Chương 114: Rất kịch tính
Thủy Ca
30/11/2020
Từ sau khi Lâm Phi chuyển vào biệt thự Lệ Thuỷ đến nay đã mấy tuần chưa hề đụng đến nữ sắc, cùng lắm là vẽ vãn Thẩm Bội Ni. Lần trước khi cứu Trần Kỳ, hắn cũng được an ủi cô ta chút ít.
Lúc này, một “cực phẩm” trời ban như Huyết Mai lại nằm trong lòng hắn, Lâm Phi sao có thể không xao động được.
Ngay từ đầu hắn không dùng bạo lực để xử lý Huyết Mai cũng có thể coi Lâm Phi đã rất lí trí rồi.
“Lâm Phi, tôi cảnh cáo anh. Tốt nhất anh lập tức bỏ tôi xuống. Tôi không phải là cái loại mà anh nghĩ…”
Huyết Mai hít vào thật sâu, lúc này cô ta đã không còn quan tâm tới việc chỉ trích sự vô liêm sỉ của Lâm Phi nữa mà cố gắng giữ cho mình bình tĩnh nhất có thể và lên tiếng cảnh cáo Lâm Phi. Có điều Lâm Phi đã rạo rực từ lâu, đâu còn quan tâm đến lời cảnh cáo đó của Huyết Mai nữa.
Huyết Mai còn chưa nói hết thì cánh tay hắn đã mon men khắp cơ thể Huyết Mai, đi từ phần bụng phẳng lì không chút mỡ thừa xuống dưới rồi sờ tới bộ phận thầm kín nhất của người con gái.
Huyết Mai trước nay chưa từng tiếp xúc da thịt với đàn ông, đâu thể chịu được sự trêu chọc của một tên lão luyện chốn tình trường như Lâm Phi. Cơ thể trắng trẻo săn chắc của Huyết Mai dưới bàn tay vân vê của Lâm Phi như những bông tuyết mùa xuân đang tan chảy, chợt mềm hẳn đi. Đôi môi cô không thể kiềm chế được mà bật ra tiếng rên rỉ như tiếng muỗi kêu.
Cũng may Huyết Mai kịp thời phản ứng, vội đưa xuống cứu thế, cô muốn ngăn chặn ngay ngón tay đầy tội lỗi đang xâm phạm tới chỗ thầm kín nhất của mình.
Hành động này của cô ta thực sự đã cho Lâm Phi cơ hội. Hắn cúi đầu, mở to miệng rồi ngậm chặt vào bộ ngực căng tròn trắng ngần kia.
“Lâm Phi, anh…”
Huyết Mai sắp không nói nên lời nữa rồi. Ở phương diện này cô ta còn quá bỡ ngỡ, đâu thể chịu nổi sự dày vò đó của Lâm Phi. Tâm hồn thiếu nữ tủi hổ, lý trí mách bảo Huyết Mai rằng buộc phải nhanh chóng rời khỏi vòng tay của Lâm Phi, nếu không e rằng sẽ rơi vào tay hắn.
Ngặt một nỗi Huyết Mai muốn vùng vẫy nhưng lại bất lực. Dù từ nhỏ cô ta đã theo Vệ Lão luyện võ nhưng Vệ Lão không phải đối thủ của Lâm Phi, chút sức mọn của cô ta đâu thể nào đấu lại nổi hắn.
Vả lại, cơ thể bị Lâm Phi vân vê dày vò khiến Huyết Mai rã rời từ lâu, đâu còn nổi sức.
“Quả nho” đã ngay bên miệng, Lâm Phi trước nay không có thói quen không ăn. Đừng nói là Huyết Mai không có sức để phản kháng, kể cả cô ta ăn phải thuốc tăng lực thì Lâm Phi cũng sẽ đè ngửa cô ta ra mà ấn xuống thôi.
