Chương 2
Cửu Nguyệt Lưu Hỏa
07/12/2023
Hoắc Trường Uyên ngủ mê tại sơn trang Khánh Phúc quận chúa bên trên ba ngày, trong lúc đó tỉnh ngủ ngủ, thời gian tỉnh rất ít. Mà các nàng là nữ tử chưa lập gia đình, lại không thể để ngoại nam trong phòng, cũng may rất nhanh đường núi được xử lí,người của Tĩnh Dũng Hầu Phủ tới đón Hoắc Trường Uyên đi.
Nhờ sự giúp đỡ của Tĩnh Dũng Hầu Phủ, đường núi có thể được thông xe nhanh chóng như vậy, chắc chắn, những người dựa vào chiến công lập nghiệp huân quý chính là cùng bọn hắn loại có người nâng đỡ không giống nhau. Nếu để cho Nghi Xuân Hầu Phủ tới, cái kia còn phải chờ xem.
Trình Du Cẩn đi ra ngoài một chuyến cứu được người, Trình phu nhân về nhà sau lại khen ngợi một phen, Trình phu nhân, khánh Phúc công chúa, Trình D Cẩn đều ngầm biết, đây là đại ân, Tĩnh Dũng Hầu Phủ dù sao cũng nên có chút biểu thị?
Quả nhiên không lâu sau, Tĩnh Dũng Hầu lão phu nhân, mẫu thân Hoắc Trường Uyên - Hoắc Tiết Thị đích thân tới cửa cảm ơn Trình Du Cẩn đã cứu mạng, Hoắc gia mang tới tạ lễ so Trình Du Cẩn tưởng tượng còn phong phú hơn đương nhiên điều khiến nàng hài lòng nhất chính là hôn ước Hoắc Tiết Thị mang tới.
Hoắc Trường Uyên cảm kích ân cứu mạng của Trình Du Cẩn, muốn lấy nàng làm chính thê.
Trình lão phu nhân lúc đó liền cười miệng toe toét, Khánh Phúc quận chúa và Trình Du Cẩn từ trước đến nay thân thiết ngoài mặt, nhưng mà trên danh nghĩa nữ nhi nuôi nhiều năm có thể có một cuộc hôn nhân tốt Khánh Phúc quận chúa cũng vui vẻ. Dù Nghi Xuân Hầu Phủ trong bụng nở hoa, nhưng Hầu phủ cũng cần mặt mũi, các trưởng bối tránh né nói muốn hỏi một chút ý kiến của tiểu thư.
Hỏi Trình Du Cẩn? Trình Du Cẩn nàng đương nhiên vui lòng. Trên thực tế, đây mới là mục đích nàng cứu Hoắc Trường Uyên.
Vào cuối năm thứ 21 của triều đại Kiến Vũ, phủ Hầu tước chìm trong niềm vui lớn, một cái thùng rỗng Hầu phủ tìm thấy người trẻ và có triển vọng nhất trong triều đình, cả gia đình thực sự vui mừng, Trình lão phu nhân liên tục nói thầm những năm này không có phí công dưỡng Trình Du Cẩn.
Trình Du Cẩn hoàn thành khoản đầu tư quan trọng nhất trong cuộc đời mình,nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nửa đời sau của nàng bảo đảm là vinh hoa phú quý. Trình Du Cẩn vừa lòng đến mức không bước chân ra khỏi nhà, yên tâm trong nhà chuẩn bị đồ cưới.
Khi đó Trình Du Cẩn bên cạnh quá mức huyên náo, nàng không có chú ý tới, Trình Du Mặc từ sơn trang sau khi trở về liền buồn bực không vui, bị bệnh kéo rất lâu. Nàng cũng không có chú ý tới, thái độ Hoắc gia đính hôn quá mức vội vàng. Cho dù báo ân, chưa hẳn chỉ có một cách là cưới nàng.
Đáng tiếc, nàng không có chú ý tới.
