Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử
Chương 209: Thế nào mới là nặng
Ss Tần
17/01/2024
Thắng cược rồi!
Sâu trong đôi mắt của Hạ Thiên lóe lên thứ ánh sáng lạ lùng.
Tân Hồng Y bị ngân châm uy hiếp, quả nhiên không dám nói sai ý hắn.
Có điều, cho dù nàng ta có nói khác đi thì Hạ Thiên cũng vẫn còn phương án hai.
Trên đường đi, Tân Hồng Y bị Hạ Thiên uy hiếp, cuối cùng đã tiết lộ một chút về tình hình trong điện Cung Phụng.
Nàng ta sợ nếu mình không nói gì thì tên phế vật võ đạo Hạ Thiên này sẽ cho rằng nàng ta không có giá trị gì, lỡ như hắn không cần lấy nửa bộ công pháp còn lại nữa mà giết luôn nàng ta thì thật là chết oan chết uổng!
Tân Hồng Y nói, Hoàng đế có chín người con trai, từ Thái tử, Nhị hoàng tử đến Bát hoàng tử Thanh Châu vương đều có lão yêu quái điện Cung Phụng chọn hộ đạo cho ngay từ khi sinh ra.
Chỉ có hẳn là do khi chào đời, kinh mạch bị tắc. nghẽn, trông ngu đần nên các lão quái vật trong điện Cung Phụng cho rằng sau này hắn sẽ văn không được, võ không hay, không ai chọn hộ đạo cho hắn.
Người mà Tần Hồng Y chọn hộ đạo chính là Thanh Châu vương Hạ Vũ.
Quả là không khéo thì đã không nên chuyện.
Lúc này, Tàng Cửu vịn Tân Hồng Y, giấu một cây ngân châm trong tay áo, nói nhỏ vào tai nàng ta: “Nếu như ngươi không nói theo những gì Vương gia dặn dò thì †a sẽ cảm cây ngân châm này vào đan điền của ngươi.”
'Tần Hồng Y hận nghiến răng. Nhóc con, chờ bản tông khôi phục lại sức mạnh, bản tông sẽ giết luôn ngươi!
€ó điều, hiện tại nàng ta là hổ lạc xuống đồng bằng bị chó bắt nạt.
Trên đường đi, kể từ khi tỉnh lại, Tân Hồng Y đã cố gắng nhổ ngân châm trên người ra nhưng lần nào câu mà Hạ Thiên nói khi cắm kim châm vào cũng vang lên bên tai nàng ta tựa như ma chú: “Nếu trận pháp Bạo Liệt 'Thần Châm không được phá trận đúng cách thì mười hai cây ngân châm này sẽ công kích lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, khiếu huyệt, khiến nàng ta nổ tan xác ngay tại chỗ!
Tân Hồng Y đã thử nghiệm rồi, thân thể tông sư bị mười hai cây ngân châm này phong ấn không thể vận khí, không thể tu luyện, chức năng của cơ thể giống như: người bình thường.
Quả là không đơn giản!
Có tổng cộng những mười hai cây ngân châm, phải nhổ ra theo thứ tự như thế nào mới không bị nổ tan xác đây?
Tân Hồng Y nghĩ đến vấn đề này là chỉ muốn chết quách đi cho rồi.
Thế nhưng, nếu như nàng ta thực sự dám chết thì đã chẳng truy tìm trường sinh!
Cho nên, trước khi giải được Bạo Liệt Thần Châm, 'Tần Hồng Y chỉ còn nước nghe lời Hạ Thiên.
Nếu không, chắc chẳn kiếm tử sĩ theo sát bên cạnh nàng ta sẽ không chút do dự cắm ngân châm làm đan điền của nàng ta nổ tung.
Khi đó, nàng ta sẽ mất công lực, mặt mày sẽ già như vỏ cây cổ thụ, chắc chắn là cực kỳ khó coi đến mức làm nàng ta phát điên.
Nghĩ đến đây, Tân Hồng Y chỉ còn cách giấu nỗi căm hận trong lòng đi.
Nàng †a ngước mắt lên, quát lớn: “Tiểu Vũ Vũ, ngươi gặp lão tổ tông, sao không bái kiến?”
