Chương 200: Bách quân nhất phát (2)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
06/06/2022
Nhưng trừ Long Thiên Khiếu ra, nơi đó còn có hơn hai mươi gia quyến phó dịch, giết bọn họ thì rất đơn giản, nếu vận khí tốt, kích sát một người, lĩnh trăm vạn kim tệ, quan tăng ba cấp, không có mấy người có thể chống lại được dụ hoặc như vậy.
Mắt thấy đại quân giống như thủy triều lao tới, Long Thiên Khiếu thở dài một hơi:
- Phóng tay đại sát đi.
Hai người đi cùng Long Thiên Khiếu gật đầu, bảo vệ bọn Long phu nhân ở trung tâm, mắt thấy đại quân xông tới, trường kiếm trong tay chém ra.
Phập phập phập phập.
Trong nhất thời kiếm quang lấp lánh, tay chân cụt tung tóe, máu tươi đầy trời, giống như trời đổ một trận mưa máu.
- Gì cơ?
- Không ngờ là cường giả Dịch Cân cảnh.
Tứ hoàng tử biến sắc, hắn không ngờ hai người Long Thiên Khiếu dẫn theo lại đều là cường giả Dịch Cân cảnh, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Phải biết rằng Tứ hoàng tử đã sớm điều tra rõ ràng thực lực dưới tay Long Thiên Khiếu, sao lại đột nhiên có thêm hai cường giả Dịch Cân cảnh?
Tứ hoàng tử không biết rằng, đây đều là công lao của Long Trần, lúc trước hắn bảo Trần Phi mang Phá Chướng Đan cho phụ thân, bảy người ăn vào, kết quả có ba người thành công đột phá Dịch Cân cảnh.
Người còn lại, tuy không đột phá, nhưng cũng đã chạm đến vách ngăn, tin rằng không bao lâu nữa cũng có thể tấn thăng Dịch Cân cảnh.
Điều này khiến Long Thiên Khiếu không khỏi mừng như điên, đồng thời trong thứ Long Trần nhắc tới, đế đô mạch nước ngầm dũng động, tùy thời đều có thể phát sinh đại sự, bảo Long Thiên Khiếu chuẩn bị sẵn sàng.
Long Thiên Khiếu cân nhắc một chút, ngày đó liền tập hợp toàn bộ lực lượng, lén tới gần bộ lạc Man tộc, không ngờ thấy bộ lạc Man tộc đang tập kết, hiển nhiên muốn phát động một hồi đại chiến.
Kết quả bị Long Thiên Khiếu đợi được, dẫn theo ba cường giả Dịch Cân cảnh, đánh thẳng vào hang ổ của mười vạn đại quân Man tộc, có bốn cường giả Dịch Cân cảnh, lại là đánh lén, kết quả Man tộc tử thương thảm trọng, hơn mười vạn đại quân hơn nửa bị kích sát, còn lại đều trốn vào trong thâm sơn, không thể truy kích, có điều đã đủ sợ rồi.
Lần này là thắng lợi lớn nhất từ lúc giao chiến với đại quân Man tộc tới nay, một lần trảm sát gần mười vạn Man tộc, khiến mọi người nhiệt huyết sôi trào.
Bên Long Thiên Khiếu vừa trảm sát đại quân Man tộc, giành được đại thắng, đế đô liền truyền đến tin tức - Long gia sắp bị xử trảm tập thể.
Long Thiên Khiếu cân nhắc một chút, vẫn quyết định lưu lại một cường giả Dịch Cân cảnh tọa trấn, dẫn theo hai người chạy về đế đô cứu viện.
Nếu mang đi toàn bộ cường giả, vạn nhất Man tộc lại tập hợp, không có cường giả tọa trấn, bách tính biên cảnh chỉ sợ sẽ gặp phải một trường hạo kiếp.
Cho nên Long Thiên Khiếu cũng chỉ mang theo hai người chạy tới, tuy hai người đều vừa vào Dịch Cân cảnh, nhưng hai người đi theo Long Thiên Khiếu chinh chiến nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, sức chiến đấu cường hãn, cái gọi là tinh binh đế đô, ở trước mặt bọn họ chính là một đám củ cải biết đi, nhắm mắt lại cũng có thể chém được.
Hai cao thủ Dịch Cân cảnh đó bảo vệ ngoại vi, giết qua giết lại, Sở Dao và Thạch Phong thì canh giữ ở phía sau, nếu có cá lọt lưới, sẽ tiện tay trảm sát.
Mà đám người Vu Mập, Hầu Tử, tay cầm binh khí, bảo vệ đám người Long phu nhân, trên cơ bản không có cơ hội cho bọn họ động thủ.
