Chương 33: NHỚ ĐỌC CÂU CUỐI NHA:)
NaCàVạt
12/06/2021
/XOAY QUANH XOAY LẠI THÌ CAMERA VẪN VỀ PHÍA HOÀNG/
Y Cát:- đã cho ngài phải đợi lâu, sắp đến rồi( hiện ra)
Huyền Hoàng:-.............
Y Cát:- này này....lại ngủ
Huyền Hoàng:- ơ xong rồi à (tỉnh táo)
Y Cát:- đến rồi
_một tiếng gầm gừ thoáng cái đã xuất hiện một con rồng trắng bạch đôi mắt màu xanh lam trông cứ như là biển xanh vô tận, thật ra là cà khịa vô đối_
Huyền Hoàng:- nhìn con rồng này khá giống với tên Tiểu Ngốc đấy
Thiên Phong:-* mới nhìn đã biết ta, hay thật*
Huyền Hoàng:- mặt khó ưa i chang nhau
Y Cát:-* phụt, tên này đúng là xui xẻo haha*
Thiên Phong:-* hai người này suốt ngày thay nhau ức hiếp ta!!!!*
Y Cát:- trèo lên đi
Huyền Hoàng:-( nhảy lên đầu con rồng)
Y Cát:-( nhảy theo) đi đâu
Huyền Hoàng:- ngươi cũng đi à?
Y Cát:- đi theo cho chắc, ta không có tin tưởng ai đó đâu (ẻo lả)
Thiên Phong:-* định nói ta chứ gì, nghe cái giọng điệu cũng biết* Grừ
Y Cát:- đi đâu?
Huyền Hoàng:- đến nơi nào có phong cảnh đẹp
Thiên Phong:-* có phong cảnh đẹp chắc chắn là núi Côn Sơ rồi*
Y Cát:- bám chắc vào, tên này lượng ghê lắm đấy
Thiên Phong:- * dám chê ta ư, xem đây trả thù nè* (lượng qua lượng lại)
Huyền Hoàng:- này này đừng có mà lượng như vậy chứ
_vẫn như bình thường, nếu sợ quá thì Hoàng nhắm tít cả hai mắt lại mặc sự đời, sau đó thì Hoàng va vào Y, va thì va bình thường thôi còn cái này là Hoàng chẳng biết cái gì mà còn ôm luôn, khiến cho Y đỏ cả mặt, bốc khói hết trơn_
(TÁC GIẢ VIẾT ĐOẠN NÀY NGHĨ TRONG ĐẦU CÒN ĐỎ MẶT ĐÂY NÓI CHI ANH NAM9)
Y Cát:-* hết cách rồi* ngài mau nhảy lên đi (nói thầm)
Huyền Hoàng:- tin chốt lần cuối đấy (nhảy khỏi Phong)
Y Cát:-( nhảy theo) tên đó cố ý......
Thiên Phong:-* haha nhìn kìa lại còn ôm nhau trên người của ta, chuyện này phải nói với mấy tên kia...a...
/RẦM/
_cái mặt rồng của Phong đâm thẳng vào ngọn núi bằng phẳng phía trước_
Huyền Hoàng:- phải cẩn thận chứ, hậu đậu chẳng khác gì tên Tiểu Ngốc
Y Cát:- mặc kệ hắn, giờ ngươi có chịu cho bọn ta cưỡi bình thường được hay không?
Thiên Phong:- Grừ *xui xẻo quá*
Y Cát:- (kéo Hoàng xuống con rồng) đi!
Huyền Hoàng:- con rồng này có vẻ không thích cách ăn nói của ta thì phải
Thiên Phong:-* ta nói câu đó hồi nào?*
Y Cát:- không thích vậy thì để ta cấm thuật là được
Thiên Phong:-* đừng mà* Grừ
_thế là hay cái lỗ tai dòm ngó tin tức nhanh như bà hàng xóm của Phong đã bị Y dùng thuật cấm không cho nghe_
Huyền Hoàng:- lúc nãy nguy hiểm thật may mà có ngươi gợi ý
Y Cát:- lúc đó......có hai bàn tay đang ôm ta
Huyền Hoàng:- cho ta xin lỗi, tại ta có thói quen đó
_Hoàng vẫn rất bình tĩnh không hề ngại ngùng hay đỏ mặt gì_
Y Cát:-* làm ta đỏ hết cả mặt*
Thiên Phong:-* hai người này đang nói cái gì vậy ta? hóng hớt ghê*
Huyền Hoàng:- hình như là rớt mất viên ngọc của ngươi cho ta rồi
Y Cát:- không sao
Huyền Hoàng:- không giận à?
