Chương 223
Cáo Nhỏ
25/07/2021
Trước kia tôi thích anh, nhưng sau khi gặp chú ba, tôi mới biết cảm giác yêu một người là như thế nào.”
“Em nói em yêu anh ta? Chỉ là máy tháng mà thôi, em đã thích anh máy năm.
Khê Khê có phải là do khoảng thời gian này anh lạnh nhạt em không? Rõ ràng là chúng ta nên ở bên cạnh nhau mới đúng.”
“Không, không phải như vậy, Giản Vân, chuyện của tôi khá phức tạp, hai ba lời nói không thể nói rõ được.
Cho dù tôi không ở bên chú ba, tôi cũng không thẻ ở bên anh, tôi tin rằng sau này anh nhất định sẽ trở thành một ngôi sao lớn.
Anh có tương lai tươi đẹp, ở bên cạnh tôi sẽ chỉ hủy hoại tương lai của anh thôi.”
“Khê Khê, là anh không tỏ tình với em sớm hơn, nhưng anh có nỗi khổ riêng, em đợi anh thêm hai năm nữa được không? Đến lúc đó anh sẽ không giống như bây giờ, anh…”
Hiếm khi Tô Cảm Khê nghe Giản Vân nói nhiều điều như: vậy, cô chỉ đành phải nói: “Xin lỗi Giản Vân, người tôi yêu là chú ba, từ nay về sau chúng ta vẫn là bạn học.”
Trong lòng Giản Vân dâng lên cảm xúc không cam lòng mãnh liệt, trước đó anh ấy là con ngoài giá thú, mà Tô Cảm Khê lại có thân phận là cô cả nhà họ Tô.
Mặc dù ngưỡng mộ Tô Cảm Khê, nhưng anh ấy cảm thấy thân phận của hai người không giống nhau, anh ấy vẫn luôn chôn chặt tình yêu của mình trong lòng.
Nếu anh ấy tỏ tình sớm hơn thì mọi thứ có trở thành như: bây giờ không?
“Khê Khê…”
“Giản Vân, mặc dù tôi gọi Lệ Đình là chú ba, nhưng chúng tôi không có quan hệ huyết thống. Sau này anh sẽ gặp được cô gái tốt hơn.”
Tư Lệ Đình ở bên cạnh có hơi chột dạ khi nghe thấy những lời không có quan hệ huyết thống.
Tô Cẩm Khê cúp điện thoại, cô và Giản Vân đã từng rất thân thiết, suýt chút nữa đã ở bên nhau.
Cho nên tạo hoá trêu ngươi, không đủ duyên phận cô cũng không có cách nào khác.
“Vâng.” Tô Cẩm Khê cũng gấp không chờ nổi đến ngày mai.
Ngay khi Tư Lệ Đình rời đi, mẹ Tô lập tức thay đổi sắc mặt, “Nhà họ Tô tôi có gai hay sao, đến tận cửa rồi còn không vào?”
“Anh ấy vẫn còn việc phải làm.” Tô Cẩm Khê thản nhiên giải thích.
Mẹ Tô cũng kìm nén sắc mặt, Tư Lệ Đình này đối xử với Tô Cẩm Khê rất tốt, bà ta làm sao có thể bằng lòng thả con cá lớn Tô Cẩm Khê này.
“Đã lâu rồi con không về nhà, để mẹ cho người làm món con thích ăn nhất.”
Sắc mặt của mẹ Tô thay đổi nhanh chóng. Tô Cẩm Khê đã biết rõ bà ta có ý gì với cô, cho nên cô sẽ không ảo tưởng bà ta đã thay đổi tính khí của mình.
Cô không trả lời bà ta trực tiếp đi vào nhà, Tô Mộng cũng ở nhà, Tô Mộng rất không bình thường, không có châm chọc cô.