Những trò mà Lâm Phi đang dùng lúc này thực chất chính là do ngọn lửa hừng hực hắn đã kiềm chế mấy tuần nay được đà dội tới. Sự phong tình tuyệt vời đó trong ánh mắt của Huyết Mai càng nhìn càng khơi gợi, thêm đó là mùi hương nước hoa dịu nhẹ hàng xịn của Pháp giống như xăng đang đốt vào ngọn lửa trong lòng hắn, càng đốt càng cháy rực.
“Đừng.”
Đúng lúc Lâm Phi chuẩn bị cởi bỏ nốt lớp che thân cuối cùng trên người Huyết Mai rồi lao tới thì cái ý tứ phong tình trong mắt Huyết Mai đột nhiên giảm đi, cô ta vừa yếu mềm nhưng lại đầy kiên định ngăn lại sự tấn công của Lâm Phi.
Ngón tay ngọc ngà của Huyết Mai không biết lấy đâu ra sức mà tóm chặt lấy cánh tay của Lâm Phi, như nhắc nhở Lâm Phi rằng cô ta không hề đùa.
“Hội trưởng Huyết, cô chơi tôi à, đã tới nước này rồi mà cô bảo tôi đừng, cô định báo thù tôi bằng cách để tôi kìm nén nội thương à.”
Sự kiên định trong ánh mắt đầy xuân thì của Huyết Mai khiến Lâm Phi bất chợt giật mình muốn ói ra máu. Lúc này kể cả cô vợ lạnh lùng như băng Mộ San San đến đây thì hắn cũng phải đè Huyết Mai ra bằng được.
Lúc này phanh xe dừng lại có khác nào tự giết mình!
Trong biệt thự Hoa Hồng, trong căn phòng khách của Huyết Mai đột nhiên trở nên nóng nực và ngượng ngùng lạ thường.
Huyết Mai khẽ rủ đôi hàng mi, khuôn mặt đỏ lựng và đôi mắt phong tình hôm nay càng thể hiện sự ngại ngùng hơn lần trước bị lột đồ như con thiên nga. Huyết Mai lúc này như bông hoa hồng bung nở, thậm chí còn đẹp hơn hoa hồng.
“Không, đừng, xin, xin anh, thật sự không được.”
Thấy Lâm Phi có ý định xâm phạm, Huyết Mai không màng đến xấu hổ nữa, cô kẹp chặt chân lại, cầu xin Lâm Phi.
Đường đường là một trong những bang hội lớn nhất thành phố Trung Hải, hội trưởng Hoa Hồng Gai Huyết Mai lúc này lại như con thỏ non đầy hoảng sợ, đáng thương cầu xin Lâm Phi.
Nếu cảnh này bị các thành viên Hoa Hồng Gai thấy được thì không biết bọn họ sẽ ngạc nhiên đến mức nào. Đương nhiên, cũng sẽ không thiếu những tên nóng máu kích động xông lên vồ cùng Lâm Phi.
Trong lòng các thành viên của hội Hoa Hồng Gai thì Huyết Mai sớm đã trở thành một nữ thần đương nhiên không thể xâm phạm. Không thiếu những thành viên Hoa Hồng Gai bình thường khi gặp Huyết Mai đều cúi đầu khoanh tay từ xa.
Có lẽ trong cả nghìn đàn ông thuộc hội Hoa Hồng Gai của Huyết Mai thì không có bất cứ người nào có hành động như Lâm Phi, biến cô ta thành một con cừu non như vậy.
Bọn họ đến nghĩ còn không dám nghĩ, còn Lâm Phi lại làm thật. Không tìm Lâm Phi liều mạng thì còn tìm ai.
Để một hội trưởng lạnh lùng như Huyết Mai mềm mỏng như vậy thì dù thế nào, Lâm Phi cũng không lãng phí chuyến đi này.
Nếu ngay từ đầu khi Lâm Phi vào biệt thự của Huyết Mai mà cô ta có thái độ mềm mỏng thế này thì mọi chuyện tiếp sau đó sẽ không đến mức này.
Người ta cũng đã cúi đầu chịu thua, Lâm Phi đương nhiên sẽ không đánh không giết nữa. Mặc dù hắn đã giết không ít người nhưng điều đó không có nghĩa là hắn là kẻ ham giết người. Đạo lí bớt một kẻ địch, thêm một người bạn, Lâm Phi sao có thể không hiểu.
