Chương 28: Đường Thần đột phá
Kình Thiên
12/03/2021
Hải Lân sắc mặt chỉ hơi đổi một chút, liền trở lại bình tĩnh, không có bị vì vậy mà hoảng loạn tấn công, hắn cắm Thủy Sinh Kiếm xuống làm giảm yếu lực lượng từ một quyền kia, khóe miệng máu tươi không tự chủ chảy ra một tia.
Nhìn thấy Hải Lân máu tươi chảy ra, khán đài những vị quan chiến võ giả đều âm thầm hít vào một hơi khí lạnh.
"Lại xuất hiện thêm một cái còn so với hai người trước đó nghịch thiên hơn nữa, Vân Đô Thành a thật sự là giấu đến bao nhiêu khó mà đoán được."
"Không thể không nói chắc là vì lần này các thành đại chiến mà vị thành chủ kia đã dốc hết tài nguyên bồi dưỡng ra những cái nghịch thiên những cái trẻ tuổi võ giả này."
Lời này nói ra đều có không ít người cũng gật đầu đồng ý, theo bọn hắn suy đoán chỉ có như vậy mới có thể xuất hiện liên tiếp nhiều như vậy cường giả, bằng không lấy linh khí nồng độ ở Vân Đô Thành muốn đản sanh ra một cái đã là khó, huống chi là ba cái như này.
"Đúng là người trẻ tuổi, cái sau so với cái trước càng mạnh." Ngồi ở vị trí trọng tài Lam Ân cũng không thể không tán thưởng một cái đối với Vân Đô Thành. Trần Sở Nam trên khuôn mặt nụ cười càng thêm nồng, bọn hắn biểu hiện thật sự vượt quá kì vọng của hắn.
Lau đi trên miệng vệt máu kia, Hải Lân lúc này đã có chút tức giận đường đường là một cái tám mươi khiếu cường giả lại bị một cái năm mươi chín khiếu võ giả đánh thụ thương, đây là cỡ nào nhục nhã a.
"Hừ, đi chết đi."
Thủy Sinh Kiếm khí văn nở rộ, ào ạt tiếng nước chảy, xung quanh thân kiếm hiện lên một đầu Thủy Phượng, tuy là mờ nhạt nhưng Đường Thần lại cảm nhận được nó mang lại nguy hiểm khí tức.
Hải Lân mang theo Thủy Sinh Kiếm thi triển ra Thủy Đoạn Thần Sơn một chiêu kiếm pháp, đầu Thủy Phượng kia vỗ cánh mà ra, mang theo tiếng nước chảy ào ạt chém đến Đường Thần trên thân.
Đường Thần trong tay Ma Huy Lạc Kiếm cao giai binh khí, thi triển ra cũng là một loại trung phẩm kiếm pháp Tam Kiếm Xuyên Quang.
"Kiếm Lưu."
Kiếm ra như thiểm điện, một vệt kiếm quang chớp nhoáng hiện lên, trong tức khắc cùng đầu Thủy Phượng kia va chạm, kiếm quang cực nhanh đem thân thể đầu Thủy Phương kia đâm ra một lỗ to bằng cái chén nhỏ.
Nhưng khiến Đường Thần nhăn mày nhíu mặt là Thủy Phượng vết thương kia cấp tốc lành lặn, giống như chưa từng bị thương qua, nhưng hắn cũng không có hoảng loạn, nếu dùng tấn công như vậy vô dụng, chỉ có thể áp sát đối phương bằng vào tốc độ nhanh nhất đem hắn trọng thương.
Ma Huy Lạc Kiếm chừng chín đạo khí văn hiện lên, Đường Thần thi triển ra một loại thân pháp, cấp tốc tiếp cận Hải Lân, nhìn thấy Đường Thần muốn tiếp cận hắn, hân cũng đoán ra được ý đồ của Đường Thần, Thủy Sinh Kiếm lần nữa thôi động, Thủy Phượng phát ra một tiếng phượng hít.
