Chương 204
Cáo Nhỏ
25/07/2021
Chỉ là bây giờ anh ta mới chậm rãi suy nghĩ một chuyện, thật ra những yếu tố bên ngoài kia chỉ là một cái cớ mà anh ta thuận lý thành Chương mà thôi.
Nếu thực sự yêu Bạch Tiểu Vũ, làm sao anh ta lại không Ái HÀ, Z0 9h SG cố Tộ ng muôn có con với cô ta, anh ta đã sớm đi làm thụ tinh ông nghiệm rồi.
Trong đầu anh ta đưa ra một giả thiết, néu Bạch Tiểu Vũ biến thành Tô Cẩm Khê, sẽ có kết quả như hôm nay không?
Chắc chắn sẽ không, vì Tô Cẩm Khê, anh ta không ngần ngại dùng tương lai của mình để đánh cược.
Ngay cả khi Tô Cẩm Khê không thể sinh con, anh ta cũng sẽ cố gắng hết sức để làm thụ tinh ống nghiệm, thậm chí nếu anh ta không có con, anh ta sẽ làm mọi thứ có thể để kết hôn với Tô Cảm Khê.
Lúc đầu, anh ta đối với Bạch Tiểu Vũ là vì áy náy, đồng cảm và áy náy khiến anh ta lầm tưởng đó là tình yêu.
Đường Minh không nhận ra mình đã sai cho đến khi Tô Cẩm Khê xuất hiện, cảm động hay cảm thông sẽ không bao giờ trở thành tình yêu.
Không cần biết là Bạch Tiểu Vũ hay Tô Mộng, anh ta đều không có kế hoạch ở bên nhau.
Bây giờ mọi chuyện đã trở nên như thế này, anh ta chỉ đành phải cùng Bạch Tiểu Vũ hợp rồi lại tan, sẽ không phụ trách Bạch Tiểu Vũ nữa, cô ấy nên có một tương lai tươi sáng.
Đường Minh lắc đầu, “Tiểu Vũ, nếu anh ghét bỏ em không thể có con, thì anh đã rời xa em lâu rồi. Em biết đó không phải là lý do.”
“Không phải lý do này thì là lý do gì? Minh, em không khóc nữa, chúng ta vẫn giống như trước kia được không?
Em sẽ không ngăn cản anh kết hôn với Tô Mộng, em chỉ xin anh đừng rời xa em, em thực sự không thể sống thiếu em.” Bạch Tiểu Vũ lo lắng nắm lấy tay Đường Minh.
“Tiểu Vũ, chuyện này chỉ làm chậm trễ em thôi. Em như bây giò thì sẽ mãi không có danh phận, anh…” Anh ta định nói anh ta đã thay lòng đổi dạ.
Bạch Tiểu Vũ cầm lấy tắm chi phiếu rồi xé nhỏ, “Minh, chúng ta đừng chia tay được không, em không cần danh phận, em chỉ cần anh thôi… Rõ ràng là anh không yêu Tô Mộng mà?”
“Anh không yêu cô ta, nhưng…” Đường Minh không thể nói ra những lời tàn nhẫn như vậy với Bạch Tiểu Vũ.
“Anh không yêu cô ta, vậy là đủ rồi, em biết là anh không còn cách nào mới phải cưới cô ta.” Bạch Tiểu Vũ vội vàng lau nước mắt trên mặt.
“Minh, đừng rời xa em, em thực sự không thể sống thiếu anh.”
Đường Minh bất lực thở dài, thôi, chuyện của Bạch Tiểu Vũ thì từ từ nói, thấy lúc này cô ta đang rất kích động, anh ta sợ sẽ kích thích cô ta.
Bạch Tiểu Vũ hết sức ngoan ngoãn, cẩn thận nắm lấy cánh tay Đường Minh, từng bước đi theo anh ta.
Cô ta càng như vậy, Đường Minh càng không đành lòng làm tổn thương cô ta, Bạch Tiểu Vũ thực sự rất tốt, nhưng tại sao anh ta lại không yêu cô ta?
Anh ta đưa cô ta về nhà, “Em nghỉ sớm đi, em đừng đọc báo những ngày này.”
Ngày mai anh ta sẽ kết hôn với Tô Mộng, anh ta đã có thể nghĩ đến tiêu đề ngày mai sẽ là chính mình.
Hai mắt Bạch Tiểu Vũ đỏ hoe, “Minh, tối nay anh ở lại với em được không?”
Trong lòng Đường Minh thấy rất áy náy với Bạch Tiểu Vũ, ngày mai anh ta sẽ kết hôn với người khác, khác hẳn với lần với Tô Cẩm Khê.
