Chương 535
Cáo Nhỏ
02/11/2021
Đường Nhược ném xuống một tệp tài liệu.
Hoa Tinh nhìn dòng chữ trên đó, bắt chợt là đơn thoả thuận ly hôn.
Mặc dù những năm qua Đường Nhược đối xử tệ với cô ta, nhưng anh ta chưa bao giờ nói gì về chuyện ly hôn.
Cho dù Đường Nhược không yêu cô ta, thì ít nhất Hoa Tinh vẫn có thể tiếp tục sống dưới thân phận bà Đường.
“Anh muốn ly hôn với em?”
“Bây giờ cô đã gây ra một vụ tai tiếng lớn như vậy, cô cho rằng tôi còn dung túng cho cô chiếm danh hiệu bà Đường sao?”
Nghĩ đên vụ lùm xùm trước đó trên mạng mà chưa có ai xử lý, thái độ của Vương tổng đối với bản thân.
“Mới sáng sớm đã nghĩ đến chuyện ly hôn với tôi?” Lúc này Hoa Tinh mới hiểu, nhưng đã quá muộn.
“Đúng vậy, cô đã vi phạm thỏa thuận của chúng ta, chúng ta tự nhiên không cần ở cùng nhau.” Đường Nhược nhẫn tâm nói.
Hoa Tinh nhìn văn tự bên trên, ánh mắt rơi vào chữ một trăm vạn chỉ phí hỗ trợ: “Một trăm vạn? Tôi gả cho anh mấy năm, tôi chỉ đáng một trăm vạn?”
Cô ta cảm thấy rát ớn lạnh, xung quanh Đường Nhược có rất nhiều phụ nữ, mặc dù không có trái tim nhưng anh ta rất hào phóng với phụ nữ.
Những món quà mà anh ta tùy tiện đưa cũng đến máy trăm vạn, vậy mà vợ chính chủ của anh ta khi ly hôn thì chỉ được một trăm vạn chỉ phí trợ cấp, chuyện này khiến Hoa Tinh không thể chấp nhận được.
Đường Nhược đưa tay xoa đầu, uễể oải nhìn cô ta: “Dựa vào biểu hiện của cô, tôi cho cô một trăm vạn cũng không quá đáng. Đương nhiên, cô cần hay không cần thì tùy cô, dù sao tôi cũng đã quyết định ly hôn.”
“Đường Nhược, không lẽ những năm qua tôi ở bên anh, trong lòng anh không có chút cảm giác gì với tôi sao?”
“Cảm giác? Ý của cô là ở trên giường? Ngại quá, tôi thật sự không có cảm giác.”
Hoa Tinh đã biết tính cách lạnh lùng của người đàn ông này từ lâu, nhưng hôm nay cô ta mới thật sự nhận ra, trong mắt cô ta hiện lên vẻ không cam lòng mãnh liệt.
“Nếu tôi không đồng ý ly hôn thì sao?”
“Hoa Tỉnh, cô cần phải biết rõ một điều, từ đầu đến cuối, cô không có tư cách ra điều kiện với tôi.
Chuyện ly hôn này cô đồng ý hay không không phải do cô, dù sao kết quả cũng sẽ không thay đồi.
Tôi cho cô ba ngày để suy nghĩ, sau ba ngày mà cô vẫn ngoan có thì ngay cả một trăm vạn này cô cũng không lấy được.”
Nói xong Đường Nhược gọi thư ký vào kéo Hoa Tinh ra ngoài. Hoa Tinh đứng dưới tòa nhà cao tầng nhìn biển người mênh mang, trong chốc lát cô ta cũng không biết mình còn có thể làm gì.
Nếu chưa từng có thì không sợ mắt đi, cô ta đã từng sống cuộc sống rực rỡ xinh đẹp như vậy, nhưng bây giờ lại đột nhiên trở về vị trí ban đầu, cô ta buồn bã mất mát.
