàn toàn, có thể tưởng tượng được sự ít ỏi của nội kình này. Một chút nội kình đó không đủ để chi trì một phần trăm quá trình tiêu hao nội kình của “tối cường kế hoạch”, thậm chí là một phần ngàn.
Bất quá... hiện tại lại không giống.
Đằng Thanh Sơn ở tại thế giới cổ đại này, có thiên địa linh khí sung túc, nội kình của hắn so với tông sư kiếp trước có thể nói là “nhiều như biển”. Hơn nữa năng lực khống chế hắn gân cốt và cơ nhục cũng rất cao, hoàn toàn có thể cảm nhận được sự biến hóa của gân cốt và cơ nhục, có thể trong quá trình phát dục điều tiết khống chế tiến hành kế hoạch một cách thích hợp, khiến cho tất cả đều nắm trong tay.
“Tối cường kế hoạch” này hắn có trăm phần trăm nắm chắc thành công.
“Lực lượng của thân thể và gân cốt hầu hết đều là hình thành trong thời kỳ phát dục. Nếu như, ta có thể thực hiện ‘tối cường kế hoạch’ thành công một cách hoàn mỹ, vậy thì cơ thể của ta so với bất cứ tông sư tại kiếp trước đều cường đại hơn, đạt đến đỉnh cao của nội gia quyền trong lịch sử!” Đằng Thanh Sơn trong lòng nhiệt huyết sôi trào.
Dù sao những tông sư nội gia quyền trong lịch sử liệu có được bao nhiêu nội kình? Căn bản không có khả năng tiến hành “tối cường kế hoạch” cao xa.
Hơn nữa khi bọn họ luyện ra nội kình, sợ rằng đã sớm qua thời kỳ phát dục.
Chỉ có Đằng Thanh Sơn ba tuổi đã có nội kình, gần bảy năm nuôi dưỡng, đến hôm nay mới tiến hành “tối cường kế hoạch”. Sau khi hoàn thất thời kỳ phát dục, thân thể của hắn sẽ đạt đến một trình độ đáng sợ trước nay chưa từng có.
“Ta đã sắp mười tuổi, hơn nữa ta cũng có cảm giác... gân cốt trong cơ thể dường như biến hóa cực nhanh.” Dựa vào năng lực không chế gân cốt của Đằng Thanh Sơn, hắn có thể cảm giác được loại biến hóa này. Kỳ thực khi thời kỳ phát dục đạt đến đỉnh điểm, cho dù là người bình thường cũng có thể nhận thấy được sự biến hóa của thân thể mình.
Còn ở thời kỳ ban đầu, người bình thường sẽ không phát hiện được, còn Đằng Thanh Sơn một đời hình ý tông sư lại có thể dễ dàng nhận thấy.
“Qua lễ mừng năm mới sẽ bắt đầu tối cường kế hoạch!” Đằng Thanh Sơn trong lòng thầm nói.
- Thanh Sơn!
Trong số những tộc nhân bên cạnh có người gọi hắn:
- Chúng ta có nên trở về hay không?
Đằng Thanh Sơn liếc mắt nhìn “Bích Hàn đầm”, lập tức cười nhìn về phía các tộc nhân:
- Mỗi một một thùng nước nặng bốn năm trăm cân. Như vậy, Thanh Hạo ca còn có Thanh Hổ ca, hai người hãy vác trên lưng. Đến giữa đường ta sẽ thay phiên cho các ngươi. Được rồi, chúng ta hiện tại xuất phát, về nhà!
- Gánh về đến tộc chỉ là chuyện nhỏ!
Đằng Thanh Hổ cười tự đắc.
Đằng Thanh Hổ chín tuổi đã có thể lực nâng ba trăm cân, hôm nay còn kém hơn một tháng là mười sáu tuổi, hắn đã có ngàn cân cự lực. Mà Đằng Thanh Hạo kia đã sớm thành niên, cũng chỉ kém hơn một chút mà thôi.
- Đừng khoác lác, trên đường ngã xuống thì mất mặt đấy!
Đám tộc nhân trong đội thợ săn trên đường cười nói, liền bắt đầu hạ sơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.