Chương 11: Thần Thú.1
NaCàVạt
12/06/2021
/nói trước là ở chap này mình có
lấy một số ý tưởng từ bộ truyện tranh manhua Trung Quốc do tác giả Cổ
Hiên tên là:Phụng Nghịch Thiên Hạ, tên gốc: Phượng Nghịch Thiên Hạ/
/MẤY NGÀY SAU TẠI ĐẠI LỤC LANG VÂN/
Huyền Hoàng:- này Lâm Đằng sao hôm nay Khánh Hiên với Huyết Lệ đi đâu thế mà ta không thấy hai người họ?
Lâm Đằng:- à bọn họ được mời đi tham gia hội luyện đan ở Tân La Thành ấy mà
Huyền Hoàng:- Tân La Thành là nơi nào thế?
Lâm Đằng:- đến Tân La Thành mà muội cũng không biết
Huyền Hoàng:- đúng rồi ta chưa từng nghe qua
Lâm Đằng:- nơi đó là một nơi mà người ta có mơ cũng không gặp được, nghe nói là Tân La Thành chủ ở đó đã phi thăng lên tiên giới rồi đó! mặc dù không cao lắm nhưng như vậy cũng đủ giết chết chúng ta dễ dàng
Huyền Hoàng:- vậy ở đó ra sao mà lại có Thành chủ đã phi thăng tiên giới với người ta nằm mơ cũng không gặp được?
Lâm Đằng:- ở đó là một nơi được xây nên bởi linh khí của trời đất mà ra, nên tiên linh bí cảnh, nhân sâm vạn năm, đan dược thượng cổ, và các linh khí chỉ như cọng cỏ thôi, nếu có ai đắc tội với Tân La Thành chủ hay Tân La Thiếu chủ thì người đó và cả môn phái, phải vào đường cùng rồi cấm chế coi như cái môn phái đó không có trên cõi đời này nữa, đã có 37 môn phái lớn nhỏ khác nhau bị ngài ấy cấm chế rồi, trong đó Thủy Xuân môn là môn phái danh tiếng lừng lẫy với những cao nhân Hợp Khí Trung Kì đổ lên mà vẫn bị cấm chế một cách dễ dàng
Huyền Hoàng:- vị Tân La Thành chủ đó quyền lực như vậy sao
Lâm Đằng:- muội coi chừng đấy
Huyền Hoàng:- vậy ta phải đi coi thôi!!!
Lâm Đằng:- này muội đi đi ta không đi với muội đâu
Huyền Hoàng:- đưa cho ta bản đồ
Lâm Đằng:- tự lực gắng sinh đi, lo mà hỏi mấy người trên đường
/MẤY CANH GIỜ SAU/
Huyền Hoàng: -mệt chết đi được, tên Lâm Đằng khốn kiếp cả bản đồ còn không đưa còn nói tự lực gắng sinh hỏi đường, tự lực cái đầu của hắn, may mà mình có đem theo thức ăn với nước suối
-cứu taaaa
Huyền Hoàng:- tiếng của ai vậy?
- ta ở đây!!!
Huyền Hoàng:- ra là một con khổng tước bị bẫy, được rồi để ta cứu ngươi!
/MẤY PHÚT SAU/
-cảm ơn cô nương ta có thể đền ơn gì cho cô?
Huyền Hoàng:- ngươi có thể đưa ta đến Tân La Thành không?
- được
MẶT HUYỀN HOÀNG KỈU
ẢNH MINH HOẠ THÔI NHA LUFFY CƯỜI CŨNG GHÊ THIỆT
quay lại truyện
/THẾ LÀ MỘT THÚ MỘT NGƯỜI ĐI VỚI NHAU TRÊN MỘT ĐOẠN ĐƯỜNG DÀI/
- có gì ăn không?
Huyền Hoàng:- không có thức ăn cho chim đâu đừng có mà mơ
- ta có nói là ta ăn thức ăn của súc vật à?
Huyền Hoàng:-( cầm túi nước lên uống) vậy chứ ngươi ăn gì?