Sau đó, lại xông về phía Đường Thần, mặc dù thân pháp ảo diệu nhưng chung quy vẫn chỉ là Hoàng cấp võ kỹ khó có thể tránh được Thủy Phượng tốc độ kia, Ma Huy Lạc Kiếm vung kiếm chém ra, mang theo màu vàng nhạt khí tức.
Thủy Phượng bị kiếm khí màu vàng kia chém trúng, thân thể bị chém làm hai phần, kiếm khí bá đạo tiếp tục tiến về phía trước, Thủy Phượng liên tục giãy dụa nhưng lại vô pháp khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
"Làm sao có thể?"
Hải Lân khiếp sợ nhìn thấy đạo kiếm kia chém Thủy Phượng làm hai phần, đừng nói là hắn cho dù người chém ra một kiếm kia là Đường Thần cũng giống như vậy.
"Hẳn là nó mang theo cao giai binh khí khí tức."
Xác định được, Đường Thần cũng đã nảy ra cách ứng đối đối với kiếm pháp kia Hải Lân, cao giai binh khí khác biệt với những loại trung giai cùng đê giai binh khí ở chỗ ngoại trừ chất liệu cao cấp còn có khí tức riêng biệt thuộv về cao giai binh khí.
Nếu như có khí linh, loại khí tức kia càng thêm rõ ràng, có tác dụng nhất định đối với một vài loại kiếm pháp, có thể đem kiếm pháp uy lực tăng lên hoặc có thể phá giải một phần kiếm pháp kia lực lượng.
Không thể nghi ngờ là kiếm pháp của Hải Lân lại bị Ma Huy Lạc Kiếm vừa vặn khắc chế.
×— QUẢNG CÁO —
"Được, ngươi xứng đáng được ta xuất thủ toàn lực."
Hải Lân khí thế kéo đến cực hạn, Thủy Sinh Kiếm quang mang nở rộ, hắn lúc này đã tức giận thật sự, đồng thời cũng công nhận thực lực của Đường Thần, có thể cùng hắn đánh ngang tay lâu như vậy, cũng chỉ có vài người.
"Thủy Độ Thần Lai."
Thủy Sinh Kiếm xuất hiện một cái hư ảnh mờ nhạt, tựa như một vị thần giáng lâm, đem nhiệt độ xung quanh giảm thấp xuống, Đường Thần cũng thi triển ra mình mạnh nhất kiếm pháp cùng hắn đối chiêu.
"Kiếm Lưu."
"Keng."
Thần ảnh cùng một vệt kiếm quang đụng vào nhau phát ra hai tiếng kim loại va chạm, Đường Thần cánh tay kia cầm kiếm rách ra vài đường, máu tươi từng lòng bàn tay chảy ra, nhưng hắn không có thời gian quan tâm thương thế, dùng toàn thân linh khí còn lại rót vào Ma Huy Lạc Kiếm.
Vận chuyển linh khí đến mức cực hạn, trong cơ thể hắn đạo bình cảnh kia cũng theo đó ngày càng yếu dần, đến cuối cùng lại bị hắn đánh vỡ.
"Bành."
Thể nội đạo bình cảnh phá tan, linh khí bên trong cơ thể đã cạn kiệt, nhưng lúc này lại đang điên cuồng tăng lên, hắn rốt cục cũng đột phá đạo bình cảnh này, thiên địa linh khí đang không ngừng gia nhập hắn thể nội, nhìn thấy cảnh này Tề Hoành, Trần Sở Nam đều chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm.
Bọn hắn vốn nghĩ, Đường Thần sẽ cần rất lâu thời gian mới có thể đột phá cánh cửa 60 khiếu, nhưng nào ngờ hắn lại yêu nghiệt đến trình đọ này, chiến đấu vượt cấp lại còn có thể đột phá, đây là cái gì?