Tiểu Vũ Vũ? “Xùy.."
Triệu Trinh Tử buồn cười không nhịn được, buột miệng cười thành tiếng.
Thanh Châu vương Hạ Vũ lườm nàng ta một cái đầy hung dữ.
Triệu Trinh Tử vội đưa bàn tay ngọc lên, yêu kiều che miệng nhỏ lại, con ngươi đen láy, sáng ngời chuyển động đầy linh hoạt, xem ra là vẫn không nhịn cười được.
Đương nhiên, nếu như nàng ta có thể nhịn cười thì đâu cần phải đưa tay lên che miệng làm gì.
Lúc này, Thanh Châu vương Hạ Vũ chắp tay hành lễ: l “Thanh Châu vương Hạ Vũ bái kiến Hồng Y lão tổ tông!”
Đám người a dua nịnh hót bên cạnh hắn ta cũng vội vàng hành lễ: “Thuộc hạ của Thanh Châu vương bái kiến Iấ Hồng Y lão tổ tông!” I
'Tần Hồng Y gật đầu: “Không cần đa lễ!”
Thanh Châu vương thấy Tần Hồng Y bị trọng thương, trong lòng không khỏi lo ngại: “Hồng Y lão tổ tông, sao người lại bị thương ra nông nỗi này?”
'Tần Hồng Y là một trong những cao thủ cảnh giới Tông Sư mạnh nhất của điện Cung Phụng, Hạ Vũ biết rõ điều này.
Trước đây, trong lòng hắn ta, Tân Hồng Y là cao thủ vô địch thiên hạ.
Bởi vì, từng có cao thủ thuộc điện Cung Phụng nói rằng Tân Hồng Y chính là cao thủ võ đạo mạnh nhất thiên hạ.
Thế nhưng giờ đây, trông vị cao thủ này thật thê lương!
Ngay cả tay chân cũng bị đánh gấy xương rồi sao?
Thanh Châu vương còn nhớ trước đây lần đầu tiên hắn ta gặp Tân Hồng Y là tại lễ thành nhân của mình.
Lão tổ tông này mặc đồ đỏ toàn thân, khuôn mặt như thiếu nữ, yêu kiều xuất hiện trước mặt hắn ta, nói cho hẳn ta biết Tân Hồng Y nàng ta là người hộ đạo của Bát hoàng tử.
Khoảnh khắc ấy, hắn ta sững sờ trước vẻ đẹp của Tần Hồng Y!
Hắn ta thích tỷ tỷ áo đỏ này!
Sau này, tới khi lớn lên hắn ta mới biết rằng, khi nam nhân mới biết yêu, có khả năng rất cao sẽ thích những mỹ nhân giống như tỷ tỷ.
Về sau, cho dù hắn ta có mặn nồng với Thanh Châu vương phi xinh đẹp thì trong tâm trí hắn ta vẫn luôn lơ đãng xuất hiện bóng dáng yêu kiều thướt tha của Tân Hồng Y... khi không mặc quần áo!
'Thanh Châu vương cắn răng nghiến lợi hỏi cuộc là ai làm Hồng Y lão tổ tông bị thương?”
“Bản vương sẽ dẫn đại quân Thanh Châu đi báo thù cho người!”
Tần Hồng Y lắc đầu: “Không cần!”
“Ta chỉ bị thương nhẹ thôi, không sao!”
Khóe mắt Hạ Vũ đỏ hoe!
Tân Hồng Y bị thương tới mức đến ngồi cũng cần được nha hoàn dìu, tay chân đều gãy hết, nói chuyện cũng tốn sức... Vậy mà gọi là vết thương nhẹ ư?
Nàng ta đã bị đánh tới mức không thể tự lo liệu chuyện sinh hoạt rồi mà vẫn gọi là vết thương nhẹ được. Nếu vậy thì thế nào mới là nặng? Chẳng lẽ là bị chém đứt đầu hay sao?
Tần Hồng Y là người hộ đạo của hắn ta, là chỗ dựa cho Thanh Châu vương hắn ta muốn làm gì thì làm, nàng ta nhất định không thể xảy ra chuyện được.
