Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử
Chương 36: Hạ Thiên có yêu pháp sao?
Ss Tần
17/01/2024
"Đêm qua, một nhóm thám tử khác của Hoàng Thành Tư đang do thám bên ngoài Ổ Bảo Đào Hoa, tất cả đều đã bị xóa sổ!"
"Vì vậy, đêm qua Ổ Bảo Đào Hoa có xảy ra chuyện gì hay không, lão nô hoàn toàn không hề biết!"
"Sáng nay, sau khi Hoang Thân vương lên đường, một nhóm thám tử khác âm thầm tiến vào Ổ Bảo thì phát hiện hàng trăm thi thể của sát thủ mặc áo màu đen treo trên lầu các của Ổ Bảo, cả người chồng chất vết thương, không còn giống người nữa!"
"Hoàng Thành Tư đã xác nhận, hàng trăm tên sát thủ kém cỏi nhất cũng là võ giả cấp ba, đều là sát thủ có tiếng ở giới giang hồ, bây giờ họ đều là người của Thái tử"
"Dựa theo suy đoán của Hoàng Thành Tư, đêm qua, người của Thái Tử tập kích không thành, ngược lại còn bị Hoang. Thân vương giết chết!"
"Cái gì?" Hạ đế có hơi ngạc nhiên: "Tiểu Cửu dẫn đầu một trăm thương binh giết chết một trăm tên sát thủ võ giả ư?"
Lão thái giám khẳng định: "Hôm nay, khi xuất phát, Hoang Thân vương và đoàn xe không hề bị hư hại chút nào cả, còn người của Thái tử ở bên trong Ổ Bảo đều đã bị giết chết, cho nên lão nô dám lấy đầu ra bảo đảm, Thái tử đã bị đánh bại."
Trong mắt Hạ đế tràn đầy sự nghỉ vấn: "Tiểu Cửu đã làm như thế nào?"
Lão thái giám läc đầu: "Thám tử của Hoàng Thành Tư đã bị giết cho nên lão nô cũng không biết thực hư chuyện này là như thế nào cải!"
Đột nhiên.
Trong mắt Hạ đế bắn ra hai tia sáng lạnh lẽo: "Thái tử dám giết thám tử của Hoàng Thành Tư, làm cho trẫm mất đi tai mắt, thực sự rất to gan!"
Lão thái giám sững sờ: "Bệ hạ, cũng không có chứng cứ chứng minh hai chuyện này là do Thái tử gây ra"
"Hừ.."
Hạ đế khit mũi hừ lạnh một cái và ngắt lời lão thái giám: "Thái tử lá mặt lá trái, điều động một trăm thương binh cho. "Tiểu Cửu, vì không muốn để cho người khác biết cho nên đã phái người ở cửa thành đánh ngất thám tử của Hoàng Thành Tưt"
"Tại Đào Hoa Ổ Bảo, để tập kích Tiểu Cửu, hiển nhiên Thái tử sẽ muốn tiêu diệt đám thám tử xung quanh, cho nên đã động thủ chống lại thám tử của Hoàng Thành Tư một lần nữa!"
"Thái tử, bây giờ ngay cả người của Hoàng Thành Tư mà cũng dám động vào, là muốn chọc vào tai mắt của trầm sao?”
"Tên khốn này đúng là vô pháp vô thiên!"
Lão thái giám trừng mắt, thử thăm dò hỏi: 'Bệ hạ, ngài có muốn truyền Thái tử đến Ngự thư phòng để bào chữa hay không?"
Hạ đế lắc đầu: "Không cần!"
“Truyền khẩu dụ của trãm, gần đây, Thái tử đã thất bại trong việc đối phó với thảm họa tuyết rơi, làm cho vô số con dân ở phương Bắc của đế quốc bị chết cóng, phải lập tức trở về đóng cửa hối lỗi, cũng phải nghĩ cách để đối phó với thảm họa tuyết rơi, không có lệnh của trắm, không được phép ra khỏi Đông Cung nửa bước."
"Tuân mệnh!"
Lão thái giám đã hiểu!
Bất kể hai việc này có phải là do Thái tử làm hay không thì Hoàng đế vẫn quyết định đánh Thái tử.
Thất bại trong việc đối phó với thảm họa tuyết rơi chính là lý do để đánh.
Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do! Nhưng lão thái giám có hơi bối rối... Chẳng phải Hoàng đế muốn mượn tay Thái tử để giết chết Hoang Thân vương hay sao?
Tại sao lại cấm túc Thái tử vào thời điểm mấu chốt này?
Tâm của hoàng đế thật sự rất khó đoán! "Lão già kia, còn có chuyện gì muốn báo cáo sao?"