"Thật sự là mạnh, hắn thật sự là chỉ vừa mới đột phá thôi sao?"
Hải Lân hắn cũng không dám tin rằng trước mặt thiếu niên này vừa mới đột phá đã có thể cùng hắn chặn lại đòn mạnh nhất. Đường Thần cũng cảm thấy chưa bao giờ sung sướng đến vậy, đột phá cánh cửa này cơ thể như thoát biến, đánh cho Hải Lân lùi lại.
"Phá Nhân."
Đường Thần lúc này thi triển là Phá Quyền, mỗi chiêu đều mang theo cuồng bạo lực lượng, hắn thân thể cũng đã đạt Luyện bì thành thiết sơ kì đỉnh phong trình độ, bạo phát ra uy lực chiêu này, vượt xa so với những võ giả khác.
Hải Lân vẫn còn đang thất thần thì hắn đã một quyền đánh tới.
"Bành."
Hải Lần bắn ngược về phía sau, miệng đang liên tục phun ra máu, hắn cảm nhận được từ trên ngực đang truyền đến từng cơn đau nhức dữ dội, may mắn hắn tu vi thật sự là cao, nếu không cùng giai chắc chắn đòn vừa rồi đã đem hắn tính mạng mang đi.
Quan chiến võ giả thì không tin vào mắt mình, một cái 80 khiếu lại bị một cái vừa đột phá 60 khiếu đánh cho thổ huyết, còn bị trọng thương, đây là loại tình huống gì?
"Hắn là ai a, làm sao lại mạnh như vậy, Hải Lân tu vi đã 80 khiếu sắp đột phá tám mươi mốt khiếu, làm sao lại bị một cái chênh lệch 20 khiếu đánh lui."
"Tên này... Thật sự là một cái quái vật, xem ra cũng chỉ có Chu Vạn Kha, Sử Lục bọn hắn mới có thiên phú giống hắn."
"Hẳn là vậy."
×— QUẢNG CÁO —
Mặc cho đám người như thế nào nói, nhưng ngồi ở vị trí thứ mười sáu Nhiễm Tinh Thành thành chủ lại khó coi rất nhiều, liên tục xuất hiện loại tình huống không lường được này để hắn bị người khác cười nhạo.
Hải Lân hắn tâm tình buồn bã đến cực điểm, bị đánh đến như vậy, hắn sau này còn có thể có mặt mũi chỗ nào, thân hình khập khiễng đứng lên, hắn giờ này đã yếu ớt cần đến Thủy Sinh Kiếm mới có thể đứng vững.
Mà ngược lại với hắn Đường Thần thì lại đang bừng bừng chiến ý, cũng không vì vậy mà hắn chấp nhận rút lui, hắn cũng không còn đủ sức lực để thôi động Thủy Sinh Kiếm, hắn hai tay hóa thành hai cái trảo ấn, linh khí hội tụ đến hai bàn tay, hắn một bước lao đến Đường Thần.
Đường Thần tay nắm thành quyền, Phá Quyền lại thi triển cùng trảo ấn đối chiêu, hai người giằng co đến rất lâu, sau đó Hải Lân thuận đà đem trảo ấn đánh vào trên ngực Đường Thần.
Nhưng hắn đang dự định đắc ý thì lại cảm nhận được giống như đánh vào một tấm sắt, khiến hắn tay đau đến muốn gãy, "Ngươi nhục thân làm sao lại mạnh như vậy?"
Đường Thần lui về sau hơn hai mươi bước, nhìn xem Hải Lân một chút sau đó lại nói: "Chính là dùng để đối phó ngươi." Hắn nói ra lời này ý là muốn đem Hải Lân chọc tức từ đó tìm ra được sơ hở.
Quả nhiên, Hải Lân bị hắn chọc cho tức giận, trên trán gân xanh nổi lên, đã bị nhục nhã quá nhiều lần, hắn quyết tâm phải đánh bại Đường Thần lấy lại mặt mũi, hắn trảo ấn lại đánh ra, uy lực trong đó lại tăng thêm mấy phần, nhưng so với trước đó càng thêm dễ dàng phán đoán hắn hành động tiếp theo.
