Chương 56: Bí mật của công chúa (2)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
02/04/2022
- Lúc đó ta và đệ đệ đều còn nhỏ, có điều về sau dần dần lớn lên, cũng quen tai quen mắt với tranh đấu trong cung, ta liền phát hiện cái chết của mẫu thân tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
Nhưng tất cả chứng cớ đều sớm đã biến mất, ta căn bản đành bất lực, hơn nữa năm năm trước, tu vi của ta bắt đầu trì trệ không tiến, bất kể ta có nỗ lực như thế nào cũng không thể có một chút tiến bộ, linh lực ngược lại càng lúc càng kém..
Lúc đó ta liền minh bạch, độc thủ đó hại chết mẫu thân ta, cuối cùng lại vươn tới trên người tỷ đệ chúng ta.
Bắt đầu từ ngày đó, ta và đệ đệ trở nên kiêu căng ngang ngược, trở nên tùy hứng làm bậy, cũng từ sau lúc đó, dường như tất cả lại trở nên bình thường.
Nghe Sở Dao nói tới đây, trong lòng Long Trần không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ, xem ra cuộc sống trong cung còn tàn khốc hơn hắn tưởng tượng nhiều.
- Ngươi là dùng phương thức như vậy để bảo vệ đệ đệ của ngươi à?
Long Trần thở dài nói.
Sở Dao gật đầu nói:
- Hiện giờ ta chỉ có đệ đệ là người thân, ta không hy vọng hắn có bất ngờ gì, hắn như vậy, tuy khiến người ta chán ghét, nhưng ít nhất cũng sẽ không cấu thành uy hiếp đối với bất kỳ ai, như vậy hắn chắc sẽ an toàn hơn một chút.
Tuy ta không biết có người làm gì trong đan điền của ta, nhưng ta biết bọn họ là sợ ta uy hiếp đến bọn họ, cho nên mới hạn chế sự tu hành của ta.
Cho nên chỉ cần ta không có lòng với tu hành, như vậy sẽ không có ai để ý tới một thiếu nữ như ta nữa, tỷ đệ chúng ta cũng không còn phải lo lắng tới tính mạng.
Long Trần thở dài:
- Đáng tiếc, ngươi vẫn xem nhẹ sự ngoan độc của kẻ địch, bọn họ quả thực chính là một đám súc sinh.
Do dự mãi, Long Trần vẫn nói ra tình huống trong đan điền của Sở Dao cho nàng ta biết, Sở Dao nghe xong, trong hai mắt cũng toàn là vẻ phẫn nộ và do dự, trên mặt là một mảng trắng bệch, cả người lảo đảo như sắp ngã.
Long Trần vươn tay ra đỡ lấy Sở Dao, nói:
- Có điều ngươi cũng đừng quá lo lắng, cho ta thêm một chút thời gian, ta có thể cởi bỏ xiềng xích trong cơ thể ngươi.
- Thậ à?
Sở Dao không thể tin nổi, nói.
- Còn thật hơn là vàng thật.
Long Trần trịnh trọng nói.
Không biết vì sao, nhìn vẻ mặt của Long Trần, trong lòng Sở Dao tràn ngập tín nhiệm, đó là một loại cảm giác khó có thể diễn tả.
Long Trần mang tới cho nàng ta một loại cảm giác vô cùng an toàn, ở nơi đấu đá lẫn nhau như trong cung, loại cảm giác này rất xa xỉ.
Sở Dao không chút nghi ngờ lời mình nói, trong lòng Long Trần cũng không khỏi cảm khái, cảm giác trên vai mình hình như lại có thêm một phần trọng trách rồi.
- Sở Dao nữ hiệp, có thể triển lãm mấy chiêu tuyệt kỹ cái thế của ngươi cho ta xem không, để tiểu tử được học hỏi nhiều hơn một chút.
Long Trần phát giác không khí có chút nặng nề, không khỏi cười nói.
- Đáng ghét, ngươi rõ ràng chính làđang cười nhạo ta mà.
Sở Dao bỗng nhiên đỏ mặt, có chút oán trách nói.
- Tuyệt đối không phải, Sở Dao, cơ sở của ngươi vô cùng vững chắc, chỉ có điều không phát ra được lực lượng đan điền nên mới như vậy, nhưng ngươi cứ yên tâm, không bao lâu nữa ta có thể giải quyết giúp ngươi.