Lão thái giám suy nghĩ một hồi: "Bệ hạ, còn có một chuyện kỳ lạ nữa, Tư Mã Mai, đích nữ Tư Mã gia đã bỏ nhà đi!"
"Nói rằng muốn thăm thú thiên hạ này!"
Khóe miệng Hạ đế gợi lên một tia khó hiểu: "Thú vị!"
"Rốt cuộc thì lão hồ ly Tư Mã Kiếm đang muốn làm gì?"
"Lão già, sắp xếp cao thủ của Hoàng Thành Tư đi theo dõi đám người của Tiểu Cửu lần nữa, nếu có chuyện xảy ra, phải báo cáo kịp thời!"
“Tuân mệnh!"
Lão thái giám vội vàng đứng dậy rời đi.
Lúc này, Hạ đế tự lẩm bẩm: "Xem ra, có mấy con cá lớn đã mắc câu rồi!"
"Mồi câu, bây giờ không thể chết được đâu!"
Phủ Thái tử.
Thái tử đang điên cuồng đập phá tất cả các đồ đạc trang trí đắt tiền trong đại sảnh, hắn ta gầm lên với vẻ mặt gớm ghiếc: "Nói, tại sao lại xảy ra chuyện hàng trăm tên sát thủ võ giả lại bị một trăm tên thương binh giết chết?”
"Những điều ngươi vừa nói là hoàn toàn chắc chắn sao?"
"Ngươi mau nói cho bản Thái tử biết, hôm qua ở Ổ Bảo Đào Hoa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Hạ Thiên có yêu pháp sao?"
"Đại thánh sứ, nếu như ngươi không thể cho bổn vương một lời giải thích thỏa đáng, ta sẽ lột trần ngươi ngay tại đây!"
"Đi ra ngoài..."
Lúc này.
Trong đại sảnh xuất hiện một bóng dáng cực kỳ nóng bỏng, nàng ta nói một cách thong thả: "Thái tử điện hạ bớt giận, cuộc tập kích đêm qua được sắp xếp vội vàng, cho nên mới thất bại!"
"Bây giờ, ta đã bày ra thiên la địa võng trên con đường mà Hoang Thân vương phải đi qua, lần này, hẳn khó mà thoát khỏi kiếp nạn này!"
Thái tử hung ác hỏi: "Nếu vẫn thất bại thì sao?"
Bóng dáng nóng bỏng nói một cách rất chắc chản: "Ta sẽ giao thân thể cho Thái tử!"
"Lần này, chúng ta thắng chắc!"
"Hãy tin tưởng ta!"
"Vì vậy, đêm qua Ổ Bảo Đào Hoa có xảy ra chuyện gì hay không, lão nô hoàn toàn không hề biết!"
"Sáng nay, sau khi Hoang Thân vương lên đường, một nhóm thám tử khác âm thầm tiến vào Ổ Bảo thì phát hiện hàng trăm thi thể của sát thủ mặc áo màu đen treo trên lầu các của Ổ Bảo, cả người chồng chất vết thương, không còn giống người nữa!"
"Hoàng Thành Tư đã xác nhận, hàng trăm tên sát thủ kém cỏi nhất cũng là võ giả cấp ba, đều là sát thủ có tiếng ở giới giang hồ, bây giờ họ đều là người của Thái tử"
"Dựa theo suy đoán của Hoàng Thành Tư, đêm qua, người của Thái Tử tập kích không thành, ngược lại còn bị Hoang. Thân vương giết chết!"
"Cái gì?" Hạ đế có hơi ngạc nhiên: "Tiểu Cửu dẫn đầu một trăm thương binh giết chết một trăm tên sát thủ võ giả ư?"
Lão thái giám khẳng định: "Hôm nay, khi xuất phát, Hoang Thân vương và đoàn xe không hề bị hư hại chút nào cả, còn người của Thái tử ở bên trong Ổ Bảo đều đã bị giết chết, cho nên lão nô dám lấy đầu ra bảo đảm, Thái tử đã bị đánh bại."
Trong mắt Hạ đế tràn đầy sự nghỉ vấn: "Tiểu Cửu đã làm như thế nào?"
Lão thái giám läc đầu: "Thám tử của Hoàng Thành Tư đã bị giết cho nên lão nô cũng không biết thực hư chuyện này là như thế nào cải!"
Đột nhiên.
Trong mắt Hạ đế bắn ra hai tia sáng lạnh lẽo: "Thái tử dám giết thám tử của Hoàng Thành Tư, làm cho trẫm mất đi tai mắt, thực sự rất to gan!"
Lão thái giám sững sờ: "Bệ hạ, cũng không có chứng cứ chứng minh hai chuyện này là do Thái tử gây ra"
"Hừ.."