Gia đình vốn không thân thiết trước đây nay càng trỏ nên kỳ lạ hơn, ba Tô cũng đang có gắng kéo mọi người lại gần nhau hơn.
“Em nói em yêu anh ta? Chỉ là máy tháng mà thôi, em đã thích anh máy năm.
Khê Khê có phải là do khoảng thời gian này anh lạnh nhạt em không? Rõ ràng là chúng ta nên ở bên cạnh nhau mới đúng.”
“Không, không phải như vậy, Giản Vân, chuyện của tôi khá phức tạp, hai ba lời nói không thể nói rõ được.
Cho dù tôi không ở bên chú ba, tôi cũng không thẻ ở bên anh, tôi tin rằng sau này anh nhất định sẽ trở thành một ngôi sao lớn.
Anh có tương lai tươi đẹp, ở bên cạnh tôi sẽ chỉ hủy hoại tương lai của anh thôi.”
“Khê Khê, là anh không tỏ tình với em sớm hơn, nhưng anh có nỗi khổ riêng, em đợi anh thêm hai năm nữa được không? Đến lúc đó anh sẽ không giống như bây giờ, anh…”
Hiếm khi Tô Cảm Khê nghe Giản Vân nói nhiều điều như: vậy, cô chỉ đành phải nói: “Xin lỗi Giản Vân, người tôi yêu là chú ba, từ nay về sau chúng ta vẫn là bạn học.”
Trong lòng Giản Vân dâng lên cảm xúc không cam lòng mãnh liệt, trước đó anh ấy là con ngoài giá thú, mà Tô Cảm Khê lại có thân phận là cô cả nhà họ Tô.
Mặc dù ngưỡng mộ Tô Cảm Khê, nhưng anh ấy cảm thấy thân phận của hai người không giống nhau, anh ấy vẫn luôn chôn chặt tình yêu của mình trong lòng.
Nếu anh ấy tỏ tình sớm hơn thì mọi thứ có trở thành như: bây giờ không?
“Khê Khê…”
“Giản Vân, mặc dù tôi gọi Lệ Đình là chú ba, nhưng chúng tôi không có quan hệ huyết thống. Sau này anh sẽ gặp được cô gái tốt hơn.”
Tư Lệ Đình ở bên cạnh có hơi chột dạ khi nghe thấy những lời không có quan hệ huyết thống.
Tô Cẩm Khê cúp điện thoại, cô và Giản Vân đã từng rất thân thiết, suýt chút nữa đã ở bên nhau.
Cho nên tạo hoá trêu ngươi, không đủ duyên phận cô cũng không có cách nào khác.
“Vâng.” Tô Cẩm Khê cũng gấp không chờ nổi đến ngày mai.
Ngay khi Tư Lệ Đình rời đi, mẹ Tô lập tức thay đổi sắc mặt, “Nhà họ Tô tôi có gai hay sao, đến tận cửa rồi còn không vào?”
“Anh ấy vẫn còn việc phải làm.” Tô Cẩm Khê thản nhiên giải thích.
Mẹ Tô cũng kìm nén sắc mặt, Tư Lệ Đình này đối xử với Tô Cẩm Khê rất tốt, bà ta làm sao có thể bằng lòng thả con cá lớn Tô Cẩm Khê này.
“Đã lâu rồi con không về nhà, để mẹ cho người làm món con thích ăn nhất.”
Sắc mặt của mẹ Tô thay đổi nhanh chóng. Tô Cẩm Khê đã biết rõ bà ta có ý gì với cô, cho nên cô sẽ không ảo tưởng bà ta đã thay đổi tính khí của mình.
Cô không trả lời bà ta trực tiếp đi vào nhà, Tô Mộng cũng ở nhà, Tô Mộng rất không bình thường, không có châm chọc cô.
Gia đình vốn không thân thiết trước đây nay càng trỏ nên kỳ lạ hơn, ba Tô cũng đang có gắng kéo mọi người lại gần nhau hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.