Long Trần an ủi.
Thế là sắc mặt Sở Dao mới hơi dịu đi một chút, thấy ngữ khí của Long Trần rất chân thành mới thể hiện ra một chiêu chiến kỹ Nhân cấp cao cấp - Phá Phong Quyền.
Lần này Long Trần quan sát vô cùng cẩn thận, sau khi xem xong, trong lòng không khỏi vô cùng khiếp sợ, linh lực của Sở Dao bị chín linh lực dị chủng hấp thu, sớm đã là mười không còn được một.
Nhưng chỉ bằng vào linh lực mỏng manh như vậy, khi Sở Dao thi triển chiến kỹ, vẫn không hề có cảm giác linh lực không đủ.
Long Trần phát hiện, Sở Dao đối với nắm giữ linh lực không ngờ đã đạt tới một mức độ cực kỳ cường đại, còn mạnh hơn cả một cao thủ Ngưng Huyết cảnh bình thường.
Đối với Sở Dao, Long Trần không hề tiếc rẻ sự tán thưởng, khiến Sở Dao vui sướng tới mặt đỏ lựng, giống như hoa đào tháng ba, xinh đẹp vô cùng.
Trong lòng Long Trần thầm nghĩ, chín đạo linh lực dị chủng đó kỳ thật là chín đạo Linh lực chi chủng, ở trong đan điền của Sở Dao hấp thu nhiều năm như vậy, đã trở nên cực kỳ cường đại.
Nếu muốn chấn vỡ chúng ra thì quá đáng tiếc, năng lượng khổng lồ đó đủ để khiến Sở Dao tấn thăng Ngưng Huyết, hơn nữa hơn nữa còn có thể liên tục tăng lên.
Sau khi Long Trần học được Phá Phong Quyền, bỗng nhiên lấy ra một lọ dược thủy:
- Đây là dịch dịch dung, bôi nó lên mặt, có thể thay đổi bộ dạng, duy trì trong mười hai canh giờ, vô cùng tiện lợi.
Long Trần nói xong, đổ ra vài giọt, xoa vào tay, bôi lên mặt, trong phút chốc, bộ dạng của Long Trần biến đổi, lông mày hơi thô hơn, màu da cũng thay đổi, giống như biến thành người khác.
Sở Dao thấy vậy thì không khỏi mừng rỡ:
- Như vậy sau này ta có thể dịch dung tới tìm ngươi rồi.
Nói xong Sở Dao cũng bôi dược thủy lên mặt, dược thủy đó bám vào mặt nàng ta, giống như một lớp màng mỏng manh, có thể tùy ý thay đổi hình dạng của nó, một khi dừng động tác, chỉ cần trong mấy hơi thở sẽ có thể định hình, vô cùng thần kỳ.
Sở Dao nhìn vào gương, bộ dạng biến thành mình bình thường hơn rất nhiều, không khỏi vui vẻ kêu to.
Ôm lấy cánh tay Long Trần, vui vẻ nói:
- Long Trần, chúng ta đi dạo phố đi, ta lớn như vậy vẫn chưa từng được đi dạo phố.
Sở Dao là công chúa một nước, tuy "Dã man thành tính", nhưng dù sao vẫn không thể quá khác người, không thể giống như bần dân, tự do tự tại, hôm nay Long Trần cho nàng ta cơ hội này, nàng ta tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Sở Dao vô cùng thân thiết kéo tay Long Trần, nhìn ánh mắt hưng phấn của nàng ta, nếu nói Long Trần không động lòng thì chính là giả, trực tiếp đáp ứng ngay.
Có điều đáp ứng xong rồi, Long Trần liền có chút hối hận, hắn hiển nhiên đã xem nhẹ dục vọng muốn đi dạo phố của Sở Dao.
Thiếu chút nữa thì kéo hắn chạy khắp phố to ngõ nhỏ của đế đô, nhìn gì cũng cảm thấy rất mới mẻ, kéo tay Long Trần mà hỏi.
Ngửi mùi cơ thể đặc hữu trên người Sở Dao, cảm thụ được cảm giác mất hồn từ trên tay ngọc truyền đến, đang lâng lâng, đột nhiên dừng chân, dẫn Sở Dao trốn tới một quầy hàng nhỏ ở bên cạnh.