Theo đạo lý hết thảy đã hết thảy đều kết thúc, thế nhưng là từ tháng hai trở đi, Trình Du Cẩn bắt đầu cảm thấy sợ hãi vô cớ, thậm chí không thể ngủ yên được, đêm qua cô đã có một giấc mơ dài.
Trình Du Cẩn đột nhiên tỉnh dậy vào lúc canh năm, người đầy mồ hôi lạnh, không thể ngủ lại được, cô nằm trên giường rất lâu, theo lí mà nói thì chỉ là một giấc mơ. Thế nhưng là Trình Du Cẩn không khỏi cảm thấy, đây không phải trò đùa. Đây là sự thật.
Nàng trong mộng thấy được chính mình, nhưng lại không hoàn toàn là chính nàng. Nàng giống như một con rối, bị trói bằng dây, trải nghiệm cuộc sống của "Trình Du Cẩn" ngay từ đầu.
Trong giấc mơ, cô cũng giống như bây giờ, cô cũng sinh ra ở Nghi Xuân Hầu phủ,Nhị thái thái Nguyễn thị sinh ra một đôi sinh đôi tỷ muội lúc này đại thái thái Khánh Phúc quận chúa vào cửa đã 5 năm, không có sinh dưỡng, ngược lại là tân nương tử Nguyễn thị một năm liền ôm hai.Mặc dù chỉ là một đôi tiểu thư, nhưng dù sao cũng là Trình gia trân trọng đứa bé đầu lòng điều này là may mắn nên Trình lão phu nhân làm chủ, đem tỷ tỷ trong cặp sinh đôi ôm cho dâu cả là Khánh Phúc quận chúa làm nữ nhi, muốn nhường cho đại phòng dính một chút hỉ khí.
Về sau, hai đứa bé này đặt tên là Trình Du Cẩn, Trình Du Mặc.
Trình Du Cẩn rất nhỏ đã biết mình và Nhị đường muội là tỷ muội ruột, nhưng mà nàng cũng biết, Nguyễn thị là Nhị thẩm của nàng, mẫu thân duy nhất của nàng là Khánh Phúc quận chúa.
Chỉ có thể là Khánh Phúc quận chúa.
Trình Du Cẩn cùng Trình Du Mặc hồi nhỏ lớn lên giống nhau nhưng theo thời gian dần lớn lên, ngũ quan nẩy nở, chênh lệch giữa hai tỷ muội cũng hiện rõ ra. Trình Du Cẩn cơ thể tốt hơn, ngũ quan càng xinh đẹp, tính cách cũng càng đoan trang, trầm tĩnh. Ngược lại là Trình Du Mặc, bởi vì song bào thai vốn là so với hài tử bình thường yếu hơn, Trình Du Mặc ra sau nên càng lộ ra sự yếu đuối mềm mại, mặt mũi tinh tế.
Người trong nhà không chỉ là Trình lão phu nhân, Khánh Phúc quận chúa mà chính một nô tỳ phục vụ đây đã lâu, cũng có thể một mắt nhìn ra Đại tiểu thư cùng Nhị tiểu thư khác nhau. Thế nhưng là đối với ngoại nhân mà nói, ai mà nhìn kỹ ngũ quan của hai người, cùng là tỷ muội tướng mạo vốn tương tự, lại thêm hai người bọn họ vừa cùng tuổi, lại thường ăn mặc kiểu tương tự nhau, cho nên thường xuyên sẽ bị nhầm lẫn.
Trình Du Cẩn lớn lên với câu giải thích "ta là đại tiểu thư Du Cẩn" đến mười bốn tuổi.
Mùa đông năm nay, nàng cứu được một cái nam tử trong mùa tuyết lớn. Năm thứ hai, nàng gả cho nam tử này.
Nam tử này gọi Hoắc Trường Uyên.