Đường Thần một bên tránh né, cùng phản công, muốn tìm sơ hở của Hải Lân, không lâu sau đó, Hải Lân hắn bắt đầu đánh càng thêm loạn xạ, bị Đường Thần nắm được sơ hở, Phá Quyền đánh ra đem Hải Lân đánh đến bay ngược ra sau.
"Bành."
"Ngươi thua rồi." Đường Thần đứng ở phía xa nhìn hắn, lại không có tiếp tục ra tay mà chủ động để hắn nhận thua, không thể để cho đối phương bị mình nhục nhã quá nhiều, nếu không để bọn hắn ghi hận, sau này lại khó mà sống yên ổn.
"Không, ta chưa có thua." Đang nói, hắn lại phun ra một ngụm máu, sắc mặt lúc này đã đờ đẫn, nhưng ai cũng có thể cảm nhận được hắn quyết tâm, Hải Lân sau đó vì mất máu quá nhiều mà ngất đi.
Thiên Phạn trọng tài từ trong bay ra, xác nhận qua Hải Lân không có nguy hiểm đến tính mạng mới tuyên bố kết quả trận đấu.
"Trận đấu này, Hải Lân của Nhiễm Tinh Thành vì mất đi sức chiến đấu, cho nên trận này Đường Thần của Vân Đô Thành chiến thắng."
Hắn lời nói ra cũng đã là kết quả cuối cùng cho dù là ai cũng khó mà thay đổi được, cho nên Nhiễm Tinh Thành đám người này chỉ im lặng lại không dám nói ra lời gì.
Vạn Học lại định bụng tự mình ra xuất thủ, tránh cho xảy ra bất trắc gì, nhưng lại bị một cái bàn tay thon chặn lại, "Ngươi là chúng ta át chủ bài, chớ có xuất thủ, để ta ra tiếp đãi bọn chúng, để cho bọn hắn thật sự biết được thế nào là Nhiễm Tinh Thành."
Nữ tử kia dùng ánh mắt khác thường nhìn xem Vạn Học, lại nói nàng cũng là một cái xinh đẹp nữ tử, để cho Vạn Học cẩn thận suy nghĩ lại, mặc dù hắn tin tưởng nữ tử kia nhưng hắn lại không muốn xảy ra những điều khác thường.
"Đã bại 5 trận, nếu hai trận nữa mà không thể chiến thắng, kết quả ngươi cũng đã biết." Hắn dùng thanh âm tràn ngập uy thế nói, nữ tử kia thì chỉ cười nhẹ, sau đó lại đi ra sàn đấu.
Đường Thần lúc này cũng đã xin Thiên Phạn trọng tài đổi người, hắn mặc dù mạnh nhưng chung quy vẫn chỉ là mới đột phá, căn cơ chưa vững, mà lại, vừa rồi với Hải Lân trận chiến kia hắn cũng đã chịu ít nhiều thương thế, ai biết được đối thủ tiếp theo sẽ mạnh ra sao, tốt nhất vẫn nên lựa chọn rút lui.
Đi về phòng chờ, hắn cũng không có để ý đến những người khác mà lập tức tìm một nơi ngồi xuống dưỡng thương, hắn đối với đám người này không có một chút hảo cảm, chỉ là chấp nhận Trần Sở Nam điều kiện nên mới tham gia.
Tề Hoành hướng Trần Hoàng Yến gật đầu, sau đó cũng tìm ngồi xuống an dưỡng tâm thần, Trần Hoàng Yến bước lên sàn đấu liền thu hút rất nhiều ánh mắt của những võ giả mà đại đa số đều là nam nhân.
