Cựu Dũng Giả Muốn Có Một Cuộc Sống Thanh Bình
Chương 53: Cựu Dũng Giả giải quyết chuyện xưa
Kōji (こうじ )
15/05/2020
CZB: Mị trở lại rồi đây:D, tại mị có vài việc đột xuất nên ko dịch đc:v, h ms tạm rảnh, mn típ tục ủng hộ mị nhá:)), thân ái <3
<><><>
Cựu Dũng Giả giải quyết chuyện xưa.
Cả hai người đều không giấu nổi sự kinh ngạc.
Cain liền hỏi, “Noel, ngươi còn sống ư…?”
Tôi mỉm cười, “Cứ nhìn chăm chăm vào bộ giáp mà Dũng Giả mặc là không tốt đâu đó.”
Stella tiếp tục, “ Không lẽ… Cậu là người đã sắp đặt tất cả mọi chuyện sao?”
Tôi lắc đầu, “Tôi không hề thông minh đến mức đó đâu. Vả lại tôi cũng chẳng hề đặt chân đến vương đô nữa. Vì khi mới về là tôi quay lại đây ngay.”
Cain bối rối, “Ở đây á?”
“Sao các cậu không thử nhìn vào biển báo xem”. Tôi vừa nói vừa chỉ tay vào, ở trên đó ghi rằng ‘Phía trước là vùng lãnh địa Hanoi, trực thuộc vương quốc Schvia’
Stella tỏ ra sửng sốt, “Phía trước là… Ơ, đó chẳng phải làng Hanoi sao!?”
Tôi gật đầu xác nhận, “Đúng vậy, đây chính là làng Hanoi, là quê nhà của chúng ta.”
Cô vẫn ngơ ngác hỏi, “Nh-Nhưng chẳng phải nơi đây là lãnh thổ của Levania sao?”
Tôi giải thích thật đơn giản, “Đây là kết quả của cuộc đàm phán giữa Schvia và Levania. Nên giờ đây nó đã là một phần của Schvia. Tôi cũng đã đổi tên nó thành vùng lãnh thổ Hanoi và tôi đã trở thành lãnh chúa của vùng đất này.”
Sau khi nghe xong, cả Cain lẫn Stella đều chết lặng, họ không chắc mình phải cư xử như thế nào nữa. Thấy thế, tôi liền vào thẳng vấn đề chính, “Còn giờ thì, hai người có biết lí do tại sao tôi lại ở đây chứ? Và tại sao cả hai người lại cùng ở đây không?”
Cain run sợ lùi lại hỏi, “Đừng bảo rằng…Cậu định tự mình xuống tay với bọn tôi sao?”
Tôi bật cười trước lời nói ngu ngốc ấy, “Thật sự tôi đếch còn quan tâm gì đến các người nữa. Nhưng mà này, vẫn còn một người muốn tự tay mình cho cậu một trận đấy.” Tôi quay đầu lại kêu người đứng ở dưới cái cây đằng sau tôi, “Cô có thế ra được rồi đấy.’
Và người xuất hiện từ trong bóng râm là……
“Chào Cain, lâu rồi không gặp nhỉ.”
Cain bị sốc, cảm giác tội lỗi cứ dân lên trông cậu, rồi lắp bắp đáp, “Sa-Sanya……” Đúng vậy, người đó chính là Sanya.
Cô nói tiếp với vẻ mặt vô cảm, "Tôi cũng chả thèm bận tâm đến cậu làm chi nữa nhưng sẽ tốt hơn nếu tôi cho cậu một đấm coi như trả đũa nhỉ?”
Cain nghĩ rằng chắc cũng không đến nỗi nào nên đã gật đầu đồng ý “……Được thôi. Ta cũng nợ em mà, ít nhất cũng phải vậy chứ. Tới đi, hãy dùng hết sức vào.”
Sanya mỉm cười giương nắm đấm lến, “Nếu đã vậy thì, tôi sẽ không nương tay đâu đấy…Chà, nãy tôi nói nhầm. Tôi đập cậu ra bã nhé? Sẽ ổn mà đúng chứ?”
Cain bất ngờ đáp, “Eh….Cá-?” Nhưng cậu ta đã lập tức lĩnh trọn một cú đấm thẳng vào mặt, cậu ta đã bay một quãng khá xa cùng với âm thanh “rắc”.
Sau khi đã được giải tỏa, cô ấy quay sang cảm ơn tôi. “Mơn cậu nhiều nhé. Mình đã cảm thấy tốt hơn với kết cục thế này rồi.”
Tôi cười gượng rồi chúc mừng cô, “Tối rồi nhỉ Sanya. Công sức luyện tập của cô đã được đền đáp xứng đáng rồi nhỉ.” Thật ra thì chính Sayna đã yêu cầu tôi tập luyện cho cô ấy. Đúng như kì vọng từ cháu gái của tướng quân. Dù là con gái nhưng cô ấy lại tiến bộ rất nhanh.