Có điều, lúc này Lâm Phi như tên đã lên cung, Huyết Mai lại chơi chiến thuật xin xỏ đáng thương đó. Chuyện này khác gì cầm súng chĩa vào Lâm Phi, treo hắn vào giá lên cũng không được mà xuống cũng không xong.
Đối với Lâm Phi lúc này mà nói thì hắn thà thấy Huyết Mai cứng rắn hơn một chút, nhưng như thế thì hắn cũng không quá quan tâm vì hắn đã sớm giương súng lên ngựa rồi.
Cái kiểu không lên không xuống thế này quả thực là cảm giác vô cùng khó chịu. Quan trọng là chuyện này làm hại thân hắn.
“Hội trưởng Huyết, tôi không quan tâm cô nghĩ thế nào. Tóm lại là do cô cởi đồ dụ dỗ tôi trước, nếu ngay từ đầu cô không cởi, sống chết từ chối thì tôi cũng phải chịu, Bây giờ sắp vào cửa đến nơi rồi cô lại bảo tôi dừng. Cô có biết lúc này nếu dừng lại thì chuyện này không chỉ là dày vò tinh thần tôi, mà nghiêm trọng hơn còn để lại ám ảnh trong lòng tôi không. Điều này chính là đang đắc tội với vợ tôi đấy, cô hiểu không?”
Câu cuối cùng của Lâm Phi gần như là hét lên, đủ để thấy rằng lúc này hắn kích động thế nào.
Huyết Mai bị Lâm Phi hét đến mức cảm thấy có chút áy náy. Dù chưa từng trải nghiệm những cũng đã từng nghe nói, dù Huyết Mai chưa từng làm chuyện quan hệ nam nữ nhưng đã lớn thế này rồi nên những kiến thức cơ bản giữa nam và nữ cô ta đều biết cả.
Mặc dù câu nói cuối cùng của Lâm Phi chỉ là tán gẫu nhưng lúc này Huyết Mai cũng không tiện phản bác lại Lâm Phi. Đặc biệt là khi cảm nhận được sự run rẩy từ bờ vai của Lâm Phi, trong lòng Huyết Mai lại trỗi dậy một cảm giác lạ thường.
Thấy ánh mắt của Huyết Mai không đổi khác, bàn tay Lâm Phi lại bắt đầu không ngoan ngoãn. Chuyện giữa nam và nữ cần sự phối hợp giữa hai bên, Lâm Phi kìm nén đến mức khó chịu nên hắn tin Huyết Mai cũng chẳng thể dễ chịu.
Nghĩ vậy, Lâm Phi chuẩn bị ra tay, xoá bỏ cái ý định kháng cự đó của Huyết Mai.
“Không được…”
Chút lí trí cuối cùng còn lại trong sâu thẳm tâm hồn Huyết Mai và cảm giác tê tái như điện truyền đến khắp cơ thể đang giao tranh lẫn lộn, càng huỷ hoại tinh thần và lí trí của Huyết Mai.
“Thật sự thua cô rồi, được chưa, cô nói một câu đi, bây giờ cô cũng khó chịu lắm phải không?”
Huyết Mai lúc thì được, lúc lại không được khiến Lâm Phi vô cùng bí bách.
“Không, không được. Tôi chưa từng làm chuyện này, chuyện này, anh tha cho tôi đi.”
Cảm thấy mình sắp chìm vào sự khơi gợi của Lâm Phi, Huyết Mai quyết giữ lấy chút lý trí cuối cùng, đôi tay ngọc ngà nắm chặt lấy bờ vai Lâm Phi, khuôn mặt đỏ lựng cố gắng nói ra câu này.
“Ôi chao, chưa từng làm mà cô còn dám cởi đồ dụ dỗ tôi, hội trưởng Huyết, cô cũng thật là dũng cảm.”