Cô ta chưa kịp rời đi thì lại nhận được điện thoại của Vương tổng giục cô ta ký vào bản hợp đồng càng sớm càng tốt, néu không ký sẽ cưỡng chế ký vào.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi thế giới của Hoa Tinh bị đảo lộn, nếu có thể thì đời này cô ta sẽ không muốn trải qua điều này.
Trên dưới trong công ty đều nhìn cô ta với vẻ hả hê, nơi đây người này bẩn hơn người kia, chẳng qua không lộ ra ngoài mà thôi.
Khi cô ta có được quyền lực, mọi người đều nâng như nâng trứng, khi cô ta mắt quyền lực, mọi người đều bỏ đá xuống giếng.
Chống lại những lời đồn đại, cô ta đi phòng làm việc của Vương tổng: “Vương tổng, chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy, cần phải đến mức như này sao?”
“Cô Hoa, hẳn là cô cũng biết đây không phải là điều tôi có thể làm. Hợp đồng của cô vẫn luôn do Đường tổng quyết định.
Đường tổng đã dặn dò sao tôi có thể làm trái được, cô đừng làm tôi khó xử.” Tuy Vương tổng nói lời này, nhưng trên mặt không hề lộ ra vẻ khó xử.
Vương tổng đích thân lấy bút đưa cho cô ta: “Cô Hoa, ký đi.”
Đã đến bước này Hoa Tinh còn có thể làm gì? Cô ta chỉ đành phải đồng ý.
Tay cô ta run rẩy ký tên của mình, Vương tổng hài lòng cằm lại văn bản chấm dứt hợp đồng.
“Cô Hoa, thật sự rất sảng khoái, hy vọng trong tương lai chúng ta vẫn có cơ hội hợp tác.”
Vẻ mặt Hoa Tinh lạnh lùng rời mắt khỏi gương mặt đạo đức giả kia, đồ lươn lẹo.
Cuối cùng cô ta nhìn một lượt công ty mà cô ta đã ở trong vài năm, từ bây giờ cô ta sẽ không bao giờ đên nữa.
Hoa Tinh nhìn dòng chữ trên đó, bắt chợt là đơn thoả thuận ly hôn.
Mặc dù những năm qua Đường Nhược đối xử tệ với cô ta, nhưng anh ta chưa bao giờ nói gì về chuyện ly hôn.
Cho dù Đường Nhược không yêu cô ta, thì ít nhất Hoa Tinh vẫn có thể tiếp tục sống dưới thân phận bà Đường.
“Anh muốn ly hôn với em?”
“Bây giờ cô đã gây ra một vụ tai tiếng lớn như vậy, cô cho rằng tôi còn dung túng cho cô chiếm danh hiệu bà Đường sao?”
Nghĩ đên vụ lùm xùm trước đó trên mạng mà chưa có ai xử lý, thái độ của Vương tổng đối với bản thân.
“Mới sáng sớm đã nghĩ đến chuyện ly hôn với tôi?” Lúc này Hoa Tinh mới hiểu, nhưng đã quá muộn.
“Đúng vậy, cô đã vi phạm thỏa thuận của chúng ta, chúng ta tự nhiên không cần ở cùng nhau.” Đường Nhược nhẫn tâm nói.
Hoa Tinh nhìn văn tự bên trên, ánh mắt rơi vào chữ một trăm vạn chỉ phí hỗ trợ: “Một trăm vạn? Tôi gả cho anh mấy năm, tôi chỉ đáng một trăm vạn?”
Cô ta cảm thấy rát ớn lạnh, xung quanh Đường Nhược có rất nhiều phụ nữ, mặc dù không có trái tim nhưng anh ta rất hào phóng với phụ nữ.
Những món quà mà anh ta tùy tiện đưa cũng đến máy trăm vạn, vậy mà vợ chính chủ của anh ta khi ly hôn thì chỉ được một trăm vạn chỉ phí trợ cấp, chuyện này khiến Hoa Tinh không thể chấp nhận được.