Stella trở nên run rấy khi thấy Cain bị đấm bay đi.
Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ta và hỏi, “Ái chà, hình như tôi vừa nhớ ra một điều gì đó, cô đã từng viết một lá thư kiểu như ‘Cái thằng não cơ bắp’ cho ai đó đúng chứ?”
Stella chỉ biết lắp bắp, “Đ-đó là….”
Không để cô kịp nói xong, tôi tiếp tục, “Khi còn nhỏ tớ thường hay qua nhà cậu chơi, đúng chứ? Tớ đã luôn coi cậu như một thành viên trong gia đình… Thành thật thì, tôi đã rất là sốc đó. Có vẻ như chỉ có mình tôi nghĩ rằng ta là bạn thôi nhỉ. Cô hiểu cảm giác của tôi lúc đó chứ?
Stella lập tức quỳ xuống van xin, “L-làm ơn tha thứ cho tớ! Tớ... đã bị sa ngã! Tớ đã chìm đắm trong sự nuôi chiều và quyền lực, và tớ đã hoàn toàn quên đi cả ngôi làng! Nếu được thì, làm ơn, hãy cho tớ bắt đầu lại…. Từ đầu! Không, tớ sẽ bắt đầu ngay từ con số không!" Ngay khi nói xong, cô liền òa khóc.
Tôi lắc đầu trước những giọt nước mắt vô cảm ấy và đáp, "Không, nếu cậu muốn thế, thì hãy bắt đầu từ con số âm luôn đi. Và đó không phải là điều tớ muốn. Nhưng, nếu lời cậu nói là thật, tớ nghĩ chúng ta có thể bắt đầu lại.”
Stella sùi sụt lầm bầm, "Tớ thành thật…xin lỗi…."
Sau đó cô được đưa vào xe ngựa. Cain vẫn còn bất tỉnh nên những người lính phải kéo anh ta lên, và rồi họ rời đi
Sanya đứng bên tôi hỏi, "Kể từ giờ chuyện gì sẽ xảy ra với bọn họ nhỉ?"
Tôi nhìn cô đáp, "Họ sẽ phải đi trên một chặng đường đầy chông gai đây."
Nhưng nếu những gì Stella nói là đúng thì tôi muốn họ có thể bắt đầu lại từ đầu hơn.
Ngày hôm sau, Cain được đưa đến khu mỏ cho những kẻ bị lưu đày và phải lao động khổ sai, Stella thì bị cải tạo ở một cơ sở nào đó tại Thánh Quốc.
<><><>
Trans: CZB.
Edit: Kelvin_Key.
<><><>
Cựu Dũng Giả giải quyết chuyện xưa.
Cả hai người đều không giấu nổi sự kinh ngạc.
Cain liền hỏi, “Noel, ngươi còn sống ư…?”
Tôi mỉm cười, “Cứ nhìn chăm chăm vào bộ giáp mà Dũng Giả mặc là không tốt đâu đó.”
Stella tiếp tục, “ Không lẽ… Cậu là người đã sắp đặt tất cả mọi chuyện sao?”
Tôi lắc đầu, “Tôi không hề thông minh đến mức đó đâu. Vả lại tôi cũng chẳng hề đặt chân đến vương đô nữa. Vì khi mới về là tôi quay lại đây ngay.”
Cain bối rối, “Ở đây á?”
“Sao các cậu không thử nhìn vào biển báo xem”. Tôi vừa nói vừa chỉ tay vào, ở trên đó ghi rằng ‘Phía trước là vùng lãnh địa Hanoi, trực thuộc vương quốc Schvia’
Stella tỏ ra sửng sốt, “Phía trước là… Ơ, đó chẳng phải làng Hanoi sao!?”
Tôi gật đầu xác nhận, “Đúng vậy, đây chính là làng Hanoi, là quê nhà của chúng ta.”
Cô vẫn ngơ ngác hỏi, “Nh-Nhưng chẳng phải nơi đây là lãnh thổ của Levania sao?”
Tôi giải thích thật đơn giản, “Đây là kết quả của cuộc đàm phán giữa Schvia và Levania. Nên giờ đây nó đã là một phần của Schvia. Tôi cũng đã đổi tên nó thành vùng lãnh thổ Hanoi và tôi đã trở thành lãnh chúa của vùng đất này.”
Sau khi nghe xong, cả Cain lẫn Stella đều chết lặng, họ không chắc mình phải cư xử như thế nào nữa. Thấy thế, tôi liền vào thẳng vấn đề chính, “Còn giờ thì, hai người có biết lí do tại sao tôi lại ở đây chứ? Và tại sao cả hai người lại cùng ở đây không?”
Cain run sợ lùi lại hỏi, “Đừng bảo rằng…Cậu định tự mình xuống tay với bọn tôi sao?”