Lâm Phi suýt chút nữa thì ngất đi, vốn dĩ hắn định chồm lên trên nhưng Huyết Mai lại bắn luôn ra câu này. Mặc dù việc khiến Huyết Mai trở thành một người phụ nữ thực sự rất kịch tính và có cảm giác kích thích.
Lúc này, một “cực phẩm” trời ban như Huyết Mai lại nằm trong lòng hắn, Lâm Phi sao có thể không xao động được.
Ngay từ đầu hắn không dùng bạo lực để xử lý Huyết Mai cũng có thể coi Lâm Phi đã rất lí trí rồi.
“Lâm Phi, tôi cảnh cáo anh. Tốt nhất anh lập tức bỏ tôi xuống. Tôi không phải là cái loại mà anh nghĩ…”
Huyết Mai hít vào thật sâu, lúc này cô ta đã không còn quan tâm tới việc chỉ trích sự vô liêm sỉ của Lâm Phi nữa mà cố gắng giữ cho mình bình tĩnh nhất có thể và lên tiếng cảnh cáo Lâm Phi. Có điều Lâm Phi đã rạo rực từ lâu, đâu còn quan tâm đến lời cảnh cáo đó của Huyết Mai nữa.
Huyết Mai còn chưa nói hết thì cánh tay hắn đã mon men khắp cơ thể Huyết Mai, đi từ phần bụng phẳng lì không chút mỡ thừa xuống dưới rồi sờ tới bộ phận thầm kín nhất của người con gái.
Huyết Mai trước nay chưa từng tiếp xúc da thịt với đàn ông, đâu thể chịu được sự trêu chọc của một tên lão luyện chốn tình trường như Lâm Phi. Cơ thể trắng trẻo săn chắc của Huyết Mai dưới bàn tay vân vê của Lâm Phi như những bông tuyết mùa xuân đang tan chảy, chợt mềm hẳn đi. Đôi môi cô không thể kiềm chế được mà bật ra tiếng rên rỉ như tiếng muỗi kêu.
Cũng may Huyết Mai kịp thời phản ứng, vội đưa xuống cứu thế, cô muốn ngăn chặn ngay ngón tay đầy tội lỗi đang xâm phạm tới chỗ thầm kín nhất của mình.
Hành động này của cô ta thực sự đã cho Lâm Phi cơ hội. Hắn cúi đầu, mở to miệng rồi ngậm chặt vào bộ ngực căng tròn trắng ngần kia.
“Lâm Phi, anh…”
Huyết Mai sắp không nói nên lời nữa rồi. Ở phương diện này cô ta còn quá bỡ ngỡ, đâu thể chịu nổi sự dày vò đó của Lâm Phi. Tâm hồn thiếu nữ tủi hổ, lý trí mách bảo Huyết Mai rằng buộc phải nhanh chóng rời khỏi vòng tay của Lâm Phi, nếu không e rằng sẽ rơi vào tay hắn.
Ngặt một nỗi Huyết Mai muốn vùng vẫy nhưng lại bất lực. Dù từ nhỏ cô ta đã theo Vệ Lão luyện võ nhưng Vệ Lão không phải đối thủ của Lâm Phi, chút sức mọn của cô ta đâu thể nào đấu lại nổi hắn.
Vả lại, cơ thể bị Lâm Phi vân vê dày vò khiến Huyết Mai rã rời từ lâu, đâu còn nổi sức.
“Quả nho” đã ngay bên miệng, Lâm Phi trước nay không có thói quen không ăn. Đừng nói là Huyết Mai không có sức để phản kháng, kể cả cô ta ăn phải thuốc tăng lực thì Lâm Phi cũng sẽ đè ngửa cô ta ra mà ấn xuống thôi.
Những trò mà Lâm Phi đang dùng lúc này thực chất chính là do ngọn lửa hừng hực hắn đã kiềm chế mấy tuần nay được đà dội tới. Sự phong tình tuyệt vời đó trong ánh mắt của Huyết Mai càng nhìn càng khơi gợi, thêm đó là mùi hương nước hoa dịu nhẹ hàng xịn của Pháp giống như xăng đang đốt vào ngọn lửa trong lòng hắn, càng đốt càng cháy rực.