Y Cát:- ta chẳng còn gì để mất
Huyền Hoàng:- vậy ta sẽ chấp nhận một yêu cầu nào đó của ngươi, coi như để đền bù
Y Cát:- hiện giờ ta không cần thiết
/NỮA CANH GIỜ SAU/
Y Cát:- đến rồi phía trước là núi Côn Sơ
Huyền Hoàng:- làm ta mõi hết cả hai mắt
_vậy là Hoàng liền bay về phía đó để chơi đùa, ở giữa ngọn núi còn có một phần đất bằng phẳng trải bằng cỏ sinh trưởng bằng hoa Y cũng đi theo vào chổ đó thì liền bị Hoàng đặt cái gì lên đầu như là vương miệng, nhưng ở nơi như này thì chỉ có cây cỏ hoa lá nên thứ mà Hoàng đặt lên đầu Y là một vòng được nối bằng lá với những cộng cỏ và thêm vài cái bông, loay hoay một hồi thì trời cũng gần tối, Y trở lại phía con rồng trước còn Hoàng thì vẫn ở đó thêm mười mấy phút sau mới về_
Huyền Hoàng:- về thôi, tên câm đâu?
Thiên Phong:- grừ (nhỏ tiếng)
Huyền Hoàng:- ngươi định nói là yên lặng à? (trèo lên)
Thiên Phong:-* để Tôn Chủ ngủ cũng tốt*
Huyền Hoàng:- hắn ngủ rồi còn cái vòng vẫn đeo à? gỡ ra cho hắn thôi (đưa tay ra)
Y Cát:-(mở mắt)
Huyền Hoàng:- ngươi làm cái gì vậy?
Y Cát:- ngài định làm gì?
Huyền Hoàng:- ta lấy cái vòng kia ra
Y Cát:- không cho!
Huyêng Hoàng:- chỉ là cái vòng lá thôi mà vứt đi!
Y Cát:- không cho!
Huyền Hoàng:- cãi với ngươi thật tốn hơi, thôi thích gì thì làm
Y Cát:- vậy cho ta mượn hai chân ngài một chút
Huyền Hoàng:-( đưa chân ra) làm gì?
Y Cát:- cảm ơn ở đó canh ta ngủ đi
Huyền Hoàng:- ngươi!!!! sao không rút chân về được?
Y Cát:-* may mà đã dùng thuật trước mới có cái giấc ngủ yên lành thế này*
Huyền Hoàng:-* tên câm khốn kiếp, giở cái trò bỉ ổi này*
Thiên Phong:-* rồi nhìn mặt ta có vui không?*
Huyền Hoàng:- tức chết đi được sao nó lại cứng ngắc thế này?
Y Cát:-...............
Phong và Hoàng:-* ngủ ngon lành quá hen*
Huyền Hoàng:- giờ mới để ý kế mắt trái của tên này có một nốt rùi
_Hoàng tiến cái mặt mình kế ngay môi của Y và sau đó thì_
Y Cát:- đã cho ngài phải đợi lâu, sắp đến rồi( hiện ra)
Huyền Hoàng:-.............
Y Cát:- này này....lại ngủ
Huyền Hoàng:- ơ xong rồi à (tỉnh táo)
Y Cát:- đến rồi
_một tiếng gầm gừ thoáng cái đã xuất hiện một con rồng trắng bạch đôi mắt màu xanh lam trông cứ như là biển xanh vô tận, thật ra là cà khịa vô đối_
Huyền Hoàng:- nhìn con rồng này khá giống với tên Tiểu Ngốc đấy
Thiên Phong:-* mới nhìn đã biết ta, hay thật*
Huyền Hoàng:- mặt khó ưa i chang nhau
Y Cát:-* phụt, tên này đúng là xui xẻo haha*
Thiên Phong:-* hai người này suốt ngày thay nhau ức hiếp ta!!!!*
Y Cát:- trèo lên đi
Huyền Hoàng:-( nhảy lên đầu con rồng)
Y Cát:-( nhảy theo) đi đâu
Huyền Hoàng:- ngươi cũng đi à?
Y Cát:- đi theo cho chắc, ta không có tin tưởng ai đó đâu (ẻo lả)
Thiên Phong:-* định nói ta chứ gì, nghe cái giọng điệu cũng biết* Grừ
Y Cát:- đi đâu?
Huyền Hoàng:- đến nơi nào có phong cảnh đẹp
Thiên Phong:-* có phong cảnh đẹp chắc chắn là núi Côn Sơ rồi*
Y Cát:- bám chắc vào, tên này lượng ghê lắm đấy
Thiên Phong:- * dám chê ta ư, xem đây trả thù nè* (lượng qua lượng lại)
Huyền Hoàng:- này này đừng có mà lượng như vậy chứ
_vẫn như bình thường, nếu sợ quá thì Hoàng nhắm tít cả hai mắt lại mặc sự đời, sau đó thì Hoàng va vào Y, va thì va bình thường thôi còn cái này là Hoàng chẳng biết cái gì mà còn ôm luôn, khiến cho Y đỏ cả mặt, bốc khói hết trơn_
(TÁC GIẢ VIẾT ĐOẠN NÀY NGHĨ TRONG ĐẦU CÒN ĐỎ MẶT ĐÂY NÓI CHI ANH NAM9)
Y Cát:-* hết cách rồi* ngài mau nhảy lên đi (nói thầm)
Huyền Hoàng:- tin chốt lần cuối đấy (nhảy khỏi Phong)
Y Cát:-( nhảy theo) tên đó cố ý......