Hạ đế khit mũi hừ lạnh một cái và ngắt lời lão thái giám: "Thái tử lá mặt lá trái, điều động một trăm thương binh cho. "Tiểu Cửu, vì không muốn để cho người khác biết cho nên đã phái người ở cửa thành đánh ngất thám tử của Hoàng Thành Tưt"
"Tại Đào Hoa Ổ Bảo, để tập kích Tiểu Cửu, hiển nhiên Thái tử sẽ muốn tiêu diệt đám thám tử xung quanh, cho nên đã động thủ chống lại thám tử của Hoàng Thành Tư một lần nữa!"
"Thái tử, bây giờ ngay cả người của Hoàng Thành Tư mà cũng dám động vào, là muốn chọc vào tai mắt của trầm sao?”
"Tên khốn này đúng là vô pháp vô thiên!"
Lão thái giám trừng mắt, thử thăm dò hỏi: 'Bệ hạ, ngài có muốn truyền Thái tử đến Ngự thư phòng để bào chữa hay không?"
Hạ đế lắc đầu: "Không cần!"
“Truyền khẩu dụ của trãm, gần đây, Thái tử đã thất bại trong việc đối phó với thảm họa tuyết rơi, làm cho vô số con dân ở phương Bắc của đế quốc bị chết cóng, phải lập tức trở về đóng cửa hối lỗi, cũng phải nghĩ cách để đối phó với thảm họa tuyết rơi, không có lệnh của trắm, không được phép ra khỏi Đông Cung nửa bước."
"Tuân mệnh!"
Lão thái giám đã hiểu!
Bất kể hai việc này có phải là do Thái tử làm hay không thì Hoàng đế vẫn quyết định đánh Thái tử.
Thất bại trong việc đối phó với thảm họa tuyết rơi chính là lý do để đánh.
Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do! Nhưng lão thái giám có hơi bối rối... Chẳng phải Hoàng đế muốn mượn tay Thái tử để giết chết Hoang Thân vương hay sao?
Tại sao lại cấm túc Thái tử vào thời điểm mấu chốt này?
Tâm của hoàng đế thật sự rất khó đoán! "Lão già kia, còn có chuyện gì muốn báo cáo sao?"
Lão thái giám suy nghĩ một hồi: "Bệ hạ, còn có một chuyện kỳ lạ nữa, Tư Mã Mai, đích nữ Tư Mã gia đã bỏ nhà đi!"
"Nói rằng muốn thăm thú thiên hạ này!"
Khóe miệng Hạ đế gợi lên một tia khó hiểu: "Thú vị!"
"Rốt cuộc thì lão hồ ly Tư Mã Kiếm đang muốn làm gì?"
"Lão già, sắp xếp cao thủ của Hoàng Thành Tư đi theo dõi đám người của Tiểu Cửu lần nữa, nếu có chuyện xảy ra, phải báo cáo kịp thời!"
“Tuân mệnh!"
Lão thái giám vội vàng đứng dậy rời đi.
Lúc này, Hạ đế tự lẩm bẩm: "Xem ra, có mấy con cá lớn đã mắc câu rồi!"
"Mồi câu, bây giờ không thể chết được đâu!"
Phủ Thái tử.
Thái tử đang điên cuồng đập phá tất cả các đồ đạc trang trí đắt tiền trong đại sảnh, hắn ta gầm lên với vẻ mặt gớm ghiếc: "Nói, tại sao lại xảy ra chuyện hàng trăm tên sát thủ võ giả lại bị một trăm tên thương binh giết chết?”
"Những điều ngươi vừa nói là hoàn toàn chắc chắn sao?"
"Ngươi mau nói cho bản Thái tử biết, hôm qua ở Ổ Bảo Đào Hoa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Hạ Thiên có yêu pháp sao?"
"Đại thánh sứ, nếu như ngươi không thể cho bổn vương một lời giải thích thỏa đáng, ta sẽ lột trần ngươi ngay tại đây!"
"Đi ra ngoài..."
Lúc này.
Trong đại sảnh xuất hiện một bóng dáng cực kỳ nóng bỏng, nàng ta nói một cách thong thả: "Thái tử điện hạ bớt giận, cuộc tập kích đêm qua được sắp xếp vội vàng, cho nên mới thất bại!"
"Bây giờ, ta đã bày ra thiên la địa võng trên con đường mà Hoang Thân vương phải đi qua, lần này, hẳn khó mà thoát khỏi kiếp nạn này!"
Thái tử hung ác hỏi: "Nếu vẫn thất bại thì sao?"
Bóng dáng nóng bỏng nói một cách rất chắc chản: "Ta sẽ giao thân thể cho Thái tử!"
"Lần này, chúng ta thắng chắc!"
"Hãy tin tưởng ta!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.