Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử
Chương 233: Lão già!
Ss Tần
19/01/2024
Đế đô.
Nửa tháng nay, gió xuân ấm áp đã thổi tan băng tuyết.
Ban đêm, trong hoàng cung đèn đuốc sáng trưng.
Trong Ngự thư phòng, Hạ đế phê tấu chương xong, nhắm mắt nghỉ mắt một lát rồi mở đôi mắt ưng ra: “Này lão già, đã nửa tháng rồi, Tiểu Cửu đã có tin tức gì chưa?”
Ngụy công công vội vàng lấy một xấp tấu chương dày cộp trong tay áo ra: “Mời bệ hạ xem qua.”
“Lão già!”
Hạ đế cười mắng: “Ông đã chuẩn bị xong từ trước rồi chứ gì"
Ngụy công công cười cười phô ra hết nếp nhăn trên mặt: “Lão nô biết bệ hạ lo lắng cho Hoang Châu vương điện hạ nên thời gian qua luôn mang theo tin tức báo về theo người.”
“Ta lo lắng cho Tiểu Cửu ấy à?”
Ánh mắt Hạ đế phức tạp, ông ta đưa tay ra nhận lấy rồi lẩm bẩm tự hỏi một câu: “Không có tin tức của Tân cung phụng à?”
Ngụy công công lắc đầu: “Không ạ!” Đôi mắt ưng của Hạ đế lộ vẻ ngờ vực: “Với võ công của
Tần cung phụng thì chắc là đã bắt kịp Tiểu Cửu từ lâu rồi mới phải!"
“Tại sao vẫn chưa có tin tức báo về?”
Lão thái giám Ngụy công công lắc đầu: “Lão nô cũng cảm thấy kỳ quặc, cho nên đã lệnh cho Hoàng Thành Tư điều tra rồi”
“Xin bệ hạ mở tấu chương đầu tiên ra đọc, trong đó có tin tức của Tân cung phụng!”
Hạ đế vội vàng mở ra, xem xong hàng mày cau chặt hơn: “Tân cung phụng dám nghênh ngang gia nhập đội xe của Tiểu Cửu như vậy ư?”
Tình huống này hoàn toàn không nẵm trong kế hoạch của bọn họ.
Đôi mắt Hạ đế lóe lên ánh sáng lạnh: “Lế nào Tân cung phụng bị Tiểu Cửu khống chế rồi sao?”
“Lão già, cuối cùng hội chủ Tiềm Long hội cũng xuất hiện rồi à?”
Lão thái giám lắc đầu: “Bệ hạ, mời xem tấu chương thứ hai, chuyện được thuật lại trong đó có thể sẽ giải đáp thắc. mắc cho bệ hạ”
Hạ đế hiếu kì mở ra xem, lẩm bẩm đọc: “Nhi tử của Hữu Thừa tướng Tào Uy bị ngộ hại ở Thanh Châu, hung thủ là Thánh nữ phái Tung Hoành, phương thức giết người là... Hạ độc: “Địa điểm, ngoài thành Thanh Châu.”
“Đồng thời phái Tung Hoành còn sát hại hai ngàn ky binh Thanh Châu mà Thái tử nuôi riêng.”
Đôi mắt ưng của Hạ đế ngập tràn ngờ vực: “Lão già, chẳng phải đám gậy quấy phân heo phái Tung Hoành về phe Thái tử hay sao?”
“Vì sao Thánh nữ Tung Hoành lại hạ độc giết chết lực lượng Thái tử nuôi dưỡng ở Thanh Châu?”
Lão thái giám quan sát sắc mặt của Hạ đế: “Theo tin tức mà Hoàng Thành Tư báo về thì trước đó phái Tung Hoành đã phái ba thánh sứ đi phối hợp hành thích Hoang Châu vương điện hạ nhưng đều bị giết chết.”
“Thánh nữ phái Tung Hoành cho rằng Thái tử làm vậy là âm mưu nhăm vào phái Tung Hoành, muốn làm suy yếu thực lực của phái Tung Hoành.”
“Cho nên bọn họ mới trở mặt thành thù!”