Đại hôn ngày đó, Trình Du Cẩn 10 dặm hồng trang, thanh thế hùng vĩ mà gả cho Hoắc Trường Uyên. Trong khuê phòng bọn tỷ muội đều hâm mộ nàng gả cho một lang quân tốt, Hoắc Trường Uyên tuổi còn trẻ đã là Hầu gia, Trình Du Cẩn Nhất xuất giá chính là Hầu phu nhân, so cái khác nữ tử ít nhất chịu thiếu hai mươi năm. Hơn nữa, Hoắc Trường Uyên năm ngoái vừa mới tại Tây Bắc lập được quân công, danh tiếng đang nổi, tiền đồ vô lượng, bản thân hắn là một người tuấn mỹ, cường tráng. Là một vị hôn phu tốt, vậy mà liền bị Trình Du Cẩn gài bẫy, thực sự là khiến người khác tức chết.
Khi đó Trình Du Cẩn không biết mình đã trở thành nhân vật phản diện trong câu chuyện của người khác.
Sau khi kết hôn, cuộc sống của Trình Du Cẩn và Hoắc Trường Uyên nhìn chung đều như cô mong đợi, ngoại trừ việc mẹ chồng khó đối phó hơn một chút, chồng cô có chút quá tay, và quy củ Hoắc gia cũng rất nghiêm khắc.Những năm đó người ngoài nhìn Trình Du Cẩn Hoa tươi lấy gấm,phòng quang vô hạn chỉ có cô mới biết đóng cửa khó khăn đến thế nào, nhưng không sao, mỗi nữ nhân đều phải trải qua khảo nghiệm này. Nàng không cần phải phục vụ mẹ chồng, đảm nhận quyền quản lý việc nhà và số với những nữ nhân khác đã tốt hơn nhiều.
Năm thứ hai sau khi kết hôn, nàng cuối cùng cũng mang thai, khi Hoắc Trường Uyên được bảy tuổi, phụ thân chàng qua đời do chiến tranh,Hoắc Tiết Thị trở thành góa phụ, trong những năm này, Hoắc Tiết Thị đã vất vả nuôi dạy Hoắc Trường Uyên. Hai mẹ con nương tựa vào nhau, Hoắc Tiết Thị đối với con trai có tình cảm đặc biệt, có tính chiếm hữu, từ khi Trình Du Cẩn gả vào, Hoắc Tuyết đối với Trình Du Cẩn lúc nóng lúc lạnh, tìm mọi cách để chia rẽ thời gian hai người ở bên nhau.Trình Du Cẩn không có cách nào, chỉ có thể theo mẹ chồng ý, không còn cùng trượng phu thân mật. Buồn cười là, Hoắc Tiết Thị không để vợ chồng bọn họ thân cận, lại buộc Trình Du Cẩn sinh cháu trai.Trình Du Cẩn cay đắng nhưng không thể bày tỏ được cho nên khi mang thai vào sau một năm cưới có thể tưởng tượng được Trình Du Cẩn có bao nhiêu mừng rỡ.
Nàng lập tức bỏ quyền quản sự, hoan hoan hỉ hỉ dưỡng thai. Bởi vì khuê phòng nhàm chán, nàng còn đón muội muội ở nhà mẹ đẻ tới. Trình Du Cẩn trước đây không cho Hoắc Trường Uyên, bây giờ đã hoài thai, càng sẽ không để hắn đụng thân thể của mình. Đoạn thời gian đó Hoắc Trường Uyên ngưng chiến ở nhà, Trình Du Mặc mỗi ngày đến tìm nàng nói chuyện, Trình Du Cẩn sờ lấy ngày càng tròn mép bụng, chỉ cảm thấy hài tử, trượng phu, muội muội đều ở đây bên cạnh, thật sự là bình yên, lại không tiếc nuối.