“Đừng.”
Đúng lúc Lâm Phi chuẩn bị cởi bỏ nốt lớp che thân cuối cùng trên người Huyết Mai rồi lao tới thì cái ý tứ phong tình trong mắt Huyết Mai đột nhiên giảm đi, cô ta vừa yếu mềm nhưng lại đầy kiên định ngăn lại sự tấn công của Lâm Phi.
Ngón tay ngọc ngà của Huyết Mai không biết lấy đâu ra sức mà tóm chặt lấy cánh tay của Lâm Phi, như nhắc nhở Lâm Phi rằng cô ta không hề đùa.
“Hội trưởng Huyết, cô chơi tôi à, đã tới nước này rồi mà cô bảo tôi đừng, cô định báo thù tôi bằng cách để tôi kìm nén nội thương à.”
Sự kiên định trong ánh mắt đầy xuân thì của Huyết Mai khiến Lâm Phi bất chợt giật mình muốn ói ra máu. Lúc này kể cả cô vợ lạnh lùng như băng Mộ San San đến đây thì hắn cũng phải đè Huyết Mai ra bằng được.
Lúc này phanh xe dừng lại có khác nào tự giết mình!
Trong biệt thự Hoa Hồng, trong căn phòng khách của Huyết Mai đột nhiên trở nên nóng nực và ngượng ngùng lạ thường.
Huyết Mai khẽ rủ đôi hàng mi, khuôn mặt đỏ lựng và đôi mắt phong tình hôm nay càng thể hiện sự ngại ngùng hơn lần trước bị lột đồ như con thiên nga. Huyết Mai lúc này như bông hoa hồng bung nở, thậm chí còn đẹp hơn hoa hồng.
“Không, đừng, xin, xin anh, thật sự không được.”
Thấy Lâm Phi có ý định xâm phạm, Huyết Mai không màng đến xấu hổ nữa, cô kẹp chặt chân lại, cầu xin Lâm Phi.
Đường đường là một trong những bang hội lớn nhất thành phố Trung Hải, hội trưởng Hoa Hồng Gai Huyết Mai lúc này lại như con thỏ non đầy hoảng sợ, đáng thương cầu xin Lâm Phi.
Nếu cảnh này bị các thành viên Hoa Hồng Gai thấy được thì không biết bọn họ sẽ ngạc nhiên đến mức nào. Đương nhiên, cũng sẽ không thiếu những tên nóng máu kích động xông lên vồ cùng Lâm Phi.
Trong lòng các thành viên của hội Hoa Hồng Gai thì Huyết Mai sớm đã trở thành một nữ thần đương nhiên không thể xâm phạm. Không thiếu những thành viên Hoa Hồng Gai bình thường khi gặp Huyết Mai đều cúi đầu khoanh tay từ xa.
Có lẽ trong cả nghìn đàn ông thuộc hội Hoa Hồng Gai của Huyết Mai thì không có bất cứ người nào có hành động như Lâm Phi, biến cô ta thành một con cừu non như vậy.
Bọn họ đến nghĩ còn không dám nghĩ, còn Lâm Phi lại làm thật. Không tìm Lâm Phi liều mạng thì còn tìm ai.
Để một hội trưởng lạnh lùng như Huyết Mai mềm mỏng như vậy thì dù thế nào, Lâm Phi cũng không lãng phí chuyến đi này.
Nếu ngay từ đầu khi Lâm Phi vào biệt thự của Huyết Mai mà cô ta có thái độ mềm mỏng thế này thì mọi chuyện tiếp sau đó sẽ không đến mức này.
Người ta cũng đã cúi đầu chịu thua, Lâm Phi đương nhiên sẽ không đánh không giết nữa. Mặc dù hắn đã giết không ít người nhưng điều đó không có nghĩa là hắn là kẻ ham giết người. Đạo lí bớt một kẻ địch, thêm một người bạn, Lâm Phi sao có thể không hiểu.