Khi đó anh ta đã nói rõ với Tô Cẩm Khê ngay từ đầu, lúc đó anh ta cho rằng người mình thích chính là Bạch Tiểu Vũ.
Bây giờ anh ta biết lòng của mình, chỉ cảm thấy mình phụ Bạch Tiểu Vũ, càng khoan dung với Bạch Tiểu Vũ hơn.
“Đã muộn rồi, em đi tắm rửa trước rồi nghỉ ngơi đi, đêm nay anh ngủ ở phòng khách.”
Bạch Tiểu Vũ không hiểu rõ ràng là Đường Minh không thích Tô Mộng, tại sao lại không muốn chạm vào cô ta?
Chẳng lẽ thật sự là lý do mà Tô Mộng nói?
Người anh ấy yêu là Tô Cẩm Khê? Điều này tuyệt đối không có khả năng, điều Bạch Tiểu Vũ không muốn thừa nhận nhất chính là sự thật này.
Có lẽ là vì đứa bé trong bụng Tô Mộng, anh ấy không yêu Tô Mộng, nhưng dù sao đócũng là máu mủ của anh ấy, vốn Đường Minh là một người rất nguyên tắc.
Nghĩ đến đây, Bạch Tiểu Vũ càng cảm thấy thời xưa cho rằng mẹ phụ thuộc vào con cái không phải là không có lý, Tô Mộng dựa vào đứa trẻ này mà lên trời.
Trong lòng cô ta hận chết đi được, mọi chuyện đã thành ra như thế này cô ta cũng không còn cách nào khác.
Bạch Tiểu Vũ bất lực thở dài, “Ừ, em đi trải giường cho.
anh.”
Bây giờ cô ta vẫn ngoan ngoãn nghe lời Đường Minh, ổn định được Đường Minh rồi tính tiếp.
Đến lúc đó cô ta chỉ cần làm Tô Mộng sảy thai, Đường Minh sẽ chia tay với cô ta, dù sao Tô Mộng cũng chưa có được giấy đăng ký kết hôn với Đường Minh, cô ta sẽ không thể có được bắt kỳ tài sản nào của nhà họ Đường.
Đường Minh ngủ ở phòng khách, anh ta mua căn hộ này cho Bạch Tiểu Vũ, sau nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên anh ta ngủ ở phòng khách.
Anh ta không khỏi nghĩ đến những chuyện nhỏ nhặt khi anh ta gặp Tô Cẩm Khê, mở điện thoại lên, anh ta tìm kiếm tên của cô, có rất nhiều thông tin liên quan hiện ra.
Nếu thực sự yêu Bạch Tiểu Vũ, làm sao anh ta lại không Ái HÀ, Z0 9h SG cố Tộ ng muôn có con với cô ta, anh ta đã sớm đi làm thụ tinh ông nghiệm rồi.
Trong đầu anh ta đưa ra một giả thiết, néu Bạch Tiểu Vũ biến thành Tô Cẩm Khê, sẽ có kết quả như hôm nay không?
Chắc chắn sẽ không, vì Tô Cẩm Khê, anh ta không ngần ngại dùng tương lai của mình để đánh cược.
Ngay cả khi Tô Cẩm Khê không thể sinh con, anh ta cũng sẽ cố gắng hết sức để làm thụ tinh ống nghiệm, thậm chí nếu anh ta không có con, anh ta sẽ làm mọi thứ có thể để kết hôn với Tô Cảm Khê.
Lúc đầu, anh ta đối với Bạch Tiểu Vũ là vì áy náy, đồng cảm và áy náy khiến anh ta lầm tưởng đó là tình yêu.
Đường Minh không nhận ra mình đã sai cho đến khi Tô Cẩm Khê xuất hiện, cảm động hay cảm thông sẽ không bao giờ trở thành tình yêu.
Không cần biết là Bạch Tiểu Vũ hay Tô Mộng, anh ta đều không có kế hoạch ở bên nhau.
Bây giờ mọi chuyện đã trở nên như thế này, anh ta chỉ đành phải cùng Bạch Tiểu Vũ hợp rồi lại tan, sẽ không phụ trách Bạch Tiểu Vũ nữa, cô ấy nên có một tương lai tươi sáng.
Đường Minh lắc đầu, “Tiểu Vũ, nếu anh ghét bỏ em không thể có con, thì anh đã rời xa em lâu rồi. Em biết đó không phải là lý do.”
“Không phải lý do này thì là lý do gì? Minh, em không khóc nữa, chúng ta vẫn giống như trước kia được không?
Em sẽ không ngăn cản anh kết hôn với Tô Mộng, em chỉ xin anh đừng rời xa em, em thực sự không thể sống thiếu em.” Bạch Tiểu Vũ lo lắng nắm lấy tay Đường Minh.