Nhưng mà sắc mặt của nha hoàn bên cạnh càng ngày càng quái, Đỗ Nhược nhiều lần muốn nói lại thôi, nhìn thấy Trình Du Cẩn vẻ hạnh phúc, cuối cùng không có cam lòng nói ra. Nhưng Trình Du Cẩn dù sao không phải là đồ đần, nàng phát giác không đúng, cẩn thận ép hỏi nha hoàn, mới biết được trong thời gian nàng dưỡng thai, Hoắc Trường Uyên thường xuyên cùng Trình Du Mặc cười cười nói nói, cử chỉ thân mật.
Phảng phất giống như trời nắng một cái phích lịch, đánh cho Trình Du Cẩn đứng chết trân tại chỗ. Nàng trào phúng chính mình, uổng phí ngươi tự xưng hoàn mỹ khuê tú, giọt nước không lọt, vậy mà phạm vào loạisai lầm buồn cười này. Trình Du Cẩn chỉ cho là là mình tinh lực không tốt, không thể thường xuyên nhìn xem, cho nên Hoắc Trường Uyên cùng Trình Du Mặc có nhiều cơ hội ở chung, phạm phải loại chuyện xấu này. Một người trượng phu của nàng, một bên muội muội của nàng, Trình Du Mặc vô luận như thế nào cũng không muốn làm song phương đều khó xử.
Cho nên nàng thừa dịp Hoắc Trường Uyên huấn luyện ở quân doanh, gọi Trình Du Mặc đi vào, nói bóng nói gió nói rất nhiều. Nàng tự nhận là cho song phương đều muốn giữ mặt mũi, phàm là một một người hiểu chuyện nghe đến đó chắc chắn đã hiểu. Không nghĩ tới Trình Du Mặc nghe hiểu nhưng lại khóc chạy đi, cho rằng mình bị Trình Du Cẩn làm nhục.
Trình Du Cẩn tức giận không để ý tới nàng. Cùng ngày, phái người tới hỏi, Trình Du Cẩn chỉ là cười đánh ngựa hổ, Trình Du Cẩn tức giận đến mức không thèm để ý đến cô, cùng ngày,Trình Du Mặc liền đóng xe đi về nhà. Hoắc Tiết Thị phái người đến hỏi thăm, nhưng Trình Du Cẩn chỉ cười không để ý đến cô, cho Trình Du Mặc, Hoắc Trường Uyên lưu đủ cuối cùng một tia mặt mũi.
Nàng cho là nàng vừa là thê tử vừa là tỷ tỷ làm như thế, thật sự là hết lòng quan tâm giúp đỡ, nàng đợi Hoắc Trường Uyên trở về cho nàng một lời giải thích. Chưa từng nghĩ, Hoắc Trường Uyên từ quân doanh trở về, vừa nghe nói Trình Du Mặc đi, lúc này xoay người đuổi theo, để lại Trình Du Cẩn một mình, đứng trong phòng đối mặt với đám người hầu, hồi lâu không biết nên phản ứng thế nào.
Hoắc Trường Uyên trở lại, liền đối với nàng đối xử lạnh nhạt, nói nàng là"độc phụ". Trình Du Cẩn cho đến chết đều không nghĩ hiểu, nàng thay Hoắc Trường Uyên lo liệu mọi thứ trong gia đình, nhẫn nại chịu đựng sự khắc nghiệt của mẹ chồng, mà Hoắc Trường Uyên lại lén lút qua lại với muội muội mình. Nàng độc ở nơi nào? Nàng sai ở nơi nào?
Bởi vì buồn bực bất bình bên trong làm cho Trình Du Cẩn sinh non thêm khó sinh.Sau khi sinh đứa trẻ Hoắc Tiết Thị vội vàng đi xem cháu trai, không có để ý Trình Du Cẩn đang nằm ở giường Trình Du Cẩn bị xuất huyết nặng và qua đời ngay sau đó
Trong mộng nàng chết, Trình Du Cẩn cũng cuối cùng thoát khỏi trạng thái ác mộng, tuy nhiên, linh hồn của cô không thể trốn thoát, vẫn lơ lửng trong phủ Cảnh Dung Hầu, nhìn câu chuyện diễn ra.(GG Dịch)
Thì ra từ một góc nhìn khác, câu chuyện lại diễn ra như thế này.