Có điều, lúc này Lâm Phi như tên đã lên cung, Huyết Mai lại chơi chiến thuật xin xỏ đáng thương đó. Chuyện này khác gì cầm súng chĩa vào Lâm Phi, treo hắn vào giá lên cũng không được mà xuống cũng không xong.
Đối với Lâm Phi lúc này mà nói thì hắn thà thấy Huyết Mai cứng rắn hơn một chút, nhưng như thế thì hắn cũng không quá quan tâm vì hắn đã sớm giương súng lên ngựa rồi.
Cái kiểu không lên không xuống thế này quả thực là cảm giác vô cùng khó chịu. Quan trọng là chuyện này làm hại thân hắn.
“Hội trưởng Huyết, tôi không quan tâm cô nghĩ thế nào. Tóm lại là do cô cởi đồ dụ dỗ tôi trước, nếu ngay từ đầu cô không cởi, sống chết từ chối thì tôi cũng phải chịu, Bây giờ sắp vào cửa đến nơi rồi cô lại bảo tôi dừng. Cô có biết lúc này nếu dừng lại thì chuyện này không chỉ là dày vò tinh thần tôi, mà nghiêm trọng hơn còn để lại ám ảnh trong lòng tôi không. Điều này chính là đang đắc tội với vợ tôi đấy, cô hiểu không?”
Câu cuối cùng của Lâm Phi gần như là hét lên, đủ để thấy rằng lúc này hắn kích động thế nào.
Huyết Mai bị Lâm Phi hét đến mức cảm thấy có chút áy náy. Dù chưa từng trải nghiệm những cũng đã từng nghe nói, dù Huyết Mai chưa từng làm chuyện quan hệ nam nữ nhưng đã lớn thế này rồi nên những kiến thức cơ bản giữa nam và nữ cô ta đều biết cả.
Mặc dù câu nói cuối cùng của Lâm Phi chỉ là tán gẫu nhưng lúc này Huyết Mai cũng không tiện phản bác lại Lâm Phi. Đặc biệt là khi cảm nhận được sự run rẩy từ bờ vai của Lâm Phi, trong lòng Huyết Mai lại trỗi dậy một cảm giác lạ thường.
Thấy ánh mắt của Huyết Mai không đổi khác, bàn tay Lâm Phi lại bắt đầu không ngoan ngoãn. Chuyện giữa nam và nữ cần sự phối hợp giữa hai bên, Lâm Phi kìm nén đến mức khó chịu nên hắn tin Huyết Mai cũng chẳng thể dễ chịu.
Nghĩ vậy, Lâm Phi chuẩn bị ra tay, xoá bỏ cái ý định kháng cự đó của Huyết Mai.
“Không được…”
Chút lí trí cuối cùng còn lại trong sâu thẳm tâm hồn Huyết Mai và cảm giác tê tái như điện truyền đến khắp cơ thể đang giao tranh lẫn lộn, càng huỷ hoại tinh thần và lí trí của Huyết Mai.
“Thật sự thua cô rồi, được chưa, cô nói một câu đi, bây giờ cô cũng khó chịu lắm phải không?”
Huyết Mai lúc thì được, lúc lại không được khiến Lâm Phi vô cùng bí bách.
“Không, không được. Tôi chưa từng làm chuyện này, chuyện này, anh tha cho tôi đi.”
Cảm thấy mình sắp chìm vào sự khơi gợi của Lâm Phi, Huyết Mai quyết giữ lấy chút lý trí cuối cùng, đôi tay ngọc ngà nắm chặt lấy bờ vai Lâm Phi, khuôn mặt đỏ lựng cố gắng nói ra câu này.
“Ôi chao, chưa từng làm mà cô còn dám cởi đồ dụ dỗ tôi, hội trưởng Huyết, cô cũng thật là dũng cảm.”
Lâm Phi suýt chút nữa thì ngất đi, vốn dĩ hắn định chồm lên trên nhưng Huyết Mai lại bắn luôn ra câu này. Mặc dù việc khiến Huyết Mai trở thành một người phụ nữ thực sự rất kịch tính và có cảm giác kích thích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.