Long Trần giả vờ quan sát đồ trên quầy hàng, dư quang lại nhìn mấy người ở xa xa, mắt không khỏi hơi nhíu lại.
- Hạ Trường Phong?
Nhưng tất cả chứng cớ đều sớm đã biến mất, ta căn bản đành bất lực, hơn nữa năm năm trước, tu vi của ta bắt đầu trì trệ không tiến, bất kể ta có nỗ lực như thế nào cũng không thể có một chút tiến bộ, linh lực ngược lại càng lúc càng kém..
Lúc đó ta liền minh bạch, độc thủ đó hại chết mẫu thân ta, cuối cùng lại vươn tới trên người tỷ đệ chúng ta.
Bắt đầu từ ngày đó, ta và đệ đệ trở nên kiêu căng ngang ngược, trở nên tùy hứng làm bậy, cũng từ sau lúc đó, dường như tất cả lại trở nên bình thường.
Nghe Sở Dao nói tới đây, trong lòng Long Trần không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ, xem ra cuộc sống trong cung còn tàn khốc hơn hắn tưởng tượng nhiều.
- Ngươi là dùng phương thức như vậy để bảo vệ đệ đệ của ngươi à?
Long Trần thở dài nói.
Sở Dao gật đầu nói:
- Hiện giờ ta chỉ có đệ đệ là người thân, ta không hy vọng hắn có bất ngờ gì, hắn như vậy, tuy khiến người ta chán ghét, nhưng ít nhất cũng sẽ không cấu thành uy hiếp đối với bất kỳ ai, như vậy hắn chắc sẽ an toàn hơn một chút.
Tuy ta không biết có người làm gì trong đan điền của ta, nhưng ta biết bọn họ là sợ ta uy hiếp đến bọn họ, cho nên mới hạn chế sự tu hành của ta.
Cho nên chỉ cần ta không có lòng với tu hành, như vậy sẽ không có ai để ý tới một thiếu nữ như ta nữa, tỷ đệ chúng ta cũng không còn phải lo lắng tới tính mạng.
Long Trần thở dài:
- Đáng tiếc, ngươi vẫn xem nhẹ sự ngoan độc của kẻ địch, bọn họ quả thực chính là một đám súc sinh.
Do dự mãi, Long Trần vẫn nói ra tình huống trong đan điền của Sở Dao cho nàng ta biết, Sở Dao nghe xong, trong hai mắt cũng toàn là vẻ phẫn nộ và do dự, trên mặt là một mảng trắng bệch, cả người lảo đảo như sắp ngã.
Long Trần vươn tay ra đỡ lấy Sở Dao, nói:
- Có điều ngươi cũng đừng quá lo lắng, cho ta thêm một chút thời gian, ta có thể cởi bỏ xiềng xích trong cơ thể ngươi.
- Thậ à?
Sở Dao không thể tin nổi, nói.
- Còn thật hơn là vàng thật.
Long Trần trịnh trọng nói.
Không biết vì sao, nhìn vẻ mặt của Long Trần, trong lòng Sở Dao tràn ngập tín nhiệm, đó là một loại cảm giác khó có thể diễn tả.
Long Trần mang tới cho nàng ta một loại cảm giác vô cùng an toàn, ở nơi đấu đá lẫn nhau như trong cung, loại cảm giác này rất xa xỉ.
Sở Dao không chút nghi ngờ lời mình nói, trong lòng Long Trần cũng không khỏi cảm khái, cảm giác trên vai mình hình như lại có thêm một phần trọng trách rồi.
- Sở Dao nữ hiệp, có thể triển lãm mấy chiêu tuyệt kỹ cái thế của ngươi cho ta xem không, để tiểu tử được học hỏi nhiều hơn một chút.
Long Trần phát giác không khí có chút nặng nề, không khỏi cười nói.
- Đáng ghét, ngươi rõ ràng chính làđang cười nhạo ta mà.
Sở Dao bỗng nhiên đỏ mặt, có chút oán trách nói.
- Tuyệt đối không phải, Sở Dao, cơ sở của ngươi vô cùng vững chắc, chỉ có điều không phát ra được lực lượng đan điền nên mới như vậy, nhưng ngươi cứ yên tâm, không bao lâu nữa ta có thể giải quyết giúp ngươi.
Long Trần an ủi.