Thiên Phong:-* haha nhìn kìa lại còn ôm nhau trên người của ta, chuyện này phải nói với mấy tên kia...a...
/RẦM/
_cái mặt rồng của Phong đâm thẳng vào ngọn núi bằng phẳng phía trước_
Huyền Hoàng:- phải cẩn thận chứ, hậu đậu chẳng khác gì tên Tiểu Ngốc
Y Cát:- mặc kệ hắn, giờ ngươi có chịu cho bọn ta cưỡi bình thường được hay không?
Thiên Phong:- Grừ *xui xẻo quá*
Y Cát:- (kéo Hoàng xuống con rồng) đi!
Huyền Hoàng:- con rồng này có vẻ không thích cách ăn nói của ta thì phải
Thiên Phong:-* ta nói câu đó hồi nào?*
Y Cát:- không thích vậy thì để ta cấm thuật là được
Thiên Phong:-* đừng mà* Grừ
_thế là hay cái lỗ tai dòm ngó tin tức nhanh như bà hàng xóm của Phong đã bị Y dùng thuật cấm không cho nghe_
Huyền Hoàng:- lúc nãy nguy hiểm thật may mà có ngươi gợi ý
Y Cát:- lúc đó......có hai bàn tay đang ôm ta
Huyền Hoàng:- cho ta xin lỗi, tại ta có thói quen đó
_Hoàng vẫn rất bình tĩnh không hề ngại ngùng hay đỏ mặt gì_
Y Cát:-* làm ta đỏ hết cả mặt*
Thiên Phong:-* hai người này đang nói cái gì vậy ta? hóng hớt ghê*
Huyền Hoàng:- hình như là rớt mất viên ngọc của ngươi cho ta rồi
Y Cát:- không sao
Huyền Hoàng:- không giận à?
Y Cát:- ta chẳng còn gì để mất
Huyền Hoàng:- vậy ta sẽ chấp nhận một yêu cầu nào đó của ngươi, coi như để đền bù
Y Cát:- hiện giờ ta không cần thiết
/NỮA CANH GIỜ SAU/
Y Cát:- đến rồi phía trước là núi Côn Sơ
Huyền Hoàng:- làm ta mõi hết cả hai mắt
_vậy là Hoàng liền bay về phía đó để chơi đùa, ở giữa ngọn núi còn có một phần đất bằng phẳng trải bằng cỏ sinh trưởng bằng hoa Y cũng đi theo vào chổ đó thì liền bị Hoàng đặt cái gì lên đầu như là vương miệng, nhưng ở nơi như này thì chỉ có cây cỏ hoa lá nên thứ mà Hoàng đặt lên đầu Y là một vòng được nối bằng lá với những cộng cỏ và thêm vài cái bông, loay hoay một hồi thì trời cũng gần tối, Y trở lại phía con rồng trước còn Hoàng thì vẫn ở đó thêm mười mấy phút sau mới về_
Huyền Hoàng:- về thôi, tên câm đâu?
Thiên Phong:- grừ (nhỏ tiếng)
Huyền Hoàng:- ngươi định nói là yên lặng à? (trèo lên)
Thiên Phong:-* để Tôn Chủ ngủ cũng tốt*
Huyền Hoàng:- hắn ngủ rồi còn cái vòng vẫn đeo à? gỡ ra cho hắn thôi (đưa tay ra)
Y Cát:-(mở mắt)
Huyền Hoàng:- ngươi làm cái gì vậy?
Y Cát:- ngài định làm gì?
Huyền Hoàng:- ta lấy cái vòng kia ra
Y Cát:- không cho!
Huyêng Hoàng:- chỉ là cái vòng lá thôi mà vứt đi!
Y Cát:- không cho!
Huyền Hoàng:- cãi với ngươi thật tốn hơi, thôi thích gì thì làm
Y Cát:- vậy cho ta mượn hai chân ngài một chút
Huyền Hoàng:-( đưa chân ra) làm gì?
Y Cát:- cảm ơn ở đó canh ta ngủ đi
Huyền Hoàng:- ngươi!!!! sao không rút chân về được?
Y Cát:-* may mà đã dùng thuật trước mới có cái giấc ngủ yên lành thế này*
Huyền Hoàng:-* tên câm khốn kiếp, giở cái trò bỉ ổi này*
Thiên Phong:-* rồi nhìn mặt ta có vui không?*
Huyền Hoàng:- tức chết đi được sao nó lại cứng ngắc thế này?
Y Cát:-...............
Phong và Hoàng:-* ngủ ngon lành quá hen*
Huyền Hoàng:- giờ mới để ý kế mắt trái của tên này có một nốt rùi
_Hoàng tiến cái mặt mình kế ngay môi của Y và sau đó thì_
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.