Không thể không nói nàng thật là một cái tuyệt sắc mĩ nữ, cái kia thân thể được bao bọc trong một bộ áo xanh, đường cong phác họa ra hết, hai ngọn núi kia cũng lộ ra nửa trên trắng noãn, làm sao mà không thu hút cho được.
Nhìn thấy Hải Lân máu tươi chảy ra, khán đài những vị quan chiến võ giả đều âm thầm hít vào một hơi khí lạnh.
"Lại xuất hiện thêm một cái còn so với hai người trước đó nghịch thiên hơn nữa, Vân Đô Thành a thật sự là giấu đến bao nhiêu khó mà đoán được."
"Không thể không nói chắc là vì lần này các thành đại chiến mà vị thành chủ kia đã dốc hết tài nguyên bồi dưỡng ra những cái nghịch thiên những cái trẻ tuổi võ giả này."
Lời này nói ra đều có không ít người cũng gật đầu đồng ý, theo bọn hắn suy đoán chỉ có như vậy mới có thể xuất hiện liên tiếp nhiều như vậy cường giả, bằng không lấy linh khí nồng độ ở Vân Đô Thành muốn đản sanh ra một cái đã là khó, huống chi là ba cái như này.
"Đúng là người trẻ tuổi, cái sau so với cái trước càng mạnh." Ngồi ở vị trí trọng tài Lam Ân cũng không thể không tán thưởng một cái đối với Vân Đô Thành. Trần Sở Nam trên khuôn mặt nụ cười càng thêm nồng, bọn hắn biểu hiện thật sự vượt quá kì vọng của hắn.
Lau đi trên miệng vệt máu kia, Hải Lân lúc này đã có chút tức giận đường đường là một cái tám mươi khiếu cường giả lại bị một cái năm mươi chín khiếu võ giả đánh thụ thương, đây là cỡ nào nhục nhã a.
"Hừ, đi chết đi."
Thủy Sinh Kiếm khí văn nở rộ, ào ạt tiếng nước chảy, xung quanh thân kiếm hiện lên một đầu Thủy Phượng, tuy là mờ nhạt nhưng Đường Thần lại cảm nhận được nó mang lại nguy hiểm khí tức.
Hải Lân mang theo Thủy Sinh Kiếm thi triển ra Thủy Đoạn Thần Sơn một chiêu kiếm pháp, đầu Thủy Phượng kia vỗ cánh mà ra, mang theo tiếng nước chảy ào ạt chém đến Đường Thần trên thân.
Đường Thần trong tay Ma Huy Lạc Kiếm cao giai binh khí, thi triển ra cũng là một loại trung phẩm kiếm pháp Tam Kiếm Xuyên Quang.
"Kiếm Lưu."
Kiếm ra như thiểm điện, một vệt kiếm quang chớp nhoáng hiện lên, trong tức khắc cùng đầu Thủy Phượng kia va chạm, kiếm quang cực nhanh đem thân thể đầu Thủy Phương kia đâm ra một lỗ to bằng cái chén nhỏ.
Nhưng khiến Đường Thần nhăn mày nhíu mặt là Thủy Phượng vết thương kia cấp tốc lành lặn, giống như chưa từng bị thương qua, nhưng hắn cũng không có hoảng loạn, nếu dùng tấn công như vậy vô dụng, chỉ có thể áp sát đối phương bằng vào tốc độ nhanh nhất đem hắn trọng thương.
Ma Huy Lạc Kiếm chừng chín đạo khí văn hiện lên, Đường Thần thi triển ra một loại thân pháp, cấp tốc tiếp cận Hải Lân, nhìn thấy Đường Thần muốn tiếp cận hắn, hân cũng đoán ra được ý đồ của Đường Thần, Thủy Sinh Kiếm lần nữa thôi động, Thủy Phượng phát ra một tiếng phượng hít.