Thế là sắc mặt Sở Dao mới hơi dịu đi một chút, thấy ngữ khí của Long Trần rất chân thành mới thể hiện ra một chiêu chiến kỹ Nhân cấp cao cấp - Phá Phong Quyền.
Lần này Long Trần quan sát vô cùng cẩn thận, sau khi xem xong, trong lòng không khỏi vô cùng khiếp sợ, linh lực của Sở Dao bị chín linh lực dị chủng hấp thu, sớm đã là mười không còn được một.
Nhưng chỉ bằng vào linh lực mỏng manh như vậy, khi Sở Dao thi triển chiến kỹ, vẫn không hề có cảm giác linh lực không đủ.
Long Trần phát hiện, Sở Dao đối với nắm giữ linh lực không ngờ đã đạt tới một mức độ cực kỳ cường đại, còn mạnh hơn cả một cao thủ Ngưng Huyết cảnh bình thường.
Đối với Sở Dao, Long Trần không hề tiếc rẻ sự tán thưởng, khiến Sở Dao vui sướng tới mặt đỏ lựng, giống như hoa đào tháng ba, xinh đẹp vô cùng.
Trong lòng Long Trần thầm nghĩ, chín đạo linh lực dị chủng đó kỳ thật là chín đạo Linh lực chi chủng, ở trong đan điền của Sở Dao hấp thu nhiều năm như vậy, đã trở nên cực kỳ cường đại.
Nếu muốn chấn vỡ chúng ra thì quá đáng tiếc, năng lượng khổng lồ đó đủ để khiến Sở Dao tấn thăng Ngưng Huyết, hơn nữa hơn nữa còn có thể liên tục tăng lên.
Sau khi Long Trần học được Phá Phong Quyền, bỗng nhiên lấy ra một lọ dược thủy:
- Đây là dịch dịch dung, bôi nó lên mặt, có thể thay đổi bộ dạng, duy trì trong mười hai canh giờ, vô cùng tiện lợi.
Long Trần nói xong, đổ ra vài giọt, xoa vào tay, bôi lên mặt, trong phút chốc, bộ dạng của Long Trần biến đổi, lông mày hơi thô hơn, màu da cũng thay đổi, giống như biến thành người khác.
Sở Dao thấy vậy thì không khỏi mừng rỡ:
- Như vậy sau này ta có thể dịch dung tới tìm ngươi rồi.
Nói xong Sở Dao cũng bôi dược thủy lên mặt, dược thủy đó bám vào mặt nàng ta, giống như một lớp màng mỏng manh, có thể tùy ý thay đổi hình dạng của nó, một khi dừng động tác, chỉ cần trong mấy hơi thở sẽ có thể định hình, vô cùng thần kỳ.
Sở Dao nhìn vào gương, bộ dạng biến thành mình bình thường hơn rất nhiều, không khỏi vui vẻ kêu to.
Ôm lấy cánh tay Long Trần, vui vẻ nói:
- Long Trần, chúng ta đi dạo phố đi, ta lớn như vậy vẫn chưa từng được đi dạo phố.
Sở Dao là công chúa một nước, tuy "Dã man thành tính", nhưng dù sao vẫn không thể quá khác người, không thể giống như bần dân, tự do tự tại, hôm nay Long Trần cho nàng ta cơ hội này, nàng ta tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Sở Dao vô cùng thân thiết kéo tay Long Trần, nhìn ánh mắt hưng phấn của nàng ta, nếu nói Long Trần không động lòng thì chính là giả, trực tiếp đáp ứng ngay.
Có điều đáp ứng xong rồi, Long Trần liền có chút hối hận, hắn hiển nhiên đã xem nhẹ dục vọng muốn đi dạo phố của Sở Dao.
Thiếu chút nữa thì kéo hắn chạy khắp phố to ngõ nhỏ của đế đô, nhìn gì cũng cảm thấy rất mới mẻ, kéo tay Long Trần mà hỏi.
Ngửi mùi cơ thể đặc hữu trên người Sở Dao, cảm thụ được cảm giác mất hồn từ trên tay ngọc truyền đến, đang lâng lâng, đột nhiên dừng chân, dẫn Sở Dao trốn tới một quầy hàng nhỏ ở bên cạnh.
Long Trần giả vờ quan sát đồ trên quầy hàng, dư quang lại nhìn mấy người ở xa xa, mắt không khỏi hơi nhíu lại.
- Hạ Trường Phong?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.