Tôi bật cười trước lời nói ngu ngốc ấy, “Thật sự tôi đếch còn quan tâm gì đến các người nữa. Nhưng mà này, vẫn còn một người muốn tự tay mình cho cậu một trận đấy.” Tôi quay đầu lại kêu người đứng ở dưới cái cây đằng sau tôi, “Cô có thế ra được rồi đấy.’
Và người xuất hiện từ trong bóng râm là……
“Chào Cain, lâu rồi không gặp nhỉ.”
Cain bị sốc, cảm giác tội lỗi cứ dân lên trông cậu, rồi lắp bắp đáp, “Sa-Sanya……” Đúng vậy, người đó chính là Sanya.
Cô nói tiếp với vẻ mặt vô cảm, "Tôi cũng chả thèm bận tâm đến cậu làm chi nữa nhưng sẽ tốt hơn nếu tôi cho cậu một đấm coi như trả đũa nhỉ?”
Cain nghĩ rằng chắc cũng không đến nỗi nào nên đã gật đầu đồng ý “……Được thôi. Ta cũng nợ em mà, ít nhất cũng phải vậy chứ. Tới đi, hãy dùng hết sức vào.”
Sanya mỉm cười giương nắm đấm lến, “Nếu đã vậy thì, tôi sẽ không nương tay đâu đấy…Chà, nãy tôi nói nhầm. Tôi đập cậu ra bã nhé? Sẽ ổn mà đúng chứ?”
Cain bất ngờ đáp, “Eh….Cá-?” Nhưng cậu ta đã lập tức lĩnh trọn một cú đấm thẳng vào mặt, cậu ta đã bay một quãng khá xa cùng với âm thanh “rắc”.
Sau khi đã được giải tỏa, cô ấy quay sang cảm ơn tôi. “Mơn cậu nhiều nhé. Mình đã cảm thấy tốt hơn với kết cục thế này rồi.”
Tôi cười gượng rồi chúc mừng cô, “Tối rồi nhỉ Sanya. Công sức luyện tập của cô đã được đền đáp xứng đáng rồi nhỉ.” Thật ra thì chính Sayna đã yêu cầu tôi tập luyện cho cô ấy. Đúng như kì vọng từ cháu gái của tướng quân. Dù là con gái nhưng cô ấy lại tiến bộ rất nhanh.
Stella trở nên run rấy khi thấy Cain bị đấm bay đi.
Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ta và hỏi, “Ái chà, hình như tôi vừa nhớ ra một điều gì đó, cô đã từng viết một lá thư kiểu như ‘Cái thằng não cơ bắp’ cho ai đó đúng chứ?”
Stella chỉ biết lắp bắp, “Đ-đó là….”
Không để cô kịp nói xong, tôi tiếp tục, “Khi còn nhỏ tớ thường hay qua nhà cậu chơi, đúng chứ? Tớ đã luôn coi cậu như một thành viên trong gia đình… Thành thật thì, tôi đã rất là sốc đó. Có vẻ như chỉ có mình tôi nghĩ rằng ta là bạn thôi nhỉ. Cô hiểu cảm giác của tôi lúc đó chứ?
Stella lập tức quỳ xuống van xin, “L-làm ơn tha thứ cho tớ! Tớ... đã bị sa ngã! Tớ đã chìm đắm trong sự nuôi chiều và quyền lực, và tớ đã hoàn toàn quên đi cả ngôi làng! Nếu được thì, làm ơn, hãy cho tớ bắt đầu lại…. Từ đầu! Không, tớ sẽ bắt đầu ngay từ con số không!" Ngay khi nói xong, cô liền òa khóc.
Tôi lắc đầu trước những giọt nước mắt vô cảm ấy và đáp, "Không, nếu cậu muốn thế, thì hãy bắt đầu từ con số âm luôn đi. Và đó không phải là điều tớ muốn. Nhưng, nếu lời cậu nói là thật, tớ nghĩ chúng ta có thể bắt đầu lại.”
Stella sùi sụt lầm bầm, "Tớ thành thật…xin lỗi…."
Sau đó cô được đưa vào xe ngựa. Cain vẫn còn bất tỉnh nên những người lính phải kéo anh ta lên, và rồi họ rời đi
Sanya đứng bên tôi hỏi, "Kể từ giờ chuyện gì sẽ xảy ra với bọn họ nhỉ?"
Tôi nhìn cô đáp, "Họ sẽ phải đi trên một chặng đường đầy chông gai đây."
Nhưng nếu những gì Stella nói là đúng thì tôi muốn họ có thể bắt đầu lại từ đầu hơn.
Ngày hôm sau, Cain được đưa đến khu mỏ cho những kẻ bị lưu đày và phải lao động khổ sai, Stella thì bị cải tạo ở một cơ sở nào đó tại Thánh Quốc.
<><><>
Trans: CZB.
Edit: Kelvin_Key.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.