Sâu trong đôi mắt của Hạ Thiên lóe lên thứ ánh sáng lạ lùng.
Tân Hồng Y bị ngân châm uy hiếp, quả nhiên không dám nói sai ý hắn.
Có điều, cho dù nàng ta có nói khác đi thì Hạ Thiên cũng vẫn còn phương án hai.
Trên đường đi, Tân Hồng Y bị Hạ Thiên uy hiếp, cuối cùng đã tiết lộ một chút về tình hình trong điện Cung Phụng.
Nàng ta sợ nếu mình không nói gì thì tên phế vật võ đạo Hạ Thiên này sẽ cho rằng nàng ta không có giá trị gì, lỡ như hắn không cần lấy nửa bộ công pháp còn lại nữa mà giết luôn nàng ta thì thật là chết oan chết uổng!
Tân Hồng Y nói, Hoàng đế có chín người con trai, từ Thái tử, Nhị hoàng tử đến Bát hoàng tử Thanh Châu vương đều có lão yêu quái điện Cung Phụng chọn hộ đạo cho ngay từ khi sinh ra.
Chỉ có hẳn là do khi chào đời, kinh mạch bị tắc. nghẽn, trông ngu đần nên các lão quái vật trong điện Cung Phụng cho rằng sau này hắn sẽ văn không được, võ không hay, không ai chọn hộ đạo cho hắn.
Người mà Tần Hồng Y chọn hộ đạo chính là Thanh Châu vương Hạ Vũ.
Quả là không khéo thì đã không nên chuyện.
Lúc này, Tàng Cửu vịn Tân Hồng Y, giấu một cây ngân châm trong tay áo, nói nhỏ vào tai nàng ta: “Nếu như ngươi không nói theo những gì Vương gia dặn dò thì †a sẽ cảm cây ngân châm này vào đan điền của ngươi.”
'Tần Hồng Y hận nghiến răng. Nhóc con, chờ bản tông khôi phục lại sức mạnh, bản tông sẽ giết luôn ngươi!
€ó điều, hiện tại nàng ta là hổ lạc xuống đồng bằng bị chó bắt nạt.
Trên đường đi, kể từ khi tỉnh lại, Tân Hồng Y đã cố gắng nhổ ngân châm trên người ra nhưng lần nào câu mà Hạ Thiên nói khi cắm kim châm vào cũng vang lên bên tai nàng ta tựa như ma chú: “Nếu trận pháp Bạo Liệt 'Thần Châm không được phá trận đúng cách thì mười hai cây ngân châm này sẽ công kích lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, khiếu huyệt, khiến nàng ta nổ tan xác ngay tại chỗ!
Tân Hồng Y đã thử nghiệm rồi, thân thể tông sư bị mười hai cây ngân châm này phong ấn không thể vận khí, không thể tu luyện, chức năng của cơ thể giống như: người bình thường.
Quả là không đơn giản!
Có tổng cộng những mười hai cây ngân châm, phải nhổ ra theo thứ tự như thế nào mới không bị nổ tan xác đây?
Tân Hồng Y nghĩ đến vấn đề này là chỉ muốn chết quách đi cho rồi.
Thế nhưng, nếu như nàng ta thực sự dám chết thì đã chẳng truy tìm trường sinh!
Cho nên, trước khi giải được Bạo Liệt Thần Châm, 'Tần Hồng Y chỉ còn nước nghe lời Hạ Thiên.
Nếu không, chắc chẳn kiếm tử sĩ theo sát bên cạnh nàng ta sẽ không chút do dự cắm ngân châm làm đan điền của nàng ta nổ tung.
Khi đó, nàng ta sẽ mất công lực, mặt mày sẽ già như vỏ cây cổ thụ, chắc chắn là cực kỳ khó coi đến mức làm nàng ta phát điên.
Nghĩ đến đây, Tân Hồng Y chỉ còn cách giấu nỗi căm hận trong lòng đi.
Nàng †a ngước mắt lên, quát lớn: “Tiểu Vũ Vũ, ngươi gặp lão tổ tông, sao không bái kiến?”