- một người nhan sắc tuyệt trần như ta phải ăn sơn hào hải vị mới xứng( tự luyến)
Huyền Hoàng:- ( phun hết nước dô mặt con khổng tước kia) haha ngươi mà nhan sắc tuyệt trần, ta mắc cười quá
-* tức chết đi được*
Huyền Hoàng:- mà tên của nhà ngươi là gì?
- ta họ Phong tên là Phong Tử An
Huyền Hoàng:- tên cũng được đấy mà cái mặt sao khác vậy
Phong Tử An:- ngươi!!!!!* nhịn nhịn dù sao cô ấy cũng đã cứu ta, nhịn nhịn!!!*
Huyền Hoàng:- chừng nào mới đến
Phong Tử An:- đi khoảng 2 canh giờ nữa
Huyền Hoàng:- 2 canh giờ? chắc ta chết, thôi bay cho nhanh
Phong Tử An:- ơ này này, không bay được đâu
Huyền Hoàng:-( nhảy lên ) có gì đâu...
.
.
.
.
/ẦM/
đau quá cái mông của ta
Phong Tử An:- đã nói rồi mà, ở đây bị cấm chế sức mạnh ngươi cấp bậc 3 cũng như mới tu luyện thôi
Huyền Hoàng:- làm sao ngươi biết ta là tu sĩ cấp bậc 3?
Phong Tử An:- ờ thì.......* làm sao bây giờ*
Huyền Hoàng:- hử?
Phong Tử An:-* bịa đại vậy* là tại ngươi nói ngươi bay được nên ta mới đoán thí thôi ai dè trúng luôn
Huyền Hoàng:- tin được không?
Phong Tử An:- được chứ!!!
/HAI CANH GIỜ TRÔI QUA/
Phong Tử An:- đến nơi rồi( bay vào trong thành)
.
.
.
.
.
hửm sao ngươi không đi?
Huyền Hoàng:- ta sắp chết đến nơi rồi, nãy giờ ngươi chỉ bảm trên vai ta làm sao mà biết ta mệt cỡ nào hả cái con chim kia?!
Phong Tử An:- nhanh đi trong đó có nhiều ngân lượng lắm đấy
Huyền Hoàng:- ( mắt sáng rời) ngân lượng? ta đi liền
Phong Tử An:- chờ ta vớiiiiii
/MẤY NGÀY SAU TẠI ĐẠI LỤC LANG VÂN/
Huyền Hoàng:- này Lâm Đằng sao hôm nay Khánh Hiên với Huyết Lệ đi đâu thế mà ta không thấy hai người họ?
Lâm Đằng:- à bọn họ được mời đi tham gia hội luyện đan ở Tân La Thành ấy mà
Huyền Hoàng:- Tân La Thành là nơi nào thế?
Lâm Đằng:- đến Tân La Thành mà muội cũng không biết
Huyền Hoàng:- đúng rồi ta chưa từng nghe qua
Lâm Đằng:- nơi đó là một nơi mà người ta có mơ cũng không gặp được, nghe nói là Tân La Thành chủ ở đó đã phi thăng lên tiên giới rồi đó! mặc dù không cao lắm nhưng như vậy cũng đủ giết chết chúng ta dễ dàng
Huyền Hoàng:- vậy ở đó ra sao mà lại có Thành chủ đã phi thăng tiên giới với người ta nằm mơ cũng không gặp được?
Lâm Đằng:- ở đó là một nơi được xây nên bởi linh khí của trời đất mà ra, nên tiên linh bí cảnh, nhân sâm vạn năm, đan dược thượng cổ, và các linh khí chỉ như cọng cỏ thôi, nếu có ai đắc tội với Tân La Thành chủ hay Tân La Thiếu chủ thì người đó và cả môn phái, phải vào đường cùng rồi cấm chế coi như cái môn phái đó không có trên cõi đời này nữa, đã có 37 môn phái lớn nhỏ khác nhau bị ngài ấy cấm chế rồi, trong đó Thủy Xuân môn là môn phái danh tiếng lừng lẫy với những cao nhân Hợp Khí Trung Kì đổ lên mà vẫn bị cấm chế một cách dễ dàng
Huyền Hoàng:- vị Tân La Thành chủ đó quyền lực như vậy sao
Lâm Đằng:- muội coi chừng đấy
Huyền Hoàng:- vậy ta phải đi coi thôi!!!