Sau đó, lại xông về phía Đường Thần, mặc dù thân pháp ảo diệu nhưng chung quy vẫn chỉ là Hoàng cấp võ kỹ khó có thể tránh được Thủy Phượng tốc độ kia, Ma Huy Lạc Kiếm vung kiếm chém ra, mang theo màu vàng nhạt khí tức.
Thủy Phượng bị kiếm khí màu vàng kia chém trúng, thân thể bị chém làm hai phần, kiếm khí bá đạo tiếp tục tiến về phía trước, Thủy Phượng liên tục giãy dụa nhưng lại vô pháp khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
"Làm sao có thể?"
Hải Lân khiếp sợ nhìn thấy đạo kiếm kia chém Thủy Phượng làm hai phần, đừng nói là hắn cho dù người chém ra một kiếm kia là Đường Thần cũng giống như vậy.
"Hẳn là nó mang theo cao giai binh khí khí tức."
Xác định được, Đường Thần cũng đã nảy ra cách ứng đối đối với kiếm pháp kia Hải Lân, cao giai binh khí khác biệt với những loại trung giai cùng đê giai binh khí ở chỗ ngoại trừ chất liệu cao cấp còn có khí tức riêng biệt thuộv về cao giai binh khí.
Nếu như có khí linh, loại khí tức kia càng thêm rõ ràng, có tác dụng nhất định đối với một vài loại kiếm pháp, có thể đem kiếm pháp uy lực tăng lên hoặc có thể phá giải một phần kiếm pháp kia lực lượng.
Không thể nghi ngờ là kiếm pháp của Hải Lân lại bị Ma Huy Lạc Kiếm vừa vặn khắc chế.
×— QUẢNG CÁO —
"Được, ngươi xứng đáng được ta xuất thủ toàn lực."
Hải Lân khí thế kéo đến cực hạn, Thủy Sinh Kiếm quang mang nở rộ, hắn lúc này đã tức giận thật sự, đồng thời cũng công nhận thực lực của Đường Thần, có thể cùng hắn đánh ngang tay lâu như vậy, cũng chỉ có vài người.
"Thủy Độ Thần Lai."
Thủy Sinh Kiếm xuất hiện một cái hư ảnh mờ nhạt, tựa như một vị thần giáng lâm, đem nhiệt độ xung quanh giảm thấp xuống, Đường Thần cũng thi triển ra mình mạnh nhất kiếm pháp cùng hắn đối chiêu.
"Kiếm Lưu."
"Keng."
Thần ảnh cùng một vệt kiếm quang đụng vào nhau phát ra hai tiếng kim loại va chạm, Đường Thần cánh tay kia cầm kiếm rách ra vài đường, máu tươi từng lòng bàn tay chảy ra, nhưng hắn không có thời gian quan tâm thương thế, dùng toàn thân linh khí còn lại rót vào Ma Huy Lạc Kiếm.
Vận chuyển linh khí đến mức cực hạn, trong cơ thể hắn đạo bình cảnh kia cũng theo đó ngày càng yếu dần, đến cuối cùng lại bị hắn đánh vỡ.
"Bành."
Thể nội đạo bình cảnh phá tan, linh khí bên trong cơ thể đã cạn kiệt, nhưng lúc này lại đang điên cuồng tăng lên, hắn rốt cục cũng đột phá đạo bình cảnh này, thiên địa linh khí đang không ngừng gia nhập hắn thể nội, nhìn thấy cảnh này Tề Hoành, Trần Sở Nam đều chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm.
Bọn hắn vốn nghĩ, Đường Thần sẽ cần rất lâu thời gian mới có thể đột phá cánh cửa 60 khiếu, nhưng nào ngờ hắn lại yêu nghiệt đến trình đọ này, chiến đấu vượt cấp lại còn có thể đột phá, đây là cái gì?
"Thật sự là mạnh, hắn thật sự là chỉ vừa mới đột phá thôi sao?"