Mà bên Long Thiên Khiếu cũng bị ba cường giả Dịch Cân cảnh vây công, phân biệt là Anh Hầu, Vũ Hầu, còn có một cường giả Dịch Cân cảnh đến từ Đại Hạ.
Mà cường giả Dịch Cân cảnh thiếu chút nữa bị Long Thiên Khiếu một tên bắn vỡ đầu thì quay về trong trận doanh của trận doanh chữa thương.
Bởi vì không còn mũi, cả mặt cứng nhắc, tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với cảm quan của hắn, ở trên chiến trường, rất dễ bị Long Thiên Khiếu một đao chém chết, cường giả Dịch Cân cảnh đều là chiến lực cực kỳ quý giá, không ai tùy tiện hy sinh.
Nhưng không ai ngờ Long Thiên Khiếu lại dũng mãnh gan dạ, lấy một địch ba,vẫn dũng mãnh vô địch, cường giả Đại Hạ đó vừa sơ sẩy, thiếu chút nữa bị một đao chém thành hai đoạn, đây còn là nhờ có Vũ Hầu nhắc nhở, mới tránh được một kiếp.
Ba đấu một, vẫn phải nơm nớp lo sợ, lo lắng tới tính mạng, điều này khiến tất cả mọi người đã kiến thức được Trấn Viễn Hậu mới là Phượng Minh đệ nhất nhân hoàn toàn xứng đáng.
Vân Kỳ Đại Sư đấu với Vệ Thương, Vương Lộ Dương cũng tiến vào gay cấn, càng đánh càng kịch liệt, càng đánh càng hung hiểm, có điều bọn họ đã rời xa vòng chiến này, không để bên này vạ lây.
Nguy hiểm nhất vẫn là bên Long phu nhân, binh lính đế đô giống như phát điên, vì phần thưởng đó, ai nấy dũng mãnh không sợ chết lao về phía trước, chỉ hy vọng có thể có cơ hội kích sát một người hầu Long gia, nhờ đó mà có thể thăng chức rất nhanh.
Cho dù là hai cường giả Dịch Cân cảnh hợp lực chém giết, thi thể trên đất sắp chồng chất như núi, vẫn không cản được đại quân giống như châu chấu, đám người Vu Mập lúc này cũng bắt đầu liều mạng, nhưng vẫn cực kỳ nguy hiểm, dần dần sắp không kiên trì được.
Ba người bọn Anh Hầu bất kể liều mạng thế nào, thủy chung vẫn không làm gì được Long Thiên Khiếu, trong lòng không khỏi khẽ động, đột nhiên trong tay xuất hiện một cây trường mâu.
Vù.
Cây trường mâu đó giống như một đạo lưu tinh, bắn thẳng tới Long phu nhân trong đám người, thế không thể đỡ.
- Long Thiên Khiếu, ta giết lão bà ngươi trước, để ngươi cũng phải nếm thử tư vị oán hận.
Sau khi Anh Hầu ném ra cây trường mâu đó, trên mặt hiện lên một tia oán độc.
Long Thiên Khiếu biến sắc, không ngờ Anh Hầu lại bỗng nhiên ra một ám chiêu, lúc này hai cường giả Dịch Cân cảnh đang liều mạng ngăn cản đại quân đông nghìn nghịt, người khác cũng bị bao vây, căn bản không chú ý thấy cây trường mâu đó.
Cho dù có chú ý thấy cũng vô dụng, đối mặt với một ném của cường giả Dịch Cân cảnh, Ngưng Huyết cảnh trở xuống căn bản là không có sức ngăn cản.
Sở Dao ngay lập tức phát hiện ra trường mâu đó, mặt ngọc biến đổi, muốn đẩy Long phu nhân ra thì đã không còn kịp rồi, cứ như vậy trực tiếp bổ nhào tới trước người Long phu nhân, không ngờ muốn dùng thân thể mình để ngăn cản cây trường mâu đó.
- Không.
Long Thiên Khiếu gầm lên một tiếng, cây trường mâu đó mang theo lực lượng của cường giả Dịch Cân cảnh, căn bản không phải là thân thể máu thịt có thể ngăn cản, mắt thấy hai người đều sắp bị cây trường mâu đó kích sát, không khỏi khóe mắt rách ra.
Bùm.
Một đạo ô quang lóe lên, cây trường mâu đó bị một cỗ lực lượng khủng bố đánh cho thành bột mịn, khói bụi tan đi, một thanh kiếm bản to đen xì hiện lên ở trước mặt mọi người.