Đường Nhược đưa tay xoa đầu, uễể oải nhìn cô ta: “Dựa vào biểu hiện của cô, tôi cho cô một trăm vạn cũng không quá đáng. Đương nhiên, cô cần hay không cần thì tùy cô, dù sao tôi cũng đã quyết định ly hôn.”
“Đường Nhược, không lẽ những năm qua tôi ở bên anh, trong lòng anh không có chút cảm giác gì với tôi sao?”
“Cảm giác? Ý của cô là ở trên giường? Ngại quá, tôi thật sự không có cảm giác.”
Hoa Tinh đã biết tính cách lạnh lùng của người đàn ông này từ lâu, nhưng hôm nay cô ta mới thật sự nhận ra, trong mắt cô ta hiện lên vẻ không cam lòng mãnh liệt.
“Nếu tôi không đồng ý ly hôn thì sao?”
“Hoa Tỉnh, cô cần phải biết rõ một điều, từ đầu đến cuối, cô không có tư cách ra điều kiện với tôi.
Chuyện ly hôn này cô đồng ý hay không không phải do cô, dù sao kết quả cũng sẽ không thay đồi.
Tôi cho cô ba ngày để suy nghĩ, sau ba ngày mà cô vẫn ngoan có thì ngay cả một trăm vạn này cô cũng không lấy được.”
Nói xong Đường Nhược gọi thư ký vào kéo Hoa Tinh ra ngoài. Hoa Tinh đứng dưới tòa nhà cao tầng nhìn biển người mênh mang, trong chốc lát cô ta cũng không biết mình còn có thể làm gì.
Nếu chưa từng có thì không sợ mắt đi, cô ta đã từng sống cuộc sống rực rỡ xinh đẹp như vậy, nhưng bây giờ lại đột nhiên trở về vị trí ban đầu, cô ta buồn bã mất mát.
Cô ta chưa kịp rời đi thì lại nhận được điện thoại của Vương tổng giục cô ta ký vào bản hợp đồng càng sớm càng tốt, néu không ký sẽ cưỡng chế ký vào.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi thế giới của Hoa Tinh bị đảo lộn, nếu có thể thì đời này cô ta sẽ không muốn trải qua điều này.
Trên dưới trong công ty đều nhìn cô ta với vẻ hả hê, nơi đây người này bẩn hơn người kia, chẳng qua không lộ ra ngoài mà thôi.
Khi cô ta có được quyền lực, mọi người đều nâng như nâng trứng, khi cô ta mắt quyền lực, mọi người đều bỏ đá xuống giếng.
Chống lại những lời đồn đại, cô ta đi phòng làm việc của Vương tổng: “Vương tổng, chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy, cần phải đến mức như này sao?”
“Cô Hoa, hẳn là cô cũng biết đây không phải là điều tôi có thể làm. Hợp đồng của cô vẫn luôn do Đường tổng quyết định.
Đường tổng đã dặn dò sao tôi có thể làm trái được, cô đừng làm tôi khó xử.” Tuy Vương tổng nói lời này, nhưng trên mặt không hề lộ ra vẻ khó xử.
Vương tổng đích thân lấy bút đưa cho cô ta: “Cô Hoa, ký đi.”
Đã đến bước này Hoa Tinh còn có thể làm gì? Cô ta chỉ đành phải đồng ý.
Tay cô ta run rẩy ký tên của mình, Vương tổng hài lòng cằm lại văn bản chấm dứt hợp đồng.
“Cô Hoa, thật sự rất sảng khoái, hy vọng trong tương lai chúng ta vẫn có cơ hội hợp tác.”
Vẻ mặt Hoa Tinh lạnh lùng rời mắt khỏi gương mặt đạo đức giả kia, đồ lươn lẹo.
Cuối cùng cô ta nhìn một lượt công ty mà cô ta đã ở trong vài năm, từ bây giờ cô ta sẽ không bao giờ đên nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.