Tiểu Vũ Vũ? “Xùy.."
Triệu Trinh Tử buồn cười không nhịn được, buột miệng cười thành tiếng.
Thanh Châu vương Hạ Vũ lườm nàng ta một cái đầy hung dữ.
Triệu Trinh Tử vội đưa bàn tay ngọc lên, yêu kiều che miệng nhỏ lại, con ngươi đen láy, sáng ngời chuyển động đầy linh hoạt, xem ra là vẫn không nhịn cười được.
Đương nhiên, nếu như nàng ta có thể nhịn cười thì đâu cần phải đưa tay lên che miệng làm gì.
Lúc này, Thanh Châu vương Hạ Vũ chắp tay hành lễ: l “Thanh Châu vương Hạ Vũ bái kiến Hồng Y lão tổ tông!”
Đám người a dua nịnh hót bên cạnh hắn ta cũng vội vàng hành lễ: “Thuộc hạ của Thanh Châu vương bái kiến Iấ Hồng Y lão tổ tông!” I
'Tần Hồng Y gật đầu: “Không cần đa lễ!”
Thanh Châu vương thấy Tần Hồng Y bị trọng thương, trong lòng không khỏi lo ngại: “Hồng Y lão tổ tông, sao người lại bị thương ra nông nỗi này?”
'Tần Hồng Y là một trong những cao thủ cảnh giới Tông Sư mạnh nhất của điện Cung Phụng, Hạ Vũ biết rõ điều này.
Trước đây, trong lòng hắn ta, Tân Hồng Y là cao thủ vô địch thiên hạ.
Bởi vì, từng có cao thủ thuộc điện Cung Phụng nói rằng Tân Hồng Y chính là cao thủ võ đạo mạnh nhất thiên hạ.
Thế nhưng giờ đây, trông vị cao thủ này thật thê lương!
Ngay cả tay chân cũng bị đánh gấy xương rồi sao?
Thanh Châu vương còn nhớ trước đây lần đầu tiên hắn ta gặp Tân Hồng Y là tại lễ thành nhân của mình.
Lão tổ tông này mặc đồ đỏ toàn thân, khuôn mặt như thiếu nữ, yêu kiều xuất hiện trước mặt hắn ta, nói cho hẳn ta biết Tân Hồng Y nàng ta là người hộ đạo của Bát hoàng tử.
Khoảnh khắc ấy, hắn ta sững sờ trước vẻ đẹp của Tần Hồng Y!
Hắn ta thích tỷ tỷ áo đỏ này!
Sau này, tới khi lớn lên hắn ta mới biết rằng, khi nam nhân mới biết yêu, có khả năng rất cao sẽ thích những mỹ nhân giống như tỷ tỷ.
Về sau, cho dù hắn ta có mặn nồng với Thanh Châu vương phi xinh đẹp thì trong tâm trí hắn ta vẫn luôn lơ đãng xuất hiện bóng dáng yêu kiều thướt tha của Tân Hồng Y... khi không mặc quần áo!
'Thanh Châu vương cắn răng nghiến lợi hỏi cuộc là ai làm Hồng Y lão tổ tông bị thương?”
“Bản vương sẽ dẫn đại quân Thanh Châu đi báo thù cho người!”
Tần Hồng Y lắc đầu: “Không cần!”
“Ta chỉ bị thương nhẹ thôi, không sao!”
Khóe mắt Hạ Vũ đỏ hoe!
Tân Hồng Y bị thương tới mức đến ngồi cũng cần được nha hoàn dìu, tay chân đều gãy hết, nói chuyện cũng tốn sức... Vậy mà gọi là vết thương nhẹ ư?
Nàng ta đã bị đánh tới mức không thể tự lo liệu chuyện sinh hoạt rồi mà vẫn gọi là vết thương nhẹ được. Nếu vậy thì thế nào mới là nặng? Chẳng lẽ là bị chém đứt đầu hay sao?
Tần Hồng Y là người hộ đạo của hắn ta, là chỗ dựa cho Thanh Châu vương hắn ta muốn làm gì thì làm, nàng ta nhất định không thể xảy ra chuyện được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.