Thanh kiếm bản to đen xì đó được một thiếu niên nắm chặt trong tay, y bào tung bay, tóc dài phần phật.
- Cuối cùng vẫn tới kịp rồi.
Mắt thấy đại quân giống như thủy triều lao tới, Long Thiên Khiếu thở dài một hơi:
- Phóng tay đại sát đi.
Hai người đi cùng Long Thiên Khiếu gật đầu, bảo vệ bọn Long phu nhân ở trung tâm, mắt thấy đại quân xông tới, trường kiếm trong tay chém ra.
Phập phập phập phập.
Trong nhất thời kiếm quang lấp lánh, tay chân cụt tung tóe, máu tươi đầy trời, giống như trời đổ một trận mưa máu.
- Gì cơ?
- Không ngờ là cường giả Dịch Cân cảnh.
Tứ hoàng tử biến sắc, hắn không ngờ hai người Long Thiên Khiếu dẫn theo lại đều là cường giả Dịch Cân cảnh, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Phải biết rằng Tứ hoàng tử đã sớm điều tra rõ ràng thực lực dưới tay Long Thiên Khiếu, sao lại đột nhiên có thêm hai cường giả Dịch Cân cảnh?
Tứ hoàng tử không biết rằng, đây đều là công lao của Long Trần, lúc trước hắn bảo Trần Phi mang Phá Chướng Đan cho phụ thân, bảy người ăn vào, kết quả có ba người thành công đột phá Dịch Cân cảnh.
Người còn lại, tuy không đột phá, nhưng cũng đã chạm đến vách ngăn, tin rằng không bao lâu nữa cũng có thể tấn thăng Dịch Cân cảnh.
Điều này khiến Long Thiên Khiếu không khỏi mừng như điên, đồng thời trong thứ Long Trần nhắc tới, đế đô mạch nước ngầm dũng động, tùy thời đều có thể phát sinh đại sự, bảo Long Thiên Khiếu chuẩn bị sẵn sàng.
Long Thiên Khiếu cân nhắc một chút, ngày đó liền tập hợp toàn bộ lực lượng, lén tới gần bộ lạc Man tộc, không ngờ thấy bộ lạc Man tộc đang tập kết, hiển nhiên muốn phát động một hồi đại chiến.
Kết quả bị Long Thiên Khiếu đợi được, dẫn theo ba cường giả Dịch Cân cảnh, đánh thẳng vào hang ổ của mười vạn đại quân Man tộc, có bốn cường giả Dịch Cân cảnh, lại là đánh lén, kết quả Man tộc tử thương thảm trọng, hơn mười vạn đại quân hơn nửa bị kích sát, còn lại đều trốn vào trong thâm sơn, không thể truy kích, có điều đã đủ sợ rồi.
Lần này là thắng lợi lớn nhất từ lúc giao chiến với đại quân Man tộc tới nay, một lần trảm sát gần mười vạn Man tộc, khiến mọi người nhiệt huyết sôi trào.
Bên Long Thiên Khiếu vừa trảm sát đại quân Man tộc, giành được đại thắng, đế đô liền truyền đến tin tức - Long gia sắp bị xử trảm tập thể.
Long Thiên Khiếu cân nhắc một chút, vẫn quyết định lưu lại một cường giả Dịch Cân cảnh tọa trấn, dẫn theo hai người chạy về đế đô cứu viện.
Nếu mang đi toàn bộ cường giả, vạn nhất Man tộc lại tập hợp, không có cường giả tọa trấn, bách tính biên cảnh chỉ sợ sẽ gặp phải một trường hạo kiếp.
Cho nên Long Thiên Khiếu cũng chỉ mang theo hai người chạy tới, tuy hai người đều vừa vào Dịch Cân cảnh, nhưng hai người đi theo Long Thiên Khiếu chinh chiến nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, sức chiến đấu cường hãn, cái gọi là tinh binh đế đô, ở trước mặt bọn họ chính là một đám củ cải biết đi, nhắm mắt lại cũng có thể chém được.
Hai cao thủ Dịch Cân cảnh đó bảo vệ ngoại vi, giết qua giết lại, Sở Dao và Thạch Phong thì canh giữ ở phía sau, nếu có cá lọt lưới, sẽ tiện tay trảm sát.
Mà đám người Vu Mập, Hầu Tử, tay cầm binh khí, bảo vệ đám người Long phu nhân, trên cơ bản không có cơ hội cho bọn họ động thủ.
Mà bên Long Thiên Khiếu cũng bị ba cường giả Dịch Cân cảnh vây công, phân biệt là Anh Hầu, Vũ Hầu, còn có một cường giả Dịch Cân cảnh đến từ Đại Hạ.