Hải Lân hắn cũng không dám tin rằng trước mặt thiếu niên này vừa mới đột phá đã có thể cùng hắn chặn lại đòn mạnh nhất. Đường Thần cũng cảm thấy chưa bao giờ sung sướng đến vậy, đột phá cánh cửa này cơ thể như thoát biến, đánh cho Hải Lân lùi lại.
"Phá Nhân."
Đường Thần lúc này thi triển là Phá Quyền, mỗi chiêu đều mang theo cuồng bạo lực lượng, hắn thân thể cũng đã đạt Luyện bì thành thiết sơ kì đỉnh phong trình độ, bạo phát ra uy lực chiêu này, vượt xa so với những võ giả khác.
Hải Lân vẫn còn đang thất thần thì hắn đã một quyền đánh tới.
"Bành."
Hải Lần bắn ngược về phía sau, miệng đang liên tục phun ra máu, hắn cảm nhận được từ trên ngực đang truyền đến từng cơn đau nhức dữ dội, may mắn hắn tu vi thật sự là cao, nếu không cùng giai chắc chắn đòn vừa rồi đã đem hắn tính mạng mang đi.
Quan chiến võ giả thì không tin vào mắt mình, một cái 80 khiếu lại bị một cái vừa đột phá 60 khiếu đánh cho thổ huyết, còn bị trọng thương, đây là loại tình huống gì?
"Hắn là ai a, làm sao lại mạnh như vậy, Hải Lân tu vi đã 80 khiếu sắp đột phá tám mươi mốt khiếu, làm sao lại bị một cái chênh lệch 20 khiếu đánh lui."
"Tên này... Thật sự là một cái quái vật, xem ra cũng chỉ có Chu Vạn Kha, Sử Lục bọn hắn mới có thiên phú giống hắn."
"Hẳn là vậy."
×— QUẢNG CÁO —
Mặc cho đám người như thế nào nói, nhưng ngồi ở vị trí thứ mười sáu Nhiễm Tinh Thành thành chủ lại khó coi rất nhiều, liên tục xuất hiện loại tình huống không lường được này để hắn bị người khác cười nhạo.
Hải Lân hắn tâm tình buồn bã đến cực điểm, bị đánh đến như vậy, hắn sau này còn có thể có mặt mũi chỗ nào, thân hình khập khiễng đứng lên, hắn giờ này đã yếu ớt cần đến Thủy Sinh Kiếm mới có thể đứng vững.
Mà ngược lại với hắn Đường Thần thì lại đang bừng bừng chiến ý, cũng không vì vậy mà hắn chấp nhận rút lui, hắn cũng không còn đủ sức lực để thôi động Thủy Sinh Kiếm, hắn hai tay hóa thành hai cái trảo ấn, linh khí hội tụ đến hai bàn tay, hắn một bước lao đến Đường Thần.
Đường Thần tay nắm thành quyền, Phá Quyền lại thi triển cùng trảo ấn đối chiêu, hai người giằng co đến rất lâu, sau đó Hải Lân thuận đà đem trảo ấn đánh vào trên ngực Đường Thần.
Nhưng hắn đang dự định đắc ý thì lại cảm nhận được giống như đánh vào một tấm sắt, khiến hắn tay đau đến muốn gãy, "Ngươi nhục thân làm sao lại mạnh như vậy?"
Đường Thần lui về sau hơn hai mươi bước, nhìn xem Hải Lân một chút sau đó lại nói: "Chính là dùng để đối phó ngươi." Hắn nói ra lời này ý là muốn đem Hải Lân chọc tức từ đó tìm ra được sơ hở.
Quả nhiên, Hải Lân bị hắn chọc cho tức giận, trên trán gân xanh nổi lên, đã bị nhục nhã quá nhiều lần, hắn quyết tâm phải đánh bại Đường Thần lấy lại mặt mũi, hắn trảo ấn lại đánh ra, uy lực trong đó lại tăng thêm mấy phần, nhưng so với trước đó càng thêm dễ dàng phán đoán hắn hành động tiếp theo.
