Chương 375
Cáo Nhỏ
24/08/2021
Cố Cẩm khẽ cau mày, anh ấy chắc chắn mình là Tô Cẳm Khê như vậy?
Cô đẩy cửa bước vào, mọi người trong phòng đều nhìn cô, Đường Minh cũng đứng dậy chào hỏi.
“Cô Erlena.”
“Đường tổng, để mọi người đợi lâu rồi.” Cố Cẩm cười nhẹ.
Giữa phòng bao cũng chỉ có bên cạnh Đường Minh thừa hai chỗ, trước khi Đường Minh đưa cô ngồi xuống bên cạnh thì Giản Vân đã ngồi xuống trước.
Mặc kệ là Đường Minh hay Giản Vân, Cố Cẩm đều không muốn ở cạnh ai, bây giờ chỉ còn một chỗ, cô đành phải ngồi xuống.
Đường Minh nhìn thấy Giản Vân kẹp giữa mình và Cố Cẩm, trên người anh ta tràn đầy khí lạnh.
Cả hai người đều không giấu giếm việc muốn gần gũi với Có Cẩm, điều này khiến cho Hoa Tinh và Chu Lê cùng là phụ nữ thấy rất khó chịu.
Hoa Tinh cằm ly rượu bước lên đầu tiên: “Hôm nay được Đường tổng mời cơm, tôi kính Đường tổng một ly trước.”
Vẻ mặt Đường Minh nhẹ nhàng tao nhã nhận lấy rượu của Hoa Tỉnh, cho dù là ở nhà họ Đường hay ở bên ngoài, anh ta vẫn luôn không có biểu hiện tốt với Hoa Tinh.
Hoa Tinh kính rượu một vòng, Chu Lê cũng bắt đầu, cả hai đều được xem là những tay lão làng trong giới giải trí, tửu lượng rất tốt.
Sau hai vòng, cả hai chỉ hơi đỏ mặt.
Sau một thời gian dài lăn lộn trong bữa cơm tối, cả hai người đã quen với rượu cồn, tửu lượng cũng không cạn.
Hoa Tinh nhìn Cố Cẩm, như thể ra hiệu cho cô đi kính rượu một vòng.
Trước đây tửu lượng của Tô Cẩm Khê không thể coi là tốt, chỉ có thể nói là trung bình. Trước đó Giản Vân cũng nhìn thấy tửu lượng của cô khi ở cùng cô trong quán bar.
Mấy người bọn họ điều có ý nghĩ muốn chuốc Có Cẩm say để cô lộ ra cái đuôi của mình, Cố Cẩm nhướng mày, sao cô lại không biết suy nghĩ của bọn họ chứ?
Ngón tay cô từ từ di chuyển về phía ly rượu, trước khi chạm vào ly rượu, hai cánh tay đồng thời đã chặn trước mặt cô.
Bên trái là Nam Cung Mặc ngăn cho cô, bên phải là Đường Minh vượt qua Giản Vân ngăn cho cô.
Mặc dù Nam Cung Mặc không thích Có Cẩm, nhưng anh ấy và Cố Cẩm cũng được coi là một trong số ít bạn bè.
Hon nữa nhà họ Cố và nhà Nam Cung đã có mối quan hệ tốt đẹp qua nhiều thế hệ, mặc dù đôi khi anh ấy vô tâm, nhưng anh ấy sẽ không không mềm lòng khi chăm sóc Có Cẩm.
“Ngải Ngải nhà chúng ta tửu lượng không tốt, để cô ấy mời rượu thì miễn đi.”
Một câu Ngải Ngải nhà chúng ta đã chứng thực mối quan hệ giữa anh ấy và Cố Cảm, giống như hai người như: những gì báo chí đã viết.
Đường Minh thu tay về, nhàn nhạt nói: “Cô Erlena mới từ Mỹ trở về, còn chưa thích nghỉ được. Rượu tối nay thì miễn đi.”
Nếu Đường Minh và đạo diễn Nam Cung đã lên tiếng, ai còn dám uống rượu của Có Cẩm nữa thì chẳng phải là tìm chết sao?
Mà Hoa Tỉnh và Chu Lê đã đi vòng quanh lại càng không hiểu ra sao.