“Vậy à?”
Nửa tháng nay, gió xuân ấm áp đã thổi tan băng tuyết.
Ban đêm, trong hoàng cung đèn đuốc sáng trưng.
Trong Ngự thư phòng, Hạ đế phê tấu chương xong, nhắm mắt nghỉ mắt một lát rồi mở đôi mắt ưng ra: “Này lão già, đã nửa tháng rồi, Tiểu Cửu đã có tin tức gì chưa?”
Ngụy công công vội vàng lấy một xấp tấu chương dày cộp trong tay áo ra: “Mời bệ hạ xem qua.”
“Lão già!”
Hạ đế cười mắng: “Ông đã chuẩn bị xong từ trước rồi chứ gì"
Ngụy công công cười cười phô ra hết nếp nhăn trên mặt: “Lão nô biết bệ hạ lo lắng cho Hoang Châu vương điện hạ nên thời gian qua luôn mang theo tin tức báo về theo người.”
“Ta lo lắng cho Tiểu Cửu ấy à?”
Ánh mắt Hạ đế phức tạp, ông ta đưa tay ra nhận lấy rồi lẩm bẩm tự hỏi một câu: “Không có tin tức của Tân cung phụng à?”
Ngụy công công lắc đầu: “Không ạ!” Đôi mắt ưng của Hạ đế lộ vẻ ngờ vực: “Với võ công của
Tần cung phụng thì chắc là đã bắt kịp Tiểu Cửu từ lâu rồi mới phải!"
“Tại sao vẫn chưa có tin tức báo về?”
Lão thái giám Ngụy công công lắc đầu: “Lão nô cũng cảm thấy kỳ quặc, cho nên đã lệnh cho Hoàng Thành Tư điều tra rồi”
“Xin bệ hạ mở tấu chương đầu tiên ra đọc, trong đó có tin tức của Tân cung phụng!”
Hạ đế vội vàng mở ra, xem xong hàng mày cau chặt hơn: “Tân cung phụng dám nghênh ngang gia nhập đội xe của Tiểu Cửu như vậy ư?”
Tình huống này hoàn toàn không nẵm trong kế hoạch của bọn họ.
Đôi mắt Hạ đế lóe lên ánh sáng lạnh: “Lế nào Tân cung phụng bị Tiểu Cửu khống chế rồi sao?”
“Lão già, cuối cùng hội chủ Tiềm Long hội cũng xuất hiện rồi à?”
Lão thái giám lắc đầu: “Bệ hạ, mời xem tấu chương thứ hai, chuyện được thuật lại trong đó có thể sẽ giải đáp thắc. mắc cho bệ hạ”
Hạ đế hiếu kì mở ra xem, lẩm bẩm đọc: “Nhi tử của Hữu Thừa tướng Tào Uy bị ngộ hại ở Thanh Châu, hung thủ là Thánh nữ phái Tung Hoành, phương thức giết người là... Hạ độc: “Địa điểm, ngoài thành Thanh Châu.”
“Đồng thời phái Tung Hoành còn sát hại hai ngàn ky binh Thanh Châu mà Thái tử nuôi riêng.”
Đôi mắt ưng của Hạ đế ngập tràn ngờ vực: “Lão già, chẳng phải đám gậy quấy phân heo phái Tung Hoành về phe Thái tử hay sao?”
“Vì sao Thánh nữ Tung Hoành lại hạ độc giết chết lực lượng Thái tử nuôi dưỡng ở Thanh Châu?”
Lão thái giám quan sát sắc mặt của Hạ đế: “Theo tin tức mà Hoàng Thành Tư báo về thì trước đó phái Tung Hoành đã phái ba thánh sứ đi phối hợp hành thích Hoang Châu vương điện hạ nhưng đều bị giết chết.”
“Thánh nữ phái Tung Hoành cho rằng Thái tử làm vậy là âm mưu nhăm vào phái Tung Hoành, muốn làm suy yếu thực lực của phái Tung Hoành.”
“Cho nên bọn họ mới trở mặt thành thù!”
“Vậy à?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.