Chương 439
Cáo Nhỏ
13/09/2021
Tư Lệ Đình nhìn ánh trăng bên ngoài, anh muốn cho Cố Cảm một mái ấm hoàn chỉnh.
Anh bị mang danh là con ngoài giá thú từ khi còn là một đứa trẻ, cảm nhận được mái ấm gia đình rất ít.
Sau này, khi biết được sự thật, mẹ anh đã mắt từ khi còn trẻ, không rõ tung tích của cha, trong sâu thẳm trái tim anh, điều mà Tư Lệ Đình thiếu nhất chính là cảm giác an toàn và tình yêu thương.
Nhưng sau khi anh xác nhận tình yêu của mình với Tô Cảm Khê, hầu hết những hy sinh của anh cho Tô Cẩm Khê đều liên quan đến bóng ma tâm lý của anh năm đó.
Khi đã có người thương, anh sẽ đôi xử tôt với cô, cho cô một mái ấm hạnh phúc.
Nếu trong hơn một năm này không có sự gián đoạn, anh và Tô Cẩm Khê đã chính thức trở thành vợ chồng và có một gia đình.
Trải qua bao lâu, Cố Cẩm lại quay về bên anh, lần này dù thế nào anh cũng sẽ không bao giờ buông tay.
Làm sao anh lại không biết đúng sai của nhà họ Cố chứ, chính vì điều này mà anh sợ sẽ có biến có.
Tư Lệ Đình là một người cẩn thận như vậy, anh không muốn có bắt kỳ thay đổi nào xảy ra.
Nhưng bây giờ Cố Cẩm không muốn có con, anh cũng không muốn ép cô làm bắt cứ điều gì.
Có Cẩm ngủ ngon lành trong vòng tay anh, nhưng Tư Lệ Đình đã nghĩ về điều đó cả đêm, giữa hai lông mày luôn có vẻ u sầu.
Đồng hồ báo thức reo lúc sáu giờ, Cố Cảm có gắng mở mắt.
“Chú ba, mắy giờ rồi?”
“Sáu giờ, bảo bối, không phải em vẫn luôn muốn ngắm cảnh mặt trời mọc sao? Hôm nay anh sẽ ngắm cùng em.”
Nghe thấy ngắm cảnh mặt trời mọc, cơn buồn ngủ của Có Cẩm đều bay biến mắt.
Thật hiếm khi cả hai người họ đều có thời gian thư giãn.
Lần trước là ở trên đảo, nhưng cũng nhanh chóng đi theo con đường riêng của họ.
Hai người bọn họ đều không phải người thường, lần này.
so với ai đều khó hơn.
Tư Lệ Đình đã chuẩn bị quần áo cho cô tắm rửa từ sáng sớm, khi cô thay ra cô mới nhận ra rằng cô và Tư Lệ Đình đang mặc đồ đôi.
“Chú ba, cái này là anh chọn à?”
“Không, lúc anh thấy chán nản nên đã thiết kế ra rồi cho người đi làm.” Tư Lệ Đình xoa đầu cô.
“Chú ba còn có kỹ năng này?”
“Tô Tô có rất nhiều sở trường, nếu không có một chút bản lĩnh thì nào dám theo đuổi em?”
“Hôm nay có thể tính là buổi hẹn hò chính thức đầu tiên của chúng ta không?” Cố Cảm tinh nghịch nói.
Trước kia ở bên Tư Lệ Đình, do mối quan hệ của Đường Minh, Có Cảm cảm thầy xấu hồ khi danh chính ngôn thuận hẹn hò với Tư Lệ Đình.
Khó có được một lần thì lại bắt gặp Tô Mộng ở trung tâm thương mại, khi đó cô đã gần như sợ chết khiếp.
Sau khi làm rõ hiểu lầm, cô trở thành trợ lý của Tư Lệ Đình, mỗi ngày cô đều bận rộn muốn chết. Ngoại trừ ở công ty thì sẽ là ở nhà, nào có thời gian rảnh rỗi đi du ngoạn sông núi?