Mà cường giả Dịch Cân cảnh thiếu chút nữa bị Long Thiên Khiếu một tên bắn vỡ đầu thì quay về trong trận doanh của trận doanh chữa thương.
Bởi vì không còn mũi, cả mặt cứng nhắc, tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với cảm quan của hắn, ở trên chiến trường, rất dễ bị Long Thiên Khiếu một đao chém chết, cường giả Dịch Cân cảnh đều là chiến lực cực kỳ quý giá, không ai tùy tiện hy sinh.
Nhưng không ai ngờ Long Thiên Khiếu lại dũng mãnh gan dạ, lấy một địch ba,vẫn dũng mãnh vô địch, cường giả Đại Hạ đó vừa sơ sẩy, thiếu chút nữa bị một đao chém thành hai đoạn, đây còn là nhờ có Vũ Hầu nhắc nhở, mới tránh được một kiếp.
Ba đấu một, vẫn phải nơm nớp lo sợ, lo lắng tới tính mạng, điều này khiến tất cả mọi người đã kiến thức được Trấn Viễn Hậu mới là Phượng Minh đệ nhất nhân hoàn toàn xứng đáng.
Vân Kỳ Đại Sư đấu với Vệ Thương, Vương Lộ Dương cũng tiến vào gay cấn, càng đánh càng kịch liệt, càng đánh càng hung hiểm, có điều bọn họ đã rời xa vòng chiến này, không để bên này vạ lây.
Nguy hiểm nhất vẫn là bên Long phu nhân, binh lính đế đô giống như phát điên, vì phần thưởng đó, ai nấy dũng mãnh không sợ chết lao về phía trước, chỉ hy vọng có thể có cơ hội kích sát một người hầu Long gia, nhờ đó mà có thể thăng chức rất nhanh.
Cho dù là hai cường giả Dịch Cân cảnh hợp lực chém giết, thi thể trên đất sắp chồng chất như núi, vẫn không cản được đại quân giống như châu chấu, đám người Vu Mập lúc này cũng bắt đầu liều mạng, nhưng vẫn cực kỳ nguy hiểm, dần dần sắp không kiên trì được.
Ba người bọn Anh Hầu bất kể liều mạng thế nào, thủy chung vẫn không làm gì được Long Thiên Khiếu, trong lòng không khỏi khẽ động, đột nhiên trong tay xuất hiện một cây trường mâu.
Vù.
Cây trường mâu đó giống như một đạo lưu tinh, bắn thẳng tới Long phu nhân trong đám người, thế không thể đỡ.
- Long Thiên Khiếu, ta giết lão bà ngươi trước, để ngươi cũng phải nếm thử tư vị oán hận.
Sau khi Anh Hầu ném ra cây trường mâu đó, trên mặt hiện lên một tia oán độc.
Long Thiên Khiếu biến sắc, không ngờ Anh Hầu lại bỗng nhiên ra một ám chiêu, lúc này hai cường giả Dịch Cân cảnh đang liều mạng ngăn cản đại quân đông nghìn nghịt, người khác cũng bị bao vây, căn bản không chú ý thấy cây trường mâu đó.
Cho dù có chú ý thấy cũng vô dụng, đối mặt với một ném của cường giả Dịch Cân cảnh, Ngưng Huyết cảnh trở xuống căn bản là không có sức ngăn cản.
Sở Dao ngay lập tức phát hiện ra trường mâu đó, mặt ngọc biến đổi, muốn đẩy Long phu nhân ra thì đã không còn kịp rồi, cứ như vậy trực tiếp bổ nhào tới trước người Long phu nhân, không ngờ muốn dùng thân thể mình để ngăn cản cây trường mâu đó.
- Không.
Long Thiên Khiếu gầm lên một tiếng, cây trường mâu đó mang theo lực lượng của cường giả Dịch Cân cảnh, căn bản không phải là thân thể máu thịt có thể ngăn cản, mắt thấy hai người đều sắp bị cây trường mâu đó kích sát, không khỏi khóe mắt rách ra.
Bùm.
Một đạo ô quang lóe lên, cây trường mâu đó bị một cỗ lực lượng khủng bố đánh cho thành bột mịn, khói bụi tan đi, một thanh kiếm bản to đen xì hiện lên ở trước mặt mọi người.
Thanh kiếm bản to đen xì đó được một thiếu niên nắm chặt trong tay, y bào tung bay, tóc dài phần phật.
- Cuối cùng vẫn tới kịp rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.