Nhờ sự giúp đỡ của Tĩnh Dũng Hầu Phủ, đường núi có thể được thông xe nhanh chóng như vậy, chắc chắn, những người dựa vào chiến công lập nghiệp huân quý chính là cùng bọn hắn loại có người nâng đỡ không giống nhau. Nếu để cho Nghi Xuân Hầu Phủ tới, cái kia còn phải chờ xem.
Trình Du Cẩn đi ra ngoài một chuyến cứu được người, Trình phu nhân về nhà sau lại khen ngợi một phen, Trình phu nhân, khánh Phúc công chúa, Trình D Cẩn đều ngầm biết, đây là đại ân, Tĩnh Dũng Hầu Phủ dù sao cũng nên có chút biểu thị?
Quả nhiên không lâu sau, Tĩnh Dũng Hầu lão phu nhân, mẫu thân Hoắc Trường Uyên - Hoắc Tiết Thị đích thân tới cửa cảm ơn Trình Du Cẩn đã cứu mạng, Hoắc gia mang tới tạ lễ so Trình Du Cẩn tưởng tượng còn phong phú hơn đương nhiên điều khiến nàng hài lòng nhất chính là hôn ước Hoắc Tiết Thị mang tới.
Hoắc Trường Uyên cảm kích ân cứu mạng của Trình Du Cẩn, muốn lấy nàng làm chính thê.
Trình lão phu nhân lúc đó liền cười miệng toe toét, Khánh Phúc quận chúa và Trình Du Cẩn từ trước đến nay thân thiết ngoài mặt, nhưng mà trên danh nghĩa nữ nhi nuôi nhiều năm có thể có một cuộc hôn nhân tốt Khánh Phúc quận chúa cũng vui vẻ. Dù Nghi Xuân Hầu Phủ trong bụng nở hoa, nhưng Hầu phủ cũng cần mặt mũi, các trưởng bối tránh né nói muốn hỏi một chút ý kiến của tiểu thư.
Hỏi Trình Du Cẩn? Trình Du Cẩn nàng đương nhiên vui lòng. Trên thực tế, đây mới là mục đích nàng cứu Hoắc Trường Uyên.
Vào cuối năm thứ 21 của triều đại Kiến Vũ, phủ Hầu tước chìm trong niềm vui lớn, một cái thùng rỗng Hầu phủ tìm thấy người trẻ và có triển vọng nhất trong triều đình, cả gia đình thực sự vui mừng, Trình lão phu nhân liên tục nói thầm những năm này không có phí công dưỡng Trình Du Cẩn.
Trình Du Cẩn hoàn thành khoản đầu tư quan trọng nhất trong cuộc đời mình,nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nửa đời sau của nàng bảo đảm là vinh hoa phú quý. Trình Du Cẩn vừa lòng đến mức không bước chân ra khỏi nhà, yên tâm trong nhà chuẩn bị đồ cưới.
Khi đó Trình Du Cẩn bên cạnh quá mức huyên náo, nàng không có chú ý tới, Trình Du Mặc từ sơn trang sau khi trở về liền buồn bực không vui, bị bệnh kéo rất lâu. Nàng cũng không có chú ý tới, thái độ Hoắc gia đính hôn quá mức vội vàng. Cho dù báo ân, chưa hẳn chỉ có một cách là cưới nàng.
Đáng tiếc, nàng không có chú ý tới.
Theo đạo lý hết thảy đã hết thảy đều kết thúc, thế nhưng là từ tháng hai trở đi, Trình Du Cẩn bắt đầu cảm thấy sợ hãi vô cớ, thậm chí không thể ngủ yên được, đêm qua cô đã có một giấc mơ dài.