Chuyến đi trăng mật mà Tư Lệ Đình chuẩn bị tỉ mỉ cho cô cũng thất bại, lần này coi như là một buổi hẹn hò quang minh chính đại giữa hai người.
Ngay từ đầu Cố Cẩm đã có tâm trạng tốt, cô nhanh chóng tắm rửa xong xuôi.
“Được rồi chú ba, em đã sẵn sàng.”
Tư Lệ Đình nắm tay cô leo lên chỗ cao nhát của gác mái, lặng lẽ chờ mặt trời mọc.
Một vằng sáng chói lòa hiện ra trong bóng tối bên ngày, Có Cẩm cảm thấy điều hạnh phúc nhất là được ngắm mặt trời mọc trong vòng tay của Tư Lệ Đình.
Ánh sáng mặt trời chuyển từ nâng sang mạnh, vạn sợi tơ vàng bao phủ khắp mặt đất.
Hoa sen trong đầm sen đang nở rộ, tắm nắng, gió thỏi qua, hoa sen trong đầm đung đưa, sóng trong veo lăn tăn.
Mười ngón tay hai người đan vào nhau, tùy ý cho ánh sáng mặt trời kéo dài bóng hai người.
“Chú ba, điều may mắn nhất của đời em là được gặp anh.
Đời này chúng ta sẽ không lại xa cách nữa, được không?”
“Dù em muốn chia xa thì anh cũng không bao giờ cho em cơ hội này, mặc kệ em là Tô Cẩm Khê hay Có Cẩm.
Trong đời này em chỉ có một thân phận duy nhát, đó là người phụ nữ của Tư Lệ Đình, anh tuyệt đôi sẽ không bao giờ buông tay!”
Cố Cẩm cong môi cười nói: “Vừa hay em cũng có ý định đó, chú ba, hứa với em cho dù sau này gặp phải bất kỳ cơn bão nào, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt.” “Được.”
Anh bị mang danh là con ngoài giá thú từ khi còn là một đứa trẻ, cảm nhận được mái ấm gia đình rất ít.
Sau này, khi biết được sự thật, mẹ anh đã mắt từ khi còn trẻ, không rõ tung tích của cha, trong sâu thẳm trái tim anh, điều mà Tư Lệ Đình thiếu nhất chính là cảm giác an toàn và tình yêu thương.
Nhưng sau khi anh xác nhận tình yêu của mình với Tô Cảm Khê, hầu hết những hy sinh của anh cho Tô Cẩm Khê đều liên quan đến bóng ma tâm lý của anh năm đó.
Khi đã có người thương, anh sẽ đôi xử tôt với cô, cho cô một mái ấm hạnh phúc.
Nếu trong hơn một năm này không có sự gián đoạn, anh và Tô Cẩm Khê đã chính thức trở thành vợ chồng và có một gia đình.
Trải qua bao lâu, Cố Cẩm lại quay về bên anh, lần này dù thế nào anh cũng sẽ không bao giờ buông tay.
Làm sao anh lại không biết đúng sai của nhà họ Cố chứ, chính vì điều này mà anh sợ sẽ có biến có.
Tư Lệ Đình là một người cẩn thận như vậy, anh không muốn có bắt kỳ thay đổi nào xảy ra.
Nhưng bây giờ Cố Cẩm không muốn có con, anh cũng không muốn ép cô làm bắt cứ điều gì.
Có Cẩm ngủ ngon lành trong vòng tay anh, nhưng Tư Lệ Đình đã nghĩ về điều đó cả đêm, giữa hai lông mày luôn có vẻ u sầu.
Đồng hồ báo thức reo lúc sáu giờ, Cố Cảm có gắng mở mắt.
“Chú ba, mắy giờ rồi?”