“Tiểu Vũ, chuyện này chỉ làm chậm trễ em thôi. Em như bây giò thì sẽ mãi không có danh phận, anh…” Anh ta định nói anh ta đã thay lòng đổi dạ.
Bạch Tiểu Vũ cầm lấy tắm chi phiếu rồi xé nhỏ, “Minh, chúng ta đừng chia tay được không, em không cần danh phận, em chỉ cần anh thôi… Rõ ràng là anh không yêu Tô Mộng mà?”
“Anh không yêu cô ta, nhưng…” Đường Minh không thể nói ra những lời tàn nhẫn như vậy với Bạch Tiểu Vũ.
“Anh không yêu cô ta, vậy là đủ rồi, em biết là anh không còn cách nào mới phải cưới cô ta.” Bạch Tiểu Vũ vội vàng lau nước mắt trên mặt.
“Minh, đừng rời xa em, em thực sự không thể sống thiếu anh.”
Đường Minh bất lực thở dài, thôi, chuyện của Bạch Tiểu Vũ thì từ từ nói, thấy lúc này cô ta đang rất kích động, anh ta sợ sẽ kích thích cô ta.
Bạch Tiểu Vũ hết sức ngoan ngoãn, cẩn thận nắm lấy cánh tay Đường Minh, từng bước đi theo anh ta.
Cô ta càng như vậy, Đường Minh càng không đành lòng làm tổn thương cô ta, Bạch Tiểu Vũ thực sự rất tốt, nhưng tại sao anh ta lại không yêu cô ta?
Anh ta đưa cô ta về nhà, “Em nghỉ sớm đi, em đừng đọc báo những ngày này.”
Ngày mai anh ta sẽ kết hôn với Tô Mộng, anh ta đã có thể nghĩ đến tiêu đề ngày mai sẽ là chính mình.
Hai mắt Bạch Tiểu Vũ đỏ hoe, “Minh, tối nay anh ở lại với em được không?”
Trong lòng Đường Minh thấy rất áy náy với Bạch Tiểu Vũ, ngày mai anh ta sẽ kết hôn với người khác, khác hẳn với lần với Tô Cẩm Khê.
Khi đó anh ta đã nói rõ với Tô Cẩm Khê ngay từ đầu, lúc đó anh ta cho rằng người mình thích chính là Bạch Tiểu Vũ.
Bây giờ anh ta biết lòng của mình, chỉ cảm thấy mình phụ Bạch Tiểu Vũ, càng khoan dung với Bạch Tiểu Vũ hơn.
“Đã muộn rồi, em đi tắm rửa trước rồi nghỉ ngơi đi, đêm nay anh ngủ ở phòng khách.”
Bạch Tiểu Vũ không hiểu rõ ràng là Đường Minh không thích Tô Mộng, tại sao lại không muốn chạm vào cô ta?
Chẳng lẽ thật sự là lý do mà Tô Mộng nói?
Người anh ấy yêu là Tô Cẩm Khê? Điều này tuyệt đối không có khả năng, điều Bạch Tiểu Vũ không muốn thừa nhận nhất chính là sự thật này.
Có lẽ là vì đứa bé trong bụng Tô Mộng, anh ấy không yêu Tô Mộng, nhưng dù sao đócũng là máu mủ của anh ấy, vốn Đường Minh là một người rất nguyên tắc.
Nghĩ đến đây, Bạch Tiểu Vũ càng cảm thấy thời xưa cho rằng mẹ phụ thuộc vào con cái không phải là không có lý, Tô Mộng dựa vào đứa trẻ này mà lên trời.
Trong lòng cô ta hận chết đi được, mọi chuyện đã thành ra như thế này cô ta cũng không còn cách nào khác.
Bạch Tiểu Vũ bất lực thở dài, “Ừ, em đi trải giường cho.
anh.”
Bây giờ cô ta vẫn ngoan ngoãn nghe lời Đường Minh, ổn định được Đường Minh rồi tính tiếp.
Đến lúc đó cô ta chỉ cần làm Tô Mộng sảy thai, Đường Minh sẽ chia tay với cô ta, dù sao Tô Mộng cũng chưa có được giấy đăng ký kết hôn với Đường Minh, cô ta sẽ không thể có được bắt kỳ tài sản nào của nhà họ Đường.
Đường Minh ngủ ở phòng khách, anh ta mua căn hộ này cho Bạch Tiểu Vũ, sau nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên anh ta ngủ ở phòng khách.
Anh ta không khỏi nghĩ đến những chuyện nhỏ nhặt khi anh ta gặp Tô Cẩm Khê, mở điện thoại lên, anh ta tìm kiếm tên của cô, có rất nhiều thông tin liên quan hiện ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.