Trình Du Cẩn đột nhiên tỉnh dậy vào lúc canh năm, người đầy mồ hôi lạnh, không thể ngủ lại được, cô nằm trên giường rất lâu, theo lí mà nói thì chỉ là một giấc mơ. Thế nhưng là Trình Du Cẩn không khỏi cảm thấy, đây không phải trò đùa. Đây là sự thật.
Nàng trong mộng thấy được chính mình, nhưng lại không hoàn toàn là chính nàng. Nàng giống như một con rối, bị trói bằng dây, trải nghiệm cuộc sống của "Trình Du Cẩn" ngay từ đầu.
Trong giấc mơ, cô cũng giống như bây giờ, cô cũng sinh ra ở Nghi Xuân Hầu phủ,Nhị thái thái Nguyễn thị sinh ra một đôi sinh đôi tỷ muội lúc này đại thái thái Khánh Phúc quận chúa vào cửa đã 5 năm, không có sinh dưỡng, ngược lại là tân nương tử Nguyễn thị một năm liền ôm hai.Mặc dù chỉ là một đôi tiểu thư, nhưng dù sao cũng là Trình gia trân trọng đứa bé đầu lòng điều này là may mắn nên Trình lão phu nhân làm chủ, đem tỷ tỷ trong cặp sinh đôi ôm cho dâu cả là Khánh Phúc quận chúa làm nữ nhi, muốn nhường cho đại phòng dính một chút hỉ khí.
Về sau, hai đứa bé này đặt tên là Trình Du Cẩn, Trình Du Mặc.
Trình Du Cẩn rất nhỏ đã biết mình và Nhị đường muội là tỷ muội ruột, nhưng mà nàng cũng biết, Nguyễn thị là Nhị thẩm của nàng, mẫu thân duy nhất của nàng là Khánh Phúc quận chúa.
Chỉ có thể là Khánh Phúc quận chúa.
Trình Du Cẩn cùng Trình Du Mặc hồi nhỏ lớn lên giống nhau nhưng theo thời gian dần lớn lên, ngũ quan nẩy nở, chênh lệch giữa hai tỷ muội cũng hiện rõ ra. Trình Du Cẩn cơ thể tốt hơn, ngũ quan càng xinh đẹp, tính cách cũng càng đoan trang, trầm tĩnh. Ngược lại là Trình Du Mặc, bởi vì song bào thai vốn là so với hài tử bình thường yếu hơn, Trình Du Mặc ra sau nên càng lộ ra sự yếu đuối mềm mại, mặt mũi tinh tế.
Người trong nhà không chỉ là Trình lão phu nhân, Khánh Phúc quận chúa mà chính một nô tỳ phục vụ đây đã lâu, cũng có thể một mắt nhìn ra Đại tiểu thư cùng Nhị tiểu thư khác nhau. Thế nhưng là đối với ngoại nhân mà nói, ai mà nhìn kỹ ngũ quan của hai người, cùng là tỷ muội tướng mạo vốn tương tự, lại thêm hai người bọn họ vừa cùng tuổi, lại thường ăn mặc kiểu tương tự nhau, cho nên thường xuyên sẽ bị nhầm lẫn.
Trình Du Cẩn lớn lên với câu giải thích "ta là đại tiểu thư Du Cẩn" đến mười bốn tuổi.
Mùa đông năm nay, nàng cứu được một cái nam tử trong mùa tuyết lớn. Năm thứ hai, nàng gả cho nam tử này.
Nam tử này gọi Hoắc Trường Uyên.