Cùng là phụ nữ với nhau, khi bọn họ uống rượu không ai trong số họ chặn rượu, nhưng bây giờ đổi lại thành Erlena thì có một đống.
Hai người càng đối xử tốt hơn với Cố Cẩm, thì tương đương với việc tát vào mặt hai người ngoài cuộc.
Các món ăn lần lượt được bày ra trên bàn, Có Cẩm ngạc nhiên phát hiện ra các món ăn trên bàn đều là món cô đã nấu cho Đường Minh.
Nào là thịt lợn băm, cà tím nhỏi thịt, đậu phụ Ma Bà, chỉ là một số món xào kiểu trong nhà.
Khi thức ăn đã lên bàn, tất cả mọi người đều sững sờ, bọn họ bước vào một câu lạc bộ tư nhân cao cấp.
Món dở nhất ở đây là yến sào vây cá, nhưng sao lại có cảm giác đang ăn trong nhà hàng thức ăn nhanh?
Đừng nói là bọn họ, mà khi Đường Minh yêu cầu người trong câu lạc bộ tư nhân làm mọi người cũng đều sững SỜ.
Đây cũng là lần đầu tiên có người yêu cầu bọn họ làm theo cách này. Không cần sơn hào hải vị, chỉ cần món xào hương vị nhà.
“Sao vậy, thấy đồ ăn dở à? Mọi người thất thần cả làm gì?” Giọng nói của Đường Minh đánh thức những người khác trở về hiện thực.
Đường Minh gọi một người phục vụ, lấy ly của Cố Cẩm ra, thay cho cô bằng ly nước xoài.
Sự chu đáo này khiến người khác nâng cao vị trí của Cố Cẩm trong lòng.
Người mới này không hề đơn giản, không chỉ được đạo diễn Nam Cung nâng đỡ, Đường tổng cũng không giấu giếm sự dịu dàng với cô ấy.
“Nào có chuyện đó, mấy món này ăn với cơm là ngon nhất, Đường tổng thật có lòng.” Nhà sản xuất Ngô Bình vội vàng nịnh nọt.
Mọi người cũng lần lượt di chuyển đũa, Đường Minh bưng một bát canh gà đầy cho Có Cẩm.
Cô đẩy cửa bước vào, mọi người trong phòng đều nhìn cô, Đường Minh cũng đứng dậy chào hỏi.
“Cô Erlena.”
“Đường tổng, để mọi người đợi lâu rồi.” Cố Cẩm cười nhẹ.
Giữa phòng bao cũng chỉ có bên cạnh Đường Minh thừa hai chỗ, trước khi Đường Minh đưa cô ngồi xuống bên cạnh thì Giản Vân đã ngồi xuống trước.
Mặc kệ là Đường Minh hay Giản Vân, Cố Cẩm đều không muốn ở cạnh ai, bây giờ chỉ còn một chỗ, cô đành phải ngồi xuống.
Đường Minh nhìn thấy Giản Vân kẹp giữa mình và Cố Cẩm, trên người anh ta tràn đầy khí lạnh.
Cả hai người đều không giấu giếm việc muốn gần gũi với Có Cẩm, điều này khiến cho Hoa Tinh và Chu Lê cùng là phụ nữ thấy rất khó chịu.
Hoa Tinh cằm ly rượu bước lên đầu tiên: “Hôm nay được Đường tổng mời cơm, tôi kính Đường tổng một ly trước.”
Vẻ mặt Đường Minh nhẹ nhàng tao nhã nhận lấy rượu của Hoa Tỉnh, cho dù là ở nhà họ Đường hay ở bên ngoài, anh ta vẫn luôn không có biểu hiện tốt với Hoa Tinh.
Hoa Tinh kính rượu một vòng, Chu Lê cũng bắt đầu, cả hai đều được xem là những tay lão làng trong giới giải trí, tửu lượng rất tốt.
Sau hai vòng, cả hai chỉ hơi đỏ mặt.
Sau một thời gian dài lăn lộn trong bữa cơm tối, cả hai người đã quen với rượu cồn, tửu lượng cũng không cạn.
Hoa Tinh nhìn Cố Cẩm, như thể ra hiệu cho cô đi kính rượu một vòng.