Đường Thần một bên tránh né, cùng phản công, muốn tìm sơ hở của Hải Lân, không lâu sau đó, Hải Lân hắn bắt đầu đánh càng thêm loạn xạ, bị Đường Thần nắm được sơ hở, Phá Quyền đánh ra đem Hải Lân đánh đến bay ngược ra sau.
"Bành."
"Ngươi thua rồi." Đường Thần đứng ở phía xa nhìn hắn, lại không có tiếp tục ra tay mà chủ động để hắn nhận thua, không thể để cho đối phương bị mình nhục nhã quá nhiều, nếu không để bọn hắn ghi hận, sau này lại khó mà sống yên ổn.
"Không, ta chưa có thua." Đang nói, hắn lại phun ra một ngụm máu, sắc mặt lúc này đã đờ đẫn, nhưng ai cũng có thể cảm nhận được hắn quyết tâm, Hải Lân sau đó vì mất máu quá nhiều mà ngất đi.
Thiên Phạn trọng tài từ trong bay ra, xác nhận qua Hải Lân không có nguy hiểm đến tính mạng mới tuyên bố kết quả trận đấu.
"Trận đấu này, Hải Lân của Nhiễm Tinh Thành vì mất đi sức chiến đấu, cho nên trận này Đường Thần của Vân Đô Thành chiến thắng."
Hắn lời nói ra cũng đã là kết quả cuối cùng cho dù là ai cũng khó mà thay đổi được, cho nên Nhiễm Tinh Thành đám người này chỉ im lặng lại không dám nói ra lời gì.
Vạn Học lại định bụng tự mình ra xuất thủ, tránh cho xảy ra bất trắc gì, nhưng lại bị một cái bàn tay thon chặn lại, "Ngươi là chúng ta át chủ bài, chớ có xuất thủ, để ta ra tiếp đãi bọn chúng, để cho bọn hắn thật sự biết được thế nào là Nhiễm Tinh Thành."
Nữ tử kia dùng ánh mắt khác thường nhìn xem Vạn Học, lại nói nàng cũng là một cái xinh đẹp nữ tử, để cho Vạn Học cẩn thận suy nghĩ lại, mặc dù hắn tin tưởng nữ tử kia nhưng hắn lại không muốn xảy ra những điều khác thường.
"Đã bại 5 trận, nếu hai trận nữa mà không thể chiến thắng, kết quả ngươi cũng đã biết." Hắn dùng thanh âm tràn ngập uy thế nói, nữ tử kia thì chỉ cười nhẹ, sau đó lại đi ra sàn đấu.
Đường Thần lúc này cũng đã xin Thiên Phạn trọng tài đổi người, hắn mặc dù mạnh nhưng chung quy vẫn chỉ là mới đột phá, căn cơ chưa vững, mà lại, vừa rồi với Hải Lân trận chiến kia hắn cũng đã chịu ít nhiều thương thế, ai biết được đối thủ tiếp theo sẽ mạnh ra sao, tốt nhất vẫn nên lựa chọn rút lui.
Đi về phòng chờ, hắn cũng không có để ý đến những người khác mà lập tức tìm một nơi ngồi xuống dưỡng thương, hắn đối với đám người này không có một chút hảo cảm, chỉ là chấp nhận Trần Sở Nam điều kiện nên mới tham gia.
Tề Hoành hướng Trần Hoàng Yến gật đầu, sau đó cũng tìm ngồi xuống an dưỡng tâm thần, Trần Hoàng Yến bước lên sàn đấu liền thu hút rất nhiều ánh mắt của những võ giả mà đại đa số đều là nam nhân.
Không thể không nói nàng thật là một cái tuyệt sắc mĩ nữ, cái kia thân thể được bao bọc trong một bộ áo xanh, đường cong phác họa ra hết, hai ngọn núi kia cũng lộ ra nửa trên trắng noãn, làm sao mà không thu hút cho được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.