Đại hôn ngày đó, Trình Du Cẩn 10 dặm hồng trang, thanh thế hùng vĩ mà gả cho Hoắc Trường Uyên. Trong khuê phòng bọn tỷ muội đều hâm mộ nàng gả cho một lang quân tốt, Hoắc Trường Uyên tuổi còn trẻ đã là Hầu gia, Trình Du Cẩn Nhất xuất giá chính là Hầu phu nhân, so cái khác nữ tử ít nhất chịu thiếu hai mươi năm. Hơn nữa, Hoắc Trường Uyên năm ngoái vừa mới tại Tây Bắc lập được quân công, danh tiếng đang nổi, tiền đồ vô lượng, bản thân hắn là một người tuấn mỹ, cường tráng. Là một vị hôn phu tốt, vậy mà liền bị Trình Du Cẩn gài bẫy, thực sự là khiến người khác tức chết.
Khi đó Trình Du Cẩn không biết mình đã trở thành nhân vật phản diện trong câu chuyện của người khác.
Sau khi kết hôn, cuộc sống của Trình Du Cẩn và Hoắc Trường Uyên nhìn chung đều như cô mong đợi, ngoại trừ việc mẹ chồng khó đối phó hơn một chút, chồng cô có chút quá tay, và quy củ Hoắc gia cũng rất nghiêm khắc.Những năm đó người ngoài nhìn Trình Du Cẩn Hoa tươi lấy gấm,phòng quang vô hạn chỉ có cô mới biết đóng cửa khó khăn đến thế nào, nhưng không sao, mỗi nữ nhân đều phải trải qua khảo nghiệm này. Nàng không cần phải phục vụ mẹ chồng, đảm nhận quyền quản lý việc nhà và số với những nữ nhân khác đã tốt hơn nhiều.
Năm thứ hai sau khi kết hôn, nàng cuối cùng cũng mang thai, khi Hoắc Trường Uyên được bảy tuổi, phụ thân chàng qua đời do chiến tranh,Hoắc Tiết Thị trở thành góa phụ, trong những năm này, Hoắc Tiết Thị đã vất vả nuôi dạy Hoắc Trường Uyên. Hai mẹ con nương tựa vào nhau, Hoắc Tiết Thị đối với con trai có tình cảm đặc biệt, có tính chiếm hữu, từ khi Trình Du Cẩn gả vào, Hoắc Tuyết đối với Trình Du Cẩn lúc nóng lúc lạnh, tìm mọi cách để chia rẽ thời gian hai người ở bên nhau.Trình Du Cẩn không có cách nào, chỉ có thể theo mẹ chồng ý, không còn cùng trượng phu thân mật. Buồn cười là, Hoắc Tiết Thị không để vợ chồng bọn họ thân cận, lại buộc Trình Du Cẩn sinh cháu trai.Trình Du Cẩn cay đắng nhưng không thể bày tỏ được cho nên khi mang thai vào sau một năm cưới có thể tưởng tượng được Trình Du Cẩn có bao nhiêu mừng rỡ.
Nàng lập tức bỏ quyền quản sự, hoan hoan hỉ hỉ dưỡng thai. Bởi vì khuê phòng nhàm chán, nàng còn đón muội muội ở nhà mẹ đẻ tới. Trình Du Cẩn trước đây không cho Hoắc Trường Uyên, bây giờ đã hoài thai, càng sẽ không để hắn đụng thân thể của mình. Đoạn thời gian đó Hoắc Trường Uyên ngưng chiến ở nhà, Trình Du Mặc mỗi ngày đến tìm nàng nói chuyện, Trình Du Cẩn sờ lấy ngày càng tròn mép bụng, chỉ cảm thấy hài tử, trượng phu, muội muội đều ở đây bên cạnh, thật sự là bình yên, lại không tiếc nuối.
Nhưng mà sắc mặt của nha hoàn bên cạnh càng ngày càng quái, Đỗ Nhược nhiều lần muốn nói lại thôi, nhìn thấy Trình Du Cẩn vẻ hạnh phúc, cuối cùng không có cam lòng nói ra. Nhưng Trình Du Cẩn dù sao không phải là đồ đần, nàng phát giác không đúng, cẩn thận ép hỏi nha hoàn, mới biết được trong thời gian nàng dưỡng thai, Hoắc Trường Uyên thường xuyên cùng Trình Du Mặc cười cười nói nói, cử chỉ thân mật.