“Sáu giờ, bảo bối, không phải em vẫn luôn muốn ngắm cảnh mặt trời mọc sao? Hôm nay anh sẽ ngắm cùng em.”
Nghe thấy ngắm cảnh mặt trời mọc, cơn buồn ngủ của Có Cẩm đều bay biến mắt.
Thật hiếm khi cả hai người họ đều có thời gian thư giãn.
Lần trước là ở trên đảo, nhưng cũng nhanh chóng đi theo con đường riêng của họ.
Hai người bọn họ đều không phải người thường, lần này.
so với ai đều khó hơn.
Tư Lệ Đình đã chuẩn bị quần áo cho cô tắm rửa từ sáng sớm, khi cô thay ra cô mới nhận ra rằng cô và Tư Lệ Đình đang mặc đồ đôi.
“Chú ba, cái này là anh chọn à?”
“Không, lúc anh thấy chán nản nên đã thiết kế ra rồi cho người đi làm.” Tư Lệ Đình xoa đầu cô.
“Chú ba còn có kỹ năng này?”
“Tô Tô có rất nhiều sở trường, nếu không có một chút bản lĩnh thì nào dám theo đuổi em?”
“Hôm nay có thể tính là buổi hẹn hò chính thức đầu tiên của chúng ta không?” Cố Cảm tinh nghịch nói.
Trước kia ở bên Tư Lệ Đình, do mối quan hệ của Đường Minh, Có Cảm cảm thầy xấu hồ khi danh chính ngôn thuận hẹn hò với Tư Lệ Đình.
Khó có được một lần thì lại bắt gặp Tô Mộng ở trung tâm thương mại, khi đó cô đã gần như sợ chết khiếp.
Sau khi làm rõ hiểu lầm, cô trở thành trợ lý của Tư Lệ Đình, mỗi ngày cô đều bận rộn muốn chết. Ngoại trừ ở công ty thì sẽ là ở nhà, nào có thời gian rảnh rỗi đi du ngoạn sông núi?
Chuyến đi trăng mật mà Tư Lệ Đình chuẩn bị tỉ mỉ cho cô cũng thất bại, lần này coi như là một buổi hẹn hò quang minh chính đại giữa hai người.
Ngay từ đầu Cố Cẩm đã có tâm trạng tốt, cô nhanh chóng tắm rửa xong xuôi.
“Được rồi chú ba, em đã sẵn sàng.”
Tư Lệ Đình nắm tay cô leo lên chỗ cao nhát của gác mái, lặng lẽ chờ mặt trời mọc.
Một vằng sáng chói lòa hiện ra trong bóng tối bên ngày, Có Cẩm cảm thấy điều hạnh phúc nhất là được ngắm mặt trời mọc trong vòng tay của Tư Lệ Đình.
Ánh sáng mặt trời chuyển từ nâng sang mạnh, vạn sợi tơ vàng bao phủ khắp mặt đất.
Hoa sen trong đầm sen đang nở rộ, tắm nắng, gió thỏi qua, hoa sen trong đầm đung đưa, sóng trong veo lăn tăn.
Mười ngón tay hai người đan vào nhau, tùy ý cho ánh sáng mặt trời kéo dài bóng hai người.
“Chú ba, điều may mắn nhất của đời em là được gặp anh.
Đời này chúng ta sẽ không lại xa cách nữa, được không?”
“Dù em muốn chia xa thì anh cũng không bao giờ cho em cơ hội này, mặc kệ em là Tô Cẩm Khê hay Có Cẩm.
Trong đời này em chỉ có một thân phận duy nhát, đó là người phụ nữ của Tư Lệ Đình, anh tuyệt đôi sẽ không bao giờ buông tay!”
Cố Cẩm cong môi cười nói: “Vừa hay em cũng có ý định đó, chú ba, hứa với em cho dù sau này gặp phải bất kỳ cơn bão nào, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt.” “Được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.