Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử
Chương 427: Chúng ta cùng nhau đi
Ss Tần
25/02/2024
Hắn ta mặc chiếc quần gia truyền xong, quỳ dưới đất dập đầu thật kêu lạy tạ phụ mẫu, khóc giàn giụa nước mặt: “Phụ thân, mẫu thân, xin hãy bảo trọng, hài nhi bất hiếu, xin hẹn kiếp sau trả ơn sinh thành nuôi nấng của hai người.”
Mẫu thân đi ra cửa, đưa cho hắn ta một tay nải nhỏ: “Trong này có mấy cái bánh cho con ăn dọc đường.”
“Ngoài ra còn có vài đồng bạc để làm lộ phí.”
“Con à, đây đều là những đồ mà Vương gia đã cho để cứu mạng chúng ta, con cầm theo chúng đi trả ơn, đi giết người Thiên Lang đi.”
Thanh niên gầy còm đứng dậy, nhận lấy chiếc tay nải, hạ quyết tâm, xoay. người rời đi: “Đệ đệ, muội muội, chăm sóc cho cha mẹ thay cho ca ca nhé.”
“Chuyến này đi không hẹn ngày gặp lại.”
Đệ đệ cắn răng hô: “Ca, chờ muội muội lớn hơn, đệ sẽ đi tìm ca.”
“Chúng ta cùng nhau đi theo Hoang Châu Vương giết địch!”
“Được!”
Thanh niên gầy còm rưng rưng nước mắt, lên đường tới Hoang Châu.
..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Bỗng chốc, trên quan đạo dẫn từ đế đô tới Hoang Châu có vô số thiếu niên, thanh niên của những gia đình nghèo khổ.
Bọn họ mặc bộ đồ “tốt” hiếm hoi của gia đình, kết thành nhóm đi tới Hoang Châu.
Thanh niên gầy còm cũng gia nhập dòng người.
Bọn họ có chung một mục đích: Trả ơn!
Bọn họ cùng tới một chỗ: Hoang Châu!
Đi phục vụ quên mình cho Hoang Châu Vương!
Giữa thiên địa, có một luồng chính khí đang hội tụ về Hoang Châu. Nhân khí đang tụ về Hoang Châu.
Lúc này.
“Cộc cộc cộc...”
Ba người Tàng Thất cưỡi chiến mã phóng vun vút trên quan đạo, sau lưng họ, lá cờ thêu chữ “Hoang” bay phần phật trong gió cực kỳ bắt mắt.
Nhìn là biết ngay họ là binh lính tới đế đô báo quân tình của Hoang Châu.
Mười ba thiếu hiệp đeo bảo kiếm bên hông, cưỡi những con ngựa cao lớn đuổi theo họ, hỏi to: “Ky binh của Thiên Lang xâm lược Hoang Châu rồi tr?”
Tàng Thất nhớ lời dặn của Vương gia, cũng hô to đáp: “Phủ Hoang Châu Vương ta đã phái cao thủ chặn ky binh Thiên Lang ở Âm Sơn, nhưng một khi đại quân của Thiên Lang tới thì không thể ngăn được nữa.”
“Khi đó, chiến hỏa sẽ cháy tới đất Hoang Châu.”
“Ta phải báo cáo quân tinh về đế đô.”
Hiệp khách nhìn chiếc túi khoa trương sau lưng Tàng Thất, hỏi: “Túi của ngươi thêu chữ thịt Thần Long... Là sao?”
Mẫu thân đi ra cửa, đưa cho hắn ta một tay nải nhỏ: “Trong này có mấy cái bánh cho con ăn dọc đường.”
“Ngoài ra còn có vài đồng bạc để làm lộ phí.”
“Con à, đây đều là những đồ mà Vương gia đã cho để cứu mạng chúng ta, con cầm theo chúng đi trả ơn, đi giết người Thiên Lang đi.”
Thanh niên gầy còm đứng dậy, nhận lấy chiếc tay nải, hạ quyết tâm, xoay. người rời đi: “Đệ đệ, muội muội, chăm sóc cho cha mẹ thay cho ca ca nhé.”
“Chuyến này đi không hẹn ngày gặp lại.”
Đệ đệ cắn răng hô: “Ca, chờ muội muội lớn hơn, đệ sẽ đi tìm ca.”
“Chúng ta cùng nhau đi theo Hoang Châu Vương giết địch!”
“Được!”
Thanh niên gầy còm rưng rưng nước mắt, lên đường tới Hoang Châu.
..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Bỗng chốc, trên quan đạo dẫn từ đế đô tới Hoang Châu có vô số thiếu niên, thanh niên của những gia đình nghèo khổ.
Bọn họ mặc bộ đồ “tốt” hiếm hoi của gia đình, kết thành nhóm đi tới Hoang Châu.
Thanh niên gầy còm cũng gia nhập dòng người.
Bọn họ có chung một mục đích: Trả ơn!
Bọn họ cùng tới một chỗ: Hoang Châu!
Đi phục vụ quên mình cho Hoang Châu Vương!
Giữa thiên địa, có một luồng chính khí đang hội tụ về Hoang Châu. Nhân khí đang tụ về Hoang Châu.
Lúc này.
“Cộc cộc cộc...”
Ba người Tàng Thất cưỡi chiến mã phóng vun vút trên quan đạo, sau lưng họ, lá cờ thêu chữ “Hoang” bay phần phật trong gió cực kỳ bắt mắt.
Nhìn là biết ngay họ là binh lính tới đế đô báo quân tình của Hoang Châu.
Mười ba thiếu hiệp đeo bảo kiếm bên hông, cưỡi những con ngựa cao lớn đuổi theo họ, hỏi to: “Ky binh của Thiên Lang xâm lược Hoang Châu rồi tr?”
Tàng Thất nhớ lời dặn của Vương gia, cũng hô to đáp: “Phủ Hoang Châu Vương ta đã phái cao thủ chặn ky binh Thiên Lang ở Âm Sơn, nhưng một khi đại quân của Thiên Lang tới thì không thể ngăn được nữa.”
“Khi đó, chiến hỏa sẽ cháy tới đất Hoang Châu.”
“Ta phải báo cáo quân tinh về đế đô.”
Hiệp khách nhìn chiếc túi khoa trương sau lưng Tàng Thất, hỏi: “Túi của ngươi thêu chữ thịt Thần Long... Là sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.