Trước đây tửu lượng của Tô Cẩm Khê không thể coi là tốt, chỉ có thể nói là trung bình. Trước đó Giản Vân cũng nhìn thấy tửu lượng của cô khi ở cùng cô trong quán bar.
Mấy người bọn họ điều có ý nghĩ muốn chuốc Có Cẩm say để cô lộ ra cái đuôi của mình, Cố Cẩm nhướng mày, sao cô lại không biết suy nghĩ của bọn họ chứ?
Ngón tay cô từ từ di chuyển về phía ly rượu, trước khi chạm vào ly rượu, hai cánh tay đồng thời đã chặn trước mặt cô.
Bên trái là Nam Cung Mặc ngăn cho cô, bên phải là Đường Minh vượt qua Giản Vân ngăn cho cô.
Mặc dù Nam Cung Mặc không thích Có Cẩm, nhưng anh ấy và Cố Cẩm cũng được coi là một trong số ít bạn bè.
Hon nữa nhà họ Cố và nhà Nam Cung đã có mối quan hệ tốt đẹp qua nhiều thế hệ, mặc dù đôi khi anh ấy vô tâm, nhưng anh ấy sẽ không không mềm lòng khi chăm sóc Có Cẩm.
“Ngải Ngải nhà chúng ta tửu lượng không tốt, để cô ấy mời rượu thì miễn đi.”
Một câu Ngải Ngải nhà chúng ta đã chứng thực mối quan hệ giữa anh ấy và Cố Cảm, giống như hai người như: những gì báo chí đã viết.
Đường Minh thu tay về, nhàn nhạt nói: “Cô Erlena mới từ Mỹ trở về, còn chưa thích nghỉ được. Rượu tối nay thì miễn đi.”
Nếu Đường Minh và đạo diễn Nam Cung đã lên tiếng, ai còn dám uống rượu của Có Cẩm nữa thì chẳng phải là tìm chết sao?
Mà Hoa Tỉnh và Chu Lê đã đi vòng quanh lại càng không hiểu ra sao.
Cùng là phụ nữ với nhau, khi bọn họ uống rượu không ai trong số họ chặn rượu, nhưng bây giờ đổi lại thành Erlena thì có một đống.
Hai người càng đối xử tốt hơn với Cố Cẩm, thì tương đương với việc tát vào mặt hai người ngoài cuộc.
Các món ăn lần lượt được bày ra trên bàn, Có Cẩm ngạc nhiên phát hiện ra các món ăn trên bàn đều là món cô đã nấu cho Đường Minh.
Nào là thịt lợn băm, cà tím nhỏi thịt, đậu phụ Ma Bà, chỉ là một số món xào kiểu trong nhà.
Khi thức ăn đã lên bàn, tất cả mọi người đều sững sờ, bọn họ bước vào một câu lạc bộ tư nhân cao cấp.
Món dở nhất ở đây là yến sào vây cá, nhưng sao lại có cảm giác đang ăn trong nhà hàng thức ăn nhanh?
Đừng nói là bọn họ, mà khi Đường Minh yêu cầu người trong câu lạc bộ tư nhân làm mọi người cũng đều sững SỜ.
Đây cũng là lần đầu tiên có người yêu cầu bọn họ làm theo cách này. Không cần sơn hào hải vị, chỉ cần món xào hương vị nhà.
“Sao vậy, thấy đồ ăn dở à? Mọi người thất thần cả làm gì?” Giọng nói của Đường Minh đánh thức những người khác trở về hiện thực.
Đường Minh gọi một người phục vụ, lấy ly của Cố Cẩm ra, thay cho cô bằng ly nước xoài.
Sự chu đáo này khiến người khác nâng cao vị trí của Cố Cẩm trong lòng.
Người mới này không hề đơn giản, không chỉ được đạo diễn Nam Cung nâng đỡ, Đường tổng cũng không giấu giếm sự dịu dàng với cô ấy.
“Nào có chuyện đó, mấy món này ăn với cơm là ngon nhất, Đường tổng thật có lòng.” Nhà sản xuất Ngô Bình vội vàng nịnh nọt.
Mọi người cũng lần lượt di chuyển đũa, Đường Minh bưng một bát canh gà đầy cho Có Cẩm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.