Phảng phất giống như trời nắng một cái phích lịch, đánh cho Trình Du Cẩn đứng chết trân tại chỗ. Nàng trào phúng chính mình, uổng phí ngươi tự xưng hoàn mỹ khuê tú, giọt nước không lọt, vậy mà phạm vào loạisai lầm buồn cười này. Trình Du Cẩn chỉ cho là là mình tinh lực không tốt, không thể thường xuyên nhìn xem, cho nên Hoắc Trường Uyên cùng Trình Du Mặc có nhiều cơ hội ở chung, phạm phải loại chuyện xấu này. Một người trượng phu của nàng, một bên muội muội của nàng, Trình Du Mặc vô luận như thế nào cũng không muốn làm song phương đều khó xử.
Cho nên nàng thừa dịp Hoắc Trường Uyên huấn luyện ở quân doanh, gọi Trình Du Mặc đi vào, nói bóng nói gió nói rất nhiều. Nàng tự nhận là cho song phương đều muốn giữ mặt mũi, phàm là một một người hiểu chuyện nghe đến đó chắc chắn đã hiểu. Không nghĩ tới Trình Du Mặc nghe hiểu nhưng lại khóc chạy đi, cho rằng mình bị Trình Du Cẩn làm nhục.
Trình Du Cẩn tức giận không để ý tới nàng. Cùng ngày, phái người tới hỏi, Trình Du Cẩn chỉ là cười đánh ngựa hổ, Trình Du Cẩn tức giận đến mức không thèm để ý đến cô, cùng ngày,Trình Du Mặc liền đóng xe đi về nhà. Hoắc Tiết Thị phái người đến hỏi thăm, nhưng Trình Du Cẩn chỉ cười không để ý đến cô, cho Trình Du Mặc, Hoắc Trường Uyên lưu đủ cuối cùng một tia mặt mũi.
Nàng cho là nàng vừa là thê tử vừa là tỷ tỷ làm như thế, thật sự là hết lòng quan tâm giúp đỡ, nàng đợi Hoắc Trường Uyên trở về cho nàng một lời giải thích. Chưa từng nghĩ, Hoắc Trường Uyên từ quân doanh trở về, vừa nghe nói Trình Du Mặc đi, lúc này xoay người đuổi theo, để lại Trình Du Cẩn một mình, đứng trong phòng đối mặt với đám người hầu, hồi lâu không biết nên phản ứng thế nào.
Hoắc Trường Uyên trở lại, liền đối với nàng đối xử lạnh nhạt, nói nàng là"độc phụ". Trình Du Cẩn cho đến chết đều không nghĩ hiểu, nàng thay Hoắc Trường Uyên lo liệu mọi thứ trong gia đình, nhẫn nại chịu đựng sự khắc nghiệt của mẹ chồng, mà Hoắc Trường Uyên lại lén lút qua lại với muội muội mình. Nàng độc ở nơi nào? Nàng sai ở nơi nào?
Bởi vì buồn bực bất bình bên trong làm cho Trình Du Cẩn sinh non thêm khó sinh.Sau khi sinh đứa trẻ Hoắc Tiết Thị vội vàng đi xem cháu trai, không có để ý Trình Du Cẩn đang nằm ở giường Trình Du Cẩn bị xuất huyết nặng và qua đời ngay sau đó
Trong mộng nàng chết, Trình Du Cẩn cũng cuối cùng thoát khỏi trạng thái ác mộng, tuy nhiên, linh hồn của cô không thể trốn thoát, vẫn lơ lửng trong phủ Cảnh Dung Hầu, nhìn câu chuyện diễn ra.(GG Dịch)
Thì ra từ một góc nhìn khác, câu chuyện lại diễn ra như thế này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.