Lâm Đằng:- này muội đi đi ta không đi với muội đâu
Huyền Hoàng:- đưa cho ta bản đồ
Lâm Đằng:- tự lực gắng sinh đi, lo mà hỏi mấy người trên đường
/MẤY CANH GIỜ SAU/
Huyền Hoàng: -mệt chết đi được, tên Lâm Đằng khốn kiếp cả bản đồ còn không đưa còn nói tự lực gắng sinh hỏi đường, tự lực cái đầu của hắn, may mà mình có đem theo thức ăn với nước suối
-cứu taaaa
Huyền Hoàng:- tiếng của ai vậy?
- ta ở đây!!!
Huyền Hoàng:- ra là một con khổng tước bị bẫy, được rồi để ta cứu ngươi!
/MẤY PHÚT SAU/
-cảm ơn cô nương ta có thể đền ơn gì cho cô?
Huyền Hoàng:- ngươi có thể đưa ta đến Tân La Thành không?
- được
MẶT HUYỀN HOÀNG KỈU
ẢNH MINH HOẠ THÔI NHA LUFFY CƯỜI CŨNG GHÊ THIỆT
quay lại truyện
/THẾ LÀ MỘT THÚ MỘT NGƯỜI ĐI VỚI NHAU TRÊN MỘT ĐOẠN ĐƯỜNG DÀI/
- có gì ăn không?
Huyền Hoàng:- không có thức ăn cho chim đâu đừng có mà mơ
- ta có nói là ta ăn thức ăn của súc vật à?
Huyền Hoàng:-( cầm túi nước lên uống) vậy chứ ngươi ăn gì?
- một người nhan sắc tuyệt trần như ta phải ăn sơn hào hải vị mới xứng( tự luyến)
Huyền Hoàng:- ( phun hết nước dô mặt con khổng tước kia) haha ngươi mà nhan sắc tuyệt trần, ta mắc cười quá
-* tức chết đi được*
Huyền Hoàng:- mà tên của nhà ngươi là gì?
- ta họ Phong tên là Phong Tử An
Huyền Hoàng:- tên cũng được đấy mà cái mặt sao khác vậy
Phong Tử An:- ngươi!!!!!* nhịn nhịn dù sao cô ấy cũng đã cứu ta, nhịn nhịn!!!*
Huyền Hoàng:- chừng nào mới đến
Phong Tử An:- đi khoảng 2 canh giờ nữa
Huyền Hoàng:- 2 canh giờ? chắc ta chết, thôi bay cho nhanh
Phong Tử An:- ơ này này, không bay được đâu
Huyền Hoàng:-( nhảy lên ) có gì đâu...
.
.
.
.
/ẦM/
đau quá cái mông của ta
Phong Tử An:- đã nói rồi mà, ở đây bị cấm chế sức mạnh ngươi cấp bậc 3 cũng như mới tu luyện thôi
Huyền Hoàng:- làm sao ngươi biết ta là tu sĩ cấp bậc 3?
Phong Tử An:- ờ thì.......* làm sao bây giờ*
Huyền Hoàng:- hử?
Phong Tử An:-* bịa đại vậy* là tại ngươi nói ngươi bay được nên ta mới đoán thí thôi ai dè trúng luôn
Huyền Hoàng:- tin được không?
Phong Tử An:- được chứ!!!
/HAI CANH GIỜ TRÔI QUA/
Phong Tử An:- đến nơi rồi( bay vào trong thành)
.
.
.
.
.
hửm sao ngươi không đi?
Huyền Hoàng:- ta sắp chết đến nơi rồi, nãy giờ ngươi chỉ bảm trên vai ta làm sao mà biết ta mệt cỡ nào hả cái con chim kia?!
Phong Tử An:- nhanh đi trong đó có nhiều ngân lượng lắm đấy
Huyền Hoàng:- ( mắt sáng rời) ngân lượng? ta đi liền
Phong Tử An:- chờ ta vớiiiiii
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.